Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những tiếng nói ồn ào đan xen giữa nam và nữ...Mọi người ngày càng bu đông nào là thương tiếc,lo lắng và cả chê trách nữa...
"ai đó gọi cấp cứu đi!"
"sao lại nhảy lầu!ngu vậy!'
"mau gọi cấp cứu đi"
"đầu cô ấy nhiều máu quá"
"mẹ ơi con sợ máu...huhu"
"còn sống không đó....?"
"Con đừng có nhìn, mau nhắm mắt lại!""hic.."
bổng một người đi lại chỗ cô gái đang nằm. :
"Tỉnh lại đi! tính ngủ tới bao giờ"
BỐP!
Cô ngồi phắt dậy:
'ha- cái gì vậy...?'
'Đây là đâu?..nhìn quen thế'
'Giọng mình bị sao vậy? tay mình sao trẻ con vậy?sao mình lùn thế?...vv..vv'
Cả nghìn câu hỏi trong đầu cô.
"Sao Vậy?"
"Á...ai vậy?"
"Con sao thế?"
".M-...mẹ?"
'Why??? đây là mẹ mình mà?không phải bà ấy mất vào 5năm trước rồi sao???sao lại ở đây...mình đang ở âm phủ à????'
"Con lại gặp ác mộng à..?"
"Ơ..ưm"
"thôi...lại đây ôm mẹ nè"
"D-dạ vâng..."
'đây là phòng ngủ của mình và mẹ lúc nhỏ? bảo sao quen thế.
mình nhớ mình đang ngồi coi tivi rồi đi ngủ cái mất ý thức luôn hồi nãy còn mơ thấy bản thân mình nhảy lầu nữa .không, nhìn già hơn mình như 3-40 tuổi gì đó, mình cũng đâu có già lúc ngủ mới có 25tuổi thôi mà..'
Dù rất có nhiều thứ muốn giải đáp nhưng cô vẫn phải chịu thua cơn buồn ngủ.:))
"Này dậy đi!"
"dậy đi..Khý... nhỏ này!"
"bình thường không phải 5-6giờ đã thức rồi sao?"
"sao hôm nay ngủ nhiều thế"
'sao ồn thế...'

