Gao_Anh a! Anh that long yeu em chu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh à! Anh ... thật lòng yêu em chứ?!

Đăng ngày: 22:54 21-06-2009

Thư mục: Gào's blog

  Anh yêu!

 Em ko biết dùng từ anh yêu lúc này đã là đúng lúc chưa? Em đã yêu anh đủ nhiều để gọi anh là anh yêu chưa? Nhưng vẫn gọi anh là "anh yêu" như những điều người ta vẫn thường nói khi yêu nhau vậy!

 Em cũng ko hiểu tại sao, em và anh đến với nhau quá nhanh như thế.... Trước anh, em là 1 tờ giấy trắng, 1 mảng trắng xoá và phẳng trơn mà anh hoàn toàn ko biết gì... và trước em, anh cũng như vâỵ.... Thế thì... tại sao em và anh lại yêu nhau?

 Đã từ lâu lắm rồi, em quên mất cảm giác chăm sóc cho một người.... Đã từ lâu lắm rồi, em ko biết yêu thương em phải làm gì cả.... Đúng hơn là, chưa bao giờ hành động của em đủ dịu dàng, ngôn ngữ và lời nói của em đủ nhẹ nhàng... để thể hiện cái tình cảm của em cho người khác... dù em yêu điên dại... em vẫn mãi mãi lặng im... Anh có biết điều này về em chứ anh? Nếu anh ko biết, thì anh nên biết.... bởi vì sẽ có một lúc nào đó.... anh nghĩ rằng em chẳng yêu anh... trong khi em lại yêu anh nhiều lắm... thì sao? Anh có cuộc sống của anh, cuộc sống ko có em mà em ko được quyền thay đổi nó....Một cuộc sống về đêm vui vẻ và trải dài trên từng con phố.... Một cuộc sống với sự phiêu lưu và những trò chơi rất mở... một cuộc sống khác xa những gì em đang có.....Em tôn trọng anh, ủng hộ anh và chắc chắn sẽ ko bao giờ ngăn cản hay phản đối anh.....vì với em... yêu thương là hy sinh, chấp nhận, dung hoà và cũng nhau cố gắng...nhưng.... tất cả những điều đó làm em lo....anh ạ....

 Em ghét cái cách người ta nói về anh, ghét cái kiểu người ta đoán em và anh vui đùa cho thú.... Ghét cái dự đoán 3 ngày yêu và 4 ngày lo cho chưa đầy 1 tháng em và anh chắc chắn sẽ tan vỡ...

 Em ghét cái kiểu chóng chán của anh! Ghét cái cách anh cứ yêu rồi quên nhanh như là chưa từng yêu vậy! Ghét cái nick em lọt thỏm trong group "Em gái" chẳng mấy được chú tâm.... Ghét lắm... Ghét cả sự mập mờ... ko rõ ràng giữa em và anh... Rồi anh sẽ lại đi lăng nhăng... và em sẽ lại là 1 đứa luôn im lặng như em vốn dĩ.... Ghét cái cảm giác biết rằng nếu yêu anh... chắc chắn là em sẽ phải khóc nhiều... phải đau nhiều.... như thể yêu là phải vậy....

 Anh biết vì sao ko? Vì tất cả những thứ đó làm em... sợ anh! Một rào cản vô hình nói với em rằng, tránh xa ra đừng nên đi tới nữa.... Và dù anh là một cơn gió... em mong có để cuốn đời em đi.... thì cái thân phận yếu mềm  và trái tim em trăm ngàn vết xước... cùng sợ  hãi trước những phút liều mình.... Em tiến đến bên anh, ko hy vọng anh mang cho em thật nhiều hạnh phúc.... nhưng em muốn rằng anh hạnh phúc bên em....Và để làm được điều đó...thì ko được có bất cứ một rào cản nào....

