#0

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi bước đi trên phố Oxford(*) với cái túi da màu nâu sẫm cỡ lớn. Tôi có một cuộc gặp mặt với vị tiến sĩ nổi tiếng của một trường đại học lớn -  ngài Zhongli, vào chiều nay, và tôi chắc chắn bản thân không thể chậm trễ. 

(*)Phố Oxford: một con đường chính nổi tiếng về mua sắm ở London.

Xe cộ qua lại tấp nập và dòng người đi lại hối hả khiến nơi này trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Tôi đã phải chật vật một lúc để tìm điểm hẹn trước - một quán bar nhỏ trong góc phố. Tôi vốn không phải người sành về rượu nhưng vị tiến sĩ kia đã chủ động đề nghị, và tôi đã không do dự đồng ý. Ah, có lẽ đó chính là quyết định khiến tôi hối hận hơn bao giờ hết.

Tôi chỉnh lại áo khoác  và mái tóc bù xù của mình trước khi bước vào. 

Mùi thơm tinh tế của gỗ trầm hương và cách bày trí bên trong khiến tôi rất ấn tượng. Những chai thủy tinh được tái chế thành bóng đèn treo khít rịt trên trần nhà. Tôi khá bối rối, theo cả hai nghĩa và đã đứng ngơ ngẩn ở cửa một lúc. Mãi đến khi có người gọi tên tôi, tôi mới sực tỉnh.

Người đã gọi tôi hẳn là tiến sĩ, tuy bị che khuất bởi vài vị khách nhưng tôi loáng thoáng thấy ngài ấy đang cười khúc khích. Tôi có cảm giác mặt mình đỏ bừng, ngay lần đầu tiên mà tôi đã để lại ấn tượng không tốt rồi! Tôi trấn an bản thân và từ từ đi về phía quần pha chế nơi ngài ấy đang ngồi. Tôi đưa tay ra và mỉm cười một cách tự nhiên nhất có thể.

- Chào buổi chiều, ngài Zhongli. Tôi nghe danh ngài đã lâu, hôm nay được gặp mặt chính là vinh dự của tôi.

Ngài ấy trông trẻ hơn tôi nghĩ rất nhiều. Khuôn mặt thon gọn cùng đường nét hài hòa của ngài có lẽ chính là yếu tố chủ chốt để tạo nên cái nhìn đó của tôi. Mái tóc dài đến lưng chừng được buộc gọn gàng và vắt sang một bên và một bộ suit nâu trông rất ăn khớp. Tôi có cảm giác người này vừa tao nhã vừa có khí chất, lại ôn nhu dịu dàng. Ngài ấy đáp lại cái bắt tay của tôi.

- Không có gì, đừng khách sáo. À, cậu Aether không phiền nếu cuộc hẹn của chúng ta có thêm một người chứ?_ Nói rồi, ngài ấy né người sang một bên để lộ người ngồi đằng sau.

- Xiao, hân hạnh được làm quen.

Anh ấy có đôi mắt thật đẹp. Đó là điều đầu tiên tôi nghĩ ngay khi nhìn thấy người đàn ông này.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net