bẩn thỉu .Scaramouche x reader

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

cre: https://www.tumblr.com/blog/view/alycosworld

theo đúng phần của tác giả thì bạn gọi scaramouche là scar nhưng tôi thích gọi ẻm là zushi theo tên thật của ẻm ( 1 phần vì tôi khá ngượng mồm khi đọc chữ ku:v ) tôi có xin phép tác giả về việc đấy và cho thêm 1 vài đoạn vào để ẻm dễ ưa hơn rồi:))

---------------------------------------------------------------------

Tiếp tục đi. Cứ tiếp tục đi và về nhà nhanh nhất có thể.

Tránh các điểm tối, tránh tất cả mọi người, tránh các khu vực vắng vẻ. Chỉ cần về nhà ngay bây giờ.

Đó là những gì bạn đã nói với chính mình sau khi điều xảy ra. ôi các vị thần, bạn thậm chí còn không biết mình nên cảm thấy thế nào. Hổ thẹn? Tức giận? Chán ghét? Khó chịu? Bối rối? Sợ? Sự hòa trộn của những cảm xúc này chỉ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn. Bạn cảm thấy buồn nôn. Bạn muốn khóc và la hét, nôn mửa và biến mất cùng một lúc.

Bạn cảm thấy mình bẩn thỉu và thậm chí bạn không biết mình làm cách nào để thoát ra. Bạn nên làm điều gì đó, bất cứ điều gì! Nhưng trong thời điểm này, bạn không thể.

============

Ngày của bạn đã bắt đầu bình thường. Bạn đã đến Hiệp hội Mạo hiểmở Inazuma, thực hiện ủy thác của mình và nhận thêm một vài nhiệm vụ để giúp đỡ mọi người. Mặc dù bạn đi bộ về nhà muộn hơn bình thường, nhưng bạn không nghĩ nhiều về điều đó. Cho đến khi bạn bị lạc đường. Trong bóng tối, mọi thứ trở nên mơ hồ và khó hiểu hơn một chút, vì vậy bạn đã rẽ trái và dừng lại trong một con hẻm tối giữa hai tòa nhà thiếu ánh sáng.

Bạn bước qua, chìm đắm trong những suy nghĩ của riêng mình, cho đến khi bạn nghe thấy tiếng cười khúc khích và một số nhận xét không mạch lạc của ai đó ra khỏi một trong những tòa nhà bằng cửa sau và vào con hẻm.

Liếc lên, bạn thấy người đó là một người đàn ông - khá cao và tráng kiện với đôi má ửng hồng: rõ ràng gã ta không tỉnh táo. Bạn không để tâm đến gã, nhìn chằm chằm xuống đất khi tiếp tục bước đi, quyết tâm về nhà để gặp bạn trai của mình, Scaramouche. Mặc dù anh ấy không phải là người hay phải lo lắng vì biết rằng bạn có thể tự giải quyết, bạn muốn gặp anh ấy càng sớm càng tốt.

"Vậy chúng ta có gì ở đây?" Người đàn ông hỏi và bạn lại ngước nhìn gã ta, nghiêng đầu bối rối nhưng im lặng.

"Một điều tuyệt vời như em đang làm gì ở đây một mình?" Anh hỏi, một nụ cười nhếch mép đáng ngờ trên khuôn mặt.

"Tôi đang về nhà." Bạn kiên quyết nói, không muốn cho anh ấy ý kiến ​​gì.

"Ồ? cô gái xinh đẹp như em tự mình về nhà sao? Để anh dắt em đi, anh hứa sẽ không làm gì đâu" Anh ta tiếp tục, rõ ràng là không hiểu được gợi ý.

"Tôi không sao, nhưng cảm ơn vì đã ..."

"Đừng đùa như vậy! Mặc một bộ đồ như vậy, em đang cầu xin cầu xin điều gì~?." gã ghì chặt bạn vào tường mặc cho bạn cố gắng lịch sự từ chối mọi động thái mà gã cố gắng thực hiện. gã ấy bắt lấy cánh tay của bạn trên đầu bạn và thô bạo nhét một chân của của mình vào giữa bạn.

