Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng đầu tuần, Gemini thức dậy lúc sáu giờ. Nhìn sang bên cạnh chỉ thấy bé con nhoài cả nửa người lên ngực hắn, cánh tay trắng nõn dang rộng hai bên, mặt nhỏ vùi vào cổ hắn cọ cọ.

Bụng lớn làm Fourth khó chịu, nằm sấp không được nằm ngửa không xong. Dường như tư thế thoải mái nhất là đặt nửa người lên ngực alpha, để bụng tựa vào eo hắn, bên dưới lót một cái gối mềm.

Gemini nhìn đồng hồ, sau đó nhẹ nhàng ôm lấy con lợn con nhà mình đặt trở lại giường. Hắn ngồi bên cạnh, yên lặng nhìn gương mặt trắng nõn đang say ngủ vù vù, dịu dàng hôn một cái.

Hắn vào nhà tắm chuẩn bị sẵn khăn mặt cùng kem đánh răng cho Fourth, thuận tay lấy lớp thảm lông trải lên sàn, tránh để em trượt chân. Ai bảo hai đứa nhãi lớn như vậy, hiện giờ Fourth nhìn xuống đã sắp không thấy được mười ngón chân mình nữa rồi.

Gemini xuống nhà ăn sáng, trước khi đi làm còn tỉ mỉ dặn dò dì Nan và dì Malee không được đánh thức Fourth, mười giờ phải mang bữa sáng lên phòng, hai tiếng sau phải mang sữa cùng trái cây cho em.

Công việc trải qua mấy tháng đầu năm lại nhiều thêm mấy lần, Gemini dù không trực tiếp tăng ca nhưng vẫn phải về nhà xem báo cáo dự án đến tận khuya, thời gian trông anh đào nhỏ cũng bị rút đi không ít. Mà tình hình Fourth dạo này cũng rất tốt, mỗi ngày đều ngủ đến hơn chín giờ, ăn sáng xong sẽ vẽ tranh. Giữa trưa Gemini video call về nhà kiểm tra việc ăn uống của em, chơi mệt lại ngủ đến chiều, đáng yêu như một bé heo nhỏ. Cách vài ngày bên phía nhà lớn sẽ sang thăm Fourth. Quà vặt cùng quần áo mới liên tục được gửi đến, dường như cả nhà chỉ hận không thể mang cho em mọi thứ tốt trên đời.

Buổi chiều, Gemini vẫn tan tầm đúng giờ để về nhà giúp Fourth tắm rửa. Omega mềm mềm tròn trịa thoải mái tựa vào người hắn, tay chân dang rộng mặc kệ alpha già ăn đậu hũ của mình. Vất vả nửa tiếng mới tắm xong, còn chưa kịp ăn tối đã bị điện thoại từ trợ lí gọi tới thúc giục từng chập. Gemini đem thịt gà xé nhỏ đẩy tới trước mặt Fourth rồi mới cầm điện thoại rời đi.

Không phải hắn có chuyện gì giấu Fourth, chỉ là cục cưng nhà hắn mang thai, không nên tiếp xúc với sóng điện thoại quá nhiều.

Không biết đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng, Gemini nói chuyện điện thoại gần cả tiếng đồng hồ. Fourth ăn xong một lúc vẫn không thấy hắn quay lại, em đỡ cái bụng tròn, chầm chậm đi ra cửa.

Gemini vừa cúp điện thoại, sắc mặt không tốt lắm. Nhưng khi thấy omega nhỏ đứng ngoài cửa ngó nghiêng tìm mình, khóe môi hắn lại cong lên nhè nhẹ. Gemini bước nhanh tới bậc thềm, thuận tay đỡ lấy cục cưng nhà mình.

- "Cẩn thận một chút, chúng ta trở vào trong"

Fourth ngoan ngoãn vâng một tiếng, cả người tùy ý dựa vào alpha lớn. Em thấy sắc mặt hắn rõ ràng không tốt nhưng cũng không dám hỏi nhiều, chỉ là lúc lên giường sẽ nhẹ nhàng xoa xoa thái dương cho người kế bên một chút.

