Chương 9: Chúng ta là...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu không khí căng thẳng tiếp tục.

Lâm Hà giống như lấy hết tất cả dũng khí, ngẩng đầu lên hỏi Lâm Kình Thiên.

"Lão tổ, ta nghe nói rằng 12 Chủ Thần gia tộc đều sở hữu một đột quân gồm toàn các thành viên SSS cấp, và số lượng đội này còn nhiều gấp 10 lần số SSS cấp thức tỉnh tự nhiên.

Ta đoán bọn họ đã thành công nắm giữ công nghệ thức tỉnh, có thực vậy không?"

Lâm gia lão tổ nghe vậy, thở dài.

"Chính xác."

Lâm Hà nghe vậy, hai mắt đỏ ngầu, giọng nói tràn đầy vẻ không cam lòng.

"Tại sao đám người đó lại thành công, tại sao Lâm gia chúng ta đánh đổi nhiều như vậy vẫn thất bại."

Nhìn gia chủ của Lâm gia lại khống chế cảm xúc kém như vậy, Lâm Kình Thiên chỉ có thể lắc đầu.

"Thì ra đây là thứ khiến ngươi không cam tâm sao? Được thôi, nếu ngươi muốn nghe cũng không có vấn đề gì, chỉ là bí mật này có thể khiến thế giới quan của ngươi thay đổi hoàn toàn đấy."

Lâm Bạch nhìn video, tay cầm sẵn bỏng ngô, hắn cũng như Lâm Hà trong video, hắn cũng muốn biết.

"Ta nghe nói, đám người đó có thỏa thuận với dị giới." Lâm Kình Thiên nói với một vẻ đương nhiên.

Túi bỏng ngô rơi xuống đất.

Nát.

Tam quan của Lâm Bạch đã nát.

Khá lắm, khi cả nhân loại đều đánh quái thăng cấp, tất cả mọi người muốn quét sạch dị giới, lập lại trật tự hòa bình, thì thượng tầng nhân loại lại đầu quân phe địch.

Nhưng tất cả chỉ mới bắt đầu.

Lâm Hà nghe lão tổ nói xong cũng chấn kinh không thể tin nổi.

"Đầu quân cho dị giới? Chẳng lẽ đám người đó không sợ một khi tin tức này tản ra có thể khiến quần chúng phẫn nộ sao? Với lại, chắc gì gia nhập dị giới là có thể miễn trừ quy tắc cân bằng?"

Nghe Lâm Hà kích động như vậy, Lâm Kình Thiên nhìn hắn với ánh mắt nhìn kẻ thiểu năng.

"Có thể ngươi không tin, nhưng nói theo một cách nào đó, cả nhân loại vốn đã là một trong vô số loại quái vật ở cái trò chơi đánh quái thăng cấp này rồi."

Lâm Bạch tam quan không biết đã đổi mới bao nhiêu lần khi xem qua cái video này rồi.

Giờ này hắn cảm thấy việc lãnh đạo nhân loại đầu quân cho dị giới hoàn toàn bình thường, có lẽ ngay từ đầu, cuộc chiến tranh này vốn là quân ta đánh quân mình đi.

Nghĩ lại thì, ngay từ đầu dị giới không hề ồ ạt xâm lấn mà từ từ tăng lớn cường độ.

Nếu đây thực sự là xâm lấn thì chỉ cần ném vài con boss cấp cao dán thẳng mặt Chức Nghiệp giả là có thể đem nhân loại thời đại đó đè xuống đất ma sát, làm sao có thể xuất hiện việc hai bên đánh giằng co lâu như vậy.

Cứ như thể có ai đó đứng sau tất cả, đặt ra thử thách từ dễ đến khó để bồi dưỡng nhân loại vậy.

Càng nghĩ càng sợ, cả một nền văn minh thiên hà giống như quân cờ bị người tùy tiện bày bố.

Trong video, Lâm Kình Thiên tiếp tục kể.

"Nhớ lúc ta còn đi học, cái thời loạn lạc ấy, khi mà mỗi lần ra đường là một lần thấp thỏm bất an."

"Kể từ khi người đầu tiên số liệu hóa, đạt được sức mạnh siêu phàm, thứ duy nhất có thể làm con người lên cấp lại chính là đồng loại."

