C150: Hội ngộ (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không phải ta đã cảnh cáo ngươi phải ở yên một chỗ rồi hay sao?"

Giọng nói lạnh lùng của Rudger văng vẳng bên tai Chrollo.

"Không phải, ta không........"

Chrollo lo sợ mình có thể bị thủ tiêu ngay lập tức.

Hắn cố gắng mấp máy môi kiếm cớ.

"Ta đã ở yên một chỗ theo lời của ngươi. Nhưng con quỷ...con quỷ đó vẫn luôn bám theo ta!"

"Ngươi đang nói nhảm gì vậy?"

"Ta không nói nhảm. Nhìn đi! Chính là cô ta! Ta chắc chắn là kẻ này!"

Chrollo hét lên.

Tại nơi hắn chỉ tay là một nữ sinh vừa ngất xỉu vì bị Chrollo bóp cổ lúc nãy.

Đồng tử của Rudger khẽ co lại khi nhìn thấy người này.

'Joanna Lovett?'

'Cô ta bị bắt dễ dàng thế sao?'

Làm sao cô ta có thể bị tên cặn bã này đánh bại được? Dựa trên trình độ ma pháp sứt sẹo của Chrollo, điều đó hoàn toàn không thể xảy ra.

'Nhưng Joanna Lovett ở đằng kia không phải là giả.'

Rudger đăm chiêu suy nghĩ.

Chrollo cẩn thận hỏi.

"Chúng ta nên làm gì tiếp theo?"

"Tình huống hiện tại khá phức tạp, đầu tiên... ... ."

Lúc Rudger định nói rằng mình sẽ đưa Joanna Lovett chuyển đi nơi khác, một giọng nói vang lên sau lưng hắn.

"Giáo sư Rudger!"

Selina đang vội vã chạy về phía lối vào con hẻm, miệng không ngừng kêu tên Rudger.

'Selina!'

Rudger chợt nhận ra bản thân đang trong tình huống gì.

Hắn và Chrollo Fabius đang đứng trong một con hẻm tối, bên cạnh là một học sinh của Theon bị ngất xỉu. Nhìn vào cảnh này, chắc chắn ai cũng sẽ nghi ngờ hai người bọn hắn đang làm gì đó mờ ám.

"Ối!"

Selina có vẻ cũng đã nhìn thấy cảnh tượng đó, cô ấy dừng bước và mở to mắt, hai tay che miệng, dường như đã bị kinh hãi tột độ.

'Không ổn.'

Giờ mọi chuyện đã như thế này, Rudger cần thiết vạch rõ ranh giới với Chrollo Fabius.

Đây là cách duy nhất để hắn có thể thoát khỏi hiềm nghi.

Nhưng những gì xảy ra sau đó khiến Rudger không kịp trở tay.

"Cô Selina. Tình huống này... ... ."

"Ahhh."

Selina đột nhiên vấp ngã và ngất đi.

Rudger vội vàng chạy lại đỡ lấy Selina trước khi cô ấy ngã xuống đất.

'Cô ấy ngất xỉu vì nhìn thấy một cảnh tượng kinh hoàng như vậy sao?'

Hắn không tính đến trường hợp này.

Có lẽ như vậy lại tốt hơn.

Rudger lúc này cần Chrollo Fabius rời đi ngay lập tức để hắn có thể thu dọn hiện trường.

"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhh... ... !"

Tuy nhiên, có điều gì đó kỳ lạ trong phản ứng của Chrollo.

Người đàn ông còn sung sướng cách đây không lâu giờ đây đang run rẩy chỉ tay về phía Rudger.

Thứ phát ra từ miệng hắn ta là một tiếng hét thậm chí không giống ngôn ngữ của con người.

'Phản ứng của hắn ta.....'

Rudger khó hiểu trước hành động của Chrollo. Thái độ của Chrollo có gì đó rất kỳ lạ.

