Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     "Êy nhóc, em vẫn còn ngủ à ? "
   Đến giữa trưa, trên giường vẫn xuất hiện một con sâu quấn chặt lấy chăn không buông. Gin vốn dĩ đang khó ở ( chắc đến tháng :)
liền đích thân gọi Shinichi dậy, kiểu hắn mà không thoải mái thì đừng ai thoải mái được vậy. Thật là xấu tính quá đi Gin ca

     " Mệt lắm "
     Trong chăn ló ra cái đầu bù xù của Shinichi, khuôn mặt đỏ ửng lên. Hắn nhíu mày vẻ lụng lành nhưng trong thâm tâm lại gào thét. CHĂM NGƯỜI ỐM THẾ NÀO VẬY CÁC THÍM ?!!!!

      Gin tính cách tsudere, tay ôm cả chăn lẫn người xuống dưới nhà. Miệng lạnh lẽo sai Vodka
     " Đi mua thuốc "
      Vodka ngoan ngoãn chạy đi mua. Haizz, ai biểu đại ca quá mạnh bạo làm chi để rồi sáng ra chạy đi mua thuốc. Thặc mệt mỏi cho phận đàn em.

      Một loạt thuốc đều đặn cho mỗi bệnh trạng của Shinichi được xếp ra. Gin liếc thấy một tuýp kem bôi. Khụ, lát nữa bôi cho em ấy vậy. ( bôi chỗ nào các thím biết rồi đấy )

       Shinichi nóng hầm hập bị quấn trong chăn nằm trên ghế so pa. Cậu hơi mơ màng nhìn Gin đang đeo tạp dề vào đứng bên bàn xếp thuốc ra cho cậu. Shin có chút thức tỉnh..hình như hình ảnh này hơi sai rồi. Có lẽ là ốm quá mà thôi.

      Bàn tay to lớn lạnh lẽo đặt trên trán cậu thử độ  ấm. Gin nhận ra cậu đang ngày một nóng hơn. Anh nhíu mày, cần cho cậu ăn tốt mới có thể uống thuốc. Nhưng mà có cái tình thú mớm cháo rất muốn thử. Mặt Gin hiện vẻ gian tà, phải chuẩn bị cho mọi tình huống.

       " Nhóc , em dậy ăn một chút "
    Bát cháo trứng thơm phức được đưa tới mặt Shin. Cậu hơi mơ mơ cầm muỗng ăn một thìa rồi..nthìa. Tốc độ ăn chậm như rùa vậy khiến Gin có chút không kiên nhẫn muốn hất bàn. Con mịa nó, đáng lẽ anh phải chọn mớm cháo ngay từ đầu mới phải.

       Shinichi ăn hết bát cháo hết nửa tiếng. Thực ra cậu biết Gin đang hơi mất kiên nhẫn nhưng mà trêu cũng vui mà. :)

       " Uống thuốc rồi...bôi thuốc nào "
        Gin cho cậu uống thuốc xong liền vác lên phòng làm công cuộc bôi thuốc. Shinichi hối hận rồi, quả báo thật đó.

       Cảnh tượng vợ chồng đóng cửa bảo nhau này khiến mấy con người trong nhà có chút...Mù mắt có hợp kim...
         Thắp nén nhang cho những đôi mắt....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net