Xử phạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh,cậu,hắn vẫn im lặng vì họ biết giờ ko phải lúc họ lên tiếng, lúc này toàn quyền xét xử đều dành hết cho Nhị tỷ là cô nên đâu ai dám phản bác.Nó day day thái dương định đi ra ngoài

" Đi đâu đó"_ hắn giữ tay nó

[ I want a little headache down the infirmary please pill (Tôi hơi đau đầu muốn xuống  phòng y tế xin viên thuốc) ]_ nó

" Tôi đưa cô đi"_ hắn

Nó ra hiệu ko cần rồi bỏ ra ngoài

" Ta biết nhưng đó là do họ ko hề biết số hàng đó là của Băng Long nếu họ biết thì họ sẽ ko làm vậy"_ nhỏ giải thích

" Trên thế giới này mà còn có cả việc biết trước sao? Nếu nói vậy thì luật nhân quả sinh ra để làm gì?"_ cô

Renggg- chuông điện thoại của nhỏ Hà réo lên

" Số lạ? Ai biết số 016xxxxxx99 là của ai ko?"_ Hà

" Nghe mau"_ tất cả đồng thanh trừ Quân

" Alo?"_ Hà

{ Tôi là Kevin bật loa ngoài đi tôi muốn chuyển lời của Đại tỷ đến mọi người}_1 giọng nói khá trầm vang lên

" Dạ"_ Hà làm theo

{ Đại tỷ ra lệnh thả người}_ người bí ẩn

< Sao lại dùng số của Đại tỷ để gọi?  Chẳng lẽ Kevin về rồi?>_ suy nghĩ của tất cả 

( TG đã nói hắn cũng thuộc Băng Long chưa? Nếu chưa thì bây giờ TG nói nè mọi người trong lớp nó đều thuộc Băng Long thuộc top 1 thế giới ngầm còn Quân là thuộc bang Bóng ma đứng top 19 thế giới ngầm. Trong bang cao nhất là Đại tỷ tiếp đến là Nhị tỷ(cô), Devil(hắn), Vam(anh), Kevin,tiếp đến là Evans (nhỏ), Luk(cậu) rồi tiếp theo là những người thuộc bậc A,B,C,D,... Băng Long là tổ chức cũng như băng nhóm đứng đầu thế giới ngầm. Số người trong tổ chức lên tới hàng triệu người, trăm triệu người rải rác khắp nơi trên thế giới. Người đứng đầu tổ chức từng là 1 chàng trai nhưng mấy năm gần đây đã đc nhường lại cho 1 người bí ẩn đc gọi là Đại Tỷ hay là Thần Long- sát thủ máu lạnh cũng như độc ác nhất thế giới)

" Hình phạt?"_ cậu

{ 1 tay cảnh cáo..... tút tút tút.....}_ đó cuộc hội thoại kết thúc rồi

" Mọi người nghe rồi đó, ko ngờ chuyện nhỏ như thế này cũng đến đc tai của Đại tỷ?!"_ Lâm

" Thực thi mệnh lệnh đi! "_ hắn

" Tuân lệnh"_ tất cả giải tán chỗ ai người nấy về, nhỏ thì hẹn Quân tối tới bar A one. Nhỏ vừa đi khuất thì Quân cười ranh mãnh lấy điện thoại gọi cho ai đó, kể lại toàn bộ sự việc từ việc Quân giả vờ khóc lóc năn nỉ nhỏ cho đến việc đc Đại tỷ tha cho rồi còn nói bọn nó ngốc nghếch ko hề biết rằng Quân đang diễn kịch nhưng Quân đâu ngờ rằng cuộc hội thoại đó đã bị 1 người nghe thấy và ghi lại. Người đó nhếch môi cười khinh, hừ ko biết kẻ ngu ngốc ở đây là ai ms đúng?...... Đến giờ về mà cả lũ vẫn ko thấy nó đâu thì hơi lo, vội vàng đi tìm nó( trừ hắn vì hắn đi hẹn hò với gái rồi). Nó tuy từ khi vào lớp đến giờ ko bao giờ mở miệng nhưng nó vẫn luôn hoà đồng vs mọi người, luôn tận tình giúp đỡ mọi người nên vì thế mà bất kể bạn bè trong lớp hay thầy cô đều yêu quý nó. Tìm khắp nơi ko thấy thì ms nhớ ra nó hay đến khu vườn sau trường để nghỉ, thế là tất cả lại vội vàng chạy đến đấy. Quả thật ông trời ko phụ lòng người cả lũ thấy nó đang ngồi trên 1 cành cây cổ thụ,đôi mắt nhắm nghiền, mái tóc bạch kim xoã ra bồng bềnh( nó cởi tóc giả ra rồi)khuôn mặt vô cùng thanh thản nhưng nếu nhìn kĩ họ sẽ thấy trên khuôn mặt nó có đọng lại 1 vệt nước trên tay còn cầm quyển tiểu thuyết. Bình thường nó đã đẹp rồi giờ nhìn nó ngủ càng đẹp hơn, khuôn mặt toát lên 1 vẻ ngây thơ,trong sáng, dễ thương khó tả. Cảnh đài phùn nước vẫn mở, đàn cá bơi tung tăng trong hồ, thi thoảng có vài cơn gió nhẹ thổi qua làm mái tóc bạch kim của nó khẽ bay,vài tia nắng xen qua kẽ lá càng làm tăng thêm vẻ đẹp của nó.Cảnh đã đẹp nay đc kết hợp với người lại càng trở nên đẹp hơn,tạo nên 1 khung cảnh lãng mạng thơ mộng. Đâu ai biết nó ko hề ngủ, nó vẫn thức nhưng giả vờ nhắm mắt để che đi vệt nước còn đọng trên mắt, phải nó khóc nó đã khóc vì buồn, khóc vì " người ấy" đã quên nó tuy nhiên nó ko hề bật ra lời nào vẫn chỉ im lặng mà rơi nước mắt.Cả lũ cứ ngẩn ngơ nhìn nó"ngủ" mãi đến lúc nó mở mắt nhảy xuống đập quyển sách lên đầu từng người

" A"_ tất cả ôm đầu

[ Metamorphosis father had finished a few little cheeks, on!  (Biến thái vừa thôi mấy cha mấy má, về!) ]

" Làm gì mà bạo lực dữ zậy?"_ đồng thanh

[ Like! What are my guys? (Thích! Mấy người làm gì đc tôi?)  ]

  Nó cười nhẹ nhưng chân vẫn bước đi đều, mỗi lần vào đây là tâm trạng nó rất thoải mái. Có thể quên đi những việc đã xảy ra mà hoà quyện với thiên nhiên, là nơi chứa chất rất nhiều kỉ niệm đẹp của nó với "người ấy"vì vậy mà nó ko bao giờ cho người khác vào đây, ko cho ai làm ô uế khu vườn này. Bọn anh đc vào đây là vì đã phải viết cam kết ko đc lôi bất kì ai vào đây nếu ko thì đừng hòng nó tha thứ cho.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net