Chapters 22:tâm sự của konan(ngoại truyện)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Hàng ngày như thường ngày, konan luôn là người phụ trách việc nhà cũng như việc bếp núc, tất cả mọi thứ đều do cô tự làm lấy,có ai giúp đỡ cô đâu, mấy tên đó suốt ngày bầy hầy nhà cửa,có lúc còn làm sụp căn cứ nữa

-Số cô thật là bất công khi phải suốt ngày làm việc như một cái máy. Có lần cô có chửi mắng một câu:

-Bà là osin nhà chúng mày hả!!!!!!

-Vậy đó.Cuộc sống của konan cứ trôi qua trong sự buồn bã,cô cũng chẳng có ai tâm sự hay bầu bạn. Bỗng có một cánh tay của ai đó:

- Konan-san đang làm gì mà như người mất hồn vậy,nói cho tobi nghe đi!

--Giật mình, konan nhíu mày nhìn tobi,cười nhạt:

-Đâu có...đâu có!-ấp a ấp úng

-Đừng có xạo!không lừa được tobi đâu?

-Chán thật!

-Trong konan-san không được khỏe, nếu có chuyện gì không vui cứ trút vào tobi!

-Ờ...thì....được rồi. Ta hỏi ngươi!thời buổi bây giờ tại sao khó kiếm siêng năng, dọn nhà để ta khỏi khổ sở?

-Tobi đắn đo suy nghĩ, rút ra câu kết luận:

-Loại này tuyệt chủng từ lâu lắm rồi?

-Xời...e hèm...vậy... vậy làm sao kiếm được những chàng trai dịu dàng, đẹp trai, không giống như bọn đực rựa kia???

-Đơn giãn vì chúng đều đã có bạn trai hết rồi!

-Cái...cái...ngươi nói cái giống đắc gì vậy!!-konan kinh ngạc

-Konan đang ở tầng 1,mấy đám kia ở tầng 2 để xem phim hết rồi,tự nhiên hidan hắt xì như đang có ai nhắc đang hắn,kakuzu đang đếm thì con gió chết tiệt làm tiền của lão bay khắp phòng, zetsu đang ăn thì bị sặc,sasori làm rồi tự nhiên đỏ mặt, pain đang uống cà phê thì phụt vào màn hình tivi,itachi và kisame ngủ ngon lành, deidara đi xuống lầu thì thấy konan và tobi đang nói chuyện, núp vào 1 góc để nghe lén:

-Để ta nói thiệt với ngươi đáng lý ra phải giấu ngươi luôn ,tại ngươi coi facebook của ta rồi ta nói cho ngươi biết? ngày xưa lúc ở làng Mưa,thằng cha pain mắc dịch đó,hắn mê ta lắmmm???hắn cứ lên facebook chát chít muốn banh máy?-đỏ mặt tía tai

-Rồi sao!-tobi nổi máu tò mò

-Mà ngươi biết bây giờ pain là một kẻ bất tài, làm việc chẳng ra hồn,biết như vậy thôi luôn, nên bây giờ.... ế!-ruớm nước mắt

-Tobi như sét đánh bên tai,lần đầu tiên thấy konan-san như thế.Nhưng đề phòng có người nghe thấy, tobi vội nói:

-Oái!konan-san đừng nói lớn như thế,cẩn thận kẻo pain-sama cào mặt chị ra đấy!

-Deidara hết chịu nổi, liền nhảy ra chen ngang nói:

-Hai người nói chuyện lớn quá,tôi đi xuống lầu nghe rõ cả câu chuyện luôn rồi!

-Konan quay sang nhìn deidara với cái biểu hiện buồn chán,thở dài:

-Cậu dù gì cũng là đàn ông, còn tôi là bánh bèo?

-Mà bánh bèo là sao?-tobi hỏi

-Konan ôn tồn nói chậm từng chữ:

-Hấp cho chín....đổ miếng nhân...miếng đậu phộng....tran lên miếng nước mắm...để cái muổng vô cào húp cái rột...hết tô?

-Xời....bánh bèo dù sao cũng có cái giá của bánh bèo...em bánh chuối cũng đâu có tầm thường...itachi và sasori danna cũng ngỏ lời ngoài đó chứ...nhưng em chỉ chọn một người thôi, người đó rất thích em,un!

-Thằng nào xấu số vậy!-konan kinh ngạc

-Sasori!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net