Chương 1 :

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Tao về đây.”

“Ừ.”

Fourth vẫy tay tạm biệt Gemini, đứa bạn thân kiêm hàng xóm sát vách để vào nhà.

Vừa mới mở cổng, Fourth đã cảm nhận được không khí hôm nay có chút kỳ lạ, u ám hơn mọi ngày. Bình thường nhà cậu vui vẻ lắm, lúc nào cũng rộn ràng tiếng đứa cười nói của đứa em gái, không thì cũng là hàng xóm sang cùng bố mẹ cậu tám chuyện trên trời dưới đất. Fourth hơi khẩn trương đi vào phòng khách, chỉ thấy hai vị phụ huynh đang nghiêm túc xem tivi, mà TV có chiếu thời sự đâu, là một bộ phim truyền hình đang đến cảnh đám cưới của hai nhân vật chính.

“Bố, mẹ, con về rồi.”

“Ngồi xuống đi, bố mẹ có chuyện muốn nói.”

Thịch. Tim Fourth đập nhanh sau câu nói của bố. Cái giọng điệu này, nghiêm trọng hơn cả lần Fourth đánh nhau suýt nhập viện hồi 10 tuổi.

Cậu rón rén ngồi xuống sofa, hai tay để lên đùi, ngoan ngoan như một đứa trẻ còn đi học mẫu giáo.

Ông bà Jirochtikul nhìn nhau một hồi mới lên tiếng. “Con không định kết hôn à!?”

“...”

Phải rồi, mọi người nghe không sai đâu, Fourth Nattawat, năm nay 27 tuổi. Ở cái tuổi này, Fourth có công việc ổn định tại bộ phận pháp lý tại một tập đoàn lớn như M&L, tiền tiết kiệm được cũng không ít, không dọn ra ở riêng mà ở cùng nhà bố mẹ để tiện chăm sóc. Đây là ước mơ của rất nhiều người. Nhưng mọi ưu điểm trên đều bị một thứ che hết: Fourth không có người yêu.

Cậu nghe câu hỏi của bố mẹ xong thì tảng đá treo giữa lồng ngực rơi tõm một cái.

Fourth vuốt ngực. “Con còn tưởng chuyện gì căng thẳng lắm!? Chỉ là kết hôn thôi mà, sao bố mẹ làm như có người chết thế!?”

Mẹ Fourth rất không hài lòng với câu nói của cậu. “Fourth, con đã 27 tuổi rồi, không người yêu, không đối tượng tìm hiểu. Còn việc gì hệ trọng hơn việc này nữa!?”

Bố mẹ Fourth trước đây vô cùng thoải mái trong việc yêu đương của con cái. Tình yêu là thứ không ai biết trước được, nói đến là đến, cấm cản chỉ gây ra sự đối nghịch. Chỉ cần không đi quá giới hạn, không ảnh hưởng đến việc học hành thì yêu sớm cũng không hẳn là xấu. Họ tin những đứa trẻ mình sinh ra đủ chín chắn và thận trọng để chọn tình yêu thích hợp. Vì thế mà đến tuổi này thì đây là lần đầu Fourth bị nói về việc chưa kết hôn!!

Tất cả là do chiều nay, đứa con gái mới 19 tuổi của họ xin phép tối nay đi chơi cùng người yêu. Con gái đã đủ tuổi, đương nhiên bố mẹ đều đồng ý. Và khi hai phụ huynh ngồi ăn cơm cùng nhau, họ chợt nhận ra, Fourth hơn em gái mình tận 8 tuổi, chưa từng xin phép họ làm vậy!? Thậm chí còn chưa từng nghe Fourth hỏi về mấy thứ đại loại như khi yêu có cảm giác thế nào, rung động vì ai hay tim đập nhanh khi cạnh ai,...

Những thứ họ biết về con trai hai người là: bạn thân Gemini, đàn anh tốt bụng tên Mix, bạn thân là con gái tên Danny và…không còn. A, có anh họ của Gemini tên Earth, Fourth cũng khá thân. Ừ, giờ thì thật sự hết rồi!!

