10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

năm nào cũng có mùa hạ, nhưng không phải mùa hạ nào cũng có "chúng ta".

mùa hạ có chúng ta là mùa hạ đẹp nhất, mùa hạ có chúng ta là mùa hạ bình yên nhất.

hạ đi thu đến, để lại trong chúng ta một khoảng trống không thể lấp đầy đươc

hạ đi thu đến, để lại trong lòng kẻ có tình một ít nhớ nhung.

hạ đi thu đến, để lại cho ta những kỉ niệm, những hồi ức.

hạ đi thu đến, lấy đi "chúng" và bỏ lại "ta".

họ nói Canada mùa thu rất hoa lệ và kiều diễm với khung cảnh "thành phố nhuốm máu" bởi sắc đỏ, cam, vàng của lá phong. Nhưng không có cậu, mùa thu nào, mùa thu ở đâu, mùa thu có "nhuốm máu" thì cũng chỉ là một gam màu đen trắng không hơn không kém.

thu qua thì lại đông về, mùa đông lạnh lẽo, ta lại chẳng thể ôm nhau mà sưởi ấm.

qua đông thì lại đến xuân, nhưng xuân này chúng ta cũng chẳng thể sum vầy.

chúng ta mất nhau vào mùa hạ, và mất nhau mãi mãi. bốn mua luân chuyển, nhưng chúng ta vẫn cứ chỉ là không thuộc về nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net