 Em sợ khi em yêu, em bị người ta chà đạp! Em sợ khi em yêu, em bị người ta rẻ rúm coi khinh! Em sợ khi em yêu và người ta ko hề nghĩ đến mình.... chỉ xem như một cuộc vui thử nghiệm...

Em sẵn sàng yêu, cho đi và dâng hiến... nhưng chỉ đối với người xứng đáng với em.....

 Em muốn yêu một người...

 Nhớ đến em lúc mới tỉnh dậy.... nghĩ về em khi đêm xuống.... mơ về em khi ngủ say.... Bởi vì nếu em yêu anh, em cũng sẽ luôn có anh trong đầu em như vậy đấy....

 Em muốn yêu một người...

 Sẽ hy sinh vì em, hy sinh những thứ riêng, để có một góc nhỏ trong tim và vì em mà sống... Không chỉ ích kỷ vì anh mà còn ích kỷ vì em... Anh hiểu ko?

 Em muốn yêu một người...

 Sẽ vì em mà khóc.... chứ ko phải để em phải mãi khóc một mình... Em muốn yêu, một bờ vai đủ chắc, một trái tim ko khô khan cứng nhắc.... để đón em và lòng, để chia sẻ và cảm thông... đi cùng em cho em bớt cô đơn trên con đường mênh mông rộng lắm.....

 Em muốn yêu một người...

 Đến bên em, và cho em biết rằng, em quan trọng đến mức nào trong lòng người ấy....và luôn cám ơn cuộc đời vì người ấy yêu em...

  Anh à, anh có đủ tình yêu... dành cho em... để làm... một người như thế ko anh????

.....................

 Em biết những điều em ngóng trông sẽ ko bao giờ đến cả... bởi vì như thế quả thật là ích kỷ quá.... Nên tất cả những điều em chờ mong ở một người đàn ông, em sẽ chỉ giữ riêng trong lòng.... Anh cứ làm những gì anh thích, cứ sống theo thói quen của anh khi chưa từng có em.... Chỉ xin anh nhớ một điều... dù em và anh đến với nhau nhanh bao nhiêu.... vội vã yêu và dù nhiều hay ít....thì xin anh hãy, đừng xem em như một trò chơi anh nhé... một trò chơi để anh vui trong thoáng chốc... rồi sẽ quên ngay.... Em cần bàn tay anh khi mùa đông sắp đến.... em cần được sưởi ấm lên... và em cần anh như thế.... nếu như anh có thể bên em...

 Em biết rằng nếu ai yêu em thật lòng, sẽ phải đau nhiều lắm.... Em đã từng nhìn thấy những người con trai rơi nước mắt vì mình... em đã thấy họ đau còn nhiều hơn em đau nữa.... Nhưng nếu anh đã chọn lựa... Anh có thể hy sinh? Nếu anh yêu em, anh sẽ ko bao giờ phải hối hận vì mình đã chọn em đâu anh ạ.... Bởi em là con người, ko bao giờ vấp ngã... yêu .. để thay đổi nhiều điều....

 Cám ơn anh đã đến... dù biết rằng anh chắc chắn sẽ đi....

 Cám ơn anh đã đến.... dù biết rằng... anh sẽ chóng quên em...

 Cám ơn đã làm cho em nhớ.... Cám ơn đã dạy em quên cách đợi chờ....

 Cám ơn những tình cảm ơ hờ....cho mùa đông bớt run lên lạnh cóng....

 Anh làm cho em sợ lắm anh biết ko? hạnh phúc nhỏ nhoi... lo sợ miên man và mệt mỏi.... Hoang mang khi nghe anh nói, anh sẽ ko bao giờ bỏ em đâu.... trừ khi em nói chia tay trước....Đã từng có một người nói với em như vậy, người ấy... đã làm phần hồn của em đau thắt và co giật... chết hẳn và chẳng thể sống lên.... chỉ biết rên lên vật vã trong im lặng âm ỉ....

 Anh à, anh ... thật lòng yêu em chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net