Chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Mà Ngài ơi, sao ngài lại bị nặng vậy ạ"- Cậu có chút thắc mắc nên hỏi thử

Anh trầm mặt đôi chút, không gian im bặt chẳng nghe được tiếng gì nữa cả, nên cậu đành phá không gian im lặng bằng cách

"Thôi ngài nghĩ ngơi chút đi em đi"

"Tôi là một người làm việc ở thế giới ngầm"- anh không muốn cậu bỏ đi

Chẳng biết từ lúc nào một người vốn im lặng ít nói như anh lại chịu nói công việc mình đang làm

Lúc trước chỉ vì có người hỏi anh làm việc gì hoặc lấn sâu vào đời tư của mình thì anh đã cho chúng chết không nương tay

Nhưng khi gặp cậu thì anh lại muốn chia sẻ cho cậu biết nhiều hơn về mình, muốn biết rõ hơn về cậu

Chắc từ lúc nào đó sống cạnh cậu anh bắt đầu cảm thấy muốn bảo vệ người này, che chở người này

Nhưng anh nhớ một điều cậu còn tuổi trẻ còn thanh xuân con đường phía trước còn rộng mở anh không muốn vấy bẩn nó nhưng làm sao đây anh đã lỡ thương cậu rồi

Anh không đành lòng nhìn cảnh cậu bên người khác nhưng anh chẳng nỡ để cậu ở cạnh mình vì anh biết như vậy sẽ rất nguy hiểm cho cậu

"Tôi là một tay buông vũ khí, tôi theo nghề này vì gia đình tôi"- anh tiếp tục nói

"Nghề này rất nguy hiểm có thể mất mạng như chơi"

"Biết vậy tại sao ngài vẫn làm"

"Để tồn tại"

"Ba mẹ, ông bà của tôi đã lớn tuổi rồi, không thích hợp để làm, nếu tôi không tiếp tục theo thì có thể cả gia đình tôi mất mạng chứ không riêng vì tôi"

Cậu trầm ngâm im lặng đôi chút lắng nghe anh nói

Cậu hiểu chứ, cậu hiểu hết những gì anh đang nói nhưng nó quá nguy hiểm

Thế giới này luôn chia ra hai phe đối lập nhau, một bên chỉ sống hưởng thụ những thứ mình đạt được một cách thảnh thơi chẳng lo nghĩ gì

Nhưng một bên thì phải cố gắng nỗ lực mỗi ngày để đạt được kết quả mình mong muốn, nhưng cứ phải ngày đêm lo sợ vào ngày mai lỡ đâu một thứ gì đó đến với mình một cách bất ngờ đảo lộn cuộc sống của mình

Nhìn vào có thể thấy khác nhau rất nhiều nhưng chung quy lại cách vận hành đều là vì chữ tiền, tham vọng, danh tiếng

"Không sao, em sẽ ở bên ngài nên ngài đừng lo nghĩ quá nhiều nhé"

"Nó rất nguy hiểm nếu em tham gia vào cũng như đang đặc cược tính mạng của mình vào trò chơi"

"Không sao cả, bên cạnh ngài là được rồi"- cậu giương cao nụ cười lên

"Trời tối rồi, ngài ngủ sớm đi, em thay đồ rồi ngủ cùng"

Cậu đi thay đồ tắm rửa rồi lên giường thả pheromone sữa của mình cho anh thấy thoải mái còn mình thì tan vào mùi trầm hương của anh

Thế giới vốn dĩ là vậy chúng ta chẳng biết khi nào biến cố xảy ra nhưng chúng ta vẫn phải cố gắng sống vì mỗi ngày được sống đều là điều hạnh phúc nhất

________________

Chương này hơi ngắn mai tui bù lại nha

Cảm ơn vì đã đọc truyện


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net