Part 1 : "Người may mắn"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Tại chốn Tây Đô sầm uất, cư ngụ trong một căn hộ chung cư nhỏ nằm gần ngoại thành...
   Mái tóc nâu mềm mại thơm hương vani, làn da trắng nõn cùng với đôi môi trái tim màu san hô, ai đó đang chìm trong giấc ngủ say nồng mà không biết đã có chuyện lớn xảy ra.
   Lưu Diệc vội vàng mặc chiếc quần tây để nhanh chóng đến cơ quan. Là một quý ông điển trai được vô vàn cô gái ngưỡng mộ, Lưu Diệc trời sinh đã có  bao nhiêu sự ưu ái. Không chỉ có phụ huynh là " tai to mặt lớn " mà còn đi kèm bộ não siêu phàm, gương mặt lai Á Âu chuẩn "con nhà người ta". Hôm nay cậu ta sẽ tham dự cuộc họp lớn mang tính trọng đại trong cuộc đời cậu ta...
   Đúng 7 giờ kém 15 phút !
   Lưu Diệc nhìn lại đồng hồ, rõ ràng là chưa muộn giờ vào làm mà sao cửa tập đoàn đã đóng ? Bình thường nếu đến sớm thì còn phải mở " cửa lớn " đón con ông chủ tịch này vào. Chẳng lẽ đồng hồ sai nên cửa lớn mới không mở. Đây chính là đồng hồ Louis Moinet Meteoris vô cùng đắt đỏ và điều quan trọng là cậu mới mua nó nên không thể sai giờ được. Bấm còi ô tô là cách cuối cùng để gọi cái ông bảo vệ kia mở cửa cho cậu ta vào. Thế nhưng cái con mắt như dành cho người lạ của ông bảo vệ là rốt cuộc là sao.

   - Quý cô này cho xin thẻ công tác, tại cửa lớn vốn dành cho các nhân vật quan trọng, nhân viên bình thường không được dùng.
   Đôi mắt nâu sâu tuyệt đẹp giờ trợn tròn lên mở to hết cỡ, cơ mặt căng lại... Cái gì cơ, có cô gái nào khác ở đây à. Lưu Diệc ngó ra ghế sau hoảng hốt nhưng không thấy ai, chẳng lẽ cậu ta gặp ma.
   - Tôi nói cô đó cô gái, có nghe không !
   Bác ta chỉ thẳng vào mặt Lưu Diệc với đôi mắt mở một nửa mờ đục. Cậu vội vàng nhìn vào gương chiếu hậu... Đó là gương mặt của một cô gái xinh đẹp có mái tóc màu nâu hạt dẻ. Cậu ta quay trái quay phải xem đây có đúng là mình không hay chỉ là trò đùa của đàn em hoặc nhìn nhầm. Nhưng hình ảnh phản chiếu trong gương thật trùng khớp, vậy mái tóc dài kia là ai đã búi lên rồi. Cô bình tĩnh đưa thẻ nhân viên có cái tên Lưu Diệc, lập tức cửa lớn mở đón cô gái xinh đẹp này với tư cách là "người tình" của Lưu Diệc.
   Lưu Diệc đang đứng trước cửa phòng họp, chần chừ không biết có nên vào hay quay về. Nếu quay về thì mọi nỗ lực trong suốt bao năm qua đổ sông đổ biển nhưng nếu vào thì mọi người sẽ nghĩ Lưu Diệc là một kẻ khinh người lại để cho nhân tình đi họp hộ.
   Cánh cửa phòng họp mở ra...
  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net