hoa hồng màu đỏ, violet thì xanh, lynette thật hết cách với em và anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre: https://www.tumblr.com/abyssruler/726144642881601536/roses-are-red-violets-are-blue-lynette-is-so?source=share

Acc: abyssruler (tumblr)

Ngày dịch: 24.08.2023

DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG MANG ĐI ĐÂU!

Tiêu đề: roses are red, violets are blue, lynette is so done with the two of you

☞ nghĩa đúng: hoa hồng màu đỏ, violet màu tím, lynette thiệt là bất lực với anh và em

câu này tui với sự góp ý từ DoctorThuw đã nghĩ được cái tiêu đề vần với tiêu đề gốc, mặc dù nó sai nghĩa ở chỗ violet màu tím chứ không phải xanh =)) Và đọc lên nghe giống 4 câu hơn là 3. Nhưng mà cũng oke ha...?

♡♡♡

Lynette nghĩ rằng bí mật kinh khủng nhất mà Fontaine che giấu không phải là chuyện Neuvillette mang quần trong màu xanh dương hay việc Thuỷ thần thích drama như thế nào; hoàn toàn không phải; mà đó là chuyện Lyney phải lòng em và người người nhà nhà, thậm chí là bà nội của họ cũng biết điều này trừ em.

♡♡♡

Lyney cau mày.

Chắc hẳn đa số mọi người sẽ lấy chuyện này làm lạ, vì họ đã quen nhìn thấy một Lyney với nụ cười rạng rỡ và khiến họ bật lên những tràng cười vui vẻ. Nhưng Lynette không phải mọi người, và cái cảnh Lyney cau mày không phải là hiện tượng hiếm gặp trong cuộc sống riêng tư của gia đình này.

Freminet thường là nạn nhân của Lyney cho bất cứ thứ gì nhảm nhí mà Lyney nghĩ ra, nhưng Freminet đang bận làm mấy việc lặt vặt và Lynette, thật không may chút nào, hiện là người duy nhất ở gần mà Lyney tin tưởng để giao phó bí mật của anh-

Gọi là bí mật cũng không đúng, mọi người còn đang cá cược với nhau xem sẽ mất bao lâu để em nhận ra rằng Lyney đã thích em từ đời ông bà tới giờ

Tóm tắt tình huống: Lyney đang cau mày trước hai bông hoa giống hệt nhau. Lynette không cần là một người biết đọc suy nghĩ cũng biết rằng anh trai mình đang đấu tranh tư tưởng về chuyện nên tặng em bông hoa nào.

Lynette nghĩ anh trai mình nên đứng lên và tỏ tình. Tốt nhất là vào tuần tới hoặc sớm hơn thế, nếu không thì cô sẽ thua cược mất.

"Lynette, bông nào trông bắt mắt hơn nhỉ, màu đỏ rực," anh giơ bông hoa bên tay phải lên rồi lại nhìn qua tay trái, "hay cái màu đỏ hạt dẻ này?"

Lynette trao cho anh mình một cái nhìn hệt người chết hơn bao giờ hết. "Tụi nó là cùng một màu mà."

"Oh, em gái, em không có mắt nhìn gì hết?" Lyney ngắt lời, bĩu môi trước lời nói của Lynette và quay lại với vẻ mặt như bị táo bón đồng thời nheo mắt nhìn những bông hoa màu 'đỏ rực' cùng 'đỏ hạt dẻ'. Anh bị ảo tưởng rồi.

"[tên em] sẽ không quan tâm bông hoa màu đỏ rực, đỏ hạt dẻ hay đỏ đâu." cô bảo anh. Em còn có thể chấp nhận một bông héo úa miễn là nó được tặng từ Lyney, với ánh mắt lấp lánh ánh sao mà bất cứ khi nào anh liếc về phía em.

Lynette không phải loại người thích phán xét gu của người khác một cách quá khắt khe, nhưng cô tự hỏi em nhìn thấy gì ở người anh hay làm quá và phiền nhiễu của mình.

A, quên béng. Tình yêu khiến con người mù quáng. Tuy nhiên, Lynette hi vọng rằng cô không phải biểu diễn một mình vì Lyney đã bị mù- theo đúng nghĩa đen bởi tình yêu dành cho em.