"Hàng loạt vụ án giết người bắt đầu nhen nhóm."

"Đầu tiên, mọi người còn có thể kiềm chế, nhưng đám sát nhân ma thì giống như cá vào nước, càng giết nhiều người chúng càng mạnh, càng hưng phấn, cảnh sát dù có trang bị vũ khí nóng cũng khó lòng chống lại."

"Tình hình mọi thứ tồi tệ hơn, nhiều người bình thường bắt đầu phục kích giết người khác, không ai dám đi qua mấy con ngõ nhỏ nữa."

"Nhà tù quá tải, các nhà khoa học hoài nghi thứ sức mạnh siêu phàm này khiến cho mọi người trở nên bạo lực hơn."

"Ta đã bỏ học được một tháng, chuyện giết người tưởng chừng không liên quan gì đến ta nay lại diễn ra ngay trước cửa nhà ta."

"Mọi thứ ngày càng tồi tệ, dù cảnh sát có hoạt động mạnh như thế nào, mọi thứ dường như đi quá tầm kiểm soát, có kẻ phát rồ, giết cả nhà chỉ để lên cấp, có kẻ cấp độ cao lao vào đám đông đồ sát, nháy mắt giết cả trăm người."

"Nửa năm sau khi người đầu tiên thức tỉnh, nhiều quốc gia tuyệt vọng vì mất khống chế, siêu phàm đánh vỡ trật tự, có người muốn phát động chiến tranh thế giới nhằm giải quyết mọi thứ, văn minh tưởng chừng một đi không trở lại thì dị biến xảy ra."

"Các khe nứt không gian xuất hiện, vô số quái vật tuôn ra, kỳ lạ là cấp độ của chúng quá thấp với một cuộc xâm lược."

"Dị giới xâm lấn, là một thảm họa, nhưng đồng thời, nó cũng là một sự cứu rỗi.

Nghe thật nực cười đúng chứ? 

Nực cười tới nỗi người ta phải sửa lại lịch sử."

Tới đây, Lâm Hà đánh gãy lời Lâm gia lão tổ, hắn hỏi.

"Nhưng chuyện này thì liên quan gì tới việc nhân loại vốn là Vực Sâu trận doanh?"

Dù có bị đánh gãy lời, Lâm gia lão tổ vẫn không chấp nhặt.

"Ngươi giết đám quái vật dị giới có thể thăng cấp, đám quái vật kia giết ngươi cũng có thể thăng cấp, người giết người cũng có thể thăng cấp.

Có lẽ, kể từ lúc nhân loại sở hữu siêu phàm năng lực, chúng ta đã vô tình trở thành một phần của dị giới."

Bầu không khí trầm mặc nặng nề, Lâm Hà với vẻ mặt không cam tâm, hắn đặt câu hỏi cuối cùng.

Nhìn mặt hắn, Lâm gia lão tổ ngay lập tức đoán được hắn muốn hỏi cái gì tiện thể cũng báo mối thù nhỏ vì bị đánh gãy vài lần khi đang nói.

"Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, không cần trình bày nữa.

Tại sao Lâm gia chúng ta không đầu quân dị giới được á? Người ta muốn chọn kẻ mạnh nhất để gián tiếp kiểm soát nhân loại mà thôi."

Lúc này, Lâm gia lão tổ đã hoàn toàn chìm vào trong những hồi ức.

"Nhân loại chúng ta có được ngày hôm nay là nhờ các tiền bối không ngừng người trước ngã xuống kẻ sau tiến lên sao?

Haha, chỉ là may mắn bị một dị giới lãnh chúa nào đó chọn làm vật thí nghiệm mà thôi.

Nếu không thì giờ này nhân loại vẫn còn ở tổ tinh bị đám quái vật dị giới đè xuống đất đánh thành tôn tử, hoặc đã hủy diệt ngay từ đợt sóng đầu tiên."

Lâm Kình Thiên nghĩ tới sự thật bi ai của nhân loại, nở nụ cười mỉa mai đầy cay đắng, ông ta đứng dậy và đi khỏi căn phòng.

