hoa tàn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Fourth lao ra khỏi phòng, rẽ trái vào nhà vệ sinh, rút hết phổi ra mà ho. Hoa rơi lả tả thành từng cụm, nhàu nát rướm máu. Em thở dài nhấn nút xả nước, sau đó rửa tay, đi ra ngoài.

Rất nhanh, em đã quay trở lại căn phòng tập. Gemini đang ngồi dưới sàn liền đứng bật dậy, hoang mang tiến lại gần em.

"Bị làm sao?"

"Không khoẻ lắm." Fourth nhún vai mỉm cười, "Ban nãy em ăn sáng bằng salad lạnh, dạ dày hơi cồn cào chút."

Gemini lập tức cau mày, nhưng rồi nghĩ đến lối sinh hoạt vô tổ chức của mình, cậu biết thừa mình chẳng có tư cách gì để nhắc nhở Fourth chú ý ăn uống.

Gemini thở dài, xoa nhẹ lên vai Fourth.

"Được rồi, đến chỗ livestream thôi, mẹ Yui vừa gọi báo là xe ở dưới đợi rồi."

Buổi live hôm đó, Gemini để ý thấy Fourth không giống mọi ngày lắm. Bình thường thì không cần đến kịch bản, em cũng sẽ liên tục nói những lời thả thính trêu chọc Gemini, chọc đến khi nào cậu đỏ mặt giãy nảy lên mới thôi, nhưng mà hôm nay em chỉ âm thầm ngồi sát bên cạnh cậu, mấy lời ong bướm đùa giỡn quen tai đều biến đi mất hút. Gemini thì da mặt rất mỏng, không dám chủ động nói, vì thế không khí buổi live dường như trùng xuống.

Fourth kì lạ vô cùng, sáng sớm thì đột nhiên nũng nịu đòi đổi xưng hô, bây giờ thì lại kiệm lời đột xuất, mọi moment của buổi live đều phải do Gemini chủ động tạo ra. Gemini trong lòng vô cùng khó hiểu, nhưng cũng không biết phải mở lời như thế nào.

Tan làm cũng đã quá trưa, hai đứa chào hỏi nhân viên một vòng rồi đi ra cửa, định bụng kiếm cái gì ăn, bởi vì chiều tối hôm đó còn có một job quay chụp tạp chí nữa. Gemini đứng trước cửa thang máy, hai tay đút túi quần, Fourth thì đứng bên cạnh lướt điện thoại, kiểm tra lịch trình.

"Gem." Fourth đột nhiên ngẩng lên, ngẫu nhiên gọi một tiếng.

Gemini hơi nghiêng đầu, nhấc lông mày lên thay cho lời đáp.

"Biết vì sao hôm nay em ngồi ngoan thế không?" Fourth không kiêng dè mà hỏi luôn cái điều Gemini đang hết mực thắc mắc.

Thấy cái gật đầu gấp gáp của Gemini, Fourth hơi phì cười. Em đưa ngón tay lên làm dấu hiệu suỵt, sau đó nháy mắt một cái.

"Những lời thật lòng thì không thể lôi ra để đùa giỡn được nữa."

Điều thứ ba, đã thính thì phải thính xịn.

Gemini cảm thấy trái tim hụt một nhịp. Dạo gần đây thằng nhóc này giỏi tán tỉnh lắm rồi nha.

Fourth vẫn chưa bỏ cuộc, em đứng sát lại gần Gemini hơn, hai cánh tay chạm nhau.

"Từ bây giờ, em muốn thật lòng với anh." Fourth hơi kiễng chân lên, nói thầm vào tai Gemini. "Đừng có giả ngu đấy."

Gemini ấn lên trán Fourth một cái đẩy em ra, cắm đầu bỏ vào trong thang máy, hai má nóng bừng.

May mà mình không thích nó, chứ nếu mà thích, giờ này chắc đội nó lên đầu mà sống rồi quá.

.

Tháng đầu tiên trôi qua, câu chuyện hoa nở trong lồng ngực Fourth được em và anh Mark trót lọt giấu khỏi tất cả mọi người.

