Một khoảng lặng bình yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quần quật lúc lâu thì cuối cùng Gem cũng chịu buông tha cho bạn, anh bế cậu lên rồi thả vào bồn tắm. Fourth từ đầu đến giờ cứ im re, không biết cậu ấy đang nghĩ gì nữa

- Sao anh lại làm vậy với tôi?

- Anh là đang giúp em kia mà? Nếu hôm qua cứ để em tự sinh tự diệt vậy sẽ chịu không nổi mất

- Chuyện này tôi tự biết xử lí, tại anh cứ chỉa mũi vào... Anh bao nhiêu tuổi mà đòi làm anh?

- Sắp lên 22

- Này tôi bằng tuổi anh đấy, bớt nhảm đi

- Sao mà giống được, anh sinh tháng 6 còn em thì tháng 10. Cách nhau tận 4 tháng cơ mà

- Cách thằng bố nhà anh! Nhưng làm sao anh biết tháng sinh của tôi?

- Trên hồ sơ có ghi rõ thông tin các hộ dân mà...

- À vậy anh mê tôi nên mới nhớ rõ như vậy chứ gì!?

Fourth nhảy cởn lên cắt ngang lời nói của anh

- M-mê... Mê cái gì chứ... Cậu đừng nghĩ nhiều. T-tôi, tôi chỉ là...

Sao cái mùi trong phòng cứ ám muội thế nào ấy. Fourth chỉ chọc thôi cứ tưởng Gemini sẽ lập tức từ chối, nhưng cái giọng điệu này cứ kì kì... Chẳng lẽ...

Căn phòng im lặng một lúc lâu, 1 giường 2 người đàn ông trông lúng túng ngại ngùng cứ nhìn bâng quơ đâu đó lảng tránh đối phương

- A a tôi giỡn thôi... Anh quên đi nhé! Mà khu này gần thác MaeYa đúng không? Tôi chưa thấy thác nước bao giờ... Anh đưa tôi xuống đấy được chứ

- V-vậy cậu xuống ăn sáng rồi chuẩn bị đi. Một tiếng sau sẽ xuất phát nhé. Nhưng tôi cần phải lên sở giải quyết cho xong vụ án khu nhà cậu, sẽ nhanh thôi! Xong việc tôi sẽ đến đón cậu

À mà chuyện đấy... Tôi cần thời gian suy nghĩ... Cậu đợi tôi được chứ?

- ...●_●???

________________________________________

- Ai' Gemm! Đang nghĩ gì đấy, trông mày cứ mất tập trung. Có chuyện gì sao?

- K-không có! Đến giờ rồi kìa, mau đi

Trong tòa là 2 viên điều tra đang tường thuật lại sự việc về vụ án chấn động vừa qua. Khi chính con trai đã sát hại ba mẹ ruột của mình

Suy cho cùng thì bi kịch cũng bắt đầu từ sự vô tâm của phụ huynh, chính sự bạo lực gia đình cộng với chứng trầm cảm nặng. Trong tiềm thức Dawin tự sinh ra 1 nhân cách mạnh mẽ và độc đoán hơn nhằm bảo vệ cho bản thân

- Có phải thời gian qua cậu đã sống trên tầng 5 đúng không? Đồ dùng sinh hoạt cá nhân của cậu được phát hiện trong phòng. Ông bà Dae đã chăm sóc cậu sao?

- Hah đến lúc gần chết ông ta vẫn buông lời chửi rủa tao, bảo rằng tại tao mà nhà lại mắc thêm khoản nợ để điều trị, tại tao không nghe lời ông ta nên gia đình mới thành ra như vậy. Chết là đáng! Mẹ tao biết chuyện tao bóp cổ ông ta chết vội sắp xếp hiện trường trông như ông ta đang tự tử rồi lấy lí do nợ nần rượu chè để che đậy

Nếu tao không đến thì sớm muộn gì bà ta cũng bị giày vò rồi đi theo ông già thôi. Tao chỉ làm cho nó diễn ra nhanh hơn 1 chút, là do bà ta tự làm tự chịu.

Vụ án khép lại, Dawin được kết luận án chung thân nhưng vì đang mắc bệnh lí về tâm thần nên đã được đưa đi cách ly và điều trị vô thời hạn. Cuộc sống lại trở lại bình thường như trước, anh vẫn là 1 điều tra viên còn cậu vẫn mở quán cafe kinh doanh như mọi khi

....

Thật sự không thể gặp nhau nữa sao?

________________________________________

- Gemini ah! Xem tôi bắt được con gì này

Lòng bàn tay Fourth mở ra. Là 1 con mèo trắng nhỏ không biết lấy từ đâu ra, chắc nó cũng vừa mới sinh ra miệng cứ rên ư ử vì đói

- Tôi thấy nó trong cái giỏ bị kẹt lại ở khúc cây đằng kia kìa. Nhưng nó còn nhỏ quá, không thể ăn cá được. Giờ phải làm sao đây?

- Vậy giờ tôi chở cậu về sẵn ghé qua tiệm mua tạm cho nó ít sữa nhé?

- Um! nhưng anh ngồi lại đây 1 chút đi. Dù gì anh cũng vừa mới tới, hoàng hôn lại đẹp như vậy. Không định xem sao?

Nhà Gem ở đây kia mà. Anh còn lạ lẫm gì cảnh này nữa chứ, nhưng ngồi cùng với cậu như này 1 lát cũng không tệ nhỉ?

- Fourth này, cậu đã từng yêu ai chưa?

- Hỏi làm gì? Chọc chửi hả?

- Thật lòng mà... Tình đầu của tôi là Jan. Nhưng cảm xúc của tôi lúc đó khác với bây giờ lắm. Cứ bây giờ tôi cảm thấy khó chịu buồn bực như thế nào ấy

Gem thật sự yếu tiếng trung rồi!

- Cái đấy tôi không trả lời được. Anh phải tự hỏi chính con tim của mình ấy. Đâu là tình cảm bạn bè, đâu là tình cảm gia đình, đâu là tình cảm đôi lứa... Anh có thể cảm nhận được mà

Fourth cảm nhận được năng lượng tỏa ra từ Gem nhưng cậu không thể ngồi đây giảng cho anh như con nít mới biết yêu được. Phải để anh tự nhận ra thôi

  2 cậu cứ ngồi thế cho đến khi hoàng hôn buông xuống. Trên xe họ cũng chẳng nói năng gì, Gem dừng lại tại một tiệm tạp hóa nhỏ mua vài lốc sữa và một số đồ dùng cá nhân cho Fourth

......

- Phòng cho khách đã dọn xong rồi, Fourth yên tâm sang đấy ngủ nha

- T-tôi quen ngủ trên giường anh rồi. Với lại tôi không thích ngủ một mình

- Sợ à, cậu có mang mèo về kia mà. Để nó bầu bạn với cậu đi

Fourth cạn lời đúng là không tinh tế gì cả. Cậu mặc kệ lời nói của Gem mà phóng thẳng lên giường ngủ

Fourth bĩu môi

- Mặc kệ anh, tối nay tôi ngủ ở đây. Còn anh ngủ ở xó nào thì tùy! Không quan tâm

- Dưới sàn đau lưng lắm. Không được đâu Fourth

- Thì lên giường nằm. Ai cấm anh à?

Ờ nhỉ?










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net