Chap 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một số thím hỏi sao em không up chap từ bên Mĩ, hay là do bên này không vào được voz, em xin trả lời luôn là bên này vẫn vào ầm ầm nhé nhưng do những chap trước em type giờ này rồi nên em không muốn thay đổi, với lại bên này lệch múi giờ nên em khó sắp xếp được giờ giấc để type
Trở lại câu truyện nào
Những ngày sau đó, cả thế giới tưởng chừng quay lưng lại với nó
Gọi cho Trang, trang tắt máy
Gặp em, em tránh mặt nó, mặc dù, đôi lúc nó vẫn nhìn thấy em bước lên trên con lexus trắng vọt qua trước cửa
Quỳnh - có vẻ như em cũng biến mất hoàn toàn trên thế giới, hoặc ít nhất biến mất hoàn toàn trong cuộc sống của nó. Nó cũng đã thử đi tìm em, tìm đến những nơi em hay đến, ngay cả những nơi em từng qua mà nó dò hỏi được, nó cũng đi tìm, nhưng cuối cùng thì cái nó nhận được chỉ là sự lắc đầu ngao ngán
Em đang ở góc khuất nào dưới cái gầm trời này?
Thất vọng, bất lực cùng với sự cô độc trong lòng nó ngày càng dâng lên, nó mải miết lao đầu vào công việc, cũng điên cuồng tìm kiếm hình bóng kia
Một người tìm - hai người trốn tránh. Cái trò chơi tẻ nhạt
Khi sự thất vọng cùng với cô đơn trong lòng nó lên cao nhất, nó lại chọn cách trốn tránh: sống lặng thầm như cái bóng như lúc nó chưa gặp Trang
Nhưng mặc dù quyết định như vậy thì nó vẫn không ổn
Nó biết thế nhưng nó mặc kệ
Người phá vỡ cái sự không ổn đó vẫn là con chị
Cũng đã qua hai tuần, buổi sáng đầu tiên của tuần thứ ba, nó tỉnh dậy sau trận rượu tiếp đãi mấy ông tay to hôm qua, đầu tóc rối bời, hai mắt nó trũng sâu sau khi thức đêm quá độ
Lảo đảo đi xuống dưới nhà, con chị ngồi đó đang nghịch cái ipad từ lúc nào
- Thằng kia

- Cái gì
- Xuống đây nói chuyện
Nó chần chừ, rồi cũng bước xuống, cuộc nói chuyện nghiêm túc đầu tiên sau hai tuần
- Mày định cứ như thế à
- Như thế là như thế nào?
- Truyện mày với cái Trang cứ để như thế mà kết thúc à?
- Thế chị bảo em phải làm sao bây giờ
- mày kể rõ ra tao xem nào, hôm đấy tao mới nghe loáng thoáng cái Trang nó vừa khóc lóc vừa kể
Nó ngồi kể lại hết sự việc đêm ấy
- Xem ra là mày đẩy ngã Quỳnh trước đúng không?
- Ừ
- Nếu Quỳnh là một con xa lạ thì mọi chuyện sẽ dễ giải quyết hơn, tao cũng hiểu cái hành động của Trang lúc đấy, đàn bà ai gặp cảnh đấy đều sẽ không bình tĩnh được
- Em cũng biết, nhưng em không có cơ hội giải thích
- Con Trang nó vẫn hận Quỳnh đúng không?
- Ừ
- Mày muốn ra mặt giải thích hộ Quỳnh?
- Ừ
- Thằng ngu
- Sao lại thế?
- Cởi chuông thì phải tìm người buộc, chuyện về phía Quỳnh thì cứ để nó khác đi giải thích với Trang, nó là đứa thông minh nó sẽ biết làm gì, còn mày lo việc nhận lỗi đi, đừng tham dự chuyện của hai đứa nó, mày lại làm rối tung lên
- Em biết rồi
- Còn chuyện nữa
- Chuyện gì nữa?
- Sao con Trang sớm không tìm, muộn không tìm mà đêm đấy đi tìm mày
- Em cũng đang không biết tại sao đây?
- Nhớ lại đi
- Trang nói có liên quan đến thằng Tuấn
- Tuấn à?
- Ừ
- Vậy tìm thằng Tuấn là giải quyết hết
- Nói như chị thì em đã làm được từ lúc nó đặt chân xuống Nội Bài rồi
- Tao đùa tí, mà mày có số thằng béo không?
- Có, sao không?
- Đọc cho tao
- 09xxxxxx88
- Đợi tao chút nhé
Con chị vơ lấy cái điện thoại bấm số thằng béo,
- Béo à
- Chị hiền đây
- Ừ, chị nhờ mày tí việc thôi
- Không có gì to đâu, nhơ mày tìm thấy thằng cu cho chị
- Làm cái gì à, không có gì, mày cho chúng nó đi theo thằng Cường là được
- Ừ, chỉ cần đi theo thôi, không làm gì cả
- Ừ, đừng nói với nó, mấy thằng kia đi theo cũng phải kín vào, có gì lạ thì báo ngay cho chị nhé
Con chị cúp máy trong ánh mắt ngỡ ngàng khó hiểu của nó
- Sao, lạ lắm đúng không?
- Ừ
- Không phải ngạc nhiên, mày sớm biết thôi - Con chị đứng dậy, xách cái ra khỏi cửa
Nó ngẩn người trong phòng, không biết con chị định làm cái quái gì nữa
Còn tiếp .....
Mai hoặc ngày kia sẽ có tập mới


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net