Tình trạng của Fourth một tháng này gần như không thay đổi nhiều. Hôm nào ngủ dậy chào ngày mới cũng bằng một tràng ho muốn rách phổi, một ngày đau họng vài lần, một tuần nôn vài bữa, vẫn là hướng dương vàng tươi rướm máu. Nhưng mà mỗi lần uống thuốc xong liền đỡ, tần suất lên cơn ho trong lúc đang làm việc rất ít, hoặc là do Fourth nhịn giỏi, nhưng chủ yếu em thường bầu bạn với những cánh hoa một mình.

Giọng nói lẫn giọng hát của em giai đoạn này cũng hơi khó nghe, mọi người thì chỉ nghĩ đơn thuần là do em vỡ giọng lần nữa. Fourth rất chuyên nghiệp mà bàn bạc kĩ càng với giáo viên thanh nhạc và Gemini về việc chia lại part, mọi người cũng đồng ý phân cho em cho những part tầm trung dễ hát hơn. Đợi cho giai đoạn đau họng này qua đi, ca sĩ Fourth Nattawat sẽ vững vàng quay trở lại.

Fourth ở bên ngoài mạnh mẽ, nhưng khi về đến căn hộ của mình, em lại ôm lấy cây ghita đen em cố ý mua giống cây của Gemini, buồn rầu cụp mắt. Không thể hát tốt một lần nữa đánh vào sự tự ti vẫn luôn thoắt ẩn thoắt hiện trong lòng em từ những ngày đầu tiên, nỗi lo sợ sân khấu và làm ảnh hưởng đến người khác giống như một bóng ma lướt qua đầu, doạ em co rúm.

Fourth stress là thế, Gemini cũng chẳng khá hơn.

Mấy ngày gần đây, concert đang đến rất gần, hai đứa dường như lao đầu vào mà tập luyện, thế nhưng mở điện thoại lên để giải trí thì đập vào mắt lại không phải những điều vui vẻ cho lắm. Trên mạng lan truyền nhiều chuyện cãi cọ không hay ho về hai đứa, Fourth nhận được thư đe doạ, Gemini vài ngày trước thậm chí còn bị fan tư sinh lái ô tô đuổi theo suốt một đoạn đường dài. Fourth để ý rằng Gemini có hai cái điện thoại, một cái dùng để lướt mạng xã hội, một cái dùng để nghe gọi công việc. Cái điện thoại thứ nhất kia, vài ngày rồi không thấy cậu cầm theo nữa.

Gemini thường ngày vui vẻ tươi tỉnh vô cùng, nhưng Fourth cũng nhận ra bọng mắt trũng sâu đang dần hiện trên gương mặt hẵng còn phớt dáng vẻ thiếu niên của cậu.

"Gemini, lại không ngủ được hả?" Fourth ngồi xuống bên cạnh Gemini, hai đứa tựa lưng vào gương trong phòng tập. Lúc này đã tối muộn, đội backup dancer và giáo viên đều đã về hết, hai đứa đã xin chìa khoá để ở lại tự tập thêm.

"Đợt này mới vào năm học, nhiều việc quá." Gemini day nhẹ đôi mắt mỏi của mình, không nhịn được ngáp một cái. Fourth biết thừa lí do đi học chỉ là biện hộ cho những căng thẳng của Gemini mấy ngày này khi đọc được những thứ không vui trên mạng.

Fourth thở dài, sau đó ôm lấy vai Gemini, kéo một cái, cậu liền ngã vào lòng em.

"Làm gì đấy?" Gemini ngỡ ngàng, định chồm người dậy.

Fourth cương quyết ấn đầu Gemini xuống, chỉnh sửa tư thế giúp cậu, cuối cùng đặt cậu nằm gối lên đùi em ngay ngắn. Bàn tay Fourth vỗ lên ngực Gemini những nhịp nhè nhẹ, giọng nói hơi khàn của em dịu dàng vang lên.

"Chợp mắt một chút đi, Gem."