Gemini vùi mặt vào eo Fourth, tay lớn áp lên bụng em cảm nhận hai đứa nhãi đang cử động bên trong. Cả hai không nói gì, chỉ yên lặng cảm nhận tin tức tố nhàn nhạt trên người đối phương. Nhưng mà Gemini cũng không duy trì tư thế đó quá lâu, hắn ôm Fourth nằm xuống ổ chăn mềm mại, để em tựa nửa người lên ngực mình.

- "Fourth."

- "Vâng."

Gemini sờ sờ vành tai non nớt của người trong lòng, lại nhẹ nhàng đặt lên tóc em một nụ hôn.

"Ngày mai... tôi phải đi công tác."

Công trình ở Chonburi đột nhiên gặp vấn đề, việc thi công bị đình chỉ một
thời gian, nếu hắn không ra mặt giải quyết thì khó mà suôn sẻ. Gemini nhìn đứa nhỏ ngoan ngoãn nằm im, trong lòng có chút buồn bực.

Fourth bình thường đều được hắn sủng trong lòng bàn tay. Tuy sinh hoạt cá nhân em đều tự làm được nhưng hắn vẫn không thể bớt lo lắng.

Hai dì bảo mẫu nói già không già trẻ cũng không trẻ, Phuwin lại thỉnh thoảng có ca phẫu thuật gấp bên ngoài, hoàn toàn không thể đảm bảo chắc chắn không có sai sót.

Omega nhỏ rúc vào ngực hắn, giọng nói hơi mơ hồ.

- "Gem đi bao lâu?"

Hắn phủ tay lên bờ vai nhỏ nhắn.

- "Có lẽ khoảng một tuần. Tôi sẽ cố gắng

về sớm."

Fourth gật gật đầu, em chống tay lên cơ ngực rắn chắc của alpha, từ từ ngồi dây.

- "Em xếp hành lí cho anh."

Ngực trái Gemini đột nhiên nóng lên, hắn kéo Fourth vào lòng, hai cánh tay rắn chắc triệt để che kín anh đào nhỏ trong lồng ngực.

- "Tôi nhờ dì Nan làm, em ngoan ngoãn ở đây là được rồi."

Ba mươi năm cuộc đời, lần đầu tiên hắn cảm thấy lưu luyến căn phòng này đến như vậy. Ở giữa chiếc giường rộng lớn này, giờ đây luôn có một bé con chờ hắn trở về.

Một đêm này, Fourth được alpha nhà mình âu yếm tới mệt nhoài, sáng hôm sau tận hơn mười giờ mới tỉnh lại.

Gemini đã đi một chuyến tới bệnh viện, lúc về vừa vặn thấy cục cưng đang ăn sáng dưới nhà. Hắn ôm Fourth lên đùi, vẻ mặt rất hưởng thụ cân nặng của người yêu cùng hai đứa nhãi. Fourth tiện tay đút cho alpha lớn một viên sủi cảo nhân tôm, đầu ngón tay lại bị người kia lưu manh liếm một cái.

- "Anh đào nhỏ."

Fourth "ưm" một tiếng xem như trả lời, miệng nhỏ còn bận nhai đồ ăn ngon. Gemini chôn mặt vào hõm cổ nhỏ nhắn hít hà mùi sữa của người yêu, tay lớn theo thói quen sờ sờ đến bụng tròn.

- "Ăn xong tôi đưa em về nhà lớn ở một tuần, dì Nan dì Malee và Phuwin sẽ đi cùng em."

Người trong lòng hơi dừng động tác, bả vai cũng hơi run run. Nhưng Fourth biết Gemini làm gì cũng là đều muốn tốt cho em, vì vậy omega nhỏ vẫn ngoan ngoãn gật đầu. Hơn nữa, em cũng đã hứa sẽ nói với Gemini chuyện về nhà lớn sống, bây giờ xem như tiện cả đôi đường.

- "Phuwin sẽ ở chung phòng với em. Dì Nan dì Malee sẽ chăm sóc em như cũ. Cả nhà tôi đều thích em, đừng lo lắng."

Bốn giờ chiều Gemini sẽ lên máy bay, thế nên hai người vẫn còn hơn năm tiếng ở cùng nhau. Fourth buồn ngủ đến díp cả mắt nhưng vẫn cố chấp muốn thức, nói rằng muốn ôm lão alpha của em thêm chút nữa, vì họ sắp xa nhau một tuần.