"um...ai vậy?"
"Anh mày nè, dậy nhanh"
'À..đúng rồi mình còn có hai người anh trai tên là Khánh và Dũng.
"đợi em đi rửa mặt với đánh răng với"
"nhanh đi!"
"Vâng..."
Nói thiệt chứ cô cọc vãi lìn ra đang ngủ ngon mà đánh thức, nhưng cô đâu dám chửi tục hay gì. Mọi người biết cô trùng sinh chắc cô được một vé bị bắt vô trại thí nghiệm luôn quá....
'Lúc này vẫn chưa lên lớp2 nhỉ mình nhớ lúc đó mới học xong lớp3 là anh hai được nhận học bổng ngôi nhà tình thương gì đó là chuyển nhà luôn.'
"Xong chưa!"
"Em xong rồi nè"
"Nào đi qua bên mẹ chơi"
"Dì Hân..có cho ông á?"
"ơ nhỏ này?lúc nào mày chả đòi qua,mà sao hôm nay lạ thế"
"Em có gì đâu....mà lạ"
'Bộ ổng đọc được suy nghĩ hay gì mà biết vậy? Chắc mình phải diễn kĩ hơn rồi'
Quán của dì Hân khá gần nhà cô mẹ của cô làm ở đó được gần chục năm rồi nên rất thân thiết, hai vợ chồng cô không có con vậy nên rất yêu thương cô và anh cô.
"Ăn Tú...hôm nay ngày mấy thế..?"
"Hôm nay là ngày 20 tháng 5 năm 2018, Có thế cũng không biết...ngày mai mày thi Toán, Tiếng Việt đấy"
"A...Em quên mất..Hì..hì"
Tú xoa đầu cô:
"Ngốc...bảo sao năm ngoái bị cô phê bình"
"là ăn rủ em đi chơi nên mới không đi học mà.."
"Sao mày không từ chối."
"Em không uốn"
Mới nói vài ba câu thì đã tới quán dì Hân.
"Thưa dì Hân với mẹ con mới qua"
"Thưa dì Hân với mẹ con mới oa"
"Hai đứa tới chơi à.lại đây dì cho hai đứa chai sting"
Hai người đồng thanh nói:
"Cháu cảm ơn dì"
"Cưng cho nó chi càng uống càng lì"
"Ơ kìa chị, con chị mà không thương còn lại trách nhỏ"
"Chị nói thật đấy"
Nói vậy thôi chứ hồi nhỏ mẹ thương anh em cô lắm.Chỉ là uống nước ngọt nhiều không tốt thật.
"Thằng Dũng đâu? con kêu nó ra đây ăn sáng nè"
"Dạ mẹ"
"Khý lại đây"
"Dạ Vâng..có gì không mẹ?"
"Mai thi rồi nhớ thi tốt nghe chưa?"
"Dạ vâng!"
"nhỏ này nói nhỏ thôi"
"Hì hì"
Nói thật lâu rồi cô mới được thưởng thức trọn vẹn cái sự yêu thương này của mẹ...
"Anh hai tới rồi nè mẹ"
"rồi 3 đứa qua băng ghế đá ngồi ăn bánh mình chấm trứng đi..ăn xong thì qua ngoại chơi"
"Vâng"
8 phút sau
3anh em ăn xong 3 cái bánh mì.Đang chuẩn bị ra ngoại, Dũng không có đi vì bận ôn thi. Nhà ngoại của cô không xa lắm tầm 2-300 mét chỉ cách một ruộng lúa thôi.
15phút sau đó
Gâu...gâu gâu gâu gâu,gâu....
"2 đứa tới chơi à?"
"Con chào bà ngoại ạ"
"Rồi rồi vô trong đi,Nhi với Huy ở trỏng đó"
"Vâng"
ở ngoại chơi được rất nhiều trò như: Tiến lên ăn quỳ, cờ tỷ phú, cá ngựa,lò cò, trốn tìm,...Lúc đó đối với anh chị em cô điện thoại cảm ứng là 1 thứ gì đó rất xa lạ.
Thời gian cứ trôi qua thì đã bốn giờ, lúc này nên về vì nếu trễ hơn thì trời sẽ tối mà tối thì sợ ma nên phải về. Sau khi tới nhà thì ba cô đã nấu cơm xong cô chỉ cần dọn chén đũa ra và khánh đi lấy cơm và đồ ăn là xong còn Dũng thì lo học bài nên không cần làm.
Lúc này nhà cô còn nghèo nên cơm chỉ có rau muống hái bên ruộng về xào và kho quẹt, 1 bữa ăn đạm bạc vậy mà ngon.
Ăn xong thì đi ngủ thôi...
__________________________________
Hi~ mình là tác giả đây, mình sẽ giới thiệu 1 số nhân vật như:
__________
Nữ Chính:
Tên: Nguyễn Ngọc Khánh Ly(hay được gọi là Khý là được ghép bởi Chữ Khánh Ly)
Tuổi: sau khi trùng sinh(7tuổi lớp1) trước khi trùng sinh(26tuổi đang làm giáo viên thực tập)
sinh nhật: 14 / 2 / 2010.
___________
Anh ba 9:
Tên: Nguyễn Hoàng Quốc Khánh
Tuổi: 10(lớp4)
Sinh nhật: 23 / 8 / 2007
___________
Anh hai n9:
Tên: Nguyễn Hoàng Minh Dũng
Tuổi: 15(lớp9)
Sinh nhật: 17 / 3 / 2002
_________
Chị họ n9:
Tên: Nguyễn Thị Huỳnh Nhi
Tuổi: 13(lớp7)
Sinh nhật: 24/9/2005
_________
Anh họ n9:
Tên: Nguyễn hòa Gia Huy
Tuổi: 8(lớp2)
Sinh nhật: 13/06/2009
_________

Mẹ n9: Mình sẽ gọi là Mẹ n9:)
Tuổi: 42(đang làm trong quán café dì Hân)
_________
Bà n9: vẫn gọi thế
Tuổi: 50(đang làm bên xây dựng)
_________
Dì Hân:Mình vẫn cứ gọi là dì Hân
tuổi: 38(đang làm chủ 1 quán café)
________
Ngoại n9: vẫn gọi thế
Tuổi: 72tuổi.
___________
Với lúc nữ9 nói chuyện có hay bị sai vài từ thì đó là mình cố tình nha vì mình muốn diễn tả Nữ9 bị ngọng.
__________________________________
Yêu độc giả ❤


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net