Điều thứ tư, chăm sóc.

Gemini cảm thấy đầu mình đau nhức, quả thực rất muốn ngủ vùi một giấc, không muốn phải lo nghĩ thêm điều gì nữa.

"Ngủ đi, em che mắt cho." Fourth đặt một bàn tay lên ngang tầm mắt Gemini, chắn lại ánh điện chói loà của phòng tập.

"Em cũng ngủ đi." Gemini lẩm bẩm một câu cuối cùng, sau đó dụi đầu vào bụng Fourth một cái, thật sự chìm vào giấc ngủ.

Fourth vỗ về Gemini một chút cho cậu ngủ hẳn, sau đó chậm rãi cởi áo khoác của mình ra, đắp ngang ngực Gemini. Phòng tập không có điều hoà nhưng mà quạt ở ngay trên đầu thì chạy vù vù, mới nhảy ướt mồ hôi mà lại nằm ngủ luôn, em sợ cậu nhiễm lạnh.

Fourth hắng giọng một cái, không dám ho mạnh sợ đánh thức Gemini.

Em yên lặng nhìn cánh hoa tàn vừa rớt ra, rồi lại nghiêng đầu ngắm Gemini đang say giấc, lòng đột nhiên nặng trĩu. Em chậm rãi vò nát cánh hoa, nhét vào túi áo. Fourth thở dài, ngửa đầu nhìn lên trần nhà, tầm mắt mơ màng trong một nỗi buồn miên man.

"Mãi mà chẳng chịu yêu em..."

.

Tháng tiếp theo của hanahaki, Fourth bắt đầu phải sử dụng đến viên thuốc thứ hai mỗi ngày.

Gemini vẫn luôn duy trì thái độ ngọt nhạt với em, không có vẻ gì là thay đổi, bất chấp đủ điều Fourth cố gắng thể hiện. Fourth biết Gemini có cảm nhận được tình cảm của em, nhưng cậu lựa chọn giả mù, thi thoảng ném cho em một tia hy vọng, nhưng chủ yếu vẫn chỉ ngồi yên tận hưởng mối quan hệ mập mờ này.

Ngoài những trận ho ngày một nặng nề, Fourth gần đây rất thường xuyên lên những cơn sốt cao vào ban đêm và mất ngủ triền miên. Trong những cơn sốt đến ngất lịm của em, hay trong những cơn ác mộng mà em choàng tỉnh lại với máu và nước mắt, cái tên duy nhất vương trên đầu môi nhạt màu ấy vẫn luôn là Gemini.

Cổ họng của Fourth dường như luôn luôn đỏ bừng bỏng rát, không có lúc nào là ở trong trạng thái phù hợp để ca hát. Mọi công việc âm nhạc của em dường như đình trệ, công ty thực sự rất không vui, thế nhưng không có cách nào ngoài liên tục đưa em đi bệnh viện, cuối cùng bảo em đem về một đống thuốc đau họng và kháng sinh mà Fourth biết là chúng hoàn toàn vô tác dụng.

Rất may rằng các concert và chuỗi fanmeeting đều đã hoàn tất, Fourth không còn phải xuất hiện trước công chúng hay hát hò quá nhiều nữa. Mùa thu đã gõ cửa, đồng nghĩa với việc, sự tập trung lớn nhất của Gemini và Fourth ở thời điểm hiện tại chính là chuẩn bị cho bộ phim mới.

Anh Mark gần như chuyển hẳn đến căn hộ của em để ở cùng, tiện cho việc chăm sóc và cùng em giấu kín chuyện này. Nhiều tin đồn không hay ho giữa hai anh em bắt đầu nổ ra giữa vòng fan, thậm chí trong cả chính công ty, thế nhưng anh Mark phớt lờ tất cả, em trai tao còn đang bệnh, tao cần cái cứt gì ánh mắt thiên hạ để mà cân nhắc.

Fourth vốn cũng không để tâm đến những thứ bàn tán vô nghĩa, nhưng một ngày nọ, khi mà đích thân Gemini là người buông những lời khiến cho Fourth không thể tin nổi, em mới hiểu thế nào là lòng đau như cắt.