Gemini bị anh đào nhỏ gọi là già cũng đành hết cách, tức giận cũng chỉ nhéo nhéo mông em vài cái để cảnh cáo mà thôi.

- "Chờ em sinh xong, dám gọi tôi già một lần thì tôi làm em một lần."

Fourth bĩu môi, miệng nhỏ lầm bầm thêm mấy tiếng nhưng vẫn rất nghe lời. Em nằm nghiêng, để vị tổng tài nào đó thuần thục xoa eo giúp mình. Một giờ, Gemini ôm anh đào nhỏ đã buồn ngủ đến mơ màng lên xe, ra hiệu với tài xế lái đến nhà lớn ở bên kia thành phố. Bên nhà lớn đã được thông báo từ tối qua, mọi thứ đều đã sắp xếp sẵn sàng để đón con dâu cưng nhà họ về ở.

Cả một đoạn đường dài, Fourth ngủ trong lòng Gemini, nhưng hai cánh tay nhỏ tuyệt nhiên không hề buông ra khỏi người hắn.

Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên người này phải đi xa em từ khi sống với nhau, Fourth thấp thỏm đến trong mơ cũng lo lắng.

Nhà lớn còn đang háo hức muốn hỏi han cháu dâu thì đã thấy Gemini ôm người vào, mọi người đều hiểu ý không nên làm ồn giấc ngủ của Fourth.

Hắn ôm em lên phòng mình, khó khăn lắm mới gỡ được mấy ngón tay nhỏ nhắn đang bấu chặt áo mình ra.

Gemini nhận túi đồ lớn từ tay người giúp việc, mang các loại vật dụng hằng ngày của Fourth xếp vào kệ nhỏ ở nhà tắm. Sàn nhà bên trong lúc trước là gạch trơn, hắn không yên tâm nên trải thêm một lớp thảm dày, còn dặn dò người làm mỗi ngày phải thay thảm nhà tắm. Phòng ngủ được lắp thêm nhiều đèn nhỏ màu vàng cam, Fourth không quen ngủ trong bóng tối.

Sáng nay mẹ hắn cũng đã cho người thay đi các thứ như bàn ghế có cạnh sắc ở trong phòng, rèm cửa cũng chọn loại dày màu sữa. Ngoài những thứ này ra, phòng của Gemini cơ bản đều có đầy đủ tiện nghi. Hắn trở lại chỉ để sắp xếp một số thứ quen thuộc với Fourth để em thoải mái hơn mà thôi.

Quần áo buổi chiều sẽ có dì Nan dì Malee đem đến, phòng của hai dì cũng được xếp ở cách vách, thuận tiện cho Fourth có gì muốn nhờ.

Ban đầu chỉ dự định ở một tuần, nhưng Gemini cũng hiểu công việc của mình dạo gần đây gặp trục trặc không ít, cơ hội ở gần anh đào nhỏ thường xuyên là rất khó có được. Hắn chuẩn bị kỹ một chút, nếu lần này chuyện công trình vẫn chưa giải quyết xong thì có lẽ sẽ để Fourth ở lại nhà lớn tới lúc sinh. Dù sao ở đây cũng có nhiều người chăm sóc em hơn, hắn đi công tác cũng yên tâm thêm vài phần.

Khi Fourth thức dậy, mặt trời đã ngả bóng về phía trời Tây, trên người em là áo len của Gemini. Omega nhỏ cúi đầu hít vào mùi hổ phách trầm trầm quen thuộc, cánh mũi đột nhiên cay cay.

Không có chuyện gì nghiêm trọng cả, chỉ là anh đào nhỏ dính người đến quen rồi, xa một tuần cũng sẽ không chịu nổi. Người trưởng thành trong nhà đã đi làm, chỉ có bà nội cùng hai đứa em họ của Gemini còn ở lại. Hai đứa nhóc này thật sự rất tận tâm, vừa nghe nói anh họ dắt anh dâu về nhà đã lập tức xin nghỉ một học kì ở trường đại học, bộ dáng nhất quyết phải ở lại Thái chăm sóc hai đứa cháu còn chưa chào đời.

