Câu chuyện thứ năm: Cô gái tôi yêu năm 17 tuổi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một lần gió vô tình lỡ hẹn
Mây mang mưa phủ kín một lối về

Dẫn lời một stt trên facebook :" Đừng bao giờ yêu ai lúc bạn 17 tuổi"

Bạn có nhớ người bạn yêu thương năm bạn 17 tuổi ? Lúc tôi 17 tuổi, tôi yêu một người con gái, đó là một cô bé thực sự , thực sự rất đáng yêu. Đã quá lâu rồi kể từ ngày ấy. Ngày mà tôi lần đầu gặp em. Lâu đến mức cả tôi và em đều không nhớ chúng tôi đã gặp nhau thế nào, lần đầu nói chuyện với nhau ra sao. Ký ức của tôi chỉ đọng lại những buổi sáng. Em chờ tôi ở một con đường yên tĩnh. Nơi tôi sẽ bắt đầu chở em đi học trên chiếc xe đạp cũ kỹ. Mồ hôi đẫm lưng. Em sẽ mua cho tôi một ly sữa đậu nành coi như là phần thưởng. Em sẽ cho tôi nghe những bài hát em yêu thích , cùng với em , cùng một chiếc tai nghe khi chúng tôi đến trường vào những buổi sáng yên bình ấy. Lúc chiều về , em sẽ cùng tôi đi trên còn đường vắng vẻ ấy, tận hưởng một nơi chốn yên bình hiếm hoi của thành phố náo nhiệt này, ngắm hoàng hôn buông xuống , huy hoàng và kiều diễm. Rực cháy rạng ngời nhưng cũng tĩnh lặng bất biến, giống hệt như ánh mắt em lúc nhìn tôi.
Tôi yêu em, nhưng tiếc là không có ngược lại. Với tất cả những ký ức đẹp đẽ ấy, những buổi chiều hai đứa đạp xe ướt sũng cùng về nhà. Những ngày sau kiểm tra. Tôi xé nhỏ những bài kiểm tra điểm cao hơn em rồi thả chúng bay đầy trời nơi chiếc cầu yên bình chúng tôi ngắm hoàng hôn. Những bài hát, những khoảnh khắc dịu dàng chúng tôi dành cho nhau. Sau tất cả những thứ ấy. Tôi sẵn sàng làm tất cả vì em như em sẽ làm vì tôi. Nhưng tình cảm của em dành cho tôi chỉ là sự ngưỡng mộ,kính trọng và yêu thương như một người anh trai. Tôi vẫn mắc kẹt giữa những suy nghĩ của bản thân. Không biết những lựa chọn ngày ấy là đúng hay sai. Bởi vậy tôi chỉ muốn cho các bạn một lời khuyên thật lòng :" Đừng yêu ai lúc bạn 17 tuổi. Vì sau này, bạn có thành công đến đâu , giàu có đến đâu cũng không lấy lại được những yêu thương giản dị và bình yên ấy. Bạn có thể chi 300 ngàn mua một thỏi son hay 3 triệu mua một chiếc túi xách cho người ở bên bạn hiện tại. Thế nhưng, cả cuộc đời này,dù trong những giây phút giữa nghiệt cảnh không lối thoát hay những huy hoàng bạn chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm được. Ký ức bạn cũng sẽ tua lại, như một bản năng, trở về những ngày tháng đơn sơ thuần phác ấy. Về ngày mà bạn cùng người ấy giành nhau cốc trà chanh trước cổng trường trung học, chung một lối đi, bước cùng một đường về. Nghĩ đến cùng một tương lai... "

Ngày hôm ấy hoàng hôn như sáng lại
Nắng ráng hồng trên màu của em
Sao lấp lánh chiếu trong ngần đôi mắt
Cả bầu trời yên lặng ngắm em tôi

Phú Quốc : ngày 12/8/2017

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net