"Đừng như vậy chứ, em yêu, anh biết em muốn cái này." gã khàn khàn thì thầm. Bạn đã chiến đấu với vô số hilichurls, pháp sư vực sâu và quái vật đáng sợ và nguy hiểm hơn nhiều so với người đàn ông vào ngày hôm đó, nhưng bạn dường như không thể di chuyển. Tất cả những gì bạn có thể xoay sở là một sự sợ hãi 'làm ơn, đừng làm điều này'. Đấu tranh là vô ích, vì một lý do nào đó bạn không thể thoát khỏi vòng vây của gã. Bạn đã chiến đấu với con thú gấp mười lần kích thước của người đàn ông này nhưng giờ cơ thể bạn không thể di chuyển dù chỉ một inch.

Anh ấy ghì chặt lấy bạn và thậm chí hôn lên cổ bạn vài cái khiến nước mắt bạn tuôn rơi không kìm được, cho đến khi nghe thấy một vài giọng nói. Bạn nhận ra họ ngay lập tức: thành viên của Hội thám hiểm. gã ta cũng phải biết điều đó vì gã đã dừng lại ngay khi nghe thấy, chào bạn một bằng nụ cười toe toét và quay đi chỗ khác trước khi bạn kịp phản ứng.

"Chúng ta sẽ hoàn thành việc này vào lúc khác, em yêu. Anh hứa."

┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈❀┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈

Bạn đã không nhận bất kỳ sự trợ giúp nào từ các thành viên của Hội thám hiểm mà bạn đã nghe, thay vào đó chọn về nhà càng sớm càng tốt, cố gắng tìm hiểu xem phải làm gì tiếp theo.

Giải pháp duy nhất trong đầu bạn là chui vào vòng tay của người yêu và kể cho anh ấy nghe chuyện đã xảy ra. Bạn không muốn ai khác biết - bạn biết bạn có thể tin tưởng Scaramouche và bạn biết anh ấy sẽ giúp bạn.

Nhưng anh ấy đã không.

Bạn về nhà và lau nước mắt trước khi bước vào nhà, hy vọng trông có vẻ đoan trang mặc dù đã trải qua một sự kiện tác động lớn như vậy. Bạn làm rơi đồ đạc của mình một cách bất cẩn, không văng tung tóe vì âm thanh lớn mà chúng tạo ra khi chúng rơi xuống sàn. Bạn lập tức đến phòng khách - nơi mà Scaramouche đã biến thành một văn phòng để anh ta làm việc. Cánh cửa phòng ngủ mở toang, trống rỗng và anh ta không ở đâu trên tầng một, vì vậy đó là nơi duy nhất anh ta có thể đến. Bạn cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy anh ấy ngồi vào bàn làm việc, trầm ngâm suy nghĩ với vài tấm bản đồ và những tờ giấy khác được bày ra trước mặt.

"zushi, em ..."

"Không phải bây giờ, (Y / N), tao đang bận." Anh ấy nóng nảy nói thậm chí còn không thèm nhìn lên tình trạng xơ xác và tàn tạ của bạn.

"em biết nhưng, làm ơn, zushi. Trong khi ..."

"Nếu biết rằng tao đang bận, tại sao lại vào ngay từ đầu? Tao đang làm việc. Hãy để tao yên." Anh nói một cách gay gắt. Bạn không nói gì, thay vào đó chọn im lặng gật đầu và đóng cửa. Vì đây là lần đầu tiên bạn phải trải qua cảm giác đau đớn và khó chịu khi bị chạm vào và làm ô uế theo cách như vậy, bạn quyết định rằng có lẽ bạn nên gạt nó sang một bên. Rốt cuộc, có lẽ đó là một thứ gì đó quá chói tai. Có lẽ nó không quan trọng. Có lẽ sự thờ ơ của Scaramouche là hợp lý. Nói một cách dễ hiểu, bạn đã đổ lỗi cho bản thân vì đã phản ứng thái quá và quyết định quên đi sự việc. Nếu điều đó không đủ ý nghĩa để Scaramouche nhìn bạn, thì rõ ràng đó không phải là điều gì đó đáng để bạn phải lo lắng. Bạn chỉ đang phóng đại, phải không?

┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈❀┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈

Bạn đã cố gắng hết sức để không để sự việc làm phiền mình, nhưng bạn lại vô tình bắt đầu thay đổi thói quen của mình để ngăn những gì đã xảy ra với bạn một lần nữa.

