Phần 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 6
Sáng sớm..Thiên Anh dù ko muốn cũng cố gắng lết ra khỏi giường, chọn cái áo khoát đen và áo sơ mi màu, thêm chiếc quần jeans đen, đeo cặp, chạy xuống dưới nhà, nơi có Băng Băng đang đợi, bà Linh vui vẻ nhìn Thiên Anh đang chạy vội vàng xuống lầu.
- Con phải nhanh lên nhóc à, chị Liên Vy đã đi trước rồi kìa
- Dạ..con biết rồi- Thiên Anh nhanh nhẹn,chào bà Linh, bà còn bắt cô hôn từ biệt y như mấy chị, dù ngại nhưng thấy thái độ của bà, cô ko nỡ, hôn nhanh, cô chạy ra xe ô tô trắng của Băng Băng.
- Nhóc..lên xe đi- Băng Băng cười tươi khi thấy Thiên Anh mặc đồ mình mua, còn mặc rất hợp ý cô nữa.
-Dạ..- Thiên Anh vâng lời, trèo lên xe, nghe lời Băng Băng, đóng mạnh cửa lại.
Chiếc xe trắng bắt đầu lao đi, chẳng mấy chốc cô đã tới trường cấp 3 của mình, Băng Băng vừa bước xuống xe đã có vô số học sinh nhìn say đắm, cả giáo viên nữ trong trường cũng nhìn ko ngớt, cô mặc bộ váy trắng nhẹ nhàng, trang điểm nhẹ, nụ cười duyên dáng, ngay cả Thiên Anh khi ngồi trong xe cũng mắt to mắt nhỏ nhìn ko ngớt, thậm chí khi Băng Băng bắt chuyện, cô trả lời cũng bối rối nữa.Điều ngạc nhiên hơn là mọi người chú ý người vừa bước trong xe ra, ai cũng nhốn nháo, người biết nói với người ko biết, người đó là em gái thất lạc của cô Băng Băng, ai cũng cảm động vì câu chuyện đó, mà người viết câu chuyện trên lại là Hạ Liên Vy, Thiên Anh cười ngượng, đau đầu khi mình thành tâm điểm chú ý, đau đầu hơn là thiên thần có quá nhiều người theo đuổi, ko đến lượt mình. Đang buồn, thì chuông vào lớp, Băng Băng dẫn Thiên Anh đi vào lớp cô chủ nhiệm, bắt đầu học thôi.
- Chào các em..hôm nay lớp chúng ta có một bạn học sinh mới- Băng Băng giới thiệu Thiên Anh trước cả lớp.
- Chào các bạn.. mình là Hạ Thiên Anh, mong được giúp đỡ- Thiên Anh cúi đầu, cả lớp vỗ tay rần rần, dù gì cũng là em cô giáo mà tụi nó ngưỡng mộ, đã vậy còn có sự tích huy hoàng, nên ai cũng chào hỏi.
- Được rồi..có hai chỗ trống, dưới cuối lớp ở giữa và bên phải lớp gần cửa sổ, em muốn ngồi ở đâu.- Băng Băng nhẹ nhàng hỏi
- Dạ..gần cửa sổ ạ- Thiên Anh cười nói, nếu gần cửa sổ, tha hồ mà quậy.

- Được rồi, em đi về chỗ đi, chúng ta bắt đầu học nhé, tiết cuối chúng ta sẽ tổng kết bầu ban cán sự lớp sau nhé các em- Băng Băng cười, vừa nói với tụi học sinh, vừa nhìn Thiên Anh đi về chỗ, với bao cặp mắt nhòm ngó. Thiên Anh đặt cặp xuống, nhìn ra cửa sổ, woa, đúng là mát thật.
Trên bảng, Băng Băng bắt đầu tiết học Tiếng Anh của mình, cô bắt đầu đoạn văn Tiếng Anh, cả lớp chăm chú, Thiên Anh thì ngáp lên ngáp xuống, cô thật sự ghét môn này, rất ghét a, rồi Băng Băng kết thúc, cô mời từng người đọc nối tiếp, Thiên Anh chợt nhìn ra ngoài cửa sổ, thấy hàng cây phượng lấp ló trong sân, lại nhớ ngoại đang cùng cô ép quét hoa phượng.