Rudger nhìn theo hướng tay của Chrollo. Hắn phát hiện ngón tay của Chrollo đang không chỉ vào mình mà chỉ vào người ở bên cạnh.

Hắn chỉ vào Selina làm gì?

───!

Ngay lúc Rudger định hỏi Chrollo, hắn chợt cảm nhận được một cảm giác ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

Ánh mắt hắn tự nhiên hướng xuống phía dưới.

'?!!!'

Rõ ràng Selina vừa mới ngất đi, nhưng sao bây giờ lại đột nhiên tỉnh lại?

Trước khi Rudger kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra, tay phải của Selina đã cử động và nắm lấy cổ áo của hắn.

"Thật không thể chịu được!"

Đôi môi hồng hào mở ra và một giọng nói xa lạ không phải của Selina vang lên.

Giọng nói vui vẻ và nhẹ nhàng đã trở nên sắc bén, giống như những chiếc gai nhọn của bông hồng chứa đầy độc tố.

Rudger đã từng nghe thấy giọng nói này trước đây, chính là giọng nói trong lần đầu tiên hắn gặp Esmeralda trong khu rừng lúc nửa đêm.

"Ta đã cố gắng nhẫn nại cho đến khi lễ hội kết thúc, nhưng kẻ ngu xuẩn nhà ngươi quả thực khiến ta mất hết kiên nhẫn."

Khi Selina mở mắt ra, đôi mắt của cô ấy đã chuyển sang màu đỏ từ lúc nào, không còn là màu tím nhạt thường ngày.

'Màu mắt thay đổi?'

Những thay đổi không kết thúc ở đó.

Mái tóc hồng đặc trưng của Selina nhạt đi và dần nhuốm màu đen.

'Ảnh hưởng của ma pháp sao?'

"Ta nghĩ lại rồi. Thật ngu ngốc khi tiếp tục chờ đợi như thế này."

Selina đứng dậy, liếc nhìn Chrollo với nụ cười quyến rũ.

Chrollo run rẩy như đang phải đối mặt với tử thần đến từ địa ngục.

"Là ngươi?"

"Lâu rồi không gặp, Chrollo Fabius."

"Làm thế nào mà ngươi vẫn còn sống?"

"Ngươi có vẻ rất bất ngờ khi ta vẫn còn sống nhỉ? Vậy ngươi chắc chắn biết lý do ta đứng ở đây, đúng không?"

"Không! Không! Ta không muốn chết! Ta không muốn chết!"

Chrollo hoảng loạn, dùng tay bóp mạnh đầu.

Tinh thần của hắn ta vốn đã gần như không thể trụ vững, đến bây giờ đã sụp đổ ngay khi đối mặt với Esmeralda.

Esmeralda quan sát cảnh tượng đó, giơ ngón tay về phía hắn.

Chrollo thở hổn hển! Hắn đau đớn hét lên một tiếng và gục xuống.

"Ngươi vẫn chưa được phép chết. Ít nhất là hiện tại."

Rudger vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Selina là Esmeralda? Cô ấy là Đệ Nhất còn lại ở Theon?

Nhưng cho đến nay, hắn chưa bao giờ cảm thấy điều gì đáng nghi từ Selina. Đó không phải là thứ có thể dễ dàng che giấu chỉ bằng diễn xuất.

Đúng lúc này, một ý tưởng chợt loé ra trong đầu Rudger.

'Đa nhân cách?'

"Ồ."

Esmeralda mỉm cười như thể vừa phát hiện ra Rudger đang nhìn chằm chằm về hướng này.

"Nghĩ lại thì, đây là lần đầu tiên chúng ta chính thức gặp mặt nhỉ, John Doe? Chúng ta vẫn luôn theo mệnh lệnh của Linh Cấp, một ngoài sáng một trong tối che giấu thân phận trà trộn vào Theon. Ta không nghĩ là chúng ta sẽ gặp mặt nhau theo cách này."