Sáu giờ, dì Malee đỡ Fourth vào phòng tắm, chuẩn bị nước ấm cùng quần áo rồi mới rời đi. Omega nhỏ tắm rửa xong lại ngồi ngẩn người nhìn ra cửa sổ, phòng của Gemini hướng ra vườn nhà, hiện tại còn có thể ngắm mặt trời lặn.

Trời còn chưa tối hoàn toàn đã nghe được tiếng gõ cửa. Fourth ngồi lâu nên chân có chút tê, vừa cử động đã bị đau đến nhăn mặt, em nhìn cánh cửa gỗ cách giường một khoảng lớn.

- "Vào đi ạ."

Paul và Guitar hớn hở хоау khóa cửa đi vào, sau khi thấy anh dâu ôm chân nhăn nhó lập tức hốt hoảng.

- "Anh dâu làm sao vậy?"

Fourth cắn răng lắc lắc đầu.

- "Tê chân, chờ chút sẽ khỏi."

Hai đứa nhóc không nói nhiều, chỉ là mỗi đứa nắm lấy một chân của Fourth gác lên đùi mình, thuần thục xoa nắn. Động tác rất đều, nhìn qua sẽ biết là người được dạy dỗ bài bản, chân Fourth rất nhanh đã không còn cảm giác tê mỏi.

Bà nội nhắc họ xuống lầu ăn cơm, cả nhà cũng đang chờ trong phòng bếp. Fourth đỡ eo nhích xuống giường, Paul theo sát bên đỡ vai em, Guitar nhanh tay chuẩn bị dép bông.

Fourth chỉ quen được alpha lớn nhà mình chăm sóc, đối với sự nhiệt tình này vẫn chưa thể thích nghi. Em nhẹ nhàng gõ gõ tay của Paul, hơi mím môi lại.

- "Tôi nhỏ tuổi hơn hai người...không cần gọi là anh dâu đâu..."

Paul dường như cũng hiểu Fourth bị khó xử, cậu ta gãi gãi đầu.

"Nhưng mà anh dâu sẽ kết hôn với anh họ mà, theo vai vế em phải gọi như vậy mới hợp lí."

Omega nhỏ xoa xoa trán.

- "Hay là hai người gọi tôi là Fourth được rồi? Gọi cái kia thực sự... rất ngại..."

Hai đứa em họ cũng không muốn làm khó Fourth, nếu anh dâu không được tự nhiên thoải mái, một tuần sau anh họ đem Fourth về nhà mất thì phải làm sao?

Việc xưng hô xem như thỏa thuận xong, Fourth được đỡ xuống lầu, bên dưới mọi người đã chuẩn bị xong xuôi hết thảy. Omega nhỏ ngồi bên phía tay trái của bà nội, đối diện là bố mẹ Gemini. Cả nhà rất tự nhiên dùng bữa, thỉnh thoảng sẽ gắp đồ bổ vào chén Fourth, hai đứa em họ phụ trách pha trò cho em thoải mái hơn. Ngày đầu tiên không có Gemini bên cạnh cũng không khó trải qua như em nghĩ. Mọi người ở nhà lớn chăm em còn kỹ hơn hắn rất nhiều, mỗi bước đi đều có người quan sát.

Buổi tối Phuwin về muộn, cậu ta nhẹ nhàng xếp một chiếc giường nhỏ ở cạnh giường Fourth, trước khi ngủ còn đem rèm cửa đóng kín vào.

.

.

.

Ngày thứ hai ở nhà chính, bà nội đem cho Fourth một quyển album lớn. Đây là album tổng hợp ảnh của Gemini từ lúc sơ sinh đến trưởng thành, là thứ được cả nhà giữ gìn rất kỹ.

Không phải họ thiên vị alpha. Mà là vì từ lúc trưởng thành đến giờ Gemini không còn chụp ảnh nữa, hoặc nói cách khác là rất ghét ống kính. Vì vậy, đây xem như là toàn bộ số ảnh hiếm hoi của đứa cháu đích tôn mà họ có rồi.

Trang đầu tiên là ảnh khi Gemini vừa được ba ngày tuổi, vẫn còn bọc trong tã lót trắng, khuôn mặt sữa mềm mại không nhìn ra là giống ai, chỉ có lông mày và sống mũi thẳng tắp là rõ nét. Chất lượng ảnh hơi mờ, chắc là vì đã cách đây hơn ba mươi năm.