Ngày hôm đó, Gemini và Fourth đang ở trong một buổi workshop chỉ có hai người cùng giáo viên diễn xuất.

"Chậm thôi, thật chậm rãi, cảm nhận đối phương." Cô giáo ngồi ở góc phòng, chăm chú nhìn hai đứa trẻ đang tựa trán vào nhau, bốn bàn tay đan chặt, "Đúng vậy, hít thở đều đặn, bây giờ hai đứa không phải Gemini và Fourth, hãy cảm nhận tiếp xúc của nhân vật."

Đã lâu rồi không thật sự gần gũi như vậy, Gemini có hơi run, thi thoảng hé mắt ra nhìn Fourth đang kề cận. Em thì có vẻ bình tĩnh hơn cậu, hàng lông mi dài cong vút nhắm nghiền yên lặng, dường như đang rất tập trung. Gemini cũng biết dạo này Fourth không khoẻ lắm, nhưng mà khi đã vào chế độ làm việc, em đều dốc hết sức ra để hoàn thiện, vô cùng kính nghiệp.

Khi mà không khí hai đứa đang cùng nhau xây dựng cho nhân vật dần dần lãng mạn, thì một tiếng điện thoại vang lên, đánh thức cả ba người.

"Điện thoại của Fourth." Cô giáo chỉ vào chiếc túi của em, em liền gật đầu vâng dạ, sau đó vội vã rời khỏi Gemini. Em nhận ra tiếng chuông đó, là chuông điện thoại em cài riêng cho anh Mark trong trường hợp khẩn cấp.

Bàn tay của Gemini ngơ ngác giữa không trung, mới giây trước hơi ấm của em vẫn ở trong tầm tay của cậu, chớp mắt một cái đã biến mất.

Fourth rời khỏi phòng, đi dọc hành lang, rẽ hẳn vào nhà vệ sinh mới nhấc điện thoại lên.

"Có chuyện gì, anh?"

"Xin lỗi nếu phiền mày làm việc, nhưng tao nhắn tin mãi mày không xem." Anh Mark thở dài, nói, "Tối nay, mày xếp lịch cũng tao đi qua chỗ... phòng khám đấy đi."

Fourth hơi siết lấy điện thoại, hơi thở nặng nề. "Bác sĩ hẹn gặp ạ?"

"Ừ." Anh Mark đáp lại, rất miễn cưỡng, "Anh ta mới hẹn tao, nói là hôm nay là tròn sáu tuần rồi, đã một nửa thời gian rồi, nên... tái khám."

Fourth biết thừa, nói là tái khám, nhưng thực ra là gọi tới để khuyên em sớm làm phẫu thuật mà thôi.

"Vâng." Fourth nhắm mắt lại, cảm thấy sức lực như bị rút đến cùng kiệt. Mới vừa rồi đây, được gần gũi với Gemini đến vậy dường như xoa dịu đi mọi mệt mỏi của em, đưa em trốn chạy khỏi thực tại đau lòng, cuối cùng chỉ một cuộc điện thoại này có thể kéo ngược em trở về những bộn bề mông lung. "Anh qua công ty đón em luôn nhé, hay là để em tự tới?"

"Đi đâu? Anh đưa em đi."

Fourth giật mình, quay đầu lại.

Gemini đã đứng tựa lưng ở cửa từ lúc nào, không biết nghe được bao nhiêu phần của cuộc trò chuyện, chỉ biết gương mặt cậu lúc này không hề có nửa phần vui vẻ.

Fourth run tay, em nói vào điện thoại lời tạm biệt với anh Mark, sau đó vội vã cúp máy.

"Không có gì, Gemini." Fourth phủi tay, sau đó cười giả lả vỗ vào vai Gemini, "Anh Mark hẹn em đi ăn BBQ thôi, em tự đi được."

Gemini đột nhiên cảm nhận được một cơn giận nổi bùng lên như cháy rừng.

