Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bị xuyên không vào Genshin Impact sao?

CÒN ĐIỀU GÌ HẠNH PHÚC HƠN CHỨ?!!!!

Michiharu Kotone,một con đỗ nghèo khỉ 16 tuổi siêu cuồng Genshin Impact.Đến nỗi bao nhiêu tiền có được đều đem đi để la liếm mấy anh yêu của nó

Là con nuôi của một ngôi đền ở trên tuốt trên lưng núi Yotei,dược mệnh danh là"Núi Phú Sĩ của Hokkaido",một trong những ngọn núi cao nhất Nhật bản

Mức độ cuồng Genshin Impact vô cùng lớn đến nỗi làm mấy thầy và sư huynh bó cả tay chân.Nguồn cơn bắt đầu từ khi Kotone được mua điện thoại từ năm lớp 8 và được con bạn thân giới thiệu cho cái tựa game này.Sau đó lập tức rơi vào lưới tình của đời mình.

"Bần tăng bất lực"_By những người trong đền

Nói vậy thôi chứ mọi người trong đền đều yêu thương nó lắm,mặc dù con này lâu lâu đáng đánh vl :)))

Nhưng đứa trẻ trong ngôi đền này đều là trẻ mồ côi,được người đứng đầu đến là ông Samizu nhận nuôi từ khi còn bé.Trong đó Kotone là nhỏ nhất,16 tuổi và người lớn nhất thì đã đi làm và hơn 30 rồi.

Những đứa trẻ trong đền lớn lên trong sự dạy dỗ của ông Samizu,của núi rừng và bên những cây gậy.

Ừ,là gậy đó.Nói chính xác là côn,côn thuật.

Trải qua một tuổi thơ không giống ai,những thứ Kotone thích chỉ có côn thuật,Genshin Impact và ông Samizu.Còn mấy ông anh trai thì...vứt sang một bên vậy

Anh trai"..."Thứ mứt dạy!!!

Kotone sống rất giàu cảm xúc,thỉnh thoảng vô liêm sĩ và đơn thuần.Cô nhạy cảm nhưng không yếu đuối,mềm mỏng nhưng không dễ dãi,đôi khi bị cuốn theo suy nghĩ của mình mà tự ý hành động.Cô cực kì cảm thấy có lỗi nếu sơ ý làm tổn thương người khác dù nặng hay nhẹ.

Kotone là một người dễ hòa đồng,nhưng không thực sự bộc lộ cảm xúc cho những người mình chưa tin tưởng.Cô khá hài hòa,dễ dàng cân bằng nếu môi trường xung quanh có thay đổi

Nhưng có một thứ mà đi từ thế giới này sang thế giới khác cũng chẳng đổi chút nào....TÍNH HÁM TRAI!!!

Phân đoạn 1

"Xiao-san,xin hãy làm chồng của em"Kotone quỳ sấp mặt dưới sàn cực kì mất liêm sĩ nói,mặc kệ ánh nhìn khinh bỉ của vị Hộ pháp dạ xoa trước mắt

"Không"Xiao coi như đã quen với điều này,lạnh lùng đáp

"Đi mà Xiao-san!!Mặc dù em biết anh đã hơn 2000 cái nồi bánh chưng có lẻ rồi cơ mà em vẫn tình nguyện rước anh làm rể mà"

Kotone không chịu bỏ cuộc nhào tới định ôm chân Xiao nhưng vị tiên nhân lập tức lùi ra sau mấy mét làm con bé té ụp mặt ra sàn.Bà chủ nhà trọ Verr Goldet vẫn đứng ở một bên cười tủm tỉm nhìn Xiao đang rối trí với một con bé loài người đang mất hết cả tiết tháo để cầu xin kia

"Kotone,tôi đã nói đừng có cố kéo tôi về cuộc sống phàm trần của con người.Đừng có phí thời gian nữa"Xiao day day trán chán nản nói,khuôn mặt điển trai hiếm khi nổi lên phiền muộn.

"Được rồi!Vậy nếu em không còn là con người nữa là được chứ gì!!"nói rồi Kotone quay đầu về phía lan can của tầng thượng trước ánh mắt kinh ngạc của Xiao,hai tay bắt lấy thanh gỗ nhảy xuống.

Bộp!

Kotone trong phút chốc nằm gọn trong vòng tay của ai đó,thân thế treo lủng lẳng giữa không trung được nhẹ nhàng kéo vào trong.Cô chẳng có chút sợ hãi nào quay mặt lại cười to

"Không hổ danh là vị Hàng ma đại thánh nhanh nhất!"

