Gián đoạn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hân, cô luôn cẩn thận chu đáo, người ta nhìn cô lại chỉ muốn thốt lên 2 chữ thánh thiện

 Một con người như thế : dịu dàng như thế, ngoan ngoãn như thế, luôn chăm sóc tỉ mỉ và nhiệt tình cho người khác như thế sao có thể sinh ra trong một gia đình như thế  này nhỉ. Cảm giác nồng ấm, ngọn lửa nhiệt tình và ánh sáng ấm áp của niềm hy vọng sao có thể sinh ra giữa những lạnh lẽo và trống trải rợn người như vậy nhỉ. Chính cô cũng không hiểu, và cũng chẳng muốn hiểu thêm nữa. Cô chỉ hiểu rằng nếu không có cô, thì gia đình đã tan vỡ từ lâu, bố mẹ đã ly dị từ lâu, chứ không phải là hôm nay.

Cô làm công tác xã hội, bảo vệ quyền lợi của trẻ em. Ngày ngày thuyết trình về những tác hại mà bạo lực gia đình gây ra, những ảnh hưởng tâm lý khi gia đình tan vỡ mà những đứa trẻ ấy sẽ mang theo suốt cả cuộc đời. Cô cũng chứng kiến bao nhiêu trẻ em trầm cảm vì nghe bố mẹ chúng mắng chửi lẫn nhau, đánh lẫn nhau, và chính chúng, cũng bị đánh. Cô thấy thương những đứa trẻ này và  căm giận vì những gì chúng phải chịu, thế mà đôi lúc, cô lại nghĩ: liệu rằng bị đánh thì có hơn không? Để cho cả thể xác và tâm hồn đều đau đớn, thì nỗi đau ấy có trở nên quen thuộc dần không ? Hay là cứ như cô, dùng tâm hồn đón nhận tất cả sự khổ đau này, để gần như nghẹt thở mỗi khi cảm giác mơ hồ rờn rợn ấy xuất hiện. Phải, nỗi đau thể xác có thể khiến con người ta chết, nhưng nỗi đau tâm hồn khiến con người ta, thậm chí, sống không bằng chết.

Có thể Hân đã cường điệu hoá nỗi đau của mình. Nhưng cô biết, mình không ổn chút nào. Cả cuộc đời Hân quen với sự im lặng, im lặng mệt mỏi và lạnh lẽo. Hân sợ kiểu những người tri thức ghét nhau, họ chẳng nói chẳng rằng, coi  nhau như vô hình, họ làm tất cả mọi thứ trong phòng riêng _ được ngăn cách bằng những tấm kính cách âm dày cộp. Họ thành đạt và có danh tiếng, họ quan tâm đến cô như quan tâm đến 1 đứa sinh viên hay giơ tay phát biểu. Họ làm sự tội nghiệp của cô trở nên mơ hồ và lố bịch đến thế . Họ làm cô chẳng bao giờ dám kể nỗi khổ tâm của mình với ai, vì có gì đâu mà kể : không bạo lực, không bị chửi mắng, không thiếu thốn. Chẳng lẽ cô kể với họ, là cô luôn luôn muốn nhảy xuống sông, muốn uống thuốc ngủ, muốn rạch tay chỉ vì 2 chữ :  cô đơn. Cô có nhiều *bạn*, có nhiều người muốn có được cô, nhiều người kính trọng và thích thú với cô, những người mà cô vẫn ngày ngày cười nói với, tâm sự với, thậm chí là chăm sóc, khiến họ cảm thấy cô yêu quý họ quá thể đến nỗi họ xấu hổ mà không dám không yêu quý cô. Chẳng biết cảm giác nào là thật là giả, nhưng dường như tất cả chỉ là một màn kịch diễn đi diễn lại, thực sự thì bên cô chẳng có ai, cô không cho ai ở bên….

Hân đếm rất kĩ rồi, cô đã xé 23 tờ đơn ly dị do bố hay mẹ cô viết ra..Nhiều lần bố mẹ cô nói, ly dị sẽ giải thoát, tất cả. Nhưng  cô sợ nỗi mơ hồ trở thành hiện thực, và cô sẽ chẳng có gì nữa, chẳng biết bắt đầu như thế nào và làm lại như thế nào, cũng chẳng muốn mình thảm hại và mọi người tội nghiệp. Ly dị thì có là gì đâu, bao nhiêu người ly dị, bao nhiêu đứa con vẫn thành đạt và vui vẻ. Nhưng cô lại khác, cô bị điên mà, vì cô quá sợ rồi khi nghĩ về những đêm không có bóng người, những ác mộng và suy nghĩ điên khùng. Thế là họ, vì có học thức, lại vì cô mà sống những ngày tháng chán ngấy và im lặng. 21 năm rồi, họ cũng đã già rồi, vậy mà hôm nay, lại để con số ấy tăng đến 24. Cả cuộc đời họ chỉ ước mơ như thế thôi à?

Bố mẹ cô ly dị rồi và Hân nhận ra mình thật quá ngu ngốc. Cô chợt thấy một luồng ánh sáng mới, một tia giải thoát mà lẽ ra cô đã có thể đón nhận từ 7 năm trước_ ở cái đơn thứ 11, cô nghĩ con số đó là đủ để cô cảm nhận được những điều cô đang cảm nhận.

Khi nỗi sợ hãi mơ hồ trở thành hiện thực, và cô nhận ra hiện thực đơn giản và nhẹ nhàng lắm so với nỗi mơ hồ.

Buông tất cả để bắt đầu nhặt lại tất cả

Cô có kế hoạch cho cuộc đời mình rồi: đi gặp một bác sĩ tâm lý rồi gặp một người *bạn*, và lần đầu tiên trong đời, bỏ 2 dấu * đi !

                                                                                                                              Kiwizorba

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lý #tâm
Ẩn QC