My Exorcist [2]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🅱️netx🔯🆒️🧊

" Eh??".

"Theo như tôi nghĩ, linh hồn xui xẻo đi theo cậu là một loại rất khó để xua đuổi".

Không đời nào...! Cậu ta nghiêm túc chứ?

"Nguồn năng lượng của cậu rất tiêu cực. Nhưng đừng lo, nếu ở cạnh tôi, cậu sẽ điều hòa với năng lượng tích cực".

Nhà mạo hiểm kia không hiểu gì cả, cái gì mà năng lượng tiêu cực, tích cực cơ chứ? Cái tiêu cực mà cậu ta nói là lời nguyền của cậu sao?

"C-Chắc cậu hiểu nhầm rồi...!". Một phần trong Bennett vẫn chưa thể tin vào những lời cậu ta nói nhưng một phần khác của cậu lại mong muốn bản thân có được cơ hội giải thoát được lời nguyền xui xẻo này. "Cái này là cái trời sinh thôi!".

"Đừng lo! Tôi sẽ không làm cậu thất vọng!".
Chongyun tay lên ngực, thể hiện sự quyết tâm. "Tôi... thật sự muốn một lần có thể...giúp đỡ ai đó". Nhà trừ tà nhìn xuống đất, chờ đợi phản hồi từ người đối diện, cậu không biết rằng Bennett hiện giờ đang đấu tranh tâm lý dữ dội, nhưng gì chứ nếu là Bennett thì làm trước nghĩ sao vậy.

"T-Tất nhiên tôi sẽ tin tưởng cậu...!".

"Hở..?".

"Cậu hãy gia nhập đoàn mạo hiểm Benny luôn nhé! Lúc đó cậu muốn dùng gì lên tôi cũng được!".

○□♤♡◇♧☆

Đêm đó Bennett không ngủ được, dưới lớp chăn ấm áp và chiếc nệm mềm mại mà cậu ít khi có mỗi lần đi mạo hiểm, cậu vẫn không tài nào ngủ yên. Cứ nhớ lại những lời cậu bạn Chongyun nói trước đó khiến cậu có hơi lo lắng, cậu ta thật lòng muốn giúp một kẻ xấu số như mình sao? Tuy việc có một linh hồn xui xẻo nào đó đi theo cậu có vẻ hoang đường nhưng Bennett cũng rất biết ơn khi có người muốn giúp đỡ cậu.

Nhưng sau một hồi, nhà thám hiểm trẻ tuổi cũng mệt mỏi và quyết định chìm vào giấc ngủ.

○□♤♡◇♧☆

Ngày hôm sau, Chongyun quyết định gia nhập nhóm của Aether, nói rằng cậu muốn luyện tập và khám phá thế giới bên ngoài Liyue nhưng Xingqiu, người bạn thân của cậu, biết rõ rằng cậu còn có lí do khác.

Xingqiu khá bất ngờ khi bạn thân của mình lại trở nên hứng thú với cậu bạn thiếu may mắn kia, vậy là có nhiều cách mới để trêu chọc Chongyun rồi! Không ngờ người bạn luôn cắm đầu vào luyện tập ngày đêm lại chợt có những ý định táo bạo như thế.

Nhưng...

Có gì đó khiến cậu khó chịu mỗi lần Chongyun nhìn sang Bennett, một cảm giác ngứa ngáy khi nhìn thấy cậu bạn tóc trắng cười với Chongyun.

Cảm thấy vậy cũng không có gì sai, cậu nghĩ, giữa một người mà mình đã quen biết bấy lâu nay và một người mới vừa biết đến sau một ngày, việc Chongyun bỏ rơi cậu mà đi theo Bennett quả thật là có một chút vô tâm.

Chongyun đã đề nghị Xingqiu đi cùng, nhưng tất nhiên Xingqiu không thể, thay vào đó đại thiếu gia kia tỏ vẻ không hứng thú với việc thám hiểm của họ và chúc cậu bạn thân của mình có một chuyến đi vui vẻ.

"Chào mừng đến đoàn mạo hiểm Benny!".

"Đoàn mạo hiểm Benny...?". Chongyun nhìn Bennett một cách khó hiểu, Aether giải thích rằng những người đã từng trong nhóm với cậu ta đều đã bỏ đi hết và Katheryn đã muốn xóa nhóm cậu ta ra khỏi danh sách nhà mạo hiểm cho tới khi Aether tham gia.

"Haha! Bây giờ cậu đã tham gia nữa thì càng tuyệt!". Bennett đưa tay gãi đầu, mặt hơi đỏ vì quá vui mừng. Chongyun nhìn mà cũng mỉm cười theo, tuy cậu bạn kia có một năng lượng tiêu cực bao bọc, cậu ta lại có một thái độ trái ngược hoàn toàn.

"Mà Chongyun đi cùng chúng tôi không sao chứ?". Paimon bay kế bên Aether hỏi.

"Tuy tôi không có kinh nghiệm nhiều nhưng tôi cũng muốn vì vậy mà khám phá! Đừng lo tôi sẽ không gây phiền cho đội đâu". Chongyun giải thích.

"Câu này tôi nói mới đúng..." Bennett khẽ nói.

Và cuộc hành trình của bọn họ bắt đầu, Benny mang nhiệm vụ trưởng nhóm và giúp đỡ đồng đội của mình, cậu đã xung phong nhận vai trò nấu ăn nhưng lại bị Paimon phản đối đến cùng cả nhóm quyết định công việc đó sẽ được giao cho Aether.

Kho báu là một phần không kém quan trọng trong mọi cuộc mạo hiểm, nhưng với Bennett trong nhóm, có vẻ điều đó chỉ là một phần nhỏ. Có lẽ bạn bè chính là kho báu nhà mạo hiểm chúng ta kiếm được trên đường đi? Bennett luôn nói, sau khi mở chiếc gương chứa đầy củ cải. Ít ra thì đêm nay sẽ có canh nóng vậy...

Chongyun luôn cảm thấy phấn chấn hơn bao giờ hết khi ở gần Bennett, tuy vẻ mặt lạnh giá của cậu, người bạn mang Vision Băng luôn sẵn sàng để rèn luyện bản thân khi một sự cố nào đó xuất hiện nhờ vào Bennett. Một phần cậu muốn luyện tập nhưng cũng muốn nghiên cứu về sức mạnh bí ẩn đang nguyền rủa người bạn kia.

Tuy nhiên không lâu, Aether được triệu hồi đến Katheryn ở Monstadt, nơi cậu được nghe nói đến một người đàn ông bí ẩn với mái tóc vàng. Cậu nói tạm biệt với Bennett và Chongyun, và nói rằng sẽ trở lại khi mọi thứ được giải quyết. Cả hai người còn lại cũng đồng ý, dù sao thì Aether cũng nên đi tìm hiểu về em gái của cậu.

Trong đội chỉ còn Bennett và Chongyun, không được cùng Aether khiêu chiến bọn quái vật từ khu vực sâu, họ quyết định nghỉ ngơi tại Nhà trọ Vong thư vài ngày.

Vừa đến nơi, Chongyun đã cảm giác được một luồn khí mãnh liệt, xuất phát từ phòng trọ phía trên, chủ nhân của căn phòng đó không ai khác chính là Xiao.

"Đến để luyện tập sao?". Xiao đưa lưng về phía họ, mắt nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ, trời cũng đã gần tối khi họ vừa đến.

"Lần này thì không". Chongyun gãi đầu, cậu nhìn sang Bennett, mang ánh mắt sáng ngời và ngắm nhìn vị thần kia.

"Woa... anh ta nhìn ngầu ghê..." Bennett không phải là kiểu người thích giấu giếm, nên bản thân cậu đã lỡ lời hốt ra suy nghĩ của mình. Xiao chỉ hừ một tiếng và Chongyun thì cười thầm vì sự ngượng ngịu của hai bên.

Đêm đó cả hai lên đến phòng mình, hai chiếc chăn mềm được trải ra kế nhau, theo như thường ngày, một người sẽ thức để canh gác cho các thành viên còn lại được nghỉ ngơi, nhưng hôm nay có vẻ cả hai sẽ không gặp vấn đề gì khi đang yên giấc.

"Cậu gặp anh ta từ lúc nào?". Bennett hốt lên, Chongyun dưới lớp chăn ấm chậm rãi ngồi dậy, cậu bắt đầu nhớ về quá khứ, lần đầu cậu đến nơi đây.

"Từ rất lâu rồi... anh ta có một luồn khí rất kỳ lạ bao phủ, đêm đó tớ thấy anh ta, người đẫm máu, tay thì run rẫy nhưng nắm chặt lấy cây giáo trên tay".

Bennett tiếp tục lắng nghe.

"Anh ta bảo rằng diệt ma trừ tà là công việc, bản thân tớ rất ngưỡng mộ anh ta, nên đã quyết định học tập".

"Anh ấy đã dạy cậu những gì??". Bennett không chịu nổi sự tò mò mà cũng bật người dậy và nhìn sang Chongyun. Người con trai với ánh mắt xanh băng giá giữ im lặng, tuy một hồi sau, cậu tiếp tục.

"Phương pháp của anh ta... rất hung bạo, tớ nghĩ vậy. Bản thân tớ không thể chịu được khung cảnh đó, dù sao tớ cũng chỉ là một tên nhóc với vài lá bùa". Chongyun quay mặt đi, né tránh đôi mắt băn khoăn của người còn lại.

"Cậu không phải đơn giản là như vậy, Chongyun, cậu là người ngầu nhất đối với tôi!". Bennett vui vẻ nói, lại nữa rồi, Bennett và sự tích cực của cậu ta... Chongyun nghĩ. "Này này! Tôi thật lòng đó!".

"Cảm ơn cậu..."

Sau một hồi im lặng dài, Bennett tất nhiên không chịu được nên đã thay đổi chủ đề. "Còn việc giải thần chú gì đó cho tôi sao??? Cậu đã đến đâu rồi?". Tuy đối với nhà mạo hiểm Monstadt vận xui của mình chỉ là một phần trong cuộc sống, cậu vẫn không khỏi mong rằng bản thân mình cũng ít nhất có thể thoát khỏi nó một lần và mãi mãi.

"..."

"Sao sao?".

"..."

"Này... sao thế??".

Hai bàn tay Bennett giờ đang nắm chặt lấy vai của Chongyun, cậu nhìn thẳng vào mắt người đối diện. "Chắc là cậu cần thêm thời gian phải không?? Là do vận đen của tôi quá mạnh chăng??". Chongyun cố gắng tránh né ánh nhìn của Bennett, cậu chợt đứng dậy và bước đến phía cửa sổ, để lại Bennett vô cùng hoang mang.

"Lời nguyền của cậu..."

A/N: há há tui đã trở lại 💃💃

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net