Phần Không Tên 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- 55- bà Hương nói khi Thiên Anh nằm dài ra, vật vờ, ko chạy nổi nữa.
- Bà ơi..cháu..hộc..hộc..ko chịu được...nữa đâu ạ..hộc..hộc- Thiên Anh ngẩng đầu lên nói
- Ồ..còn 45 vòng nữa, cháu tính sao thì tính đi- bà Hương là" thấy cũng tội, mà thôi cũng kệ".
- Hộc..hộc...dạ..cháu nghỉ tí thôi..rồi sẽ chạy tiếp ạ- Thiên Anh ỉu xìu, thật là mệt muốn chết, hay là..Thiên Anh nhoẻn miệng cười rồi nói
- Bà ơi..cháu có ý kiến này...bà muốn nghe ko ạ?
- Nói..- bà Hương thấy mặt Thiên Anh cười gian gian, nhưng vẫn muốn nghe.
- Người ta nói may mắn chiếm tỉ lệ của sự thành công rất cao...nên, bà có muốn thử một tí may mắn với cháu ko?- Thiên Anh nói
- Nói cụ thể cho ta xem đã-bà Hương nói
- Dạ..cháu còn 45 vòng nữa, bây giờ xù xì nhé bà, mỗi lần cháu thua, sẽ thêm 10 lần, nếu cháu thắng thì ngược lại- Thiên Anh cười nói
- Ồ..vậy nếu đủ 100 vòng, thì kết thúc trò chơi và cháu chạy đủ 100 vòng nhé, còn trừ hết nợ thì thôi.- bà Hương nhún vai nói.
- Hả???...ơ, dạ- Thiên Anh ý là muốn thắng cỡ một hai lần để giảm bớt thôi, nếu chơi đến khi nợ max 100, hoặc đến khi hết nợ thì....hix.
- Rồi, chúng ta bắt đầu đi- bà Hương nói rồi cùng Thiên Anh mặt đối mặt, Thiên Anh gãi đầu, lão bà bà xì tin quá, mình ko được chủ quan, cố lên, cố lên.
1....2....3
- Búa
- Bao
-Aizzzz....sao lại vậy chứ- Thiên Anh khóc ròng, bà Hương bình thản nói
- 55 vòng, tiếp nào.

1...2...3
- Búa
- Kéo
- Yeah...phải vậy chứ..45 vòng..45...45..tiếp bà ơi- Thiên Anh hò hét, bà Hương bắt đầu nóng tính, ko phải là số phạt mà là thua thì thấy tức, thế thôi.
1..2...3
- Bao
- Búa
- Hahaha...35...35...lala- Thiên Anh cứ thoải mái vui vẻ, ko chú ý đến vẻ mặt bà Hương đang biến sắc, còn kẻ hậu người hạ trong nhà thì cứ rúc rích nhịn cười.
Một lúc sau...
1...2...3
- Kéo
- Bao
- WOA....Haha...hết rồi...hết nợ rồi...0 vòng..0 vòng..haha...bà ơi..cháu thắng rồi nhé- Thiên Anh nói xong nhảy tưng tưng, bà Hương mặt giận dữ,chữ "thắng" cứ làm bà tức tức, dĩ nhiên, với máu hiếu thắng như bà, trên thương trường chưa thua ai, giờ ở đây thua con Miu, thật khó chịu, nên bà nói
- Ta đấu tiếp đi
- Dạ?..cháu hết nợ rồi mà bà- Thiên Anh ngạc nhiên hỏi
- Thì bây giờ, nếu ta thua thì ta chạy, được chưa hả- bà Hương nói
- Ồ..để xem, số max là bao nhiêu ạ?- Thiên Anh cười nói
- 100
- Ko được đâu bà..vậy thì cháu ko chơi nữa đâu- Thiên Anh giờ lại làm chủ tình thế.
- 50
- Cũng ko được đâu ạ- Thiên Anh cười híp mắt nó
- Nè..cháu muốn bao nhiêu hả?...hả?...hả?
- Á..a.aaaaa. bà bỏ cháu ra đi đã 20 thôi bà, hai ván nữa thôi, vì lỡ may cháu thua, thì thật sự chỉ chạy nổi như vậy thôi à, bà ơi- Thiên Anh vừa nói vừa chịu đựng cái nhéo tai đầy quyền lực của bà Hương.
- Thôi, vậy cũng được- bà Hương thấy vậy là ổn, chỉ cần thắng hai ván này, lấy lại danh dự mà thôi, thế là ván đấu lại bắt đầu.
1..2...3
- Bao
- Kéo
- Haha..cháu thua rồi nhé..10 vòng- bà Hương cười to, Thiên Anh méo mặt, lại nợ rồi à, còn người làm thì thì thầm với nhau, đã lâu ko thấy bà Hương cười vui như vậy rồi, thật kì tích a.
1...2....3
- Búa
- Kéo
- Yeah....hết nợ...hết nợ..haha- Thiên Anh cười lớn, nháy nháy mắt và làm trò chọc bà Hương, làm bà Hương cáu lên
- Tiếp đi..nhanh lên, lần này một ván 20 lần lun, dám chơi ko Miu con?
- Hả?..một ván quyết định luôn hả bà?- Thiên Anh tròn mắt
- Ừ, nhanh lên nào- bà Hương nóng tính
- Dạ.- Thiên Anh cũng tập trung, 20 vòng ít gì, hjx.
1...2....3
- Bao
- Búa
- Yeah..thắng rồi...thắng rồi..mọi người ơi- Thiên Anh nói xong đi vòng vòng vỗ tay chúc mừng với một giàn người hầu, làm bà Hương đỏ mặt nói
- Ta chạy thì chạy, 20 vòng thôi mà
- Á...cháu nói giỡn đấy ạ, ko cần, ko cần đâu ạ- Thiên Anh bối rối nói
- Kệ ta, ta là người có nợ sẽ trả- bà Hương nói rồi chạy, Thiên Anh đứng nhìn theo, sau đó cười tươi, chạy theo, song song với bà Hương
- Hì..chạy vầy khỏe bà nhỉ
- Ai mượn cháu chạy theo ta hả?..thắng rồi về đi chứ- bà Hương vẫn bực mình nói
- Hì..hì..cháu thích chạy bộ à...hihi- Thiên Anh cười nói.
Á....ui.....
Đột nhiên bà Hương bị trật chân, vì người già, lâu ngày ko vận động nên rất dễ bị như vậy, Thiên Anh lo lắng cúi xuống hỏi
- Bà này..mình khỏi chạy nữa...mình vào trong nhà đi.
- Kệ ta..ta sẽ trả hết nợ- bà Hương cố đứng lên chạy.
-Hì..hì...cháu biết tính ngang bướng của hai chị do ai truyền rồi nhé, nên bà đừng chửi chị ấy nữa nhé..hì..hì- Thiên Anh nói
- Ý cháu nói là ta truyền cho chúng hả?- bà Hương nói
- Hì..chắc rồi..vì hai chị đều rất tốt bụng và xinh đẹp như bà mà..hihi- Thiên Anh nói xong, cúi lưng xuống, cõng bà Hương lên, rồi nói
- Aizzz...mặc dù cháu thật sự rất mệt, nhưng bà còn nợ 20 vòng, nên mình cùng chạy 20 vòng nào bà..hihi..- Thiên Anh nói xong, ko để bà Hương kịp phản ứng, giữ chặt, chạy nào. Bà Hương ko nói gì, nhưng thật ra đang rất cảm động, "Băng Băng nhà ta rất có con mắt chọn người nha, đứa trẻ này, rất tốt nha".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net