"Dẹp mẹ đi cho rồi?"

Fourth tưởng như mình vừa bị lãng tai, mắt em mở thật to vì sốc.

"Anh nói cái gì?"

"Anh nói, dẹp mẹ chúng ta đi?" Gemini lạnh lùng buông một câu, thế nhưng ánh mắt cậu thì như bốc hoả. "Sống chung ngọt ngào như vậy, sao không bảo công ty chuyển qua ghép em với anh Mark đi cho rồi?"

Fourth không dám tin, miệng em hơi há ra, trân trân nhìn chàng trai trước mặt. Chàng trai ôn hoà tươi vui, không có nửa ngày khó chịu với bất cứ ai, lúc này đây không còn là người em từng biết. Thế nhưng trong khoảnh khắc đó, Fourth vẫn không có cách nào ngừng yêu người ta.

Không khí giữa hai đứa căng thẳng đến mức Fourth phải siết chặt nắm tay lại để giữ bình tĩnh, cũng giữ lại cơn ho đang nhộn nhạo bò lên cổ họng và cả nước mắt cay xè đang chực trào. Cơ thể ốm đau cùng tinh thần mệt mỏi nhiều tháng nay khiến cho em trở nên vô cùng nhạy cảm và yếu đuối, chuyện nhỏ chuyện to gì cũng có thể khiến em trào nước mắt khổ sở.

"Anh rốt cuộc bị làm sao?" Fourth vừa đau buồn vừa tức giận, quát lên, "Anh đột nhiên gây sự như vậy là có ý gì? Muốn tách cp với em?"

Nếu như Fourth làm sai, cái gì em cũng sẽ chịu. Nhưng em không thể chấp nhận được, nếu em không có lỗi, tại sao một người tỉnh táo và luôn hiểu chuyện như Gemini lại có thể nhẫn tâm phát ngôn bừa bãi và hành xử vô lý như vậy. Cho dù cậu có không thích em, có ghê tởm khi em thích cậu, thì cũng nên nể tình bạn bè bấy lâu nay, hoặc ít nhất là tôn trọng anh Mark. Fourth cảm thấy bị tổn thương nặng nề, nhưng ngoài đau lòng chất vấn, em cũng không thể làm gì khác.

Gemini nghiến răng, không muốn nhìn vào mắt Fourth nữa. Đôi mắt ngấn nước ấy quá đẹp, nếu nhìn lâu hơn, Gemini sẽ một lần nữa để cho tim mình mềm mại, giống như hàng ngàn hàng vạn lần nó đã run lên những nhịp đập không rõ vì em.

Sâu trong lòng, Gemini biết rằng mình đang hành động một cách ngu ngốc và ích kỷ, cậu không có quyền can thiệp vào cuộc sống riêng của Fourth, cũng không có quyền trút cơn tức giận vô nghĩa ấy lên em. Thế nhưng những đạo lí ấy chỉ vừa nhen nhóm thắp lên tia lí trí của Gemini, ngay lập tức đã bị nhấn chìm trong những cơn bão giông cồn cào nơi trái tim cậu.

Những hình ảnh thân thiết của Fourth và anh Mark suốt thời gian qua cuồn cuộn chảy trôi như một thước phim không hồi kết trong đầu Gemini, nhạc nền là trăm lời bàn tán xì xầm từ trên mạng đến ngoài đời, cùng với thái độ dửng dưng của hai người họ như thêm dầu vào lửa, và cuộc gọi hẹn đi ăn BBQ của anh Mark đối với Fourth lại quan trọng hơn cả workshop với Gemini giống như một giọt nước tràn ly, cuối cùng khiến cho sự giận dỗi vặt vãnh của cậu trở thành một cơn phẫn nộ mãnh liệt.

Gemini bị làm sao, bản thân cậu cũng không biết.

Gemini biết cậu không yêu Fourth, nhưng Fourth là... partner của cậu, không thể nào thản nhiên ở bên người khác như vậy.