Ảnh thứ hai là khi tiệc đầy tháng của hắn được tổ chức, cánh tay vươn ra khỏi bọc giữ ấm để lộ bàn tay được bao trong bao tay nhỏ. Dù mới được một tháng nhưng cánh tay hắn đã dài hơn những đứa trẻ sơ sinh khác một chút, nhìn rất cứng cáp.

Tiếp theo là ảnh lúc Gemini vừa biết lật người, nhìn kỹ sẽ thấy khuôn miệng nhỏ đang cười có hai cái răng vừa nhú. Fourth ngạc nhiên nhìn lại một hồi, sau đó quay sang bà nội.

- "Lúc này Gemini được mấy tháng tuổi ạ?"

Bà nội đẩy cặp mắt kính gọng vàng lên.

- "Hai tháng rưỡi. Nhưng thể chất nó tốt, mọc răng rất sớm, mười tháng đã biết đi, một tuổi học nói."

Fourth thầm nghĩ cũng đúng, alpha lớn nhà em là tổng tài, nghe nói còn được dạy ở ngoại quốc xa xôi, tất nhiên hắn phải có thiên phú hơn người mới làm được.

Còn có ảnh lúc một tuổi, Gemini ngồi trước mâm thôi nôi, khoanh tay nghiêm túc nhìn ống kính. Fourth thấy trên mâm toàn là vàng bạc sổ hồng, không thì cũng là đá quý tiền tệ, có chút méo mặt.

Như thế này thì chỉ cần đứa nhỏ chịu chọn đồ, thì bất cứ thứ gì trong mâm cũng đều ngụ ý tương lai tốt đẹp giàu sang, không cần bươn chải. Nhưng qua thêm mấy ảnh vẫn chẳng thấy Gemini cầm thứ gì, Fourth lại phải cầu cứu quân sư.

- "Bà ơi, Gemini khi thôi nôi đã chọn thứ gì ạ?"

Bà nội có chút nhíu mày đăm chiêu.

- "Nó ngồi đó gần nửa tiếng cũng không chọn, cuối cùng lại đi sang bên cạnh bắt lấy một chùm anh đào, sau đó còn ôm chùm anh đào đó mà ngủ." 

Fourth hơi đảo mắt, tim không hiểu sao cũng đập nhanh hơn một chút. Nghĩ đến tên gọi bé anh đào hắn thường gọi mình kia, mặt nhỏ cũng sắp nóng lên rồi.

Fourth biết lúc ấy hắn chỉ một tuổi, việc chọn anh đào cũng chỉ là trùng hợp mà thôi, thế nhưng em vẫn cảm thấy có gì đó thật vi diệu. Biết là mình đang ảo tưởng, nhưng omega nhỏ vẫn thấy vui vui.

Bà nội không biết sự tình trong đầu Fourth, bà lật đến trang tiếp theo, vui vẻ giải thích cho em đây là ảnh chụp lúc nào, có gì đặc biệt hay không. Fourth phát hiện được một chuyện là tất cả ảnh của Gemini từ nhỏ đến lớn đều rất ít cười, càng lớn càng ít biểu cảm. Chỉ có một thứ là không thay đổi...

Là má phính...

Gò má vừa trắng vừa mềm, khi nhỏ cười lên sẽ là một tiểu thiên thần khả ái. Tuy bây giờ hắn ít biểu cảm, nhưng khi ở cạnh Fourth vẫn có cười, má phính bây giờ cũng không còn nữa. Trong lòng em có chút hụt hẫng.

Fourth lật tiếp quyển album còn dang dở, có ảnh Gemini lúc học mẫu giáo, có ảnh lúc vừa nhập học lớp một ở thủ đô. Lớn hơn một chút sẽ là ảnh Gemini nhận giải ở các cuộc thi lớn nhỏ, giải vô địch toàn thành nhu đạo Brazil, giải nhất cuộc thi bơi lội của trường trung học, còn ti tỉ những thứ nghiên cứu kỹ thuật gì đó mà Fourth đọc không hiểu, chỉ mơ hồ thấy được ba lớn của nhãi con có kiến thức thật nhiều.

