Huấn luyện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

'Rào rào' tiếng nước chảy xối xả trong phòng tằm, rơi lên thân thể bạch ngọc của người thiếu nữ. Làn da trắng nõn nà của nàng khi kết hợp với những giọt nước trong suốt làm cho cơ thể với đường cong quyến rũ nay lại càng thêm gợi cảm, mê hoặc biết bao ánh nhìn. Tắt đi vòi sen, Lumine đưa tay với lấy chiếc áo choàng tắm khoác lên mình, đôi chân trắng trẻo, đẹp đẽ, đôi tay mịn màng nhẹ nhàng mở cửa, bước ra. Trên gương mặt khuynh quốc khuynh thành hôm nay đọng lại chút mệt mỏi. Không mệt mới lạ! Con mẹ nó, Childe! Tên nhóc thối kia, cả đêm qua hành cô không ngủ được. Lúc thì kéo chăn, lúc thì lấn sang chỗ cô, sáng nay còn ôm cô cứng nhắc, hại cô thân thể đau nhức, mệt mỏi. Cái tướng ngủ sao mà xấu thế không biết nữa! Cô đổi ý rồi, đem nay bất luận thằng nhóc đó có khóc lóc thế nào, nó cũng phải về phòng ngủ. Nhưng nếu nó ngoan ngoãn, nghe lời, thuận theo sự trêu chọc của cô, Lumine có thể cân nhắc lại.

-"Cốc cốc". Công chúa, xin lỗi vì làm phiền người vào sáng sớm. Skirk đại nhân quay trở về rồi, đang ở trong phòng ăn chờ người.

Tiếng cửa vang lên đột ngột, một pháp sư vực sâu đến thông báo cho sự trở lại của Sirik. Đúng như Lumine dự đoán, đưa Childe về trước, không có gì cản đường, cô ấy sẽ trở về nhanh hơn. Vậy cũng tốt, việc kinh doanh của vực sâu dưới danh nghĩa người thường có thể đẩy hết qua cho cô ấy, cả việc huấn luyện thằng nhóc đầu gừng kia nữa. Còn cô, chỉ cần ung dung, an nhàn nằm nghỉ, nghe tình báo cho kế hoạch thôi

- Đã biết

Nhẹ nhàng đáp lời lại sự thông báo của cận thần, Lumine từ từ tiến đến chiếc giường size King rộng lớn, lay người đang nằm trên đó dậy

- Childe, nhóc mau dậy đi! Vệ sinh cá nhân nhanh chóng, ta đưa ngươi đi gặp một người quan trọng

Nghe tiếng gọi, mí mắt của Childe khẽ động, có vẻ vẫn còn ngái ngủ nhưng vẫn ngồi dậy, lết xuống giường, mò địa chỉ nhà vệ sinh. Thấy điệu bộ đó của cậu, Lumine không khỏi nhớ về Aether, lúc trước anh trai cô cũng vậy. Sáng nào cũng cái dáng vẻ đó, nhiều lần làm cô tức sôi máu. Song khác biệt duy nhất ở đây, Childe gọi một lần đã dậy, Aether còn khuya. Đã gọi là phải gọi cho 5, 6 lần may ra còn ngồi được xong nhiều bữa cô còn phải lùa anh như lùa gà từ giường ngủ đến nhà vệ sinh trong khi nó cách nhau chưa tới 10 bước chân. Haizz...không biết giờ này Aether sao rồi nhỉ? À, anh chưa tỉnh dậy, Astanian thì sao, cô ta liệu có tỉnh dậy chưa? Thật mong chờ cho tương lai sau này a

- Em...em xong rồi.

Childe từ nhà vệ sinh bước ra sau khi đã vệ sinh cá nhân và thay quần áo xong, nhìn Lumine đang đăm chiên nghĩ ngợi, ái ngại không biết có nên lên tiếng không. Sáng nay, Childe mặc một bộ trang phục mang tính Âu cổ, đây là đồ mà Lumine đích thân chuẩn bị sẵn nhưng có lẽ là do không biết số đo của cậu, nó có hơi rộng. Bất ngờ khi nghe thấy giọng Childe, Lumine thoát ra khỏi mạch suy nghĩ, cô nhìn lên cậu và chỉ cảm thấy cậu vô cùng đáng yêu. Ah, muốn được ôm nhóc ấy vào người quá, nhìn như mấy con sóc con vậy, dễ thương quá chừng.

- Khụ...khụ...xong rồi nhóc ra ngoài đợi đi, để ta thay đồ.

Song đó cũng chỉ là suy nghĩ, Lumine kiềm chế cảm xúc của mình bằng hành động ho khan, cô yêu cầu con sóc nhỏ kia ra ngoài, còn mình thì nhanh chóng đến tủ đồ, lấy một bộ trang phục để thay. Xong xuôi, cô mở cửa, dẫn cậu đến phòng ăn trong cung điện. Nơi đây rộng và lỗng lẫy, Childe lần đầu ngắm nhìn nói như vậy nên trố mắt ra, liéc ngang liếc dọc để ngắm nhìn cảnh đẹp xung quanh. Điểm nhấn của căn phòng vẫn là một cô gái với mái tóc màu bạch kim và đôi mắt đỏ hồng, lạnh lùng, không cảm xúc. Mắt thấy Lumine và Childe đi đến, cô ấy đứng dậy kéo chiếc ghế ở giữa ra, kính cẩn chào Lumine rồi mời cô ngồi xuống. Lumine cũng không từ chối ý tốt của Skirk, nhẹ nhàng ngồi xuống như một thói quen, cô tiện tay kéo chiếc ghế bên cạnh, vỗ nhẹ lên, ra hiệu cho Childe. Họ ngồi xuống cùng dùng bữa trong im lặng.

Dường như Skirk không có vẻ gì quan tâm đến sự hiện diện của cậu, điều đó làm Childe khá tó mò. Khác với những người hầu cận hôm qua, cứ luống cuống và gặng hỏi chị thiên thần về sự xuất hiện của cậu làm cậu cảm thấy khó xử thì người thiếu nữ xinh đẹp tất nhiên là không bằng chị Lumine của cậu đây lại thản nhiên, không hỏi một lời trông cô ấy như một tiên tử không quan tâm trần thế, không vướng bụi trần vậy. Điều đó thành công dây lên trong lòng Childe về nỗi sợ hãi không tên, cậu sợ cô ấy khinh thường, ghét bỏ cậu và đuổi cậu ra khỏi đây. Luận về vị trí, trong cung điện này, cô ấy có thể chiếm vai trò quan trọng, bởi vì cô ấy có thể ngồi chung bàn ăn với công chúa Lumine, điều mà cái ông pháp sư đỏ đen luôn đi theo Lumine, sớm tối bên cạnh cô mà vẫn không được phép. Thế nên, cậu mới e sợ là chỉ cần cô gái lãnh đạm trước mặt cậu đây thấy cậu không vừa mắt. cô ấy nhất định sẽ ném cậu ra ngoài cho bầy quái vật ăn. Oa! Cậu không muốn đâu! Cậu sợ lắm!

- Hôm qua, sau khi xong việc, lúc trở về, tôi có gặp được Dainseilf.

Tiếng Skirk đều đều vang lên trong không gian rộng lớn, lôi Childe trở về thực tại làm cậu bất chợt bị cuốn theo nó.

- Chúng tôi có cùng nhau uống rượu, anh ta nói rất nhớ người, muốn gặp người

Nhận thấy không có câu trả lời, Skirk tiếp tục câu chuyện. Cô ấy tường thật toàn bộ quá trình gặp gỡ người bạn cũ. Thông qua câu chuyện, dù mới 10 tuổi nhưng Childe vẫn hiểu được câu chuyện này. Hình như tên Dain gì gì đó thích Lumine của cậu. Anh ta muốn gặp cô ấy để nói chuyện. Hứ! Ai cho phép chứ, chị Lumine chỉ có thể là của cậu thôi. Chị ấy đã tắm cùng cậu, ngủ cùng cậu rồi sau này nhất định phải chịu trách nhiệm cho cậu. Nếu không Childe sẽ nằm đây ăn vạ cho mà coi. Không một ai được cướp Lumine của cậu hết. Nghĩ vậy, cậu dùng đôi mắt hừng hực lửa nhìn về phía Lumine. Lúc này, cô đã ngừng đũa, chỉ 'ưm' nhẹ một tiếng như muốn thông báo đã nghe thấy. Thật ra, Lumine đã để ý đến câu chuyện từ lúc nghe thấy cái tên "Dainseilf". Nói không có tình cảm là nói dối, họ đã cùng chu du qua cả 7 vùng đất rồi. Có điều sau này Dain cũng như anh trai, quay lưng, phản bội cô...

- Chị ơi! Chị sao thế?

Bị giật mình bởi tiếng trẻ con non nớt từ Childe, Lumine sực tỉnh khi nhận ra mình đang phân tâm. Hóa ra, tuy đã dặn lòng là quên đi song tâm trí cô lại luôn nhớ mãi, nhớ mãi về những năm tháng ấy. Lau đi chút nước mắt trên khóe mi, Lumine nuốt nước mắt vào trong, yếu đuối quay qua ngượng cười với Childe:

- Không có gì, ta ổn, nhớ lại chút chuyện cũ thôi!

- Công chúa, từ nãy giờ,ta luôn muốn hỏi, cậu nhóc đây là?

Ắt là do cảm thấy mình lỡ miệng, gợi nhắc chuyện không vui về cho Lumine, Skirk vội lảng sang chuyện khác. Thú thật, cô luôn thắc mắc về Childe, tại sao lại ở đây? Nhưng do không biết mở lời thế nào nên đành nuốt thắc mắc xuống. Giờ đây, có cơ hội thì hỏi luôn. Vừa lảng sang được chuyện khác, vừa giải đáp được thắc mắc của mình, ngu gì không hỏi. Tuy nhiên, e là đây chính là câu hỏi ngu ngốc nhất của của Skirk, do vì câu hỏi này mà cô đã tống thêm cho mình một của nợ

- Đứa trẻ này tên Childe từ này là học trò của ngươi. Sau này, nhờ ngươi huấn luyện cho nhóc nhé! Còn Childe đây là Skirk sau này sẽ là sư phụ của ngươi. Hai người các ngươi nhớ chiếu cố nhau đó!

Lumine không kiêng dè gì, mở miệng ra đã trực tiếp nhờ vả. Không đầu không đuôi sau đó thoải mái huýt chân sáo rời đi. Để lại trong phòng ăn là bầu không khí u ám với gương mặt đen như đít nồi của Skirk. Hả? Huấn luyện? Cô có biết dạy trẻ con đâu chứ. Đối với Childe lúc này, sống lưng cậu run lên từng đợt, có dự cảm không lành nhờ lời cảnh báo của Lumine trước khi rời đi

- " Hãy cẩn thận! Đừng có chết đây!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net