"Gemini, em rất mệt, em đang cực kì mệt." Giọng Fourth run lên, mồ hôi trán của em tuôn ra như mưa vì ghìm lại cơn giông đang kéo đến, "Anh nói cho em, rốt cuộc bây giờ anh muốn cái gì."

"Anh con mẹ nó không muốn cái gì cả." Gemini gằn giọng, cậu tiến đến thật sát, gần như ép Fourth vào bức tường đằng sau, bốn mắt trừng nhau.

"Nhưng cái gì là của anh, đừng có để anh thấy nó nằm trong tay người khác."

Fourth đẩy mạnh vào ngực Gemini.

Gemini mất thăng bằng đến bàng hoàng, chưa kịp hiểu gì đã cảm thấy một bên má bỏng rát, và một tiếng chát đau điếng vang vọng cả nhà vệ sinh vắng tanh.

"Cái gì là của anh?" Fourth gần như hét lên, nước mắt ào ạt trào ra, cổ họng em vỡ tan như vụn than, lồng ngực nghẹn ngào bốc cháy, dạ dày đau đớn quặn thắt.

"Anh coi tôi là cái mẹ gì, Gemini Norawit? Anh ghen tuông, anh chiếm hữu, nhưng bấy lâu nay anh có coi tôi là cái gì ngoại trừ một thằng si dại dùng để chơi bời mập mờ với anh hay không?"

Gemini như bị nói trúng tim đen, cậu không thể đáp lại gì, cơn giận cũng dần biến mất, thay vào đó là cảm giác đau lòng đến khó thở.

"Anh có nửa giây nào nghĩ đến cảm xúc của tôi hay không? Anh có nửa giây nào ngừng hoài nghi thứ tình cảm trong lòng anh hay không?" Fourth gào lên, bất chấp cổ họng như bị hàng trăm gai hoa đang đâm vào, xé rách.

Em sấn tới, túm lấy cổ áo cậu, giật thật mạnh.

"Anh có nửa giây nào..." Fourth khóc, giọng nhoà đi không thành tiếng, "...nghĩ đến chuyện sẽ yêu em không?"

Fourth lúc này không nhịn được nữa, em bụm miệng lao thẳng vào một buồng vệ sinh. Gemini theo bản năng định chạy theo em lại bị Fourth cương quyết đẩy thẳng ra ngoài, cuối cùng cánh cửa bị đóng sầm, chốt cạch lại trước mặt cậu.

Fourth ở bên trong, vừa nôn vừa khóc, máu cùng hoa trào ra ào ạt, không còn một cánh hướng dương nào giữ được màu vàng ươm nữa, tất cả đều tàn phai khô khốc, nhuốm đỏ một màu bi thương.

Fourth ngã quỵ xuống sàn nhà, ôm đầu khóc nấc.

Gemini ở bên ngoài, đứng ngẩn người như thể không nhận thức được điều gì đang diễn ra. Cậu nhìn chằm chằm vào cánh cửa im lìm trước mắt, tai ù đi những tiếng ho xé họng và tiếng khóc xé lòng đang phát ra từ bên trong, nước mắt cũng theo đó mà rơi xuống.

Không biết đã trôi qua bao lâu, Fourth mở cửa bước ra ngoài, mặt mũi tái nhợt, khoé môi rướm máu. Gemini run rẩy ôm lấy eo em, dìu em đến gần bồn rửa mặt, giúp em lau miệng lau tay.

Fourth ngẩng đầu lên nhìn vào gương, thấy những vệt nhàu nhĩ trên má Gemini, lúc đó mới hay cậu cũng đã khóc.

Gemini không buông đôi tay đang đặt trên eo em, Fourth liền ngả đầu lên bờ vai rộng rãi của cậu, dụi đôi mắt sưng đỏ vào vạt áo đối phương.

"Fourth." Gemini khẽ gọi, sau đó nghe thấy Fourth khẽ dùng giọng mũi nghèn nghẹt đáp lại, cậu mới chầm chậm thở ra một hơi, "Chúng mình có thể... thử yêu nhau không?"

Còn tiếp.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net