Vấn đề lớn rồi đây!!

Không lẽ con trai hai người không có cảm xúc với ai!?

Nỗi lo sợ lần đầu nhen nhóm trong lòng ông bố bà mẹ yêu con khiến họ quyết tâm ngồi nói chuyện cùng Fourth hôm nay.

“Đến Front cũng có người yêu rồi, con định cứ như vậy mãi hả Fourth!?” Ông Jirochtikul luôn ủng hộ mọi quyết định của con trai nay cũng nhắc nhở.

“Cái gì ạ!? Front có người yêu, ai vậy bố mẹ!?” Fourth ngạc nhiên.

“Hình như là con trai, bạn cùng khoa.” Mẹ Fourth nói. “Khoan, không được đánh trống lảng, Fourth nói cho bố mẹ nghe, con thực sự không nghĩ đến việc yêu ai à!?”

Fourth chưa từng đối mặt với chuyện này, gãi đầu thành thật nói với bố mẹ. “Con…con cảm thấy cuộc sống hiện tại khá ổn. Đi làm có đồng nghiệp thân thiện, sếp dễ tính. Con có bố mẹ, có Front, có hai đứa bạn thân, như vậy không phải rất ổn sao ạ!?”

“Nhưng mà Fourth, Gemini với Danny sau này đều sẽ lập gia đình, có cuộc sống riêng, mấy đứa đâu thể dính lấy nhau cả đời được!?”

Fourth càng hoang mang hơn, cậu chưa từng nghe hai đứa bạn thân nói về chuyện kết hôn. “Gemini…Danny…hai đứa đều không có người yêu, lập gia đình kiểu gì ạ!?”

“...”

Hóa ra đây là lý do!!

Bố mẹ Fourth thở dài lắc đầu.

“Không được, từ ngày mai sau giờ làm con phải đi xem mắt. Mẹ hỏi cô Nan hàng xóm rồi, cô ấy có hẳn danh sách đối tượng khá phù hợp. Con chuẩn bị trước đi.”

Fourth ngỡ ngàng nhìn mẹ mình. Cậu tưởng mình bị lãng tai. Năm ngoái Danny bạn cậu cũng bị bố mẹ sắp xếp cho vài người xem mắt. Một hai anh đầu thì không sao, mấy anh sau làm cô ám ảnh đến nỗi sợ đến mấy quán cafe với quán ăn, phải nhờ Fourth và Gemini, thậm chí cả Mix đi phá đám giúp mình. Kết quả, Danny dành một buổi tối “tâm sự” cùng mẹ, hứa kiểu gì cũng sẽ kết hôn trước 30 tuổi, từ đó mới được tha, trở về với cuộc sống bình yên hạnh phúc.

Cậu không muốn chuỗi ngày đáng sợ đó xảy đến với mình đâu. Fourth năn nỉ đến gãy lưỡi cũng không lay động được quyết định của mẹ, ánh mắt cún con đành tìm đến bố thân yêu.

Ông Jirochtikul né tránh ánh mắt con trai yêu dấu.

Xin lỗi con, lần này bố ủng hộ mẹ!!

“Con…”

“Con chào hai bác.”

Tiếng Gemini vang lên, cắt ngang không khí nóng hừng hực trong gia đình Jirochtikul lúc này. Fourth nhìn Gemini như nhìn vị cứu tinh, dùng khẩu hình nói. “Cứu tao.”

Gemini cau mày khó hiểu. “Cứu cái gì!?”

“Gemini à, chỗ con có người nào tốt nhớ giới thiệu cho Fourth nhà bác với.” Mẹ Fourth muốn tìm thêm đồng minh. “Hai đứa là bạn thân, có gì nhớ khuyên bảo nhau, không thể như thế này mãi được.”

“Hay là Gemini muốn đi xem mắt không!? Để bác tìm đối tượng luôn cho.”

