2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung Viễn Chủy buồn chán nằm dài trên trường kỷ trong phòng Cung Thượng Giác, lẩm bẩm đếm mưa rơi.Trời đã mưa bốn ngày liên tiếp, và Cung tiểu thiếu gia đã chán đến sắp phát rồ rồi,cậu rất không thích cảm giác ẩm ướt này,thà cứ đổ tuyết chứ đừng đổ mưa,bệnh sạch sẽ của tiểu thiếu gia chịu không nổi.

-tiểu công tử.

Kim Phục bước vào chắp tay hành lễ

-gì?

-Giác công tử nhờ thuộc hạ chuyển lời,buổi trưa sẽ cùng Chấp Nhẫn đại nhân bàn công vụ,sợ là không kịp về dùng cơm,dặn ngài cứ ăn trước.

Cung Viễn Chủy đã buồn chán thì chớ,Cung Tử Vũ kia mấy hôm nay cứ khư khư giữ ca ca cậu,làm cậu dù ở lì Giác cung mà người thì không gặp được mấy lần.Đừng hỏi sao Cung Viễn Chủy không về Chủy cung điều chế độc dược,chẳng qua mưa xuống tiểu công tử lười biếng thôi,chưa kể thảo dược trong vườn hứng mưa đến  ngọn cũng muốn cắm luôn xuống bùn rồi,Cung Viễn Chủy vốn đã lười nhìn thấy lại lười hơn.

Mọi khi Cung Viễn Chủy không như vậy đâu,nhưng hiện tại Chủy cung cũng không có tình huống cấp bách,Cung Thượng Giác bảo cậu thôi thì cứ nghĩ ngơi đi,thế là tiểu công tử nghỉ thật.

Đấy,ngoan thế đấy bảo sao Cung nhị tiên sinh không cưng cho được.

Cung Viễn Chủy bật dậy,xốc lên áo choàng muốn ra cửa lại bị Kim Phục đưa tay cản

-tiểu công tử,Giác công tử đặc biệt dặn ngài, hôm nay trời mưa lớn hơn hôm qua, ngài không cần đi tìm ngài ấy

Cung Viễn Chủy liếc muốn rách mí mắt, nhưng thực sự từ bỏ ý định đi Vũ cung tìm ca ca,nhưng mà cậu đã sắp mọc mốc luôn rồi.Bỗng Cung Viễn Chủy hai mắt mở to,như nhớ ra gì đấy

-Kim Phục,ngươi đi kiếm cá tôm còn sống về đây cho ta,càng nhiều càng tốt.

-hả?

-ngây ra đó làm gì,nhanh đi.À kêu người đổ thêm nước vào mặc trì cho ta,ta muốn bắt cá.

Kim Phục một mặt ngơ ngác vẫn làm theo những gì Cung Viễn Chủy sai bảo,có điều cá tôm ở Giác cung không nhiều,một phần là vì Cung Thượng Giác ăn chay,phần còn lại là đồ ăn mặn của Cung Viễn Chủy luôn là những thứ tươi mới nhất,nên thường được lấy về trước khi dùng bữa nửa canh giờ,bây giờ bảo hắn tìm nhiều cá tôm như vậy hắn biết tìm ở đâu.Kim Phục trước cho người đổ đầy nước vào mặc trì,sau đó tung người chạy đến Vũ cung, hắn kiếm không ra nhưng Cung Thượng Giác chắc chắn kiếm ra được.

Vũ cung

Cung Tử Vũ nhìn Cung Thượng Giác bị Kim Phục kéo qua một bên xì xà xì xầm thì hiếu kì lắm,bình thường nếu Kim Phục đã nhận lệnh Cung Thượng Giác theo hầu Cung Viễn Chủy thì sẽ không giữa chừng bỏ ngang,chắc là tiểu hồ ly kia lại có chuyện đi.

Mấy hôm nay Cung Tử Vũ là vì chuyện sổ sách công văn nhiều quá mức mới bất đắc dĩ mời Cung Thượng Giác qua giúp đỡ,hoàn toàn không có ý giành người từ chỗ Cung tiểu hồ ly,giờ nhìn Kim Phục cứ lâu lâu lại liếc hắn một cái,hắn cảm thấy hơi bất an,chẳng lẽ con tiểu hồ ly kia lại bày trò gì?Không phải chứ,hắn đã đích thân đi giải thích rõ ràng mới thỉnh Cung nhị đi,đừng ghi thù được không,hắn làm Chấp Nhẫn cũng có dễ dàng gì đâu.

Đến khi Kim Phục đi rồi,tốc độ Cung Thượng Giác xử lí công văn so với mấy hôm nay lại nhanh hơn một chút,nhất thời làm Cung Tử Vũ càng hoang mang

-Giác công tử,nếu Viễn Chủy đệ đệ có việc thì huynh cứ về trước.

Chứ để hắn chạy đến đây ta chịu không nổi đâu.

Nửa câu sau Cung Tử Vũ chỉ dám nói trong đầu.

-không cần,hôm nay làm xong luôn đi.

