Chương 1. Người trong mộng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng tranh tối tranh sáng.

Người đàn ông ngồi trên sofa, trước mặt là thiếu nữ chỉ khoảng 19, 20 tuổi. Gương mặt nàng trắng nõn nà ngây thơ như con mèo nhỏ, thế nhưng lại mặc chiếc váy ngủ trong suốt, phơi bày toàn bộ thân hình nóng bỏng, chỉ còn lại chiếc quần lót màu đen che đậy cặp mông vểnh cùng nơi mềm mại ướt át. Đầu vú hồng hào đã dựng đứng trên bộ ngực tròn trịa, chọc lên lớp áo mỏng tang.

Người đàn ông bày ra bộ mặt lạnh lùng cấm dục, tưởng như thiếu nữ trước mặt không gây ra một chút ảnh hưởng nào, nếu như không nhìn đến hạ thân đã cương cứng phồng lên như muốn chọc thủng lớp quần Âu, cùng yết hầu trượt lên trượt xuống bán đứng tâm tình anh.

- Lại đây - Anh nói, giọng khàn khàn vì dục vọng.

Thiếu nữ ngoan ngoãn đi đến trước mặt anh, cúi đầu xuống muốn giấu đi gương mặt đỏ bừng.

- Cởi.

Thiếu nữ bối rối mím chặt môi, ngẩng đầu lên nhìn anh. Đôi mắt long lanh nước.

- Không phải muốn câu dẫn tôi sao? Bây giờ lại bày ra bộ mặt trinh tiết liệt nữ? Cởi. Đừng để tôi nhắc lại lần thứ ba.

Thiếu nữ run rẩy cầm lấy vạt áo, nhưng lại vụng về không thể cởi ra. Người đàn ông mất kiên nhẫn, trực tiếp kéo nàng ngã xuống lòng mình, bàn tay to lớn xé bỏ chiếc váy ngủ mỏng manh. Nàng vì bất ngờ mà kêu "A" một tiếng, đến tai người đàn ông lại thành tiếng rên rỉ gợi tình. Tiếng rên rỉ yêu kiều làm bùng lên hoàn toàn ngọn lửa dục vọng trong con mắt người đàn ông. Anh cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của thiếu nữ.

Đôi môi như có mật, ngọt ngào vô cùng. Người đàn ông muốn tiến sâu hơn, nhưng thiếu nữ kiên quyết căn chặt răng. Anh bật cười, không vội vàng mà đưa bàn tay thô ráp chụp lên bầu ngực nàng, vân vê hai đầu vú, càng bóp lại càng nghiện, điên cuồng nhào nặn thành đủ mọi hình dáng. Thiếu nữ không chịu nổi kích thích, há miệng thở dốc. Anh nhân cơ hội đưa lưỡi vào miệng nàng, nụ hôn càng thêm sâu.

- Thật dâm, sao vú lại dựng đứng lên cả rồi? Muốn tôi sao?

- Không...không phải...

- Không phải sao? Vậy để tôi kiểm tra một chút.

Nói rồi một bàn tay từ bầu ngực thiếu nữ rơi xuống nơi tư mật, luồn qua quần lót mà vỗ về chơi đùa hai cánh hoa, trong chốc lát nước mật đã chảy ướt đẫm bàn tay anh.

- Bé con hư hỏng. Đã ướt đến thế này rồi, còn không chịu thừa nhận mình dâm đãng?

Nói rồi ngón tay khẽ đâm vào lối nhỏ. Thiếu nữ trợn trừng mắt, không thừa nhận nổi sự trêu chọc này, vội nắm lấy cổ tay người đàn ông, nhỏ giọng rên rỉ.

- Ưm...đừng mà... Á!

Không để nàng nói hết câu, anh không báo trước mà đâm thêm một ngón nữa. Tầng tầng lớp lớp thịt non bao bọc lấy hai ngón tay.

- Lỗ nhỏ tham ăn. Mới chỉ hai ngón tay thôi đã cắn chặt thế này. Đợi lát nữa gậy thịt của tôi đâm vào, có phải em sẽ cắn đứt luôn không?

Phía dưới bị trêu chọc chảy nước không ngừng, cộng thêm dâm ngữ phát ra từ miệng người đàn ông, thiếu nữ xấu hổ không chịu nổi mà bật khóc.

- Đừng khóc. Trước tiên phục vụ tôi thoải mái. Tôi liền cho em ăn no.

Người đàn ông rút tay ra khỏi tiểu huyệt, hai ngón tay bóng loáng nước nhờn chảy ra từ lỗ nhỏ của cô gái. Anh đưa lên miệng, mút sạch ngón tay trước gương mặt càng ngày càng đỏ của nàng, cố tình phát ra tiếng chùn chụt chói tai.

- Nước của em cũng thật ngọt.

Xong xuôi, anh đẩy nàng xuống quỳ dưới háng mình, giải phóng cho cự vật đã cương cứng đến phát đau. Gậy thịt bật ra đập vào gương mặt đầy nước mắt của thiếu nữ.

- Ngoan, ngậm nó.

Thiếu nữ ghét bỏ quay mặt đi.

Ánh mắt người đàn ông tối xuống, giận dữ mà nắm cằm cô gái quay lại đối diện với gậy thịt của mình. Bóp miệng nàng bắt nàng há ra, đâm lút cán côn thịt vào cuống họng nàng.

- Ưm...a...ưm...

Mặc kệ phản kháng, người đàn ông vẫn giữ lấy gáy nàng không ngừng ra vào trong miệng thiếu nữ, bàn tay còn lại cũng không yên phận mà xoa nắn bầu ngực đã in đầy năm dấu ngón tay của nàng. Cảm giác sung sướng trong khoang miệng ấm áp của nàng chạy dọc sống lưng, làm anh bật ra tiếng rên rỉ:

- Nhan Nhan, thật sướng...

Anh ra vào thêm khoảng một trăm lần, côn thịt giật giật, bắn tất cả vào sâu trong miệng Diệp Nhan.

Rút gậy thịt ra khỏi miệng Diệp Nhan, Thẩm Sở Quân bày ra bộ mặt thoả mãn, dựa vào sofa mà vuốt ve mái tóc nàng. Diệp Nhan bất đắc dĩ phải nuốt lượng lớn tinh dịch không ngừng ho khan, một chút chảy ra khoé miệng. Ngước đôi mắt tròn xoe ngập nước lên nhìn Thẩm Sở Quân, ai oán lên án:

- Thầy...hức... hức...đồ lưu manh...

Tiếng gọi thầy mềm nhũn của thiếu nữ làm Thẩm Sở Quân bừng tỉnh giấc.

Cầm điện thoại lên, đã 7 giờ sáng. Rèm cửa sổ tung bay, ánh nắng buổi sớm rọi vào căn phòng ngủ rộng lớn xa hoa. Anh ngẩn người. Không còn Diệp Nhan. Không còn thiếu nữ trần truồng đứng trước mặt anh mặc anh dày vò. Chỉ có một mình anh trên giường, với đũng quần ướt đẫm. Nghĩ đến cô gái trong giấc mơ, nghĩ đến cảm giác ấm áp căng chặt khi ngón tay anh khám phá cơ thể nàng, khi anh đưa mệnh căn của mình ra vào trong miệng nàng, nghĩ đến đôi mắt ngập nước của nàng ngẩng đầu nhìn anh, tiểu Quân lại không tự chủ mà ngóc đầu dậy. Thẩm Sở Quân vò tóc, một giáo sư 30 tuổi như anh lại có thể có phản ứng ngây thơ như một tên tiểu tử đang dậy thì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net