Gemini được bố mẹ Fourth coi như con cháu trong nhà, mẹ Fourth nghĩ, đằng nào cũng phải tìm, tiện thì tìm luôn một thể.

“Dạ…không, không cần đâu bác. Công việc ở bệnh viện bận rộn, con sợ không dành được thời gian cho người ta.”

“Vậy sao!? Đẹp trai thế này, người ta phải bu đầy vào chứ cần gì phải tìm!?” Mẹ Fourth liếc con trai. “Ai lại như Fourth!?”

“Mẹ!”

Cứ mỗi lần có Gemini là Fourth thành con ghẻ.

“Cháu nghĩ Fourth cũng có người theo đuổi, có khi cậu ấy ngại nên không nói với hai bác.”

“Thật không con!?”

Gemini mỉm cười. “Dạ thật!? Bác cho Fourth thêm thời gian, để cậu ấy mở lòng với người ta nữa.”

“Ừm.” Mẹ Fourth vui mừng.

Fourth thấy thái độ của mẹ thì rón rén hỏi. “Mẹ, còn chuyện xem mắt.”

“Haizzz, vậy cứ từ từ. Con đấy, người ta có theo đuổi thì phải thử mở lòng đón nhận. Đừng cứng nhắc quá, không thử thì làm sao biết được có hợp hay không!?”

Mẹ Fourth sau một hồi dạy dỗ thì cũng buông tha cho cậu, quay về chỗ ngồi tiếp tục xem phim.

“Mày sang đây làm gì!?”

Gemini bất lực. “Mày nói về nhà thay quần áo rồi đi dạo với tao mà!!”

“Ờ nhỉ, tao quên mất, đợi tao xíu.” Fourth nói rồi chạy tót lên nhà.

Trong lúc đợi Fourth, Gemini ngồi nói chuyện với bố mẹ cậu.

“Gemini đã ăn chưa con, dì con bao giờ thì về, Earth thì sao, có định về nước không!?”

“Con vừa đi ăn cùng Fourth rồi ạ, dì vẫn muốn đi du lịch nên chưa về, p’Earth sắp tới sẽ về nước làm việc ạ, anh ấy nói có công ty mời về.”

Được một lúc thì Fourth đi xuống, vừa kéo Gemini ra ngoài vừa nói. “Bố, mẹ, con với Gemini đi dạo cho tiêu cơm.”

Ông bà Jirochtikul nhìn theo hai đứa, mẹ Fourth cảm thán. “Dính lấy nhau như keo ấy, sao không đến với nhau luôn cho rồi!?”

“Em mong con mình có người yêu đến phát điên rồi.”

“Anh nói cái gì vậy!?” Bà lườm chồng.

“Anh xin lỗi.”
__________________________________________

“Mày thuyết phục được bố mẹ tao hay vậy!?” Fourth cảm thán.

Hai người đi song song trong công viên gần khu nhà, xung quanh tràn ngập các gian hàng đồ ăn cùng các vị khách. Đúng dịp nghỉ hè nên trẻ con cũng nô đùa rất nhiều, không giàn vừa ồn ào vừa náo nhiệt.

“Bố mẹ muốn tốt cho mày thôi, ở tuổi chúng ta mà không yêu đương ai thì lo là phải. Hôm trước dì gọi hỏi tao, đang muốn làm mối cho tao vài người đây.”

Fourth kinh ngạc. “Thật á!?”

“Tao nói dối mày làm gì.”

Fourth chìm vào dòng suy nghĩ của riêng mình, mặc kệ Gemini đi về phía trước. Anh đi được một đoạn thì không thấy cậu bên cạnh, quay lại nhìn thì thấy Fourth đứng yên một chỗ.

“Mày sao đấy!?”

“Gemini…” Fourth chỉ gọi tên mà không nói tiếp làm anh lo lắng.

“Ừ.”

“Mày có đang giấu tao thích ai không!?”

