"Người thứ ba"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm.

"Cộp! Cộp!!!"

Giày da đắt tiền hiệu Gucci nện từng bước trên sàn đá hoa cương. Xung quanh rộng lớn hoà nhoáng như cung điện song tĩnh mịnh, không có lấy một bóng người.

"Kétttt."

"AI!"

Chỉ vừa chạm tay vào cửa phòng đẩy nhẹ, một lưỡi dao xé gió bay đến. Đầu dao ánh lên ánh sáng bạc lạnh lẽo, nhìn kĩ hơn sẽ thấy chút bóng khác thường. Là kịch độc không mùi không sắc.

"Là anh."

Jon trấn an em gái đang căng thẳng. Trên chiếc giường màu hồng phấn phong cách công chúa, Anna đáng lẽ ra đã ngủ say nay bật dậy, hai tay cầm chặt khẩu súng. Mắt cô bé lạnh lẽo nhưng vẫn lộ ra chút kinh hoảng, mồ hôi ướt đẫm chán. Có vẻ như tình huống này thường xuyên xảy ra, mới tạo được phản xạ nhanh như vậy.

"Đừng sợ, là anh."

Đáy lòng hắn đau thắt lại, em gái hắn mới 5 tuổi thôi. Hắn chậm rãi tiến gần, gỡ khẩu súng trên tay em. Rõ ràng súng đạn hay vũ khí lạnh hắn đã vùng vẫy cùng bao nhiêu năm, nay không tự chủ run nhẹ.

"Ngoan, là anh."

Đôi tay bé nhỏ nhưng nhất định không dời khẩu súng, tay cầm chặt tựa như chết đuối cố giữ cái cọc cuối cùng. Phản ứng cũng ngờ nghệch, mơ màng như còn mộng.

"Anh hai?"

Giọng nói như nấc lên, pha chút tủi thân, chút ngờ vực, chút vui sướng.

Tay hắn gỡ lấy súng vất ra xa, nhìn thẳng vào màu mắt tím giống mình. Rốt cuộc không kìm nén nữa, ôm chặt lấy thân hình nhỏ.

"Là anh. Là anh. Là anh..."

"Là anh?"

"Ừ. Là anh. Từ nay anh không rời đi nữa."

"Huhu, anh! Em cứ tưởng..."

Anna không dám tin, là mơ sao? Nếu vậy cứ ngủ cho đến chết cô cũng không muốn tỉnh lại. Đã 2 năm...

____

Đà Lạt.

Tường Vi cả người quấn chặt như một con gấu, chỉ ló đầu ra đọc kịch bản. Có ai như cô không, hôm nay cả đoàn làm phim bắt đầu di chuyển tới địa điểm quay, lễ khởi quay cũng xong rồi mà giờ cô mới lọ mọ nghiên cứu.

"Ồ. Thì ra tên phim là " Người thứ ba". Hay!"

Cô tỏ vẻ gật gù.

Sau đó.

"Không phải chứ!!!"

Kei nhìn cô vò đầu bứt tóc. Không có chút hình tượng hay dịu dàng nữ tính gì, hắn lại thấy thật đáng yêu. Tay vươn ra xoa xoa cái đầu xù lên.

"Em đọc đi rồi còn học thuộc, khớp lời thoại nữa. Không hiểu thì hỏi anh."

"Vâng."

Tường Vi xị mặt. Số cô đúng là số con rệp, bên ngoài khắp nơi đàm tiếu là hồ li tinh chuyên quyến rũ đại gia, giờ cô lại đóng luôn vai chính phim " Người thứ ba", tên thôi đã đủ gợi đòn!

May mắn, đạo diễn Đông không hổ là người chắp bút cho loạt phim danh giá.