"Mặc một bộ trang phục như vậy, em đang cầu xin điều gì..."

Bạn bắt đầu ít mặc quần áo hở hang hơn, thậm chí có lúc đeo găng tay và che cổ bằng vòng cổ và khăn quàng cổ trong thời tiết nắng nóng.

"Chúng ta sẽ hoàn thành việc này vào lúc khác, em yêu. Anh hứa."

Ban đầu, bạn chỉ tránh những nơi tối tăm hoặc vắng vẻ, ngay cả khi bạn ở với người khác, nhưng cuối cùng, bạn quá sợ hãi nên đã ở im trong nhà. Bạn không rời khỏi khu vườn nhỏ của mình và nếu ai đó đi ngang qua, bạn sẽ nhanh chóng trốn đi. Khi Scaramouche có khách và đồng nghiệp không quen biết đến, bạn sẽ trốn trong phòng ngủ của mình và bắt anh ta hứa không nhắc đến bạn hoặc thừa nhận sự tồn tại của bạn dù là nhỏ nhất.

Bạn thậm chí còn bắt đầu tắm lâu hơn và từ chối tắm với Scaramouche, khiến anh ấy bối rối vì bạn đã từng rất thích điều đó. Nhưng bạn sẽ không để anh ấy nhìn thấy bạn trong tình trạng dễ bị tổn thương như bây giờ vì bạn đã bị ô uế. Bạn không muốn anh ấy biết rằng bạn đã bị người lạ chạm vào một cách thô tục như vậy, và bạn đã dành nhiều thời gian để cọ rửa những bộ phận mà gã đó đã chạm vào. Bạn đã lo lắng rằng Scaramouche sẽ đổ lỗi cho bạn vì đã bị hành hung - bởi vì một cách bệnh hoạn, bạn nghĩ rằng đó là lỗi của bạn, mặc dù không có gì sai. Bạn đã vặn vẹo câu chuyện trong đầu để có vẻ như bạn phải chịu trách nhiệm về tội ác đã gây ra với mình.

Cuối cùng, Childe phải đến thăm vì mục đích công việc, bạn đã trở thành bạn tốt của Fatui Harbinger thứ mười một kể từ khi anh ấy là bạn của-- à, anh ấy và Scaramouche là đồng nghiệp.

"Vậy (Y / N) ở đâu? Bình thường cô ấy đều bám cậu và khiến cậu xấu hổ nhất có thể mà." Childe cười toe toét và Scaramouche chỉ cau mày và nheo mắt lại.

"cô ấy đang ở trong phòng của chúng tôi. cô ấy không thực sự muốn nhìn thấy bất cứ ai ngay bây giờ." Scaramouche nói. Mặc dù bạn đã nói với anh ấy rằng đừng nhắc đến bạn nữa, vì bạn đã quá muốn tránh mọi sự tương tác giữa con người với nhau, anh ấy nghĩ rằng sẽ ổn nếu nói với Childe. Anh ấy cũng là bạn của bạn, sau tất cả.

"Có chuyện gì sao? Chuyện gì xảy ra?" Childe hỏi, ánh mắt lo lắng.

"Tao không biết. cô ấy đã tránh mặt tất cả mọi người, kể cả tao. hầu như không nói chuyện với tao và đòi ngủ ở tầng dưới." Scaramouche thú nhận.

"Để tôi nói chuyện với y/n."

┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈❀┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈

Childe rời khỏi phòng của bạn sau khi nghe tất cả câu chuyện. Scaramouche nhìn thấy vẻ mặt tròn xoe, nhăn nhó của childe khi anh ra khỏi phòng và ngay lập tức thắc mắc.

"Gì?" Scaramouche hỏi.

"Ngày mai tôi sẽ quay lại để tiếp tục công việc của chúng ta." Childs nói, đề cập đến công việc kinh doanh ban đầu anh ấy đến.

"Nhưng chúng ta phải--"

"zushi?" Scaramouche dừng tất cả dòng suy nghĩ của mình và chuyển sang âm thanh của giọng nói của bạn. Nó khản đặc nhưng vẫn đẹp như ngày nào. Anh ấy biết bạn đã khóc vì đôi mắt sưng húp và đẫm lệ.