Tim Gemini hẫng một nhịp. “Tao…không có. Tao không đi làm thì gặp mày với Danny. Đồng nghiệp chỗ tao mày biết hết mà, hiện tại tao không có tình cảm với ai hết.”

“Thế…chúng ta kết hôn đi.”

Gemini chỉ muốn đi khám tai, mặt nhăn nhó như mất tiền. “Không…”

“Tại sao!?” Fourth khó hiểu.

“Không thích.”

Khoảng cách này, cả câu nói này nữa, làm Fourth nhớ về 17 năm trước, lúc mà cậu và Gemini mới chỉ 10 tuổi, câu đầu tiên mà anh nói với cậu cũng là “Không thích.”

10 năm trước.

“Ê, hàng xóm mới, đi học cùng nhau không!?” Fourth vẫy tay với người bạn hàng xóm bằng tuổi.

“Không thích.” Gemini nói rồi bỏ đi đến trường trước.

Fourth đằng sau bị tạt gáo nước lạnh vào mặt, “hừ” một tiếng.

Nè, nếu không phải bố mẹ tôi bảo rủ cậu đến trường, cậu nghĩ tôi sẽ bắt chuyện với cậu!? Người đâu mà ù lì như con trâu!!

Lúc đó còn quá nhỏ nên Fourth chẳng chấp nhặt với Gemini, nhanh chóng bỏ chuyện này sau đầu để đi tìm bạn bè.

Năm cậu lên 10 tuổi, căn nhà sát vách bên cạnh đổi chủ, chủ nhà mới là một người phụ nữ làm mẹ đơn thân vô cùng xinh đẹp. Cô ấy có hai người con trai, một hơn Fourth ba tuổi tên Earth, một là Gemini. Khi đi chào hàng xóm xung quanh, cô ấy đặc biệt ngồi ở nhà Fourth lâu hơn. Fourth nghe lỏm được, thì ra đứa thứ hai gọi cô ấy bằng dì, ba mẹ đều mất trong một vụ tai nạn, họ hàng bên nội đều đùn đẩy, người làm dì vì thương cháu nên nhận nuôi, chuyển đến sống vùng này để tiện làm việc.

Dì Gemini làm y tá, tính chất công việc phải trực đêm nhiều, đành nhờ ba mẹ Fourth thi thoảng để ý Gemini cùng Earth giúp. Ông bà Jirochtikul là người tốt bụng, nghe xong hoàn cảnh thì cảm thương vô cùng, gật đầu luôn không cần suy nghĩ. Biết Gemini và Fourth bằng tuổi, hai người nói Fourth hãy kết bạn để tiện quan tâm.

Chỉ có điều, thái độ của thằng nhóc hàng xóm hôm nay khiến Fourth mất thiện cảm toàn tập.

May rủi thế nào mà Gemini lại là học sinh mới của lớp Fourth. Mười tuổi, cái độ tuổi còn hồn nhiên ngây thơ, Gemini lại lầm lì ít nói, không có nhu cầu kết bạn với ai trong lớp, ngày nào cũng ngồi một mình một góc, đi học một mình, đi về cũng cô đơn lẻ bóng. Trái ngược hẳn với Fourth, năng động hoạt bát, nghịch ngợm chẳng kém ai. Hai đứa trẻ khi ấy là hai thái cực hoàn toàn đối lập nhau.

Gần một tháng sau đấy, Gemini và Fourth thậm chí chả nói với nhau một lời. Cho đến một ngày, sự kiện bất ngờ xảy ra trở thành bước ngoặt trong mối quan hệ của cả hai.

Hôm đó, Fourth đến trường sớm để cùng nhóm bạn đi ăn sáng. Thấy Gemini cũng đang ngồi một bàn phía xa chậm rãi cắn bánh mì, cậu chẳng thèm để tâm ngồi xuống tiếp tục câu chuyện cùng đám bạn.

“Mày không có bạn à? Suốt ngày chỉ thấy ngồi đây một mình!?”