Như cái tên, phim xoay quanh một cô gái tên Thảo - kẻ phá hoại gia đình chính bạn thân. Cậu chuyện phải kể từ rất lâu về trước, khi các nhân vật còn ngồi trên ghế nhà trường. Thảo là cô bé thủ thư trầm tính, ít nói, ngoại hình bình thường. Cô đem lòng thích một cậu nam sinh tên Hưng. Nhưng Hưng đẹp trai, học giỏi, con nhà khá giả- trong mắt tất cả nữ sinh trong trường lúc bấy giờ là bạch mã hoàng tử. Một lần bắt gặp Thảo ngủ quên bên thư viện, trái tim Hưng cũng lỡ mất một nhịp. Hai người trở thành bạn bè thân thiết, nhưng mối tình đầu rụt tè chẳng ai dám thổ lộ. Cứ thế, Hưng lại bị thu hút bởi bạn thân của cô- Lan. Cô gái vui tươi hoạt bát, ít lâu sau hai người chính thức hẹn hò. Ngọc từ đầu đến cuối đều đứng sau cam chịu, cho đến đám cưới. Chú rể đã uống say, trút lại những điều chưa nói trong thời thanh xuân. Ngọc không thể tin, Hưng nói anh ấy đã từng rất yêu cô. Cô chỉ tâm niệm một điều đó thôi, cô hận Lan, cô ta biết nhưng ích kỉ đem Hưng thành của mình. Giữa thành phố hối hả,Thảo có sự nghiệp riêng, có nhan sắc xinh đẹp, tâm hồn lại tràn đầy hận thù, đố kị. Cô nhân lúc đôi vợ chồng trẻ xảy ra cãi vã, dang rộng vòng tay với Hưng, chấp nhận làm người thứ ba. Cô trao cho anh lần đầu tiên, trao cho anh thanh xuân, trao gửi cả tương lai, lại không bằng một tin nhắn Lan thông báo mình có thai. Hưng đã chọn vợ con của mình, tất nhiên rồi, thì ra cô chỉ là đồ hạ tiện, lẳng lơ, chỉ là chút mới lạ bên ngoài gia đình của anh. Kết thúc, cô gái trẻ xinh đẹp như vậy, tương lai hứa hẹn như vậy, lại quay về trường cũ, ngốc nghếch muốn tìm kiếm chút hoài niệm, rồi tự vẫn.

"Haizz."

Thảo là người thứ ba xen vào hôn nhân người khác, điều này không thể phủ định. Nhưng cô không vì tiền, không vì tìm niềm vui xây dựng trên đau khổ. Cô gái này yêu hết mình, yêu mù quáng, yêu một cách ngu ngốc. Cuối cùng thì sao, vẫn một mình gặm ngấm nỗi đau, đem trái tim đầy tổn thương và một thân xác bị vứt bỏ, chọn cách giải thoát cực đoan nhất.

"Sao vậy?"

"Câu chuyện buồn quá."

Tường Vi như thấy mình trong đó. Cô cũng từng yêu một người, chỉ duy nhất một người rồi đem anh ta thành ánh sáng của đời mình, điên cuồng yêu và tin tưởng. Kết cục, lại bị gạt bỏ không thương tiếc.

"Nội dung này khi đem ra, chắc chắn sẽ bị bới móc. Đây là đề tài rất nhạy cảm. Nhưng chính vì thế mà không thể dấu nó đi, các bộ phim truyền hình bây giờ đều đã mất chất, chạy đua về diễn viên trẻ đẹp, cốt lõi lại sơ sài về các tình yêu vĩnh cửu xa vời. Làm người, dù thế nào cũng không phải không còn lương tri. Làm tình nhân cũng vậy, không phải ai cũng xấu, ai cũng tự nguyện. Tôi tin mình và diễn viên mình đã chọn, có thể hoàn thành xuất sắc tác phẩm này, đem nó phơi bày ngoài xã hội. Gạch đá hay khen ngợi đều không thuộc phạm trù quan tâm của tôi, tôi chỉ cần biết chúng ta đã cố hết sức!"

Đạo diễn bất ngờ xuất hiện. Người ta nói ông cổ hủ, nghiêm khắc, nhưng cô thấy có những người thế này, điện ảnh Việt Nam mới chống chọi được với nước ngoài.

"Mai bắt đầu quay, mọi người phải cố lên đấy!"

"Cố lên!"

"Cố lên!!"

"Cố lên!!!"

Cả đoàn làm phim vui vẻ và hăng hái.

____

"Xoạt."

"Hử? Là gió thổi à?"

Nhân viên hậu cần nghi hoặc quay lại nhìn xung quanh. Không có gì đáng ngờ.

"Mình xem nhiều phim trinh thám quá rồi. Cố lên!!"

Khi anh ta hoà cùng đám đông đang bận rộn, trên cành cây rậm rạp lá tạo thành bóng râm lớn, tối tăm và kín kẽ, có một bóng áo đen bất động.

"Đã tiếp cận được mục tiêu."

"Giải quyến gọn gàng vào."

"Rõ."

Ánh mắt lạnh băng như nhìn con mồi, chưa giây phút nào rời khỏi Tường Vi.

___________________________________

Mừng 6K 👀. Ahihi 😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net