- Thiên Anh, đến lượt em- Băng Băng ko vui, sao Thiên Anh lại lơ đễnh ngay tiết đầu tiên vậy chứ
- Dạ..một ngày mùa xuân...- Thiên Anh cất tiếng, cả lớp được một trận cười no nê, Băng Băng cau mày, em đang nghĩ gì mà ko tập trung như vậy, cô nói
- Thiên Anh, đây là tiết Tiếng Anh, mong em chú ý, bạn tiếp theo đọc nào, Thiên Anh ngồi xuống, hãy tập trung hơn nhé
- Dạ, thưa cô- Thiên Anh gượng chín mặt, xấu hổ quá
- A spring day.....- Tiếng đọc bài vẫn diễn ra, Thiên Anh im lặng ko nói gì suốt bữa học, Băng Băng thoáng buồn, nhóc bị tổn thương sao.
Rồi, giờ ra chơi cũng đến, trong sân trường nữ sinh nhao nhao, hò hét, Thiên Anh đang mất tinh thần nghiêm trọng, dù gì cũng là buổi học đầu tiên, dù gì cũng là chị Băng Băng chứ ko phải ai khác mà, đang buồn bã và nhức đầu vì ai cũng hỏi Thiên Anh, chị Băng Băng ở nhà ra sao, rồi đủ mọi thứ, nên Thiên Anh cũng ko thèm chú ý tới giờ ăn trưa và đặc biệt là sự náo loạn dưới sân trường kia.
- Này, nhóc, đi ăn trưa với chị đi- Liên Vy từ đâu xuất hiện, ngoài cửa phòng lớp Thiên Anh chật kín người hâm mộ Liên Vy, nghe đâu cô còn đi học mà đã là diễn viên rồi, ai cũng ganh tỵ với Thiên Anh, sao lại có hai người chị xuât sắc như vậy.
- DẠ..em ko muốn ăn- Thiên Anh quay đầu lại, buồn bã nói
- Sao vậy nhóc, thất tình à?- Liên Vy chọc
- Ko phải...chỉ cảm thấy ko muốn ăn mà thôi- Thiên Anh nói
- Ồ..em đang được chị hot hot girl mời đi đó nhóc, ko ăn thì cũng đi, uống sữa đi, ko là ko chịu nổi tới chiều đâu, còn tiết thể dục nữa đúng ko nè- Liên Vy kéo Thiên Anh đi, ai cũng nhìn theo, ước gì người bị kéo theo là mình, nhưng biết làm sao được, đó là em của Liên Vy mà.
Căn tin trường.....
- Nơi này rộng thật,sữa cũng ngon nữa- Thiên Anh ngồi nói
- A..chị ba..giá..giá..sao mắc vậy- Thiên Anh hoảng hồn khi xem giá hộp sữa
- Có gì đâu nhóc...35k..mắc gì...đây là khu căn tin vip nhất thành phố đó bé cưng..em xem đi..bên cạnh là khu căn tin giáo viên..để học sinh với giáo viên có thể thân thiết nhau hơn..chị hai kìa- Liên Vy chỉ chỉ
- Dạ..- Thiên Anh nhìn qua, gặp đúng lúc Băng Băng cũng nhìn qua phía bên này, hai mắt chạm nhau, Thiên Anh vừa ngại vừa cảm thấy có lỗi nên quay đi, Băng Băng nhíu mày, rồi lại tiếp tục cười nhẹ trả lời thắc mắc đám học sinh đang vây quanh.
- Chị ấy với chị được hâm mộ quá- Thiên Anh nói
- Ừ..mấy đứa nhóc đó thích chị hai nên mới ra hỏi bài lung tung vậy thôi..nè nhóc..no chưa..uống thêm ko..chị mua cho- Liên Vy xoa đầu Thiên Anh nói
- Dạ..ko cần đâu ạ..em no rồi- Thiên Anh cười nói.
- Ừ..chị về lớp đây..em về sau nhé..gần hết thời gian nghỉ rồi đó..hẹn gặp em ở nhà nhé- Liên Vy đứng lên, cười rồi đi về lớp
- Dạ..em chào chị-Thiên Anh nhìn theo rồi quay qua nhìn Băng Băng, nhìn nhìn, rồi cũng quay đầu đi về lớp, thay đồng phục thể dục, chuẩn bị cho tiết sau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net