Ngụ ý là mai ta không tới nữa,hôm nay không xong phần còn lại ngươi tự giải quyết.

.

.
.

Đến khi công văn xử lí xong,Cung Tử Vũ vốn muốn mời người ở lại dùng trà, kết quả hắn vừa gom lại giấy tờ  người đã chẳng thấy đâu.

Cung Tử Vũ:...thôi,đi rồi thì tốt,đỡ hắn lát nữa phải nghe giáo huấn.

Giác cung

Kim Phục đứng ở ngoài cửa phòng hắn,vẻ mặt một lời khó nói hết nhìn vào trong.Bên trong lâu lâu lại vọng ra tiếng la của Cung Viễn Chủy

Cung Thượng Giác nghe Kim Phục nói đệ đệ muốn cá tôm,còn nói càng nhiều càng tốt,lại bảo người đổ đầy nước vào mặc trì thì hắn đại khái cũng biết em muốn làm gì,chỉ là khi trực tiếp nhìn thấy vẫn có chút ngốc lăng

Em ở trong mặc trì chỉ mặc mỗi trung y,tay áo xoắn cao,bì bõm trong mặc trì,xung quanh vừa tôm vừa cá bơi tới tới lui,bên cạnh mặc trì có một cái giỏ tre,bên trong có mấy con tôm cùng hai con cá chép nhỏ,khắp phòng văng đầy nước,đồ đạc đều bị tưới ướt hết.

-công tử...

Kim Phục thấy hắn im lặng không nói cứ tưởng hắn giận,tiến lên một bước muốn giải thích liền bị hắn phất tay bảo lui,mà Cung Viễn Chủy nghe tiếng động quay lại,thấy ca ca hôm nay về sớm liền vui vẻ hướng hắn cười

-ca~~~

-ừm

-ca,huynh bắt với ta đi,ta bắt mãi không được mấy con lớn

Kim Phục vừa thấy Cung Thượng Giác thoát áo ngoài là mắt nhìn mũi mũi nhìn tim,lui ra đóng cửa rồi đứng canh bên ngoài

-em muốn bắt con nào?

-con đó,con to nhất,ta muốn đem nó nấu canh cá

-được

-ca ca mau mau,tóm lấy nó

-đây

-ca,huynh lợi hại thật đó

-ừm

-ca,bắt thêm mấy con tôm đi,ta thèm tôm hấp

-ừm,nghe em

Kim Phục khoanh tay nhìn trời,trong lòng cảm thán

-a....tối nay Thương cung Vũ cung...chắc thanh đạm lắm.

Tối đó

Cung Viễn Chủy ôm bát cơm vui vẻ ăn,lâu lâu còn tấm tắc khen

-ca,đúng là tự bắt thì ngon hơn nhỉ?

-ừm

Bỏ thêm cho Cung Viễn Chủy một miếng cá

-ngon thì ăn thêm một chút,dạo này em có vẻ gầy rồi.

-có sao?

Cung Viễn Chủy đưa tay sờ mặt

-ừm,so với trước đây gầy hơn một ít.

-vậy hôm nay ta ăn thêm một  bát nữa.

-ngoan.

Bên đây thì ấm áp sung túc,hai cung Thương Vũ bên kia thì không yên ổn như vậy

Cung Tử Thương tối nay dẫn Kim Phồn đi cọ cơm ở Vũ cung. Đại tiểu thư nhìn bàn đồ ăn toàn rau với củ,một màu xanh biếc mà không nhịn được bất mãn

-ta nói Cung Tử Vũ, ta là tỷ tỷ của đệ,ăn của đệ có bữa cơm cũng không cần quá đáng như vậy chứ?Kim Phồn,chúng ta về thôi.

Cung Tử Vũ cũng đang hoang  mang đây,hắn có biết gì á đâu!!!

Nhìn Cung Tử Thương đang muốn dắt theo Kim Phồn rời đi,Vân Vi Sam vội lên tiếng

-đại tiểu thư đừng hiểu lầm,nhà bếp nói hôm nay bên Giác cung cần chút tôm cá,từ trưa Kim Phục thị vệ đã đưa người chuyển lương thực đem tôm cá đến Giác cung rồi.

-vậy thịt đâu?hắn lấy cả thịt à?

-cái này...theo như lịch đã lên trước,hôm nay chỉ có tôm cá,không có thịt.

-ha..hahaha....

Cung Tử Thương đại tiểu thư ngửa mặt cười ra mấy tiếng,sau đó cúi đầu cầm đũa ăn cơm,vừa và cơm vừa tự an ủi

-bỏ đi,Cung Thượng Giác lâu nay ăn chay,hắn được hôm muốn ăn mặn thì nhường hắn vậy.

Cung Tử Vũ nhớ đến bộ dạng khó xử của Kim Phục lúc trưa,bừng tỉnh đại ngộ,ngửa mặt rống to

-Cung Viễn Chủyyyyyyyyyy

Cái này oan cho Cung tiểu tam gia quá,cậu thề là cậu không biết cái chuyện ăn thịt cá theo ngày gì đó đâu,cậu chỉ muốn tiêu khiển xíu thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net