Cảm ơn cậu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

18/10/2060.
Đây là nhật kí của Fourth Nattawat.
Hôm nay là sinh nhật thứ 56 của tôi.
Vậy là sắp tới ngưỡng 60 rồi chứ còn trẻ trung gì đâu nhỉ ^_^.
Ôi dào, cái tuổi già khiến tôi dạo này hay nghĩ về quá khứ quá đi mất.
Tôi vẫn còn nhớ, hồi tôi 19, 20 cái tuổi xuân xanh ấy, tôi đã từng toả sáng và hết mình với đam mê cỡ nào.
Công nhận hồi đó tôi kiên cường thiệt chứ, vừa học vừa làm, đến bây giờ tôi tới ngưỡng này rồi vẫn còn ngưỡng mộ tôi hồi trẻ.
Hồi đó tôi là partner của một cậu bạn - Gemini Norawit.Người con trai có một nguồn năng lượng rất tốt,khi ở bên cạnh cậu ấy sẽ luôn cảm thấy yên lòng.Người luôn nhìn tôi với ánh mắt trìu mến, luôn đứng ở sau ủng hộ và tiếp thêm năng lượng cho tôi.
Tôi không nghĩ rằng mình sẽ thành partner của cậu ấy và trở nên thành công ngoài mong đợi như vậy.
Tôi đã diễn thử với cậu ấy, cảm thấy sự hoà hợp giữa tôi và cậu ấy khá tốt nên đã đề nghị được diễn cùng cậu ấy với đạo diễn.
Lần đầu tôi gặp cậu ấy là lúc tôi 15 tuổi qua cuộc thi Thailand School Star 2019.
Lúc tham gia cuộc thi, bọn tôi vẫn luôn là những người bạn tốt, ở bên cạnh hỗ trợ lẫn nhau. Hồi đó tôi khá tự ti về giọng hát của mình nhưng cậu ấy vẫn luôn cổ vũ, khích lệ tôi rằng tôi có thể hát được.
Thực sự hồi đó cảm thấy biết ơn cậu ấy rất nhiều vì luôn ở bên cạnh tôi .

Tới giờ tôi và cậu ấy vẫn còn giữ liên lạc, lâu lâu lại gọi điện tán gẫu vài ba câu chuyện đời thường.
Thực tình mà nói, để nói về nhưng năm tháng thanh xuân rực rỡ và cháy bỏng đó thì thú thật chắc phải kể đến cuối đời mất.
555 đùa thôi, nhưng hồi đó đáng nhớ thật, tới bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in từng kỉ niệm của tôi hồi ấy.
Đã từng được trải nghiệm và gặp gỡ nhiều thứ mới mẻ hơn bao giờ hết.
Tôi vẫn còn nhớ rằng, năm 2023 tôi đã có một ước nguyện rằng vào năm 40 tuổi tôi có thể cùng Gem sống ở Sapporo, sống chầm chậm bên nhau tới khi già nua. Chúng tôi rất hay nhắc về điều đó. Nhưng tôi cũng biết rằng điều đó nghe không được thuyết phục lắm và đúng là như thế thật.
Nghe có vẻ buồn nhỉ ? Nhưng nó cũng là điều dễ hiểu phải không.
Sau khi cống hiến hết mình cho sự nghiệp, chúng tôi cũng có cuộc sống riêng của mình.
Cũng lâu rồi không liên lạc lại với cậu ấy, tôi thấy nhớ cậu ấy một chút rồi.
Hồi đó, ngày nào chúng tôi cũng gặp nhau, lâu lâu còn hỏi trêu bâng khua vài câu như : mày chán tao chưa? 555
Các bạn fan, khun nủ hồi đó đáng yêu lắm, không biết mọi người như thế nào rồi nhỉ? Còn nhớ Gemgem và Fotfot đáng yêu hồi đó không ta ? 555+
Nghĩ lại thấy hồi đó đáng yêu thật đó, nhớ quá đi mất.
Để nói về cảm xúc của tôi thì thú thật, tôi đã từng rung động với cậu ấy.
Có những lúc tôi thấy cậu ấy tuyệt vời hơn tất thảy mọi điều tốt đẹp trên thế giới này. Cậu ấy như ánh dương của đời tôi, thực sự cảm thấy biết ơn cậu ấy lắm lắm luôn.
Tôi vẫn luôn muốn cảm ơn Gemini rất nhiều.
Tôi chưa bao giờ và cũng sẽ không bao giờ cảm thấy hối hận khi đã chọn cậu ấy làm partner của tôi.
Thực sự cảm ơn cậu nhiều lắm đó Gemini à.
Cảm ơn cậu vì đã là một phần trong kí ức tuyệt đẹp thời thanh xuân của tớ.
Tớ mong rằng trong ngày sinh nhật của tớ hôm nay sẽ nhận được một cuộc gọi của cậu.
Tớ chờ cậu ná Gemini~
                                        18.10.2060
                                           Fourth.




Chào mng~
Đây là lần đầu tớ viết fic, mong được mọi người góp ý ná.
Chúc mọi ng đọc fic vui vẻ !


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net