75

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Người quản gia dẫn Rachel, Ray và Anna vào trong một căn biệt thự nhan nhản công nghệ cao cấp. Tới trước cửa ban công, ông ta dừng lại, và mở cửa ra một cách cung kính.

"Họ tới rồi, thưa ngài."

Leo Jones quay lưng về phía cửa. Ông ta không phản ứng gì khi nghe người quản gia nói. Người quản gia đóng cửa lại, để Ray, Rachel và Anna đứng ở ban công với Leo Jones.

"Thứ ta cần?"

"Nó đây."

Rachel cầm một cái USB lên. Ray nhận ra đây là loại xịn, và có một cái tên nhỏ được khắc rất cẩn thận vào thân của cái USB.

Remington

"À, tốt. Ta không sai khi...ừm...nhờ vả cháu nhỉ?"

"Đe dọa."

"Đe dọa?"

"Emma. Chị ấy đang mang thai. Ông ta nói sẽ...xử chị ấy và đứa bé nếu tớ không..."

"Cậu đã gặp ông ta lúc nào?"

"...hai ngày sau khi tớ quay trở về đây."

"Ta sẽ mời các cháu một cốc, nếu đây không phải loại rượu hiếm."

Leo Jones cắt ngang cuộc nói chuyện của hai cô gái. Ray im lặng. Anh lướt mắt qua cái ban công. Rachel lôi một ống Morphin từ trong túi ra.

"Ồ? Cháu vẫn còn đau sao?"

"Ngài có thể nói vậy."

Leo đứng dậy, tay cầm cốc rượu. Ông ta nhìn ra ngoài, ánh mắt như thể đang trông chờ một điều gì đó. Anna và Ray nghi ngờ nhìn Rachel, nhưng việc đó lúc này không quan trọng.

Rachel ném cái USB về phía Leo. Ông ta giơ tay lên để bắt lấy nó. Sau khi kiểm tra và chắc chắn rằng đây không phải là đồ giả, ông ta cho nó vào túi.

"Thông minh đấy. Cháu đã đánh cắp nó từ Remington..."

Leo lôi một cái điều khiển ra khỏi áo, và chĩa nó về phía tấm kính đằng sau Rachel. Một đoạn video được phát lên. Nó ghi lại khoảnh khắc Rachel và Gilda cố gắng lôi Anna ra khỏi đám lửa. Ray cau mày, hỏi:

"Nếu Rachel không tới kịp thì sao? Ông sẽ giết Anna?"

"Không. Ta chỉ cần Rachel lộ diện. Nếu không tới, hoặc không tới kịp, người của ta sẽ lôi con bé ra khỏi đám lửa."

"Ảnh hưởng tới James Remington. Ý của ông là vậy, phải không?"

Anna tỏ vẻ ngu ngơ, nhưng Ray lại gục gặc, ý hiểu Rachel đang nói gì. Leo Jones nhắm vào James Remington. Đe dọa tới mạng sống của Anna, tác động tới Rachel. Từ Rachel, ông ta có thể yêu cầu cô làm ảnh hưởng tới Norman. Và từ Norman tới cha nuôi của anh, James Remington.

"Nhưng, ta thông minh hơn cháu."

Cái USB trên tay Leo được lật lại, để lộ ra một ánh đèn cực kì nhỏ, nhấp nháy. Nhận ra đó là dấu hiệu của một thiết bị GPS, Anna quay đầu lại nhìn Rachel, vẻ dò hỏi.

"Có lẽ thằng bé đang tới. Đừng lo, vẫn còn thời gian, ta vừa vô hiệu hóa thiết bị đó rồi. Chúng ta đi dạo chút không?"

Cánh cửa ban công mở ra. Leo đi vào bên trong căn nhà, và Rachel, Ray, Anna đi theo ông ta. Tới sảnh căn biệt thự, Leo mở cửa chính ra.

"À, Ray. Ta đã nghe nói về trí thông minh của cháu rồi. Chàng trai trẻ, liệu ta có thể sờ vào gương mặt của tuổi thanh xuân đó không?"