"Đừng để ý, những gì ta vừa nói chỉ là suy đoán của ta hồi còn làm việc cho Liên Minh Nhân Loại mà thôi, có lẽ sự thật sẽ rất khác với những gì ta nói.

Nhớ dọn dẹp mọi thứ cẩn thận vào, đừng để lộ bất cứ dấu vết gì.

Ta nhớ được có người ở phía trên mới tới đây, đám người đó đang thả mấy cái linh hồn từ dị giới ra khắp tinh hệ. Dù đám người đó đang muốn làm trò gì thì cũng không liên quan tới chúng ta, căn dặn mọi người thu liễm vào."

Người đàn ông dần rời khỏi màn hình máy tính, chỉ để lại vài câu nói.

Lâm Bạch lặng yên ngồi bên bàn máy tính, hấp thu những gì hắn vừa được chứng kiến, có vẻ như hắn đã vô tình biết được một phần bí mật của thế giới này.

Thế giới này nước rất sâu, sâu đến nỗi vai chính trong mấy bộ sảng văn có chuyển sinh tới đây mà không cẩn thận thì chết thế nào không biết.

Người xuyên việt với hệ thống? Một đám chuột bạch thí nghiệm mà thôi.

Lâm Bạch lúc này hoài nghi, liệu món Thần Khí bị hư hại kia có thể chắn được ánh mắt của mấy vị đại năng của Liên Minh Nhân Loại hay không.

"Xem ra từ giờ trở đi ta cần phải cẩn thận hơn nữa, tốt nhất là cẩu ở căn cứ này càng lâu càng tốt."

Lăn chuột xuống một chút nữa, Lâm Bạch phát hiện phần cuối cùng của tài liệu bí mật...

Nơi sâu thẳm nhất trong căn cứ.

Quá trình Lâm Bạch tìm tới nơi này có thể nói khá cồng kềnh.

Ban đầu là tới ngăn tủ ở phòng lưu trữ hồ sơ, nhập chính xác mật mã.

Nơi đó lưu lại một mảnh giấy được vẽ bằng máu, QG-01 quét qua mảnh giấy và xác nhận đây là một tấm bản đồ về căn phòng không tồn tại trong dữ liệu căn cứ.

Quỷ dị ở chỗ, Lâm Bạch đã thử hết mọi cách đều không thể phục chế lại tấm bản đồ nhưng tất cả đều vô dụng.

Chép lại bằng tay? Trong nháy mắt tờ giấy trở thành giấy trắng.

Chụp lại bằng máy ảnh hay bất cứ phương tiện hiện đại khác?

Không khác biệt lắm, trong nháy mắt thông tin về tấm bản đồ biến mất như chưa bao giờ tồn tại.

Chỉ không nhìn tấm bản đồ một chút, Lâm Bạch đã gần như lãng quên sự tồn tại của tấm bản đồ, may mà thiên phú Ghi Nhớ nhắc nhở hắn trên đời còn tồn tại một thứ như vậy.

QG-01 sau khi quét qua đã phân tích ra được, máu dùng để vẽ nên bản đồ này là tinh huyết của Lâm gia lão tổ.

Chỉ có tinh huyết của Thánh Giả trở lên mới có thể lưu trữ về thứ bị che giấu.

Tất cả các phương pháp lưu lại thông tin khác đều sẽ bị xóa bỏ bởi một quy tắc thần bí nào đó.

Lâm Bạch ngồi trên xe lăn tiến vào trong với thái độ cực kỳ cẩn thận.

Bên trong căn phòng này chứa gì ư? Lâm Bạch không biết, hắn chỉ biết đây là một thứ gì đó rất quan trọng, thứ chỉ được nhắc qua chứ không có ghi chép cụ thể.

Nếu không, với cái tính ngại phiền phức của Lâm Bạch, hắn đã chẳng tự mình mò tới đây làm gì.

Mở màn hình máy tính duy nhất được đặt trong căn phòng, Lâm Bạch dễ dàng mò được thông tin về thứ đang được cất giấu .

Trung tâm căn phòng là một khoang dinh dưỡng được phủ gần như toàn bộ bởi một tấm áo choàng rách nát.

