Phần Không Tên 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Nè..bà thấy tui đặt bánh với mua áo và gấu bông là đủ chưa?- Thanh Phượng lo lắng hỏi Thiên Anh
- Dạ..em lạy chị lun đó, chị làm như đi hỏi vk ý, mà lo lắng đủ thứ- Thiên Anh đang đợi người ta bó một bó bông hồng trắng để tặng Yến Vy.
- Hay tui mua hoa nữa nha- Thanh Phượng ngập ngừng nói
- Nè..cầm lun đi- Thiên Anh đưa bó hoa của cô cho Thanh Phượng
- Ko được, cái này của bà mà, tui mua bó khác nha- Thanh Phượng hấp tấp
- Khùng vừa thui..hai đứa hai bó làm gì hả..yên tâm đi mà- Thiên Anh ôm bó hoa rồi đẩy Thanh Phượng đi, trước khi cô ấy tính mua thêm thứ gì nữa.
- Thiên Anh nè, lỡ Yến Vy ko thích thì sao hả?- Thanh Phượng và Thiên Anh giờ đã đứng trước cổng nhà Yến Vy.
- Aizzz...tui nói bà nghe..ko phải Yến Vy nhận lời yêu bà rồi sao- Thiên Anh nói
- * gật gật*
- Thì đó..bởi thế nên cho dù bà mua cái gì đi nữa..cô ấy sẽ thích..à ko..cô ấy chắc chắn thích- Thiên Anh cười nói
- Ừ ha, Anh ơi là Anh, nhiều lúc sao tui thấy thương bà quá à- Thanh Phượng nhìn Thiên Anh đầy cảm kích.
- Ồ..giờ bà biết vậy cũng chưa muộn đâu..đi vô thôi- Thiên Anh nói rồi cùng Thanh Phượng bước vào nhà, à ko, biệt thự nhà Yến Vy.
Cùng lúc đó, tại nhà Băng Băng....
- Chị hai..hôm nay chị ko đi dạy thêm sao?- Liên Vy hỏi rồi tiến lại gần phía Băng Băng đang hóng gió ở ban công.
- Hì..ko..hôm nay em cũng ko đi diễn sao?- Băng Băng quay lại cười hỏi
- Hì..chị nghĩ xem bà nội còn ở đây, chưa đi thì làm sao em đi diễn được, mà chị hai nè, nãy nội hỏi nhóc đó- Liên Vy nói rồi dựa vào ban công, nhìn ra sân vườn.
- Hì..chị quên ko nói với nội, hôm nay con bé đi sinh nhật bạn- Băng Băng quay qua cùng hướng với Liên Vy, nhìn ra sân vườn đầy mát rượi.
- Chị ko thường xuyên đứng đây mà, hay là chị muốn đợi ai hả?- Liên Vy cười nói
- Hả?...hì..ko có, lâu rồi chị ra đây đứng ngắm cảnh tí thôi- Băng Băng hơi bối rối khi Liên Vy hỏi
- Woa...giống nhau quá..giống cả cách trốn tránh nữa thì..em nghi lắm nha- Liên Vy làm mặt gian
- Hì..giống ai cơ?- Băng Băng ngạc nhiên hỏi
- Ồ..sau này chị sẽ biết ngay ý mà..hihi- Liên vy cười rất tươi
- Hì..ừ..chị cũng mong là vậy- Băng Băng cười nhìn lại
- À..mà chị nè..chị đối với Thiên Anh là gì?- Liên Vy đột nhiên trở nên nghiêm túc
- À..ờ..sao em đột nhiên lại hỏi vậy?- Băng Băng đột nhiên nhớ lại lúc ở vườn, mặt đỏ rực, dĩ nhiên, Liên Vy vẫn chưa biết là Băng Băng đã nghe được chuyện của hôm đó.
- Hì..thì chị cứ nói đi, em muốn nghe thật sự trong lòng chị nghĩ gì- Liên Vy mỉm cười
- À..thì là..em..thôi- Băng Băng ngập ngừng nói
- Ý chị là giống như chị với em thôi phải ko?- Liên Vy nói
- ..uk..- Băng Băng nhẹ nói
- Ồ..em hiểu rồi..vậy em quen Thiên Anh chị cũng ko phản đối đúng ko?- Liên Vy làm vẻ mặt nghiêm túc
- Ý..em..là?- Băng Băng ngạc nhiên
- Ý em nói là em thích Thiên Anh, em sẽ quen nhóc đó, chị cũng đâu thích nhóc đó, nên em mong chị sẽ ủng hộ em- Liên Vy cười nói," chị hai à, chị nói ra đi, em sẵn sàng làm cầu nối cho hai người mà".
- .... .... ....- Băng Băng ko nói gì, ánh mắt cô đượm buồn
- Hì..chị hai nè..chị buồn hả?- Liên Vy chớp chớp đôi mắt nhìn Băng Băng khoái chí
- À..ko..đó là tùy quyết định của hai đứa thôi- Băng Băng nghẹn giọng nói
- Hì..chị hai ơi là chị hai, rõ ràng chị thích người ta, sao chị lại phủ nhận hả, nãy giờ em nói giỡn đó- Liên Vy cười huề, Băng Băng phì cười, tâm trạng vui lên lại
- Hì..em dám chọc chị hả bé
- Aizz...ai dám chọc chị Băng Băng yêu quý của em chứ...chỉ là..- Liên Vy bước đi rồi nói
- Chị nè..người ta cũng chỉ nghĩ về một mình chị thôi..em nghĩ..điều này chị nên biết- Rồi cô cười bỏ đi, Băng Băng mỉm cười nhìn theo, con bé này, chị biết rồi,cám ơn em.
Tại nhà của Yến Vy...
- Hì..chúc bé yêu sinh nhật vui vẻ- Thiên Anh quất câu ngon ơ, Thanh Phượng bay tới
- Nè..bà kêu ai là bé yêu hả?..hả?
- Ồ..i'm sorry..mình nhầm à..sao bạn lại vội vàng quá vậy...mình nhầm thì mình sửa thui- Thiên Anh chưng bộ mặt lừa tình ra, Thanh Phượng càu nhàu, rồi tiến tới Yến Vy nói
- Hì..chúc bé yêu của Phượng Phượng sinh nhật thật vui vẻ nha
- Hì..em cám ơn- Yến Vy cười tít mắt nhận quà, rồi hai người ra chào các khách được mời, sau đó là buổi tiệc vui như tết của những bạn học sinh trong lớp, cũng như các thành viên của gia đình Yến Vy.
Thiên Anh sau khi nghịch chán chê mà ko để ý đến cặp mắt ai đó mà Thanh Phượng đã cảnh báo đang nhìn mình, thì cô xin phép về trước vì ko muốn lão bà bà trách phạt, Thanh Phượng và Yến Vy rất tiếc nhưng cũng để cô về. Mặc dù đồng hồ mới qua 9h một xíu.
- Aizz...cả tuần nay nhiều việc quá..chưa gọi về cho nội nữa..giờ gọi về thì có muộn quá ko ta- Thiên Anh đi bộ trên con đường xanh mướt ở khu biệt thự cao cấp, mắt thì luôn tìm kiếm một trạm điện thoại công cộng, nên ko để ý ai đó đang đi theo mình.
- A..ĐÂY RỒI- Thiên Anh nói rồi đột nhiên dừng lại, vì thắng gấp nên người đằng sau tông thẳng vào lưng cô và ngã xuống. Thiên Anh giật mình quay lại
- LƯU HÀ??????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net