giấc mơ khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

căn nhà trống rỗng, chỉ còn lại sự lạnh lẽo và những mảnh vỡ từ khi heeseung rời đi. chỉ đọng lại một chút hơi ấm còn sót lại ở ghế sofa.

lúc đó, anh mang đi vali chứa đựng đồ đạc và.. anh đã từng kể chiếc vali đó anh rất thích vì nó có ngăn chứa đựng những đồ quan trọng, anh đã dùng nó để sắp xếp những ân tình hai đứa lần đầu gặp nhau cảnh biển dưới ánh chiều tàn.

jake yêu heeseung, rất yêu là khác. và anh cũng yêu jake, đó là kể từ trước kia chứ không phải bây giờ.

tim em hẫng một nhịp khi đôi ta nắm tay, trao cho nhau những chiếc ôm an ủi cho ngày cuộc sống chẳng mấy dịu dàng, hay là những ân ái mà giờ chẳng còn lại gì.

em muốn một lần nữa được ở trong chính ngôi nhà riêng chỉ mình em và anh, cùng tận hưởng sự yên bình tựa như một gia đình, thoát khỏi những lời cay độc mà người ta thường nhắm mình làm con mồi. là một chiều yên bình, tay trong tay đến những khung cảnh đẹp đẽ đến lạ

hay là những lần em ngồi phía sau xe anh, được ôm nhẹ nhàng anh từ phía sau, được anh chở đi vòng thành phố, em thích gì thì anh chiều tất cả, cùng nhau hòa mình vào những giai điệu âm vang mà em ngân nga.

nhưng giờ chỉ còn em trong chính nơi mà từng gọi là nhà ấy, lặng lẽ ngồi trong phòng nhìn vào một góc như vô hồn, lòng em nặng trĩu, anh ơi.

em muốn một lần nữa lại ngồi phía sau anh, mong sao những giây phút bên cạnh heeseung là quãng thời gian dài vô tận như biển cả.

ôm mình một góc, vỡ òa. não em như bị đóng băng, không còn suy nghĩ được gì khác ngoài những hình ảnh đẹp đẽ của quá khứ, những câu nói heeseung thương em:
"nếu lỡ sau này mặt trăng và anh không còn ở đây, thì ai sẽ đưa em vào mộng đây?" là khi em gối đầu lên đùi heeseung, kể về những bận lòng.

heeseung cũng không kém jake là bao. anh đã từng vượt qua những thất bại cuộc đời, những lần mà con người đối xử chua ngoa giữa con người với nhau. điều đó đã khiến anh bước chân mạnh mẽ lên từng ngày, không còn khái niệm giữa niềm tin và tình yêu thương. và em đến, làm cuộc sống anh tan đi muộn phiền. người mà anh từng sợ bước đi trước là em, nhưng không lại chính là anh.

heeseung đã từng hỏi em:
"sao lúc nào bé cũng ôm chặt thế?"

"ôm thật chặt, vì biết đâu được đây là lần cuối" sau đó em cười hiền và quay qua ôm heeseung.

đúng là thế, lúc trước khi nói lời chia li anh đã ôm em thật chặt, lúc đó em còn chẳng hiểu chuyện gì mà nghĩ heeseung lại giở thói trẻ con, còn nói xin lỗi em nữa, tưởng rằng anh ta lại làm sai điều gì để em trách móc nhưng lần cuối ai nào biết được, hỡi em ơi.

Anh ơi đừng xin lỗi
Chỉ là lời trên môi
Khi mà rồi anh vẫn
Đem ái tình chia đôi
|năm thương, tháng nhớ, không ngày gửi đi|

sau thời điểm rời đi đó, em đã dường như hy vọng rằng đó chỉ là giấc chiêm bao, thế mà em vẫn chìm mình lại lần nữa trong những ngày tháng tươi đẹp ấy. chẳng tìm được lại chính mình, không còn một cún con thích chạy nhảy nữa. có những lần buồn, em lại tìm đến bức thư mà vài tháng trước em đã vô tình thấy ở trên ngăn tủ kéo mà trước khi đi heeseung đã để lại. cứ như vậy, em lại khóc sau đó ngủ một giấc thật sau để xua đi những tiếc nuối, buồn tuổi. như một đoạn phim vậy, hằng ngày em lại tua đi tua lại những những thước phim ngày xưa mà không có gì mới mẻ, dần dần em tự chọn mình nằm trong vỏ bọc cứ khép lại, nghe những bản nhạc chất chứa giọng trầm ấm của heeseung đã từng hát tặng cho jake khi em xa nhà. em nhớ lắm.

cũng như lựa chọn khác là em nằm trên cát, ngắm biển và hoàng hôn. em khá thích hoàng hôn, giải tỏa căng thẳng, giúp em chốn chạy những niềm đau. hoàng hôn là minh chứng cho một kết thúc nhưng nó vẫn đẹp làm con người ta xao xuyến. cũng chính lần đó, em đã quyết định đi tìm một giấc mơ khác, quên đi hết tất cả những điều dù đã vỡ nát, quên đi những câu nói dối gian từ người, quên đi bao câu hát em trao nụ cười.

em tự mình nhìn ngắm lại quá khứ của chúng ta, giờ em phải chọn cách chìm sâu vào giấc mơ khác, em phải quên và sẽ phải đi tìm một giấc mơ khác không nặng trĩu tâm hồn, một giấc mơ không có anh, một giấc mơ không đau về tình yêu tan vỡ.

tình yêu sẽ giống như một chuyến xe bus bạn cứ cho phép yêu hết mình nhưng tình yêu không thể chắc đó là bến đổ duy nhất. mỗi chuyến xe mỗi trải nghiệm vui buồn, dừng trạm này bạn sẽ bước đến trạm khác với những điều thú vị khác. không ai là duy nhất cả quên đi tiếp tục sống.

Còn lại gì sau những ái ân mệt nhoài
Một ngày mình giấu hết nước mắt cho ai
Em chìm vào những phút suy tư ngày dài
Đôi bờ môi đã khô đi như tình ai

Ngọt ngào từ anh em mất đi sao đành
Gạt nhẹ bờ mi em lau đi tên anh
Đâu là lời hứa nơi con tim chân thành

Đâu là hơi ấm khi đêm nay tàn canh

Em sẽ đi tìm một giấc mơ khác
Quên đi hết tất cả những điều gì đã vỡ nát
Quên đi những câu nói dối gian từ người
Quên đi bao câu hát em trao nụ cười

Em sẽ đi tìm một giấc mơ khác
Nơi em không đem trái tim mình vùi lấp ngày tháng
Nơi em không cần níu tay ai một lần
Nơi em cho đi nhớ thương không ngại ngần
Em sẽ đi tìm một giấc mơ

📍15062023, có sai sót gì mong mọi người góp ý ahhh
kamsamita~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net