Đừng nhìn tấm áo choàng rách nát kia mà khinh thường, dù cho có kích nổ một ngôi sao cũng không thể làm chiếc áo choàng này hư hại một góc.

Vì thứ này chính là món Thần Khí bị hư hại nặng kia, thứ che chở căn cứ không thể bị phát hiện.

Đồng thời, nó cũng sở hữu quy tắc mạnh mẽ, thứ khiến cho vạn vật đều lãng quên sự tồn tại của một thông tin nào đó, đây là lý do tại sao tấm bản đồ máu lại không thể bị ghi chép .

Còn tại sao một món bảo vật quý giá như vậy lại phủ lên trên một khoang dinh dưỡng?

Bởi vì bên trong khoang dinh dưỡng ấy chứa một thứ quý giá không kém.

Thí nghiệm cuối cùng và thành công nhất của căn cứ.

Lâm Lục Dạ, một tuyệt tác của vợ chồng Lâm gia gia chủ, một cô gái được sinh ra và lớn lên trong ống nghiệm.

Lâm Bạch nhìn "cô em gái" chưa bao giờ gặp mặt của mình, chiếc áo choàng che phủ gần như toàn bộ khoang dinh dưỡng khiến hắn nhìn không rõ lắm, nhưng qua bóng mờ có thể thấy được đây là một thiếu nữ xinh đẹp.

Mở ra tệp tài liệu trên máy, ánh mắt Lâm Bạch vừa hâm mộ nhưng cũng cảm thấy đáng tiếc cho cô em gái này.

Lâm Lục Dạ: 16 tuổi.

Nghề nghiệp: Ám Ảnh Thợ Săn (SS cấp)

Thiên phú: 

Hắc Ám (SSS cấp):  Bên trong ma lực ẩn chứa sức mạnh bóng tối, có thể cắn nuốt, tước đoạt ma lực của kẻ địch vĩnh viễn. Có thể điều khiển thao tác bóng tối.Thứ ma lực có thể ăn mòn mọi loại năng lượng, ô nhiễm mọi thứ thậm chí cả sinh mệnh.

Cộng Dồn Ấn Kí (SSS cấp): Khi tấn công kẻ thù sẽ để lại một ấn kí trên vết thương, sát thương và tốc độ đánh đòn tấn công tiếp theo khi đánh trúng sẽ tăng theo số mũ và điệp gia thêm một tầng ấn kí nữa.

Bạo Kích (SSS cấp): Mọi hành động đều có thể gây ra hư ảnh bạo kích, có thể bạo kích sát thương, tốc độ, lực lượng, cấp độ càng cao thì bội suất bạo kích càng cao.

Nhìn vào chức nghiệp và thiên phú của Lâm Lục Dạ, Lâm Bạch thấy mà thèm, nhưng nghĩ tới việc quy tắc cân bằng sẽ ném một con quái vật mạnh như bật hack dán mặt.

Thôi vậy, mạng nhỏ quan trọng hơn.

Lâm Lục Dạ sở hữu SS cấp nghề nghiệp, 3 SSS thiên phú, có thể nói xa hoa tới cực điểm.

Theo những gì được ghi lại trong tài liệu mà Lâm Bạch tìm được, có ba thứ ảnh hưởng tới quá trình thức tỉnh của Chức Nghiệp giả, chính là tâm lý, thể chất, khả năng thích ứng với ma lực.

Khi thức tỉnh, bất cứ ai cũng cảm thấy hồi hộp bất an, đặc biệt khi chứng kiến người đứng trước mình chỉ thức tỉnh nghề nghiệp rác rưởi.

Lo lắng, sợ hãi là phản ứng rất bình thường nhưng nó lại khiến 99% người thức tỉnh nghề nghiệp thấp hơn so với tiềm năng của họ.

Tâm lý càng kiên định càng thức tỉnh nghề nghiệp cường đại.

Diệp Hiên chính là điển hình của loại người này, hắn trải qua mô phỏng vô số lần, tâm lý của một kẻ đã trải qua hàng trăm, hàng ngàn năm ma luyện đã trở nên bền chắc không thể gãy.

