Angle Allard

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đại Thần Quan Angle?"

"Đúng vậy, xứ sở Hộ Tinh chúng tôi có Thần Quan và Tế Tư là hai chức vị có nhiệm vụ phục tùng cho thần linh. Đại Thần Quan là chức vụ ngàn năm chọn một. Là người có thể kế thừa vị trí Đại Tế Tư tôn quý." Daisy giải thích.

"Đại Thần Quan Angle là thầy của ta và Daisy. Y có bảo vật khống chế thời không, có thể giúp cho hai người rời khỏi ảo cảnh này an toàn." Kuchinashi hướng Bạch Hằng và Tống Kiều giải thích.

Mọi người liền thả lỏng bản thân. Gần nhất Bạch Hằng với Tống Kiều đã lộ rõ dấu hiệu bị thời không chèn ép. Kuchinashi nói rằng nếu tiếp tục duy trì chừng một tháng, thì hai người có khả năng bị ép đến điên.

"Vậy thì nhờ hai người."

--------------------------------------------------------------

"Daisy, ta nhớ ngươi nói Angle chuẩn bị xuất quan mà phải không?" Kuchinashi hỏi.

"Đúng rồi đó, nhưng mà Thần Quan các bậc vừa xuất quan thì sẽ có một khoảng thời gian dài không được rời khỏi xứ sở. Chủ nhân, cô phải trực tiếp đi gặp thầy Angle rồi đấy."

"Ta? Đi một mình? Còn ngươi thì sao?"

"Tui giữ nhà." Daisy nhiệt tình nói.

Kuchinashi khinh bỉ nhìn Daisy. Cô thừa hiểu cái tên ở trước mắt này....

"Ngươi.... lại gây thù hằn gì với Fuji rồi?"

"Nào dám đâu."

"..." Tin được mới lạ đó!

Fuji là tinh linh riêng của Angle. Daisy sợ nhất bé ấy. Một tinh linh có khả năng di hình hoán dạng. Bình thường vẫn luôn ở kích thước búp bê mà ngồi trên vai Angle. Vì xuất thân cao nên được chọn làm tinh linh có quyền phán xử.

Daisy sợ nhất là vị tinh linh đại nhân này rồi. Bởi vì quá khứ khi Daisy vừa tiến vào điện Chi Tử làm việc đã suýt bị Fuji tinh nghịch đem đi phơi khô pha trà mấy lần.

"Hazz!" Daisy thấy bé Dành Dành nhìn mình một cách khinh bỉ như vậy thì không khỏi ảo não. Ai bảo anh trước kia dè dặt quá làm gì. Để rồi bị một đứa nhóc ranh con đè đầu cưỡi cổ tới hình thành bóng ma tâm lý thế này đâu.

"Ta đã sớm gửi tin cho Angle rồi. Khi nào y hồi đáp thư thì chúng ta lại tính tiếp. Đại Thần Quan vừa xuất quan không thể rời khỏi phạm vi thần điện. Chúng ta chỉ có thể chờ thôi." Kuchinashi ngưng một lát lại nói:

"Ngươi cũng phải đi, không được trốn, biết chưa?" Cô nhướng mày hỏi.

"Vâng, chủ nhân." Daisy nghiêm cẩn đáp.
-------------------------------------------------------------

Hộ Tinh Giới

Đại Thần Quan Angle xuất quan rồi!

Đây là tin tức được truyền đi khắp hang cùng ngõ hẻm kinh thành ngày hôm nay.

Đại Thần Quan trở lại, là việc vui mừng, cũng là việc lớn. Vì mỗi khi tin tức Angle xuất hiện sẽ kèm thêm một tin đồn khác nữa chẳng hạn như:

"Nghe bảo lần này là tộc Rose đó."

"Tinh linh của Đại Thần Quan phán xét rất ngặt đó!"

"Tộc Rose có chuyện gì mà bị phán xét?"

"Nghe bảo là thế tử tộc Rose phá cấm địa."

"Thảm rồi!"

-------------------------------------------------------------
Thần điện Allard

"Đại nhân, đây là thư tín công chúa Kuchinashi gửi cho Ngài." Một cận hầu bước lên đài cao, dâng lên thư tín cho vị ngồi ở chiếc ngọc tọa cao quý.

Người ngồi ở đấy có dung nhan xuất chúng, ngũ quan tinh xảo, thân hình hoàn mỹ, thần thái ngút ngàn, ánh mắt xanh thẫm màu đại dương, mái tóc nhuộm một màu vàng sáng. Một trong những sự tồn tại tôn quý nhất xứ sở Hộ Tinh- Angle Allard.

