Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp tục nào mina~

----------Start----------

Ruki : Tớ nhớ cậu nhiều lắm đấy Kou à

1s......Quắc

2s......Quắc

3s.......Quắc

Aiko cùng với Kou đơ tập 1

Ruki: *ôm chặt hơn* Cậu có nhớ tớ không?

Aiko cùng với Kou đơ tập 2

Ruki: *nhón chân,hôn lên má Kou*
Sao vậy Kou? *cười*

Aiko cùng với Kou đơ tập 3

Bỗng chiếc túi xách Aiko đang cầm rơi xuống làm cho 2 bạn ấy hết đơ. Aiko chạy đến cầm tay của Kou

Aiko: Này Ruki!! Bộ cậu chỉ nhớ mình bạn trai tớ thôi hả? Còn tớ thì sao? *cười trên sự đau khổ*

Ruki chợt nhận ra còn có Aiko nên thả Kou ra rồi quay qua Aiko

Ruki: Uầy, cậu nói thế là không được nha! Mà cậu nói bạn trai ? Kou là bạn trai của cậu sao?

Aiko: Ừm, do tụi tớ mới đến với nhau nên tớ chưa có dịp để nói với cậu

Ruki: Ồ, vậy tớ xin lỗi nhá *cười* Aiko à! Tớ đói rồi dẫn tớ đi ăn đi nha~ *nhõng nhẽo*

Aiko: Rồi rồi! Để tớ gọi đặt chỗ rồi mang xe tới. Đợi tớ chút nhá

Aiko đi ra một chỗ khác để gọi điện thoại. Cùng lúc đó Ruki quay qua Kou

Ruki:*nói thầm* Chuyện hẹn hò của cậu là như thế nào? Cậu định bỏ qua chuyện có hôn ước với tớ à

Kou:*nói thầm* Tôi không có yêu cậu nên cậu đừng ảo tưởng nữa. Chuyện tôi có hôn ước với cậu là do 2 gia đình sắp đặt

Ruki:*nói thầm* Vậy tại sao cậu không phản đối?

Kou:*nói thầm* thứ nhất, tôi không muốn làm phiền lòng bố mẹ. Thứ hai, tôi chưa phản đối chứ tôi không phản đối. Thứ ba,người tôi yêu là Aiko chứ không phải là cô

Kou vừa dứt lời thì Aiko nói chuyện xong

Aiko: Chập nữa thì sẽ có xe đến rước chúng ta đi

Cả 3 đứng nói chuyện với nhau sau 2 năm xa cách. Một lúc sau xe đến rước cả 3 đi ăn rồi chở về cả 3 về nhà từng người. Sau khi chở 2 người kia về thì Aiko ung dung bước vào nhà

Người hầu 1: Cô chủ mới về ạ

Người hầu 2: Cô chủ có đói không để tôi đi nấu cơm ạ

Aiko: À! Tôi mới đi ăn về nên không đói. Bố tôi có ở nhà không?

Người hầu 3: Dạ, ông chủ mới về đang ở trên phòng ạ

----------Góc tâm sự----------

Au: E hèm!! Đố các bạn vì sao Aiko lại không hỏi mẹ nè!

1s...

2s...

3s...

Au: Ahihi! Đoán được chưa nè!! Để tớ kể luôn cho nghe. Mẹ Aiko đã mất lúc Aiko mới 5 tuổi do tai nạn máy bay. Bố Aiko đau lòng lắm muốn cưới thêm người vợ nữa để Aiko sống hạnh phúc trong gia đình có lẫn cha và mẹ nhưng Aiko lại không đồng ý vì chỉ muốn có duy nhất 1 người mẹ mà thôi nên ông cùng với Aiko sống tận bây giờ và chỉ nhớ về người vợ/mẹ đó

---------- Tiếp tục----------

Aiko: *gõ cửa* Bố có ở trong đấy không ạ

Bố Aiko : Ừm. Con vô đi

Aiko: *mở cửa,đi vào* *sửng sốt* Sao bố lại thu dọn tài liệu vậy

Bố Aiko : Bố quên chưa nói con. Ngày mai bố phải bay qua Úc để tham dự 1 cuộc họp quan trọng và đi coi các công trình của công ty chúng ta ra sao rồi

Aiko: Sao bố không nói người hầu dọn giúp. Mà khi nào bố về

Bố Aiko: Do toàn là tài liệu quan trọng nên không cho người hầu đụng vào được. Ừm...chắc 2 ngày sau. Bố sẽ đáp chuyến bay xuống Nhật vào buổi tối

Aiko: Ồ. Vậy mai bố đi sớm à

Bố Aiko: Ừm. Mà con vào đây có gì không

Aiko: Dạ cũng không có gì ạ. Chỉ là hôm nay Ruki về nước nên con định kể bố nghe

Bố Aiko: Ruki? Con của tập toàn Shimizu sao?

Aiko: Vâng~ Thôi con chào bố con lên chuẩn bị đồ mai đi học đây

(Au:con ngoan trò giỏi dữ)

Aiko noi chuyện với bố xong thì liền đi một mạch lên phòng nằm suy nghĩ về hành động của Ruki hôm nay

----------2 ngày sau----------

Aiko vẫn tới trường như thường ngày và người đi bên cạnh luôn là Kou

Aiko vào lớp ngồi xuống chỗ của mình. Kou đi cất cặp rồi qua chỗ Aiko

Aiko: Tớ nghe hôm nay Ruki sẽ chuyển đến học trường chúng ta đấy

Kou: Thậy sao?

Reng......reng......reng.....

Sensei: *đi vào* Các em vào hết chỗ ngồi nào.

Mọi người về hết chỗ ngồi

Sensei: Hôm nay lớp ta sẽ có 1 bạn mới mời em nào

Học sinh :* thì thầm* học sinh mới sao......nam hay nữ nhỉ.......vân.vân.... mây.mây.....

Cạch...

Một học sinh nữ có mái tóc đen mượt mà đi vào. Học sinh mới ấy là Ruki. Mọi người ai cũng ngực nhiên vì nhan sắc của bạn ấy. Nam thì mê mẩn,nữ thì ganh tị. Nhan sắc Ruki cũng ngang hàng với Aiko nhà ta đấy.

Ruki: Xin chào mọi người!  Tớ tên là Shimizu Tamaki. Mọi người có thể gọi tớ là Ruki cũng được*cười mỉm*

Nụ cười mỉm đó đã đốn gục các chàng trai trong lớp(-Kou vs Zen )

Zen: *nghĩ thầm* Sao cô ta lại xuất hiện ở đây. Mình nghĩ cô ta đã phánh ra khỏi cuộc sống của mình vào 2 năm trước rồi chứ

Sensei: Vậy Tamaki-san xuống bàn cuối dãy ở giữa ngồi nha. Nào! Chúng ta bắt đâu vào bài học nào

Reng......reng......reng.......

Mọi người đứng lên chào cô sau tiết học rồi mọi người ùa ra ngoài như bày ong vỡ tổ. Zen cũng đứng dậy đi ngang qua bàn Ruki

Zen: *nói thầm* Cậu lên sân thượng nói chuyện với tôi

Ruki: *nói thầm* Nhận ra tôi rồi à

.

.

.

Đón xem chap sau nhaaaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net