"Tôi nghĩ rằng cậu có những vấn đề khác cần phải giải quyết." Childe nháy mắt, trước khi chào thân mật bằng hai ngón tay với Scaramouche và đi ra ngoài.

Ngay khi cánh cửa đóng lại, Scaramouche hướng sự chú ý đến bạn, không đến quá gần trong trường hợp bạn không muốn ở gần anh ta.

"Vâng, Tình yêu?" Anh ấy hỏi, quan tâm hơn cả những gì bạn từng thấy.

"em có thể nói chuyện với anh không? Nếu anh bận, không sao cả, không có gì quan trọng--"

"Tao không bận." Anh ta lắc đầu, và bạn nở một nụ cười buồn và biết ơn trước khi ngồi xuống mép giường trong khi anh ta ngồi xuống chiếc ghế gần đó.

"Vì vậy, uhm, vài ngày trước em đang đi bộ về nhà và bị lạc ... nên em đã thử đi theo con hẻm và--" Bạn dừng lại, bắt gặp ánh mắt chăm chú của Scaramouche trước khi tiếp tục.

"Có một anh chàng. Và anh ta - anh ta đã chạm vào en. em - em không biết phải làm gì. em có thể dễ dàng đánh trả nhưng em chỉ sợ hãi và đứng hình vì điều đó chưa bao giờ xảy ra với mình trước đây và anh ta tiếp tục nói rằng em muốn anh ấy-- nhưng em không có! em thề, em không có. em biết điều đó nghe có vẻ tệ vì đã không ngăn cản anh ấy nhưng em đã thực sự cố gắng, chỉ là em không thể. Và anh ấy bắt đầu -hôncổ  em ... đây, "Bạn ra hiệu cho những điểm trên cổ mà bạn vẫn có thể cảm thấy bị xâm phạm.

Bạn đã suy sụp sau khi kết thúc những gì bạn phải nói. Bạn đã khóc kể từ khi nói với Childe, nhưng bây giờ bạn đang nghẹn ngào khóc nức nở và khuôn mặt ướt đẫm. Scaramouche đứng dậy khỏi ghế và ngồi cạnh bạn trên giường, cách một khoảng an toàn đề phòng bạn vẫn chưa thấy thoải mái khi bị chạm vào.

"Tao tin mày. tao biết mày không phải kiểu người như vậy." Scarsmocuhe bắt đầu một cách bình tĩnh. Thành thật mà nói, anh ta muốn ngắt lời bạn ngay khi bạn nói rằng người đàn ông này tiếp cận bạn. Máu của anh ta đã sôi lên và anh ta sẵn sàng giết người đàn ông này vì bạn nhưng hãy giữ mình trong tầm kiểm soát bởi vì bạn không cần bạo lực hoặc trả thù vô nghĩa ngay bây giờ, bạn cần được an ủi. Điều khiến anh ấy tổn thương nhất là bạn đang tự trách bản thân vì anh ấy không thèm lắng nghe những gì bạn nói trong ngày có lẽ là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời bạn.

"Không phải lỗi của mày mà mà đã xúc động như vậy rồi. Mày không có gì đáng trách. Đó hoàn toàn là lỗi của tao. " Anh ấy thừa nhận, điều đó làm bạn ngạc nhiên. Scaramouche đã phải mất rất nhiều để thừa nhận những sai lầm của mình, nhưng đối với bạn thì sao? Anh ấy không quan tâm. Bạn liên tục tỏ thái độ chua ngoa với anh ấy thì chắc chắn anh ấy có thể nghe lời bạn và thừa nhận mình đã sai.

"anh chắc chứ? Bởi vì em vẫn ..."

"chắc chắn." Anh ấy nói đơn giản.

"Nhưng tại sao mày lại bắt đầu tránh tao?" Anh hỏi, muốn hiểu hoàn toàn tình hình.

"Chà, bởi vì ..." Bạn bắt đầu, không chắc liệu anh ấy có nổi giận không nếu bạn nói với anh ấy. Trong khi bạn đang suy nghĩ, anh ấy đã đưa ra một biểu hiện khích lệ cho bạn. Đó không phải là một nụ cười, nhưng nó là quá đủ để khiến bạn cảm thấy thoải mái.

