Phần Không Tên 90

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thiên Anh và Băng Băng tối qua không ngủ mà nằm nói chuyện điện thoại cả đêm, vì phải dậy sớm đám cưới Thanh Phượng, cho dù mắt nhắm mắt mở, việc công ty bận rộn cách nào, cô cũng phải lái xe đến đón Ân Ân, Thiên Anh vừa thay vét trắng vừa lo lắng, cho dù hôm qua Băng Băng cười nói không sao, nhưng cô biết, sao mà lại không sao, còn Trường Khánh nữa, Thiên Anh lắc đầu, chuyện tình đang đẹp, giờ ra tay bốn khó xử,mà nên nói tay bốn hay phải gọi là trở ngại của cô và Băng Băng nhỉ.
Một lúc sau,vẫn chiếc mui trần quen thuộc, Thiên Anh nhìn siêu cấp đẹp "zai" đến nhà đón Ân Ân. Vừa bước tới cửa nhà, người đón cô không ai khác là bà Liên, bên cạnh còn có Ân Ân, Thiên Anh dở khóc dở cười, nhìn trời nhìn đất,thật không biết phải làm sao mà.
- Ôi chu choa, Thiên Anh, con tới rồi à..- bà Liên vừa nói vừa tấm tắc khen ngợi
- Dạ, con chào bác, con tới đón Ân Ân ạ- Thiên Anh lễ phép, Ân Ân gần như bị hút hồn, Thiên Anh hôm nay trông còn bảnh hơn mọi ngày nữa.
- Ừ..hai đứa đi nhanh đi...nhớ đừng giận nhau nữa nhé- bà Liên vui vẻ, Thiên Anh chào bà rồi đi cùng Ân Ân ra xe, trên xe, Thiên Anh vẫn ko nói với Ân Ân câu nào, Ân Ân suy nghĩ rất lâu, cuối cùng cũng lên tiếng trước.
- Mẹ nói với em..anh muốn..mình đính hôn...em..
- Ân Ân này, hôm qua, không phải anh đã nói rõ rồi sao?- Thiên Anh hạ giọng nói
- Em cũng suy nghĩ rất lâu rồi, không phải chị Băng Băng đã có anh Trường Khánh sao?...sao anh lại cố chấp như vậy chứ...- Ân Ân quay đi chỗ khác nói, không dám nhìn Thiên Anh, Thiên Anh thở dài nói
- Ân Ân này...ko phải anh cố chấp..mà vì anh với Băng Băng gặp nhiều trở ngại thôi.
- Ba anh biết chuyện này chưa?- Ân Ân hỏi, Thiên Anh ko nói gì, Ân Ân nói tiếp
- Nếu ba anh biết, mọi chuyện sẽ như thế nào đây, còn mẹ em nữa.
- Anh sẽ tìm cơ hội nói rõ với ông ấy, còn mẹ em...anh cần em giúp..- Thiên Anh nhìn Ân Ân nói
- Em sẽ không làm gì cả..
- Ân Ân...
- Tại sao em cứ phải giúp khi điều đó làm em mất người mình yêu chứ, chẳng có lí do nào em phải giúp anh cả, vì em giúp anh..thì cũng là để anh rời xa em thôi..em không làm được.- Những lời Ân Ân vừa nói ra, Thiên Anh không biết nói gì hơn,cô nhẹ giọng nói
- Em hãy suy nghĩ lại đi...chúng ta dừng vấn đề này ở đây..được ko?
- Em sẽ đính hôn với anh, ba mẹ chúng ta đã trọn ngày rồi, em nói để anh chuẩn bị trước- Ân Ân nói rồi im lặng, khi cưới nhau về rồi, cô tin tưởng mình sẽ hàn gắn được mối tình cảm này, vì cô, cũng như Thiên Anh, ko muốn mất đi những điều mình rất khó khăn mới kiếm được.
Chiếc xe của Thiên Anh và Băng Băng ko hẹn mà gặp cùng tới nơi một lúc, Thiên Anh bước ra cũng là lúc Trường Khánh bước ra, hai bên nhìn nhau, Băng Băng cũng bước ra, Ân Ân vừa tiến tới, Liên Vy ôm Lưu Hà lắc đầu nhìn cảnh này, tình hình là vì cái đám cưới của Thanh Phượng, mà Lưu Hà cũng bị triệu tập về gấp.
- Chào em- Trường Khánh cười nói, tay tự động nắm tay Băng Băng, Thiên Anh hít một hơi
Lưu Hà và Liên Vy," ôi mẹ ơi..chết có đứa...".
- Chào anh – Ân Ân lịch sự chào hỏi, hai mắt nhìn Băng Băng, còn Băng Băng thì chú ý tới Thiên Anh, ánh mắt yêu thương nhiều hơn.
- Hôm nay gặp nhau vui quá, tề tựu đông đủ rồi ha...đi vô đi vô- Liên Vy buộc phải kết thúc cái màn chào hỏi hại não này, nếu ko muốn 4 người còn đủ bình tĩnh mà đi vô ăn đám cưới.
- Xin lỗi, cho tôi hỏi phòng chờ cô dâu ở đâu ạ- Thiên Anh hỏi người phục vụ, sau đó, nói nhỏ gì đó với Liên Vy, Liên Vy trợn tròn mắt, đến nỗi Lưu Hà gọi mãi mà ko chịu trả lời, điều Liên Vy còn đủ tỉnh táo là nói với Lưu Hà một câu
- Em đứng sát anh nha..tí có gì chạy cho kịp nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net