4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- P'Winny, lúc nãy em thấy anh đánh bài Pano, anh cũng biết bài đó hả?


- Biết, bài nào mà anh chả biết em khinh thường anh à???


- không em hỏi vậy thôi, anh overthinking quá rồi


- nói nhiều quá, tập nhanh đi còn về, gần mười hai giờ rồi


- P'Winny... Em đói...


- Êi? Dạy học không kèm khoá bao ăn nhé


- Em đói, em sợ ma, em nhịn một hồi là em xỉu em đổ lỗi cho P'Winny ép buộc người quá đáng á


- chiều giờ chưa ăn gì à?


- chưa mới kêu đói


- ừ, tay có đau lắm không? Lại đây anh lấy băng cá nhân cho


- có luôn hả?


- ừ, học cái này thì lúc nào cũng phải có thôi


- ê, mà băng thôi nó không hết đau cho những ép buộc của anh đâu nhé !!


Winny vừa băng tay cho Satang, nghe cậu nói vậy thì cúi xuống hôn vào ngón tay Satang một cái. Em bối rối nhìn thẳng vào Winny mà tròn to hai mắt, ê tính nói giỡn mà ảnh làm thiệt trời.


- đủ chưa ?


- ờ... đói quá, đi ăn đi


Nói xong em quay tay lấy cặp chạy đi, Winny ở lại, cười nhẹ như đạt được chiến tích mới rồi cũng dọn đồ chạy theo em


_______


- Tiểu nhị, cho hai tô hủ tiếu nha


- Ô hooo, lâu quá mới thấy em Tang ghé quán chị ta


- trời ơi chị Fayo, em chạy deadline muốn chết đây này


- chị tưởng em đợi nước qua đầu rồi lặn chứ !


- ê chị sĩ nhục em trai mình quá vậy ??


- cơ mà đi cùng với ai đó? Người iu hỏ?


- không, đây là đàn anh trong câu lạc bộ em thôi à


- à... Winny...? Đẹp trai vãi đấyy

- Tém lại đi chế, KHÔNG ! CÓ ! CỬA ! Ơ mà sao chị biết là Winny?


- ê mày chê chị mày dữ dậy ? Thì Winny nó là ...


- ệ ẹ ệ ẹ ẹ...


Winny ho khan một cái ra ám hiệu


- gì ? Là gì?


- không gì, mà mày xúc phạm chị mày vậy?


- người ta khó lắm đó chị, nghe nói khó ưa nhất khoa [😏]


- ê đụng chạm nhe? Nãy giờ ai ghẹo dì bạn ?


- Ôi thôi thôi cho chị can đi, hai đứa đợi tí chị bưng hủ tiếu ra cho nhé


- Vâng ạ. [W]
- Của em như cũ nha P'Fayo [S]


- Ê, em thường xuyên ăn ở quán Fayo lắm hả? Thấy thân thiết!


- ùmm cũng thường xuyên á anh, ở đây ngon còn là quán quen nữa, bữa nào mà bị tống ra khỏi nhà em sẽ tới đây ăn quỵt hihi


- mặt dày vậy luôn hả em?


- ê ê???? Không có nha tại có kẻ cho nên mới có người hứng


- sau này mở rộng thêm lãnh thổ ăn chực đi


- em chỉ có quán P'Fayo, nhà thằng Poon và Phuwin thôi.


- qua nhà anh cũng được


- hả?


- ý là lỡ sau này học đàn khuya quá bị ba má nhốt ở ngoài thì ở lại nhà anh cũng được...


- ơ mà anh cũng biết Fayo à?


- ừ, anh ăn ở đây từ hồi năm nhất.


- à ra là thế !!


Đâu đó trong bếp....


- Mẹ ! Sau này chắc chắn quán mình sẽ thành thần Cupid cho đôi đó yêu nhau chắc luôn !!!!!

- Fayo, mày bớt bớt đi con


- Mẹ ơi nhìn kìaaaa, đó không phải là thằng Winny bắt đầu đang tán tỉnh Satang đó chứ?


- Mẹ biết rồi ! Mày im để mẹ nghe tiếp coi.


- ôi... Lâu nay nghe nó tâm sự về nhóc mà nó tương tư hồi cấp ba, giờ cuối cùng cũng thấy nó vác cái tính nhát chó ra cua trai rồi !


- Tình Cảm nó mãnh liệt dữ dội lắm à con?


- mẹ biết không? Lúc nó nhận ra Satang là crush hồi cấp ba của nó là nó dãy nãy với con tỷ lần, con cũng bất ngờ khi biết được người nó thích là thằng Tang đang ăn chực quài đây. Sau này chúng nó quen nhau, con sẽ bắt Winny trả hết nợ của Satang cho coi


- Ờ ờ! Share mẹ 50 với nhé!


Quay lại bàn nàooo


- P'Winny dạo này hơi lạ đó nha...


- Lạ gì?


- em đã tưởng duyên số em và anh chấm dứt từ chuyện cái áo rồi, không ngờ phải gặp bản mặt anh đến tận bây giờ


- ê ý em là gì? Ý em là anh tự kiếm cớ gặp á hả?


- ê ê hong có nha


- nói nhiều, ai mà yêu em chắc sẽ đau đầu lắm.


- có đau đầu cũng không tới lượt anh đâu, đồ chảnhh


Em nói với giọng trêu chọc Winny, lè lưỡi lêu lêu anh vài cái.


- A a a hủ tiếu đến rồi đâyyy


- Ôi chị yêu của em... Suốt bao nhiêu lâu chị vẫn nhớ được sở thích của em


- N'Tang à! Ngày nào em cũng ăn chực chị hết, làm sao mà chị không nhớ được hả em?


- Chị ơi, đang trong tình trạng kinh tế eo hẹp.


- Ờ ờ ờ, vậy thôi hai đứa ăn đi chị không làm phiền nữa.


- Ê Satang, em thiếu tiền tới vậy hả ? [=))]


- không có ahhhhh, tại em cần mua nhiều đồ học tập quá nên mới hết tiền nhanh vậy thôi


- không xin thêm ba mẹ sao?


- không, ba mẹ cho tiền tháng, mà em ăn nhiều quá...


- à, thì ra là vậy


- à mà... ăn xong em về nhé P'Winny, em mệt lắm rồi không học được nữa


- ừ về đi, khi nào rảnh anh liên lạc cho học tiếp


- ok krapppp


_______________


- Hớiiiiiiii, mệt muốn chết tại quán ăn luôn mà thấy được bao ăn cũng dịu


Satang thả mình lên giường, em nằm ôm gối tự trò chuyện với bản thân, suy nghĩ lại thì trong lúc học đàn anh ta dễ thương phết. Ấyyyy, nói mới nhớ! Em nhìn vào ngón tay được bọc miếng băng cá nhân của mình, xoa xoa chúng rồi nghĩ đến cái hôn lúc nãy của Winny. Tại sao anh ấy lại làm vậy với em? Vốn dĩ là kẻ thù kia mà...


______________


- Satang? Còn chưa dậy đi học nữa, từ hôm qua về là con không tắm luôn à?


- ô hooooo maeee con xuống liền ạ...


- dậy liền cho mẹ, sắp trễ giờ rồi đó


- trễ giờ... gì chứ, không phải chỉ mới sáu giờ hơn hả mẹ?


- cái gì? Bảy rưỡi rồi


- hấyyyyy, trễ giờ kiểm tra rồi !!!!


____

6:07

@po.onn
Satang con ớiii, con hiện tại còn tỉnh
hay vẫn đang chiêm bao???

@po.onn
*Đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại*

@po.onn
*Đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại*

@po.onn
Mày mà không bắt máy một cuộc
nữa là tao cho mày không điểm
kiểm tra đó Tang ơi Tangggg

@po.onn
*Đã bỏ lỡ cuộc gọi thoại*

@po.onn
Ô kê, tiếp tục say giấc nồng
đi bạn yêu, tao đi học đây,
cho mày đi chơi với trai tới một
giờ đêm hả mậy.


____


- vãi?!?!? Nó điện mình cỡ này sao mình không nghe vậy trời


- đi thay đồ đi học lẹ đi


- mẹ đồ con đâu !?????!!??


- đồ con mẹ mặc chắc??


- hấy cứu Satang đáng yêu này một chén đi mẹ, chén sau con nhờ mẹ bới tiếp


- ờ ờ rồi để đi kiếm, đi tắm đi lẹ lên


__________


Khi vừa đến trường cũng là lúc chuông reo, Satang ba chân bốn cẳng chạy gấp rút về phía dãy phòng học chỉ mong giáo viên chưa lên tới nơi. Khi vừa chạm đến cửa phòng học, mở cửa ra không thấy giáo viên, Satang cứ nghĩ mình đã thoát được một kiếp ai dè... Giáo viên từ sau lưng cậu chạm nhẹ vào vai Satang, không ngoài dự đoán, kiểm tra xong là Satang ra ngoài bầu bạn với cái hành lang luôn.


- Trời ơi, đúng là bước chân trái vô trường này rồi Satang ơi!!



Cùng lúc đó, Pond vô tình đi ngang


- Ao N'Tang? Sao lại đứng đây


- ôi đi trễ đó anh! Lại là tiết thầy khoa học nữa, kì này em đi xa theo mây rồi anh


- À thì ra là đi trễ, trùng hợp ha


- Hả? Anh cũng đi trễ hả?


- không trùng hợp là hôm nay thằng Winny nó cũng đi học muộn, may là tiết đầu dời lại mười lăm phút nên nó thoát được. Coi bộ em không may mắn lắm


- à... Lúc vừa vào trường em bước chân trái vô chắc luôn á anh! Gặp toàn chuyện xui xẻo


- vậy thôi đứng đó đi, anh đi trước nhé!


- vâng ạ


_____


Chuông reng một cái cũng là lúc Satang được giải thoát, ôi đứng tận hai tiết, Satang phải về phụng dưỡng lại đôi chân ngọc ngà này chứ không thì sẽ toi mất...


- Đấy thấy chưa? Bạn bè gọi thì không thèm nghe cho mày chừa


- Ôi hooo Poon, rũ lòng thương xót đi mua đồ ăn cho Satang này đi, đau chân quá rồi

- kêu Phuwin ấy, nay tao hết tiền rồi


- bạn yêu đẹp trai...


- dừng lại liền, tao không có tiền đâu, mới sắm đồ hết rồi


- ôi tụi bây không ai thương xót cho thân già đói meo này hả?


- vâng ạ, già thì ở đó tự dưỡng lão đi nhé, tới lúc nào mày tìm được người sẵn sàng chi trả cho cái mỏ ăn nhiều như của mày thì đừng có mà than nữa!!


- ôiiiiiiiiiii nỡ bỏ đói Satang này saooo??


- ờ, đi thôi Poon.


Satang chán nản nhìn theo hướng của Phuwin và Poon, thật sự là cậu đã cạn kiệt nguồn tài nguyên rồi huhuhuhuhu.


- Satang!!


- Ao P'Winny, sao anh lên đây vậy?


Satang đang buồn chán nằm dài trên bàn, quay đầu qua lại gặp Winny


- Này


Winny đưa tay ra, trên tay là một chai nước cùng với bánh, Satang nhận lấy rồi em nhìn Winny khó hiểu


- Cái gì đây ạ ?


- em than đói không phải à? Ăn đi


- sao anh biết cơ?


- thì... Hôm qua nói không còn tiền, chắc hôm nay cũng không có gì ăn, anh thấy Poon với Phuwin cũng không đem gì lên, không phải à?


- à... Phải rồi


- anh xin lỗi nhé Satang


Em vừa cạp cái bánh, vừa ngước lên miệng nhai miếng bánh mà khó hiểu x2


- xin lỗi? sao phải xin lỗi?


- anh xin lỗi, nếu không phải tại anh ép em ở lại thì em không bị ra hành lang đứng rồi


- ủa sao anh biết? Mà sao nay tử tế vậy?


Đâu đó ngoài hành lang, có anh chàng đang cầm trên tay đĩa cơm định bước vào lớp em.


- Satang ahhhh !! [Danel]



- ờ... Vô tình gặp thôi à, vậy nhé anh về trước.



- À vâng...


Winny đi ngang qua Danel, hai người liếc mắt với nhau sau cái chạm vai của Winny.


- anh Danel, có gì không ạ?


- à anh đem cơm lên cho em nè


- anh... Em vừa mới ăn xong bánh của P'Winny còn hơi no áa


- à không sao, vậy anh đi xuống căn tin đây.


__


Giờ ra về em gặp P'Kay trước cổng, định lại hỏi anh về vấn đề có thể đổi người đánh guitar được hay không thì gặp Winny và Nadee đi lại gần.


- hây!


Bỗng nhiên từ sau lưng Satang có người vỗ vai em



- ao Ashi?


- còn nhớ tao không?


- Ashi bồ của P'Aun đúng không? Bữa gặp ở ngày chào đón câu lạc bộ


- đúng rồi, sao mày không về đứng đây làm gì vậy?


- ờ Ashi, mày có biết đánh guitar không??


- biết


- lại đây!!


Satang kéo tay Ashi lại chỗ Kay Nadee và Winny. Nghe Ashi nói mình biết đánh guitar em như được cứu vớt khỏi bóng tối, đã quá mệt mỏi với những nốt đàn này rồiiii


- Xin chào ạaa


- Ao N'Tang? Em đến đây làm gì sao chưa về đi [K]


- P'Kay ơi em định hỏi về chuyện có thể đổi người đánh guitar ngày chào hè được không ạ?


- há? Satang định cho tao đánh guitar ngày chào mừng khóa hè á hả? [A]


- ờ, giúp bạn một lần đi Ashi, dù gì mày đánh cũng giỏi hơn tao màa [🥺😭]


- sao mày biết? [A]


- tao đoán !!! Nói chung là giúp bạn đi màaa ná ná naaaaa ~


- ờ, cũng được [A]


- được không ạ P'Kay?


- À... Xin lỗi Satang anh lỡ chốt lịch mất rồi ... [N]


- ủa chố-... [K]


- suỵttt, bé yêu không nhớ những gì giữa tụi mình đã bàn bạc hả? [N]


Nadee nói nhỏ vào tai Kay


- à à, đúng rồi đó chốt lịch rồi Satang ạ [K]


- aiss... Vậy thôi em cảm ơn ạ...


- tao cũng muốn giúp lắm, nhưng hết cơ hội rồi [A]


- ờ... Má nó xui vãi, còn nhiều hợp âm tao chưa học được lắm mày ạ


- đâu, có không đưa tao coi thử nếu biết thì tao chỉ


- à đây


Satang móc từ cặp ra một đôi giấy, vừa đưa Ashi đọc thì có người từ đằng sau cặp vào cổ Satang. Quay đầu lại nhìn thì ra đó là Winny, cha này làm gì khó coi zậy trời ?


- P'Winny buông em ra!


- Ashi không cần phải lo, để anh chỉ Satang cho nhé. Em học mỹ thuật nên bài nhiều không có thời gian đâu nhỉ!


- à... Vâng, vậy mày học với P'Winny đi nhé. Vậy thôi tao về, xin chào ạ P'Winny.


Giơ tay chào tạm biệt Ashi, Satang thấy chuỗi ngày tận thế học đàn sắp đến rồi...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC