Chương 6: Một chuyến đến Tuyệt Vân Gián

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lumine kéo tay Zhongli chạy ra ngoài, để lại Childe và Aether ngơ ngác trong Lưu Ly đình. Bỗng, Zhongli dừng chân lại.
-Chưa được.
-Chưa được gì, tiền bối?
-Cứ gọi tôi là Zhongli.
-À, vậy thì ok, thế, có chuyện gì chưa được?
-Trước khi đi chuẩn bị cho buổi lễ thì cần phải báo việc của Morax cho những người kia biết.
-Hửm? Ai cơ?
Đúng lúc đó, Childe rời khỏi chiếc ghế gỗ đó rồi cùng Aether bước đến chỗ của hai con người kia. Ngay khi đến, Zhongli liền nói tiếp.
-Trước tiên, hai người cần giúp tôi thông báo việc của Morax đến những người ở Tuyệt Vân Gián.
-Tuyệt Vân Gián?---Aether thắc mắc.
-Tuyệt Vân Gián là nơi ở của những người từng đồng hành cùng Morax qua những năm chấn chỉnh lại Liyue.
-Vậy à? Tiền bối cũng biết nhiều quá đó chứ?~
-E-hèm, nói chung là tôi cần hai người đi đến đấy, nhưng phải cần một thứ để có thể tiếp cận được họ. Ngoài Morax ra, mấy người đó không chịu nghe ai đâu.

-Vậy...thứ cần thiết là gì? Giống như một thứ mà có thể chứng tỏ rằng đây là từ Morax à?---Lumine lên tiếng.
-À, nếu nói đến "nó" thì tôi có đấy.---Childe đột ngột nói, khiến cả ba người đều quay mắt về hắn. Childe đút tay vào trong túi quần rồi lấy ra một mảnh giấy nhỏ màu vàng, trên mặt giấy có chữ viết nhưng ngoằn ngoèo quá nên cả Aether và Lumine chả đọc được gì.
-Đây là "Bách Vô Cấm Kỵ Lục", thứ này rất hiếm và hầu như chỉ có Morax và những người thân thiết với anh ta có được thôi.
-Vậy tại sao ANH lại có được???ಠ,_」ಠ
-Lumine nói đúng đó.
-Hì hì, bí mật. Nói chung là cầm đi, đi đến Tuyệt Vân Gián nhớ cẩn thận đấy.
-Haizzzz, thôi thì cũng cảm ơn vậy.
-Vậy chúng tôi đi nha!
-Khoan.
-Có chuyện gì nữa hả, Zhongli?
-Đâu thể nào đi mà không biết học sống ở đâu được chứ, đúng không?
-A, haha, cảm ơn đã nhắc nhở.
-Đây.---Zhongli đưa Aether một tờ giấy ghi hết chỗ ở của những người sống ở Tuyệt Vân Gián cho Aether.
-Sao anh biết hết được hay vầy?
-Ở đó là chỉ có những người này sống thôi, nên cũng dễ để biết được.
-À, vậy chúng tôi đi đây nha!---Trên tay cầm "Bách Vô Cấm Kỵ Lục", Aether và Lumine rời khỏi Lưu Ly đình, trước khi đi ra ngoài, hai người cũng không quên đeo thêm khẩu trang vào để che mặt.
-Thế...giải thích đi chứ.
-Hửm? Anh thắc mắc gì hả, tiền bối?
-Sao cậu lại có thứ đó hả, Childe? Tôi nhớ là mình có đưa cho cậu đâu?
-Aiya~ Đừng keo kiệt với laocong mình vậy chứ~ Đúng không nè?
-(//////)T-tôi mặc kệ, cậu muốn làm gì thì làm, chỉ là...
-Chỉ là?
-Mong cậu đừng nói mấy thứ đó trước mặt người khác nữa.
-Vâng, vâng, nghe theo tiền bối hết.
-Haizz, tại sao tôi lại chấp nhận cậu thế không biết nữa(─.─||)
-Chắc bị đàn em này lừa chăng:)))
Trong lúc hai con người kia vẫn còn đang chim chuột với nhau thì cặp song sinh đã đi ra khỏi Liyue rồi, hai người đến ga tàu cách khá xa Liyue rồi đi đến nơi Zhongli và Childe đã bảo. Đến nơi rồi, cả hai bước xuống, một khung cảnh như trong tranh vẽ được tái hiện bên ngoài đời thực. Từng hàng cây Khước Sa đung đưa theo những làn gió nhẹ, những đỉnh núi cao vút như muốn chạm tới bầu trời xa vời kia. Aether thật sự choáng ngợp trước khung cảnh hùng vĩ này, còn Lumine thì ngơ luôn, cô muốn tận hưởng kỳ nghỉ ở Liyue nhất có thể vì tổ chức hiện giờ chưa có gì để làm, ai dè đâu chuyện này lại xảy ra cơ chứ? Nhưng dù sao thì cô cũng được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của nơi này rồi.
-Ok, đừng ngớ người ra đó nữa, anh lấy được cuốn hướng dẫn hồi còn ở ga tàu rồi, Tuyệt Vân Gián rất lớn, coi chừng lạc nhau đó.
-Ừm, em biết rồi.
Nói rồi cả hai người cùng bước đi đến nơi đầu tiên trong danh sách.
-Tên gì đâu mà dài thấy ớn.
-C-cái này thì...ờ...ừm...em đồng ý.
Sau hơn 30 phút cuốc bộ thì cuối cùng hai người cũng đến nơi, một ngôi nhà có vẻ cũ kỹ nhưng lại toát ra vẻ thu hút lạ thường. Aether từ từ bước lại gần rồi gõ cửa.
*Cốc, cốc, cốc*
-Ai đó?---Một giọng nói trầm thấp phát ra từ bên trong, một lúc sau, người mới lộ diện. Anh ta khá cao, đôi mắt sắc bén cùng lông mày rậm khiến mặt anh trông nghiêm nghị vô cùng. Làn tóc nâu pha chút xanh lá ở phía đuôi tạo nên cảm giác khá mới mẻ.
-Hai người là ai? Muốn gì?
-À, không chúng tôi chỉ-
-Nếu không có gì quan trọng thì xin về cho.
-Nghe người ta chút đi!
-Nè, Lumine, không được vô lễ.---Aether ra hiệu, sau đó lấy trong chiếc túi đeo bên người ra mảnh giẩy mà Childe đưa. Cậu cầm lấy nó rồi đưa đến trước mặt anh ta.
-Bách Vô Cấm Kỵ Lục? Là chuyện về Morax sao?!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net