"em không muốn anh nghĩ rằng em bẩn thỉu. Tất nhiên,anh sẽ không muốn ở gần em sau khi chuyện đó xảy ra." Bạn thở dài, lau những giọt nước mắt cuối cùng.

"mày đúng là đồ ngốc, biết không?" Anh ấy nói, nhưng sau khi nhìn thấy vẻ mặt vô cớ và gần như bị tổn thương trên khuôn mặt của bạn, anh ấy ngay lập tức muốn rút lạilời nói của mình. Anh ấy không có ý, anh ấy chỉ ... à, anh ấy thường giải thích những cảm xúc tích cực bằng vốn từ vựng tiêu cực rất rộng của mình:))

"Không, tao không-- uhm ..." Anh thầm nguyền rủa bản thân vì không biết phải nói gì, nhưng bạn không ngắt lời anh và làm một động tác nhỏ để anh tiếp tục.

"Ý tao muốn nói là, tao không nghĩ rằng mày bẩn thỉu hay bất cứ thứ gì tương tự. Và tao vẫn ... muốn ... ở gần mày--  dù chuyện gì sảy ra!" Anh ấy giả vờ tỏ ra bất bình trước những lời nói của mình theo phong cách Scaramouche thực sự, nhưng trước mặt bạn bây giờ chỉ còn kuni kuzushi- vô cùng vui mừng khi thấy bạn cười khúc khích trước nét mặt của anh ấy.

Anh thở dài và tỏ ra tức giận khi hơi mở rộng vòng tay. Bạn nhận thấy sự chuyển động và nhướng mày khi anh ấy do dự.

"Tao đến gần có sao không?" Scaramouche hỏi, không chắc bạn có muốn động chạm sau vụ việc không.

Trái tim bạn đập rộn ràng trước sự quan tâm của anh ấy và rồi bạn từ từ nhìn anh ấy cứng ngắc trong vòng tay, ôm bạn vào lòng an ủi bạn. Mặc dù bạn đã ôm ấp và âu yếm anh ấy vô số lần, anh ấy vẫn sẽ không ngừng trở nên giống như vậy trừ khi bạn làm điều gì đó. Điều đó khiến bạn bật cười và anh ấy hơi lùi ra xa để trừng mắt với bạn, vì vậy bạn quyết định chỉ kéo anh ấy và ôm lại.

Và khi bạn thích thú khi được chạm vào người khác, được chạm vào người bạn yêu, bạn bắt đầu khóc. Lần cuối cùng có ai đó sẵn lòng chạm vào bạn là trong con hẻm đó, và vì vậy, để có một ai đó thật dịu dàng với bạn và không có ý định xấu, bạn đã tràn ngập cảm xúc.

Scaramouche hẳn đã cảm thấy nước mắt của bạn làm nhòe quần áo và da của anh ấy, và nhanh chóng lùi lại với sự lo lắng ẩn sâu trong mắt anh ấy.

"mày có ổn không?" Anh ấy hỏi, nhưng bạn chỉ tiếp tục nức nở và gật đầu.

"em yêu anh!" Bạn nghẹn ngào nói. Anh thở dài và nhẹ nhàng vỗ lưng bạn.

"tao cũng thế." Anh ta nói, trước khi thực hiện một biểu hiện khác của sự ghê tởm chế nhạo. Anh ấy từ từ di chuyển để nắm cả hai cổ tay của bạn trong tay và hôn xuống cổ bạn, kéo bạn vào lòng anh ấy với hai chân của bạn đan vào một trong hai chân của anh ấy.

Bạn sớm nhận ra rằng anh ta đang che đậy chỗ mà kẻ lạ mặt đã chạm vào bạn bằng chính những hành động của anh ta, thay thế một cách hiệu quả sự cáu kỉnh mà bạn cảm thấy sau vụ việc. Sau khi bạn đưa ra kết luận đó và Scaramouche đã xong, anh ta không nhìn vào mắt bạn, đỏ bừng mặt. Điều đó là hợp lý vì anh ấy không thường bắt đầu bất kỳ hành động tình cảm nào, nhưng bạn chỉ ôm anh ấy và hôn lên má anh ấy, mỉm cười với anh ấy.

"Cảm ơn rất nhiều, zushi."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net