Rudger mở miệng, ghi nhớ những thông tin vừa thu thập được.

"Ngạc nhiên đấy. Ta chưa bao giờ nghĩ rằng ngươi sẽ trà trộn vào đây theo cách này."

Cấu trúc của sức mạnh ma thuật thay đổi, màu tóc, màu mắt cũng thay đổi, tính cách cũng thay đổi.

Thay vì chỉ đơn giản là một bệnh tâm thần do rối loạn phân ly gây ra, triệu chứng này gần giống với việc có hai người khác nhau cùng tồn tại trong một cơ thể.

"Chà, ấn tượng đấy. Ngươi có thể nhận ra ngay lập tức."

Esmeralda nói như thể cô ta thực sự ngạc nhiên, nhưng đôi mắt đang mỉm cười thì hoàn toàn chẳng cho thấy sự ngạc nhiên nào.

Rudger chìm trong suy nghĩ, cố gắng khống chế biểu cảm trên khuôn mặt của mình.

Suy cho cùng, rất có thể nhân cách Selina đã được Esmeralda tạo ra từ lâu để che giấu thân phận của bản thân.

Chắc hẳn cô ta đã sinh sống dưới cái tên Selina được một thời gian dài.

Nhưng nếu một người phải sống một cuộc sống hai nhân cách trong một thời gian dài, chắc chắn sẽ có lúc một loại nhân cách bắt buộc phải được thả ra.

Mặc dù vậy, thân phận Selina vẫn không hề khiến ai nghi ngờ cho đến khi bước vào Theon.

Chắc chắn cô ta phải có đồng bọn.

Trong trường hợp đó, Joanna Lovett ngất xỉu ở đằng kia, có vẻ là người sống sót cuối cùng sau trận hỏa hoạn Roteng.

Một Đệ Nhị của tổ chức, chắc hẳn cô ta phải là thành viên trực tiếp dưới quyền của Esmeralda.

'Mình đã mắc sai lầm.'

Giấu đi sự ngạc nhiên của bản thân, Rudger lên tiếng một cách tự nhiên.

"Vậy ngươi định làm gì, Esmeralda? Ngươi tính giết hắn?"

"Ồ, cái đó à?"

Esmeralda lắc đầu.

"Ta tạm thời chưa có ý định giết kẻ này. Không phải bây giờ."

"........!"

"Ta không ngờ bản thân lại bị đánh thức theo cách này. Ai mà ngờ Selina sẽ bất tỉnh trong tình huống này cơ chứ."

"Các ngươi là hai cá thể độc lập?"

"Ta nghĩ điều đó đã rất rõ ràng, không phải sao? Nếu chúng ta chia sẻ ký ức cho nhau, thân phận Selina đã chẳng thể che giấu một cách hoàn hảo như vậy."

Rudger gật đầu, cho rằng điều đó có lý. Esmeralda và Selina có cùng một cơ thể nhưng là hai người hoàn toàn khác nhau.

Hai bản ngã cùng tồn tại song song trong một thân xác nhưng riêng biệt về tư duy và tính cách.

Như vậy cũng có thể giải thích tại sao Selina có thể triệu hồi các tinh linh của gió, đất và nước.

Trong khi Esmeralda có thể triệu hồi là tinh linh hệ Hoả <Quasimodo>.

Việc họ có thể lập khế ước với những tinh linh hoàn toàn khác nhau có thể bởi vì hai người không giống nhau.

"Đứa trẻ đó hoàn toàn không biết gì cả. Nó giống như ta của ngày xưa. Lương thiện và ngu ngốc."

Esmeralda lẩm bẩm, có lẽ đang nhớ lại những ngày còn ở Roteng, cô ta trừng mắt nhìn Chrollo đang bất tỉnh.

Ý muốn giết người mạnh mẽ trào dâng trong cô ta, nhưng lý trí đã tuyệt vọng đàn áp nó.