Fourth chưa kịp cho thìa cơm lên mồm thì giọng nói sặc mùi trêu chọc vang lên. Hình như đây là giọng của tên hay bắt nạt trong trường, phát ra từ bàn đối diện.

Tầm mắt của Fourth không nhìn rõ được Gemini nữa, vì có mấy tên to con đang ngồi hẳn lên bàn mà Gemini ngồi. Cậu rướn người cố nhìn mà không được, người bạn ngồi cạnh tưởng cậu có ý chen vào nên ngăn lại.

“Kệ đi Fourth, đừng dây dưa với chúng nó.”

Fourth ậm ừ rồi ngồi xuống, người thì ngồi đây nhưng hồn lại lạc mất sang bàn đối diện. Dù có không ưa cái thái độ lạnh nhạt của Gemini, Fourth cũng không mong nhìn thấy người hàng xóm sát vách của mình bị bắt nạt. Câu chuyện của gia đình Gemini nhiều lần được nhắc tới trong bữa ăn nhà Fourth. Nghiêm túc vài phút suy nghĩ, Fourth 10 tuổi thấy mình quá may mắn, đồng thời thương cảm cho hoàn cảnh cho Gemini.

“Tao nghe nói mày không có bố mẹ, đến cả họp phụ huynh cũng không có người đến!!”

“Vậy á!? Thế mày từ đâu chui ra!?”

Fourth siết chặt cái thìa trong tay, thầm mắng bọn ngu kia, không biết gì thì đừng có nói!!!

Gemini có cảm xúc gì không thì Fourth không rõ, chỉ biết cậu đang rất khó chịu.

Từ ngữ càng lúc càng khó nghe, Fourth ghét Gemini chịu được chứ một Fourth được gia đình dạy dỗ cẩn thận thì không. Cậu đập một tay xuống bàn, tiếng phát ra to đến mức mấy tên đang bắt nạt Gemini cũng phải dừng lại. Cả nhà ăn đều chú ý đến cậu nhóc nhỏ con cùng mái tóc ngắn cũn cỡn ngồi ở bàn trung tâm.

“Chúng mày nói không thấy ngượng mồm à!?” Chả hiểu Fourth lấy dũng khí ở đâu mà nói ra lời đó. Sau này khi đám bạn của cậu miêu tả lại, chỉ bảo là chưa bao giờ thấy Fourth đáng sợ đến như vậy.

Mà Fourth lại tức đến mất kiểm soát, nói chả được mấy câu liền lao vào đấm bọn kia một trận. Mình cậu đương nhiên không đấu lại được năm, may mắn sao đám bạn cậu nhanh trí đi gọi thầy giáo, cứu được Fourth một mạng.

Chính Gemini khi ấy cũng bị Fourth làm cho giật mình, lao vào đám đông hỗn loạn kéo Fourth ra mà không thành, còn bị Fourth bất cẩn đập cùi chỏ vào mũi, máu chảy hai hàng.

Bố mẹ Fourth và dì Gemini được mời đến trường sáng sớm, lúc vừa mới dắt xe ra đến cổng chuẩn bị đi làm. Bố Fourth thương thì thương con, nhưng đã làm sai thì phải phạt. Ông đến trường cùng một cây roi, sẵn sàng đánh cho thằng con nghịch tử no đòn. Roi còn chưa kịp hạ xuống, Gemini đã đứng chắn trước mặt cậu, thành thật kể mọi chuyện. Kết quả là trừ Gemini, ai cũng bị phạt, Fourth là nhẹ nhất, viết bản kiểm điểm nộp lại là xong. Mấy tên bắt nạt thì bị đình chỉ học ba đến bốn ngày.

Fourth nghe xong mặt song song với trời cười khoái chí, thái độ thách thức đám kia ra mặt.

Sáng hôm sau, Fourth đi học như thường lệ, khác một điều là cổng nhà bên cạnh có một bóng dáng nhỏ con chỉ ngang Fourth, đang dùng chân gẩy mấy cục đá ven đường.