'Tộc Rose quản con không nghiêm. Thế tử mang tay sai tự xông vào linh cảnh, hiện tại đã không còn tư cách kế nhiệm. Xin Đại Thần Quan đưa ra phán xét.'

"Thư ngắn gọn vậy đó." Fuji đọc xong thư. Cảm giác Công chúa càng ngày càng lười rồi.

Angle đưa tay lên vai, nhấc tinh linh kích cỡ búp bê của mình xuống, vuốt vuốt cái đầu nhỏ, nói:

"Đi đón hai người họ về đây. Nhớ đừng gây sự đó."

Tinh linh Fuji chỉ hô một câu 'đã biết' liền biến mất. Thần điện còn lại một mình Angle trở nên tĩnh lặng. Angle tiến về phòng ngủ của bản thân, đọc lại phong thư mà mình nhận được thì nhả ra hai chữ 'đáng chết'.

'Tộc Rose nhỉ? Không lớn không nhỏ, mà lá gan cũng đủ to rồi đi. Vậy thì ta cho các ngươi lãnh đủ!'

--------------------------------------------------------------
"Angle, chuyện người của tộc Rose, thầy có thể nói cho ta biết thầy sẽ giải quyết như thế nào không?"

Kuchinashi cùng Daisy được Fuji đón lên thần Điện. Nhưng cũng qua vài ngày rồi mà Angle vẫn chưa có động tĩnh gì là xử lý những chuyện đó. Cô hiểu thầy mình nghĩ gì, nhưng cũng sốt ruột lắm.

Angle sánh bước với Kuchinashi, tư thái như đang suy nghĩ chuyện gì đó rồi dịu dàng nói.

"Để nghĩ xem... Hắn phá cấm địa tuy là tội nặng, nhưng nhiều lắm là tước đi khả năng kế thừa. Công chúa đã nói là không muốn nhìn mặt hắn nữa vậy ta liền cố tìm thêm vài cái tội nữa, đủ để xóa sổ bọn họ khỏi danh sách quý tộc ở Hộ Tinh Quốc."

"Vâng."

"Mọi việc ở lâu đài Dành Dành đều tốt chứ?" Ngài hỏi.

Lâu đài Dành Dành cũng có phần công xây dựng của Angle, thỉnh thoảng y cũng sẽ quan tâm đến. Một là vì nhiệm vụ mà Kuchinashi gánh vác, hai là vì y lo lắng cho hai người học trò mà y yêu thương nhất.

"Mọi chuyện vẫn tốt." Kuchinashi hạ tầm mắt, Angle nhìn ra, cô đang muốn giấu chuyện gì đó.

"..."

"Kuchinashi, thầy mong Công chúa không phải che giấu ta điều gì cả." Angle nói.

"Ta là người nhận trách nhiệm chỉ dạy cho Người kể từ lúc Người bắt đầu vào kì trưởng thành. Ta dĩ nhiên nắm được tâm tư của Người. Cũng đủ khả năng che chở khi Người cần."

"Dạ, thầy..." Kuchinashi ngưng một lúc, vì Daisy không ở đây, chuyện này kể ra cũng dễ dàng hơn. " Thật ra, ta biết lâu đài được tạo ra để làm gì, Daisy càng biết rõ. Nhưng mà, lần này ảnh hưởng do lỗ hỏng thời không đó tạo ra không nhỏ. Daisy vì củng cố lỗ hỏng không để nó mở rộng ra, ban đêm cũng không quên việc tiếp thần lực cho ta. Ta lo hắn... cũng sắp đến giới hạn của bản thân rồi." Kuchinashi lo lắng nói, cô cảm nhận được, mắt mình phủ một màng sương.

"Đừng khóc." Angle xoa đầu cô an ủi.

"Ảo cảnh được tạo ra vốn là để Người có một nơi bình yên mà sống. Việc thu thập linh khí chính nghĩa để đánh thức Đại tế tư chẳng qua là một nghĩa vụ Người cần làm. Không vội đâu. Daisy và Người vốn là đã ký đồng sinh khế. Chỉ cần cô bình an, hắn cũng sẽ không gặp chuyện gì nguy hiểm. Hơn nữa, có ta ở đây. Thầy đảm bảo hai người có thể ở bên nhau chỉ là sớm muộn thôi."

"Ở bên nhau...sớm muộn..." Kuchinashi ngơ ra.

Angle cười cười, lại vỗ nhẹ đầu cô một cái: "Đừng quên, ta có thể đọc được lời nói từ tận đáy lòng của người khác đấy."

Rồi anh chắp tay đi trước. Bỏ lại Kuchinashi với gương mặt đỏ bừng...

'Bị nhìn thấu mất rồi...'







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tokusatsu