Mặc dù nếu em hỏi Lynette thì cô sẽ trả lời đó không phải tình yêu mà chính xác hơn là nỗi ám ảnh. Làm gì có ai bình thường lại dành hàng giờ để hái hoa và xem chúng 'đỏ hạt dẻ' hay 'đỏ rực'. Nó chỉ là màu đỏ.

Lynette liếc mắt nhìn anh. "Và từ khi nào mà anh quan tâm đến ý nghĩa của các loài hoa vậy?"

"Chà, anh cho rằng em có thể nói anh thích theo đuổi những mục tiêu mới." Lyney nở một nụ cười bỡn cợt.

"Được thôi." Anh ấy mất trí luôn rồi.

"Hoa hồng đỏ tượng trưng cho tình yêu đích thực, mặc dù tường vi cầu vồng đặc biệt gắn liền với niềm đam mê, và..." Anh đột ngột ngừng lại, mắt chớp chớp vì kinh ngạc. Cô gần như có thể nhìn thấy chiếc bóng đèn xuất hiện trên đỉnh đầu anh mình.

Chỉ với một cái búng tay, những bông hoa 'đỏ rực' và 'đỏ hạt dẻ' biến vào hư vô. Lynette thận trong quan sát anh, tự hỏi ý tưởng kì quặc nào đã hình thành trong đầu người con trai ấy.

Nhưng anh không nói rõ hơn, mà chỉ nháy mắt tinh nghịch với cô em gái và bảo: "Anh có một ý tưởng tuyệt vời."

...

Ý tưởng tuyệt vời của anh ta, hoá ra là đẩy em vào một con hẻm và tạo nên một cơn mưa hoa tường vi cầu vồng xung quanh em trong khi anh hẹn em đi hẹn hò. Lúc này Lynette đang cúi mình trên mái nhà, rải những bao tường vi xuống và thầm mong chúng hãy rơi trúng mắt tên anh trai đi. Tiếc quá, chẳng có bông nào rơi trúng Lyney cả.

Còn em, với tư cách là một người siêu lậm ngôn tình, đã cảm thấy kinh ngạc và bị đánh gục trước những gì anh ấy làm thay vì cảm thấy kì lạ như một người bình thường. Với nụ cười háo hức và ánh mắt lung linh, em nhận lấy bông hồng trên tay Lyney và đồng ý khi anh hẹn gặp nhau vào bữa tối ngày mai.

Lynette muốn nôn quá, nhưng phải tiếp tục rải hoa xuống hai người ở dưới.

Và nếu cô dùng nguyên tố phong để hướng vài cánh hoa rơi lên mặt Lyney thì sao?
Nhưng, việc em gỡ một cánh hoa dính trên má anh và ngón tay của em đã nán lại đó một lúc không phải là một phần của kế hoạch (kế hoạch là: làm anh trai cô xấu hổ bằng cách khiến anh nghẹn bởi một cánh hoa rơi vào miệng khi anh đang nói), dù sao Lynette có thể miễn cưỡng chấp nhận kết quả mới.
Vì Lyney trông như sắp tan chảy tới nơi chỉ vì một cái chạm của em. Có thứ dùng để uy hiếp anh trai rồi đây.

Lynette rất vui vì cuối cùng hai người cũng đã tỉnh ngộ và thực sự hẹn hò. Mặc dù phần lớn là cô vui mừng về việc số mora sẽ sớm chảy vào túi mình.

Cô sẽ phải cảm ơn Freminet vì đã kể cô nghe về vụ cá cược giữa em và Lyney. Có lẽ cô có thể bắt đầu vụ cược mới vào thời điểm cả hai kết hôn - chắc là sớm thôi, nếu vẻ mặt si tình của Lyney là thứ có thể dựa vào (*). Cô hy vọng anh ấy sẽ không điên đến mức cầu hôn em vào buổi hẹn hò thứ hai, bởi vì em chắc chắn sẽ đủ điên rồ để chấp nhận nếu anh ấy làm vậy.

Oh, để đề phòng, Lynette sẽ cược điều này sớm xảy ra trong vòng 1 tháng tới.

♡♡♡

END

(*): nếu vẻ mặt si tình của Lyney là thứ có thể dựa vào, ý là si tình như Lyney thế kiểu gì cũng sẽ cầu hôn sớm, nên có thể tự tin dựa vào đó để cá cược


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net