"Đây là lần thứ 107 em nhảy khỏi lan can và thất bại 107 lần"Verr Goldet cười khúc khích

Xiao buông tay khỏi người Kotone,đối với người con gái đang cười ha hả này thật thấy quá bất lực.Mặc dù anh biết cô có thể sử dụng phong Chi dực bay đi nhưng thân là Hàng ma đại thánh bảo vệ Liyue suốt mấy ngàn năm nay,anh không thể ngó lơ được.Với lại anh cũng chẳng kịp suy nghĩ đến chuyện cô dùng Phong chi dực hay không,thấy cô nhảy khỏi lan can là đã nóng ruột lao đến cứu rồi

Suy cho cùng,anh không thể bỏ mặc cô gái nhỏ này được

Phân đoạn 2

Khoảng 10 giờ tối tại quán rượu "Quà tăng của thiên sứ"

"Diluc-san,làm chồng em nhé"Kotone ngồi nghiêm chỉnh trước quầy bar của Diluc nghiêm túc nói

"Không."Trước sau như một,Diluc ngồi lau ly tách nhàn nhạt trả lời,đẩy tới trước mặt cô một ly nước ép nho"Uống xong cái này rồi về đi,Kotone.Trẻ con thì đừng thức khuya"

"Chán quá ~"cô tu một hơi hết li nước ép,nằm úp mặt ra bàn"Làm sao thì anh mới đồng ý đây?"

"Không có chuyện tôi đồng ý đâu."Diluc lấy cái ly cô vừa uống xong đem đi rửa

Trong không gian mờ mờ tối của quán rượu,Kotone vùi mặt vào hai cánh tay đang đặt trên bàn của mình,mơ màng nhìn Diluc đang lắc bình để pha chế rượu,nhẹ giọng lầm bầm

"Anh rõ ràng không thích uống rượu.Thế mà lại làm ông chủ ngành rượu đứng đầu Mondstadt.Kì cục quá đi mất"

Diluc hơi khựng người,động tác lau tách khẽ dừng lại,quay đầu ra sau.Đập vào mắt là hình ảnh kotone đang nằm ngủ ngon lành trên bàn.Anh thở dài bất đắc dĩ,cởi chiếc áo khoác dày trên người ra đắp lên người thiếu nữ,sau đó nhẹ nhàng bế cô lên đưa vào trong phòng nghỉ cho nhân viên để tránh làm phiền khách bên ngoài.

Sau khi gửi tin để nhờ Aether tới đưa cô về,anh nhìn người con gái đang nằm ôm áo khoác của mình vừa ngủ vừa cười vui vẻ,Diluc xoa nhẹ lên mái tóc trắng bạc cô khẽ nói

"Đúng là ghét của nào trời trao của ấy"

Phân đoạn 3

"Razor,tay bên nào có kẹo nào?"

Kotone cùng Razor ngồi bệt rên thảm cỏ,cô giơ hai bàn tay đang nắm chặt của mình ra,rất thích thú nhìn khuôn mặt đăm chiêu của Razor khi đang lựa chọn.Cậu nhóc người sói hết nghiêng sang bên này đến nghiêng sang bên kia,nét mặt vô cùng nghiêm túc.Cuối cùng cậu chỉ về phía tay trái của cô

"Bên...này..."

"Ừ đúng rồi."cô mỉm cười mở lòng bàn tay ,hiện ra là một viên kẹo mạch nha màu vàng óng ánh.

Kotone bóc kẹo ra đưa cho razor,chống cằm nhìn khuôn mặt vui vẻ của razor thật thấy hạnh phúc không thôi.Cô cuối cùng không chịu được nữa mà bổ nhào tối nắm lấy hai cái má của Razor mà nhào nặn

"A~ Cậu đáng yêu quá đi mất.Làm chồng của tớ đi!!!"

"Kotone...chồng,là gì?"Razor ngơ ngác hỏi

"Hả?Ừm..."Kotone suýt quên mất cậu nhóc này sống trong rừng nên làm gì biết mấy khái niệm của con người này.Cô đành cố vặn chất xám ra để lựa từ giải thích dễ hiểu nhất cho Razor"Cũng giống như Lupical của cậu vậy,là một người vô cùng quan trọng đối với một người phụ nữ,và yêu thương cô ấy vô điều kiện"

Sao nghe giống tả cha quá vậy ta ?!!!

"...Vậy..."Razor chúi người về phía cô,đôi mắt đỏ rực của cậu nhìn thẳng vào đôi đồng tử xanh lam trong vắt như nước của Kotone"...Razor,có phải người quan trọng với Kotone không?"

"Có!Mọi người ai cũng là người quan trọng với tớ hết"Kotone cười khanh khách xoa mạnh mái tóc bạc của Razor.

"Vậy,Razor,có phải là chồng của Kotone chưa?"Razor rất hưởng thụ cái xoa đầu của cô,chớp chớp mắt hỏi

"...Không được nha Razor.Nói như thế thì vợ tương lai của cậu sẽ ghen đó"Kotone bật cười nói.Xong cô dứng bật dậy duỗi vai một cách sảng khoái.Không khí ở trong Lang lãnh thật thoải mái quá đi mất"Razor,đi săn một chút không?Tớ hơi đói bụng rồi"

Razor không đáp,chỉ gật nhẹ đầu,tiếp bước đi đằng sau cô gái.Mái tóc trắng tinh đung đưa trong gió,những tia nắng xuyên qua kẽ lá tạo thành những đốm sáng trải dài trên tóc cô,đôi mắt aquamarine vẫn lấp lánh ánh sao dưới bầu trời xanh

"Razor,không hiểu chồng là gì.Nhưng....Razor thích Kotone lắm" chất giọng trầm ấm của Razor bất ngờ vang lên sau lưng cô

Kotone ngạc nhiên quay đầu lại,lập tức phóng như bay lại ôm cậu nhóc vào lòng xoa lấy xa để.Mặc dù Razor cao hơn và to hơn cô,nhưng không sao cả,cô vẫn có thể xoa đầu cậu một cách dễ dàng thôi

"Trời ơi dễ thương quá đi mất!!"cô xoa xoa má Razor cười thật tươi

Razor thích Kotone,rất là thích

Phân đoạn 4

"Chào buổi tối Venti"Kotone đứng trên vai tượng phong thần mỉm cười cát tiếng chào cậu thiếu niên đang ngồi trên tay tượng gảy đàn kia

"...A là Kotone à"

Venti dừng động tác lại,híp mắt cười,nhích sang một bên cho cô ngồi xuống.Kotone móc trong túi ra hai quả táo,đưa cho Venti một quả.Vị Phong thần tiếc nuối cắn quả táo một phát

"Tôi mong là cô đem rượu hơn đấy"

"Mơ đi.Cậu còn chưa trả tiền rượu cho Diluc-san đấy."cô thở dài trả lời

Đêm nay là trăng tròn nên bầu trời rất sáng,đến nỗi không cần đèn cô vẫn có thể thấy rõ khung cảnh xung quanh quãng trường.Kotone ngồi đung đưa chân,chống cằm lên nhìn Venti đang chơi đàn.Cô rất thích ngắm cậu chơi đàn,cảm giác như lúc đó thì gió đang bao bọc lấy cậu vậy,vô cùng dễ chịu luôn

"Nhìn không thì chán lắm,muốn chơi thử không Kotone?"Venti nhìn điệu bộ của cô có chút buồn cười,đẩy chiếc đàn hạc vào tay cô

"Thôi,tôi có biết chơi đâu"cô phẩy tay đáp.

"Thế có muốn hát không?Hát thì dễ hơn ấy"Venti mỉm cười nói

Kotone gãi má,ngượng ngùng không thôi.Trước ánh mắt dụ dỗ của ông thần mấy ngàn tuổi này cũng bó cả tay,đành đồng ý

"Một chút thôi nhé"

Kotone hít một hơi thật sâu để bình tĩnh lại,nhịp tim gia tốc không ngừng.AAAA hát trước mặt crush mà để người ta cười chắc cô đi đầu xuống đất mất!!!!

Khi tiếng gảy đàn của Venti vang lên,Kotone cũng cất lên tiếng hát của mình.Hai âm thanh nhẹ nhàng hòa quyện vào nhau,cùng nâng đỡ nhau bay bổng,cuốn theo những cơn gió xung quanh

Venti vừa đàn vừa nhìn chăm chú người con gái đang hát kia,khóe môi không nhịn được mà gợi lên chút vui vẻ.Chợt tiếng gảy đàn dừng lại làm Kotone đang trong mạch cảm xúc bị cắt đứt,cô khó hiểu quay đầu sang

"Này Venti,sao dừng---"

Bất ngờ Kotone chưa kịp nói hết câu thì tầm mắt của mình tối đen như mực.cô quơ quào trong không khí,tự nhiên thầy có chút sợ hãi.Không lẽ là cô bị tấn công rồi?Ừ là bị tấn công,nhưng bởi chính cái vị Phong thần sát rạt kế bên đây này.

"Ngoan,không sao đâu"Venti ghé sát người thì thầm vào tai cô.Thề với Thánh đức chúa trời,giọng cậu ta quyến rũ kinh khủng!!!

Kotone sau khi nghe vậy thì liền ngồi im,hai tay đặt ngay ngắn trên dùi,trong lòng có chút hồi hộp.Venti hiện đang áp tay của mình lên mắt của Kotone,nhìn thấy nét mặt của cô gái có chút hồng lên,bật cười khe khẽ.Venti không chần chờ nữa mà áp sát người lại,hôn nhẹ lên mu bàn tay đang che mắt thiếu nữ.Cậu mỉm cười ranh ma với khuôn mặt ngây ngốc của Kotone

"Đây là trả công cho quả táo nhé"

Phân đoạn 5

Kotone:A~ Mỗi ngày đến thấy mấy anh yêu.Thật hạnh phúc quá đi mất

----------------------------------------------------------------------------------

Góc tác giả:AAA cuối cùng viết ra rồi!!Mấy phân đoạn mị muốn viết nhiều hơn nữa cơ mà dài rồi

Không biết có viết được theo mạch truyện chính hay không nữa.Bởi vì nó hơi rắc rối.Có thể mị sẽ tự viết theo ý mình nhé

Mong mọi người ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net