Rachel huých Ray. Nếu anh không làm theo lời ông ta, tính mạng của những người kia sẽ bị đe dọa, đặc biệt là Emma. Ray miễn cưỡng bước tới đối diện với Leo. Ông ta đưa bàn tay của mình lên mặt anh.

"Cương quyết! Khí chất của tuổi trẻ! Ôi, ta nhớ cái thời đó biết bao, khi mà ta và James còn cùng nhau thực hiện những kế hoạch tuyệt vời!"

"Em xin lỗi, Ray."

Rachel lí nhí, khi bàn tay của Leo bắt đầu sờ véo mặt của Ray. Anh cắn răng chịu đựng, đồng thời kiềm chế cái ham muốn tống một cú đấm vào kẻ đứng trước mặt. Tiếng máy bay trực thăng bất ngờ vang lên, rõ mồn một.

"Rachel, Anna, Ray, mau tránh xa Leo Jones ra."

"Ồ? Megumi tới rồi. Cả chủ nhân của cái USB nữa."

"Rachel, Anna, Ray, tôi nói lại lần nữa, mau tránh xa Leo Jones ra."

"Đừng lo, họ vô hại. Họ không có vũ khí."

Leo cầm một tay của Ray và giơ thẳng lên. Bản mặt ông ta lộ vẻ chiến thắng khi ánh đèn từ trực thăng chiếu thẳng vào bốn người họ. Ông ta là một quan chức cao cấp của nhà nước, nhưng đồng thời lại là một kẻ quan trọng trong tổ chức của bọn tội phạm.

"Rachel, Anna, Ray, tránh xa Leo Jones ra."

"Vô hại sao?"

Rachel bước tới chỗ Ray, thò tay vào túi áo của anh, rút khẩu súng ra. Và, với một động tác hết sức bất ngờ, cô chĩa súng vào đầu Leo Jones, bóp cò.

Tất cả mọi người đều im lặng. Leo Jones ngã vật xuống, máu chảy ra từ đầu của ông ta. Ray kinh hãi nhìn sang Rachel. Anna bụm miệng lại để ngăn một tiếng kêu. Các sĩ quan cảnh sát xung quanh và ngồi trên trực thăng đều chết lặng. Rachel thả khẩu súng ra và quỳ xuống, giơ hai tay lên đầu.

"Rachel...anh đã nói đây là một việc dại dột rồi mà..."

"Megumi, cô đã được an toàn rồi, đừng lo. Ray, con của anh cũng bình an vô sự."

-----------------

"Em sẽ ở đây bao lâu nữa?"

"Đừng lo, anh đã làm rất tốt vai trò nhân chứng tại phiên tòa. Họ sẽ thả em, sớm thôi."

"Chính xác là 3 tháng nữa, họ đã thông báo cho anh rồi."

"Ôi, vậy sao? Em bị giam giữ tại nơi này gần nửa năm rồi."

Rachel mỉm cười. Ray thở dài, quàng tay qua vai Emma. Họ đang nói chuyện với nhau qua một tấm kính. Rachel bị giam giữ vì đã giết một quan chức nhà nước. Ray, Anna, Norman và James Remington là những người bào chữa cho cô tại phiên tòa. Cô đã được miễn tội, nhưng vẫn phải ở trong tù một thời gian ngắn nữa.

"Lucas."

"Hả?"

"Lucas Rachel Hamish Charles. Nếu hai người...ừm, đang tìm tên cho con."

Emma xoa xoa bụng mình. Cô đã mang thai được 5 tháng rồi. Đứa bé là con trai, cô và Ray đã đi chụp chiếu và siêu âm. Rachel xoa xoa hai tay vào nhau, cười tươi.

"Em muốn anh đặt tên con anh theo em sao?"

"Tên đệm thôi. Thằng bé là con trai mà."

"Thực ra thì cũng không tệ lắm, anh chị sẽ đặt tên thằng bé là Lucas."

Một tiếng động lớn vang lên. Viên cảnh sát hộ tống Rachel chạy vào, dựng cô dậy.

"Lệnh khẩn. Cô cần phải được thả ra. Hắn ta...vẫn còn sống."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net