Rudger quan sát biểu cảm của Esmeralda, thấy vậy liền nhẹ nhàng nới lỏng nắm đấm đang siết chặt của mình.

'Có thể không?'

Suy nghĩ của Rudger chuyển động không ngừng.

Esmeralda lúc này đã hoàn toàn mất cảnh giác. Tâm trí của cô ta đang tập trung vào Chrollo.

Nếu tấn công bất ngờ lúc này, hắn có thể giết chết cô ta không?

Có thể không?

Nếu Rudger thành công giết Esmeralda ở đây, Selina cũng sẽ chết. Bởi vì cả hai đều sử dụng chung một cơ thể.

Esmeralda là thành viên của tổ chức. Rõ ràng cô ta là kẻ thù của Rudger.

Nhưng còn Selina thì sao? Cô ấy có thực sự là kẻ thù của hắn không?

'... ... .'

Nếu hắn không đưa ra lựa chọn, cơ hội như thế này sẽ không bao giờ đến nữa.

Tuy nhiên, trong khi lý trí liên tục thúc giục hắn ra tay thì đôi tay Rudger lại không cử động.

Rudger nhắm mắt lại và thả lỏng vai.

Hắn không nắm chắc có thể giết chết cô ta. Hắn không muốn đánh cược.

Từ lúc Esmeralda mở mắt ra, sinh vật đó cũng đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Ánh mắt đó chưa bao giờ rời khỏi Rudger.

Chỉ có một thứ có thể làm việc đó lúc này.

<Quasimodo>

'Nó đang cảnh giác với mình.'

Nếu Rudger chiến đấu, khu vực xung quanh sẽ sớm trở thành biển lửa.

Có rất nhiều người đang tụ tập gần đó tham dự lễ hội, nếu chuyện đó xảy ra, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Tin tốt là Esmeralda sẽ không giết Chrollo ngay lập tức.

Và những gì xảy ra trong con hẻm sẽ được giữ bí mật.

Tuy nhiên, thời gian chỉ còn lại bốn ngày.

Cho đến lúc đó, hắn chắc chắn phải đưa ra lựa chọn.

"Ta phải rời đi."

Đúng lúc đó, Esmeralda mở miệng.

"........."

"Hãy chăm sóc Selina. Nhìn phản ứng của cô ta, cô ta có vẻ không hề ghét ngươi."

Sau khi nói xong thân hình Esmeralda ngã xuống, Rudger nhanh chóng đỡ lấy đối phương.

Mái tóc đen đã trở lại màu hồng.

'Sức mạnh ma thuật dần trở lại thành Selina rồi.'

Nhưng Rudger lúc này cần phải xử lý Chrollo Febius và Joanna Lovett.

Nếu cứ để hai người ở đây, nếu có ai đó chứng kiến ​​cảnh tượng này thì cũng sẽ rất rắc rối.

Hắn cần một người giúp đỡ.

Trong trường hợp này, chỉ có một người phù hợp.

Rudger lấy ra thiết bị liên lạc.

"Dựa theo địa điểm ta phát, tới đây ngay lập tức."

Khoảng ba phút sau, trong ngõ xuất hiện thêm một người.

"Ngài Đệ Nhất, ngài cho gọi tôi?"

Sedina Rosen vội vã chạy tới, một tay cầm xúc xích mới nướng và tay kia cầm một viên kẹo.

Cô ấy thậm chí còn đội một chiếc băng đô trên đầu.

"... ... Có vẻ như ngươi đang tận hưởng lễ hội rất tốt."

"Ôi!"

Sedina vội vàng ném đồ trên tay xuống.

Cô ấy lí nhí.

"Tôi xin lỗi."

"Không có gì phải xin lỗi."

Rudger lặng lẽ chỉ tay vào Chrollo Fabius và Joanna Lovett.

"Xử lý giúp ta hai kẻ này."

Rudger bắt đầu cảm thấy được lợi ích của việc có trợ thủ rồi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net