Xem đến tận trưa, Fourth cùng bà xuống nhà lớn ăn cơm. Vì chỉ có hai người nên không khí gần gũi không ít. Bà nội còn chủ động mời dì Nan dì Malee vào ngồi cùng cho cháu cưng đỡ ngại.

Ngày thứ hai không có Gemini bên cạnh trải qua bình thường. Nhưng đến ngày tiếp theo lại không được như thể...

Sáng sớm Fourth đã bị hành đến nôn ra mật xanh mật vàng, sắc mặt trắng bệch tái nhợt. Phuwin dùng nước mơ ngâm cho Fourth súc miệng, lại để em ăn một quả táo ngọt để dằn xuống thứ dịch chua đang cuồn cuộn trong dạ dày. Nhưng hai đứa nhãi hôm nay không ngoan, nếu không hành ba nhỏ nôn ra thì là đạp lung tung trong bụng. Fourth đau đến nhăn nhó, hai mắt ướt nước đỏ bừng.

Phuwin dùng thêm mấy cách nữa vẫn không thành công, cậu ta dứt khoát mở tủ quần áo, lấy ra một xấp đồ thường dùng của Gemini. Đồ mỏng lót dưới gối, đồ dày thì phủ lên người, đảm bảo omega nhỏ được bọc kín trong mùi hổ phách.

Quả nhiên, Fourth không nôn, hai đứa nhóc ranh cũng không quấy đạp nữa.
Fourth đã quen ở gần Gemini, nếu có tách ra cũng không quá mười tiếng đồng hồ. Bây giờ hắn đi đã ba ngày, omega không nhận được tin tức tố sẽ trở nên bất an, nếu đang mang thai thì sẽ càng rối loạn.

Mẹ Gemini cũng bị dọa sợ cả buổi sáng, buổi chiều Phuwin có ca cấp cứu, bà ở lại phòng của Fourth hơn nửa ngày.

Bà cũng từng bị tình trạng thiếu tin tức tố của alpha lúc mang thai, nhưng không nặng như Fourth, nghe Phuwin nói là vì đứa nhỏ này mang thai song sinh nên mới khổ như vậy. Phu nhân tự tay pha sữa rồi gọt trái cây cho con dâu cưng của mình, còn gọi thêm dì Nan vào phòng xoa thắt lưng cho Fourth.

Buổi chiều, bà gọi điện thoại cho con trai, còn mở camera cho hắn nhìn được Fourth. Gemini thật sự rất bận, nhưng khi nhìn thấy hai mắt đỏ ửng của bé con nhà mình, tim hắn như bị treo lơ lửng, vội vàng ngưng công việc trên tay lại.

- "Fot, em làm sao? Khó chịu? Phuwin đâu?"

Anh đào nhỏ lắc lắc đầu, em đã đỡ khó chịu hơn nhiều, chỉ là khi nhìn thấy alpha nhà mình ở bên kia điện thoại, viền mắt em lại nóng lên.

Em nhớ hắn.

Không ở cùng Gemini, anh đào nhỏ thực sự bị thứ tâm tình nhạy cảm của người mang thai này dằn vặt tới muốn khóc.

Suốt gần nửa giờ, phu nhân chỉ nghe thằng con mặt than kiệm lời nhà mình liên tục dỗ dành người yêu, Fourth nghe xong câu nào sẽ vâng ạ câu đấy, ngoan như một em bé.

Bà đã hiểu vì sao con mình luôn ghét những người không thông minh nhưng lại cưng đứa nhỏ này hết mực. Vì Fourth rất ngoan, lại đơn thuần. Bất kì ai gặp em cũng không nỡ nặng lời, huống chi là ghét bỏ?

Buổi chiều Fourth cũng không ăn nổi thứ gì, cố gắng lắm mới uống được nửa ly sữa nhỏ.

Cả nhà lo lắng tới đứng ngồi không yên, nhưng cũng không nỡ kéo đứa nhỏ đã mệt lả người đi tới đi lui nữa. Omega nhỏ đi ngủ sớm, trong tay ôm chặt mấy chiếc áo của alpha nhà mình.

---------------------------

Tối nay chiếu MLMU 🤩💓

.

.

.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net