Chương 22 : Chủy Tuyết 🔞 giam giữ 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* lưu ý : tui đang viết về Tuyết nhỏ do Lâm Tử Diệp thủ vai nha *

_________________________

_ ngày 15 _

Hôm nay là ngày đại hôn của Chấp Nhẫn Cung Tử Vũ , hắn sẽ lập đệ đệ Cung Viễn Chủy làm phu nhân , và điều quan trọng chức vị là cao hơn Vân Vi Sam .

Ai nấy đều bận bịu chuẩn bị , ai ai cũng đều có mặt đông đủ , Tuyết Đồng Tử thì được bộ tam Hoa-Nguyệt công tử cùng Tuyết Thư Đồng chăm sóc tận tình .

Trong suốt đại lễ thành thân Cung Viễn Chủy mang vẻ mặt u buồn , y cứ nhìn về phía Tuyết Đồng Tử , Cung Tử Vũ nhìn ra tâm tư của y nhưng cũng không nói gì chỉ cười cho qua chuyện, riêng Cung Thượng Giác thì khác , hắn cứ uống hết ly rượu này đến ly rượu khác , ánh mắt dịu dàng cùng hờn dỗi mang chút không cam tâm nhìn Cung Viễn Chủy , xong lại nhìn sang Cung Tử Vũ và Tuyết Đồng Tử là ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống người kia .

Đầu giờ chiều đại lễ cũng kết thúc , Nguyệt công tử và Hoa công tử phải ở lại xử lý vài việc cùng hội trưởng lão, đành để Tuyết Thư Đồng đưa Tuyết Đồng Tử về núi sau nghỉ ngơi , giữa đường Tuyết Thư Đồng bị một hắc y nhân đánh lén nằm bất tỉnh Tuyết Đồng Tử có đánh trả nhưng không dám dùng đến nội lực một phần vì sức khỏe còn yếu một phần vì hài tử trong bụng , rất nhanh đã bị người kia đánh ngất đưa đi , hắc y nhân đưa Tuyết Đồng Tử ra biệt viện núi sau , nơi đây khá hoang vắng thường thì sẽ không có người lui tới .

" ưm..." Tuyết Đồng Tử cảm nhận cổ mình như bị ai đó bóp nghẹn , y hô hấp khó khăn lờ mờ tỉnh lại.

" ức...Viễn..Chủy..."

Đúng , người bắt và đưa y đến đây là Cung Viễn Chủy vị phu nhân mới cưới của Chấp Nhẫn đại nhân.

Tuyết Đồng Tử đôi mắt ngấn lệ gương mặt xinh đẹp đỏ bừng vì thiếu dưỡng khí , hai tay y yếu ớt nắm chặt tay Cung Viễn Chủy muốn người kia buông tha rời khỏi cổ mình.

" ưm.ức...ngươi..thả ta ra...ta là Tuyết Đồng Tử..ư..chủ của Tuyết Cung..ngươi..không được..làm như thế này..với ta.."

Cung Viễn Chủy ánh mắt lạnh lùng nhìn y hời hợt lên tiếng.

" chủ Tuyết Cung? Ta giờ đây đã là Chấp Nhẫn phu nhân, ở Cung Môn dưới một người trên vạn người , ta muốn bắt ai muốn giết ai ai quản được ta ? "

" ngươi...ức..ngươi tẩu hỏa..nhập ma...rồi..ngươi trước kia..ức..không phải như thế.này..."

" ta trước kia đã bị các ngươi giết chết rồi!" Cung Viễn Chủy tức giận hất Tuyết Đồng Tử sang một bên, y chật vật chống đỡ ngồi dậy , y cố gắng hít thở đều tay bất chợt xoa bụng kiểm tra vô tình bị Cung Viễn Chủy nhìn thấy .

Cung Viễn Chủy vội đi đến ngồi xuống kéo tay y bắt mạch .

" ngươi muốn làm gì ? Buông ta ra "

Tuyết Đồng Tử chống cự , cơ mặt Cung Viễn Chủy co lại ánh mắt nổi đầy tơ đỏ một lần nữa bóp cổ y .

" ưm..ư..." lực bóp lần này lớn hơn lần trước rất nhiều.

" ngươi vậy mà lại mang thai , chả trách ngươi lại phủ nhận hài tử trong bụng ta không nhận , Tuyết Đồng Tử ngươi thật giỏi , nơi đây chắc hẳn ăn cũng rất giỏi "

Cung Viễn Chủy đưa tay vòng ra sau bóp mạnh mông Tuyết Đồng Tử , tiếp đó y phục của y rất nhanh đã bị Cung Viễn Chủy cởi sạch .

" không muốn..ngươi mau thả ta ra..Cung Viễn Chủy ngươi điên rồi..thả ta ra..Cung Viễn Chủy...aa..."

Trong lúc Tuyết Đồng Tử kịch liệt phản kháng thì Cung Viễn Chủy đã tự thân cởi sạch y phục  , không một động tác thừa Cung Viễn Chủy lật người Tuyết Đồng Tử lại nâng cao mông y từ phía sau Cung Viễn Chủy mạnh mẽ đâm hạ bộ xâm nhập vào huyệt động ẩm ướt mềm mại khít chặt của Tuyết Đồng Tử .

" ức...ngươi..ư..hức..ngươi.."

Tuyết Đồng Tử khóc không thành tiếng, y uất ức đến chửi mắng một câu cũng không thể hoàn thành.

Phía dưới Tuyết Đồng Tử bị Cung Viễn Chủy đâm rút kịch liệt, y cảm nhận rõ bụng mình rất khó chịu , nơi mẫn cảm bị cọ xát bị xuyên xỏ rất đau rát , nơi đó y linh cảm là bị rách rồi , mùi máu tanh nồng nặc thế kia mà , y rất sợ hài tử trong bụng mình vì chuyện này mà bị ảnh hưởng.

" hức..ngươi..Cung..Viễn Chủy..ngươi ..mau dừng lại..ta xin ngươi..hài tử..sẽ chịu không nổi...ức..ư."

Tuyết Đồng Tử cố bám chặt vào những cọng rơm dưới đất mà bò về phía trước muốn thoát khỏi sự hành hạ của Cung Viễn Chủy , nào ngờ đã bị Cung Viễn Chủy nắm lấy eo kéo lại .

" aa..."

Cú đâm thúc mãnh liệt làm đầu óc Tuyết Đồng Tử tê dại cả người y không ngừng run rẩy,  Cung Viễn Chủy cúi xuống dán chặt ngực lên lưng y thủ thỉ vào tai y những lời không thể nào xấu hổ hơn .

" ngươi muốn chạy đi đâu , muốn thoát khỏi ta , đừng mơ tưởng , hài tử trong bụng ngươi ta sẽ từ từ chơi đùa với nó , ta sẽ đâm ngươi cho đến khi hài tử có thể chạm vào được hạ thân của ta , ta sẽ đâm ngươi cho đến khi ngươi và ta cùng hạ sinh hài tử "

Cung Viễn Chủy vừa nói vừa xoa bụng Tuyết Đồng Tử nơi đang nhô lên khi bị hạ bộ của hắn đâm thúc mãnh liệt .

" hức..ngươi...đồ điên..ức..."

11/10/2023 .

Chủy và Tuyết vẫn là thụ nha🙂 nhưng là thụ của mấy ông kia 😅 còn hai ẻm thì thay phiên đâm nhau🥴


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net