Đồng thời hắn cũng mang theo kinh nghiệm kiếm đạo của một tông sư đã chìm đắm với kiếm cả ngàn năm, dù cho có là một phàm nhân hắn cũng đã sở hữu kiếm ý.

Nếu có một người tu tiên ở đây, hắn chắc chắn sẽ nhận định Diệp Hiên sở hữu thể chất đặc thù, Tiên Thiên Kiếm Thể.

Nhờ hai yếu tố trên, dù cho Diệp Hiên thích ứng ma lực có kém chăng nữa, hắn vẫn thức tỉnh SSS nghề nghiệp và thiên phú.

Với Lâm Bạch thì tâm lý của hắn cũng thật bình thường, thể chất bị người ám toán nên yếu đuối khỏi phải nói, nhưng khả năng thích ứng với ma lực của hắn quá biến thái.

Nếu không phải thể chất của hắn quá kéo hông, không chịu nổi ma lực tràn vào khiến thức tỉnh thất bại, giờ này thiên phú của Lâm Bạch cũng là SSS cấp.

Còn về Lâm Lục Dạ.

Về tâm lý, tuy kể từ khi sinh ra tới nay, Lâm Lục Dạ luôn ngủ say trong dịch dinh dưỡng, nhưng trong giấc mơ, vợ chồng Lâm gia gia chủ lại lập trình cho cô một cuộc đời khác, một cuộc đời với chiến tranh, chém giết không ngừng, ngươi lừa ta gạt vô cùng vô tận.

Một khi thức tỉnh, Lâm Lục Dạ không phải là loại tiểu thư khuê các mà là một cỗ máy chiến đấu bằng xương bằng thịt.

Lâm Bạch hoài nghi rằng, nếu Lâm Lục Dạ được thả ra, con bé đó còn rành đời hơn cả hắn.

Về thể chất, một người nằm trong dịch dinh dưỡng 16 năm không hề vận động nên yếu? 

Sai.

Dịch dinh dưỡng được dùng để ngâm Lâm Lục Dạ là loại dịch dinh dưỡng tốt nhất, loại mà cho người thường dùng một ít cũng có thể biến thành siêu chiến binh, nên thể chất của Lâm Lục Dạ mạnh khỏi phải bàn.

Và thứ dịch dinh dưỡng kia cũng bao luôn việc tăng khả năng thích ứng với ma lực.

Nhưng chừng đó là chưa đủ để một người có được nhiều hơn 1 thiên phú.

Thiên phú thức tỉnh là nhờ ma lực chảy vào trong cơ thể, kết hợp với tế bào trong cơ thể, càng nhiều tế bào chuyển thành siêu phàm tế bào thì thiên phú người đó thức tỉnh càng mạnh.

Nhưng cơ thể con người sẽ luôn phòng hộ khi có những vật ngoại lai tiến vào, khi phản ứng bài xích xuất hiện cũng là lúc thức tỉnh kết thúc.

Nên dù một người có 100% tế bào trong cơ thể thích ứng với ma lực thì số tế bào chuyển thành siêu phàm tế bào cũng chỉ chiếm 30%.

Với Lâm Lục Dạ, khả năng thích ứng ma lực của cô không hề thua kém Lâm Bạch.

Trong quá trình thức tỉnh, một loại huyết thanh đặc biệt đã được tiêm vào người cô, thứ có thể ức chế phản ứng bài dị của cơ thể trong một thời gian ngắn.

Và kết quả rất khả quan, 90% tế bào trên người Lâm Lục Dạ được chuyển hóa thành tế bào siêu phàm.

Lấy được những tài liệu cất giữ tại nơi này, Lâm Bạch cũng không muốn ở nơi đây lâu, nếu lỡ tiện tay mà giật tấm áo choàng kia xuống thì ai biết hậu quả như thế nào.

Xe lăn chở Lâm Bạch nhanh chóng được đẩy đi bởi đám người máy, bình thường công việc này do con robot khỉ đột làm nhưng lối vào căn phòng này quá nhỏ nên Lâm Bạch quyết định thay người.

Khi Lâm Bạch rời đi, hắn đã không để ý.

Dưới lớp áo choàng đen rách nát, trong khoang dinh dưỡng, bàn tay của Lâm Lục Dạ co giật trong thoáng qua.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net