“Nhìn hoài vậy, không định đi học à!?”

Chờ mình mà cũng không nói được câu tử tế.

Fourth âm thầm đánh giá, nhưng mà thái độ của Gemini đã tiến bộ hơn so với mọi ngày, Fourth không cần chấp nhất chuyện lúc trước.

Mồm miệng thì cứng rắn, hành động của Gemini lại ngược lại. Cậu lấy cặp sách từ tay Fourth. “Để tôi cầm hộ, tay cậu vẫn đang bị thương.”

Câu nói tử tế đầu tiên mà Gemini dành cho Fourth, cũng là câu nói đầu tiên với tư cách là bạn.

Chẳng mấy chốc mà cả hai đã trở nên thân thiết. Nhiều năm qua đi, những người bạn lần lượt đến rồi đi, chỉ có Gemini vẫn luôn ở bên cạnh Fourth, kể cả khi dì của Gemini cùng anh họ của cậu bé ra nước ngoài.

1 năm, 5 năm, 10 năm…hiện tại đã là tròn 17 năm làm bạn, chỉ một ánh mắt Gemini cũng hiểu Fourth đang nghĩ gì.

Vậy mà giờ phút này nghe câu nói đó của Fourth, Gemini chỉ thấy rối như tơ vò, loạn còn hơn là nhìn các mạch máu lúc phẫu thuật. Bọn chúng còn dễ phân biệt hơn suy nghĩ của cậu bây giờ.

Gemini thở dài. “Fourth, kết hôn là chuyện cả đời. Mày…mày đang bị bố mẹ ép nên mới nảy ra suy nghĩ đó. Những quyết định lúc nóng vội chắc chắn sẽ khiến mày hối hận. Tao không muốn, chúng ta mắc sai lầm…sau đó ngày ngày nhìn thấy nhau đều tràn ngập sự khó xử.” Anh dừng lại một nhịp mới nói tiếp. “Hiện tại…không phải đang rất tốt sao!?”

Fourth ngơ ngác nhìn anh, miệng mấp máy không nói lên lời. “Tao…tao…”

“Chắc mày mệt rồi, chúng ta về nhé!?” Gemini hỏi.

“Ừm.” Fourth gật đầu, sánh bước cùng anh trở về nhà. Điều Gemini nói rất đúng, cậu tự cảm thấy mình đang bị sự thúc giục của bố mẹ làm cho rối bời, nên mới có lời nói thiếu suy nghĩ như thế.

Hôn nhân đâu phải chuyện đùa, người ít yêu đương như cậu cũng hiểu chuyện này. Vậy nên Fourth thà là cô độc đến cuối đời cũng không muốn chọn bừa.

_______________________________

Tại căn nhà sát vách với Fourth, căn phòng mang tông màu trắng đen đơn giản, chủ nhân của nó có vẻ khá thích đọc sách, bằng chứng là có đến hai kệ sách to, hầu hết là sách về y khoa, xen lẫn là vài quyển sổ ghi chép. Nhìn sơ qua là hiểu được sở thích cùng nghề nghiệp của người này.

Cửa phòng tắm mở ra, Gemini vừa lau tóc vừa ngồi vào bàn làm việc, ngắm nhìn những bức ảnh trên bàn và tường. Ngoài anh, Fourth cùng những người thân như bố, mẹ dì,... thì còn một cô gái rất xinh đẹp, xuất hiện trong tất cả dịp quan trọng trong đời Gemini.

Anh ngồi dựa vào ghế một lúc thì quyết định mở điện thoại, ấn vào cái tên quen thuộc trong danh bạ. Đầu dây bên kia kêu “tút, tút” một hồi, giọng nữ mang chút mệt mỏi vang lên.

“Bên này đang giờ làm việc đấy anh giai, tao còn đang công tác ở Mỹ, mày quên rồi à!?”

“Tao quên mất, xin lỗi.”

“Sao thế!? Nhớ tao rồi!?”

“Ờ, tao đang rất cần mày…”
_______________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC