Chương 28 : H , SM ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lời đầu tiên tôi chân thành xin lỗi các độc giả . Tôi đã ngừng viết truyện gần một năm nay mà không nói một lời nào . Lý do có phần chính đáng và cũng có phần ... dễ bị ăn gạch :))) . Thứ nhất vì tui đã là năm cuối cấp 2 và phải lo thi tuyển sinh này nọ nên cũng rất ít thời gian ...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Và một phần là do lười viết truyện :v ... và thật ra tôi cũng sợ rằng sẽ viết không hay và làm mất lòng mọi người
Và từ bây giờ tôi sẽ cố viết lại truyện :))) Nên mong những đọc giả đã đọc truyện của tui có thể tiếp tục ủng hộ . Tôi không thể hứa trước điều gì nên tôi sẽ cố bù đắp quãng thời gian tôi vắng mặt . Có thể truyện của tôi sẽ không còn hay như lúc trước nhưng tui sẽ cố chỉnh sửa lại cho nó được như lúc ban đầu :))))))))))) 🙏🙏🙏🙏

THÔI KHÔNG TỐN THỜI GIAN CỦA MỌI NGƯỜI NỮA TA VÀO TRUYỆN NHÉ :D
---------------------------------------------------
Nhờ tác dụng của thuốc mà cơ thể của anh đã trở nên dâm đãng hơn nhiều , dương vật phía dưới chỉ cần chạm nhẹ thôi cũng có thể phóng khích bất cứ lúc nào . Cậu nhếch mép cười vì mọi chuyện theo đúng ý mình , bất chợp đưa tay nắm lấy dương vật của anh không ngừng ra sức xoa nắn nó . Cơ thể của anh cộng thêm tác dụng của thuốc càng khiến nam căn phía dưới cương cứng lại ngay lập tức , cậu được nước càng lấn tới , tốc độ càng gia tăng nhanh hơn . Anh rên rỉ , mặc dù không muốn nhưng chẳng thể phủ nhận rằng tay nghề của cậu rất tốt , vặn vẹo cơ thể muốn thoát ra đôi bàn tay đầy ma lực ấy nhưng càng cử động mạnh càng làm cho những sợi dây ma sát vào cơ thể trần trụi của anh . Cuối cùng , anh cũng nhanh đạt tới cao trào nhưng cậu nào muốn anh cho anh ra dễ dàng như thế . Bàn tay đang nắm lấy dương vật của anh bỗng siết chặt hòng ngăn anh được giải phóng .
" Aaaaaaaaa...... " _ Anh la lên đau đớn , khó chịu giãy dụa đòi giải phóng một giọt lệ ấm nóng lăn dài trên khóe mắt anh _ " ĐỪNG , thả nó ra mau , làm.... ơn ch...o thầy...ầy được giải phóng đi aaaa... ưm . Thầy... khô...ông thể chịu được aaaaaaa..."
Cậu vẫn im lặng không trả lời , bàn tay cậu càng siết chặt , giữ cho anh không xuất ra . Tay còn lại mò vào túi đi học , lấy ra một món đồ chơi khác , anh nhìn thấy nó liền kinh sợ . Đó là một dương cụ giả thô to và xung quanh nó là những cái gai nhỏ chi chít nhau . Cậu mỉm cười khi thấy biểu cảm thú vị đó của anh , cậu từ từ đưa thứ công cụ ấy tới thật gần hoa huyệt trước mặt đồng thời xem phản ứng của anh biến đổi như thế nào .
Anh đang sợ hãi ...
Phải , đang sợ hãi , đó chính là biểu cảm mà cậu muốn nhìn thấy nhất , thật là vui phải không nào . Cơ thể anh càng giãy dụa kịch liệt hơn khi thứ ấy chạm tới cửa huyệt của mình và điều đó chỉ khiến cho những sợi thừng càng bện chặt vào da hơn . Đôi mắt mở to úa nước khi thứ ấy chạm vào cửa huyệt , đau đến chẳng thể nói nên lời . Cậu từ từ đẩy vào cơ thể anh , từ từ khiến anh cảm nhận nỗi đau rõ ràng hơn . Chỉ việc nhìn anh đau đớn thế này thôi cũng khiến cậu cương rồi . Nhưng từ từ đã nào , bởi vì ... thời gian còn nhiều lắm , chúng ta từ từ thưởng thức nhé SENSEI~~~~ .
Cơ thể anh vặn vẹo nhưng càng cử động nhiều dương vật càng đẩy sâu vào trong cơ thể . Đến khi chạm điểm G trong người anh , cậu mới bắt đầu tăng tốc độ , càng lúc càng nhanh hơn , tốc độ cứ thế tăng dần .
Trong cơn đau đớn khi những gai nhọn ma sát tràng bích , anh lại cảm thấy được khoái cảm tột độ vì cậu cứ liên tục chạm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong . Khoái cảm ấy làm anh muốn càng muốn xuất ra hơn nhưng đằng trước lại bị chặn lại . Dương vật của anh giờ đây cương cứng , gân xanh đã nổi lên tự bao giờ . Không thể nào chịu được thêm nữa , anh cầu xin cậu
_ Kamui... kamu...i là...làm ơn hãy cho ... cho thầy xuất ra đi , mau đi

_ Sensei , thầy hãy nói rằng " Chủ nhân xin ngài hãy cho tôi được xuất ra đi " thì có thể em sẽ suy nghĩ lại á nha~~~ - Cậu mỉm cười nói với anh bằng chất giọng ngây ngô hiền lành nhưng hành động của cậu lại trái ngược , càng gia tăng tốc độ hơn nữa không một chút lưu tình .
Nụ cười trên môi cậu nhìn thật hiền lành thánh thiện nhưng càng khiến anh sợ hãi , nụ cười đó thoạt nhìn như thiên thần nhưng thật chất là của ác ma , chỉ cần anh nói ra điều gì không vừa ý liền không biết hậu quả sẽ bi thảm như thế nào . Nhưng trong cơn cực khoái anh nào có thể giữ tự trọng cho bản thân nữa chứ.
-Chủ nhân ... xin ngài ... xin ngài hãy ...cho tôi được xuất ra đi _Anh cầu xin bằng tất cả sức lực còn xót lại , đôi mắt đẫm lệ , cơ thể gồng sức chịu đựng mới chỉ nói ra được vài từ .
Cậu nhếch mép , bàn tay từ từ thả lỏng ra . Chỉ trong tích tắc anh liền phóng ra hết như trút bỏ được phần nào gánh nặng . Tinh dịch văng ra khắp nơi dính lên người anh và trên cả người cậu . Anh mệt mỏi , cơ thể rũ rượi , không còn chút sức lực kháng cự nào , cả người đỏ ửng lên , đôi mắt đỏ vô hồn còn vương vấn lệ . Đôi môi anh đào mộng nước giờ đây đã sức nẻ vướng ít máu tươi , có lẽ vì chịu đựng đau đớn nên anh đã cắn vào môi mình đến bật máu . Anh vẫn bị trói trên chiếc ghế nhưng đã không còn cử động nữa vì đâu còn sức nữa . Dương vật vẫn cắm sâu vào cơ thể , phần trong huyệt rỉ ra chất lỏng màu trắng khiến cho việc ra vào dễ dàng hơn .
Cậu nhìn anh , anh thật đẹp nha tựa như một con búp bê sắp bị chơi nát vậy đó . Đôi đồng tử thu nhỏ lại , cậu nhếch mép cười , giờ đây con quái vật bên trong cậu càng lộ rõ bản chất khát máu hơn .
" Sensei , thầy hư thật nha , văng khắp người em rồi này , như vậy là không được đâu , phải phạt " _ Vừa nói , cậu vừa cởi bỏ lớp quần áo vướng víu của mình lộ ra phân thân đang căng cứng đến phát đau .
Mạnh bạo rút dương cụ giả bên trong cơ thể anh , không để cho người bên dưới nghỉ ngơi liền đâm thẳng vào mà không báo trước một tiếng cũng như không sử dụng bất kì một sự chuẩn bị nào .
- AAAAAAAAAAAAAA .... _ Anh vì bị xâm phạm quá đột ngột nên không phản ứng kịp khiến nơi đó giãn nở cực đại gây ra đau đớn .
Cậu vẫn cứ xâm phạm vào nơi đó , tốc độ càng lúc càng nhanh hơn . Dương vật thô to đâm sâu vào nơi tư mật đến ẩn đỏ , đôi lúc có vài sợi tơ máu chảy ra .
" Ka ... kamui a..aa đừng ...mau dừng lại đi mà , không thể nữa , không thể ra được nữa ... " _ Anh rên rỉ , văn vẹo khó chịu . Tuy mới xuất ra nhưng cơ thể nhạy cảm do thuốc của anh vừa bị kích thích nhẹ liền đứng thẳng trở lại .
Bên trong của anh thật tuyệt vời nha , con quái vật đội lốt người tên kamui càng muốn nhiều hơn nhiều hơn nữa . Nhìn thấy người bên dưới không ngừng van xin , không ngừng khóc lóc đau đớn mà cậu cảm thấy thật vui làm sao . Anh như con chuột bạch vùng vãy trong vô vọng để cuối cùng tuyệt vọng cầu xin kẻ săn mồi tha mạng vậy .
        Tuy có cảm giác đau đớn như bị xé ra làm hai nhưng bên trong anh vẫn có những cơn cực khoái không thể nói nên lời được . Tên nhóc này quả thật không tầm thường , mỗi khi anh đã gần như kiệt sức hoàn toàn cậu liền khiến cho anh cao hứng trở lại , hoàn toàn không cho anh một giây để thở . Nếu cứ tiếp tục e là không thể gượng dậy nổi .
        Đến cuối cùng , cậu và anh ra cùng lúc , cậu xuất ra trong người anh . Dòng tinh dịch ấm nóng của cậu chảy qua nhưng vết thương bị hở bên trong huyệt động như xát muối lên nó vậy , đau quá, thật sự rất đau a ...
         Mọi chuyện đang diễn biến khá suôn sẻ ( suôn cái *beep* hành người khác vừa thui 😬😬😬 ) thì đột nhiên
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
" Gin-chan mở cửa ra nhanh đi không là em phá cmn cửa luôn bây giờ "_ Kagura đứng ngoài cửa said
   
++++++++++++++++++++++++++++
      Mọi người đoán diễn biến tiếp theo sẽ ra sao nà ahjhj
      Có lẽ là qua một năm rồi thì tôi sẽ không còn viết hay như hồi trước nữa đúng chứ , mấy thím nào muốn góp ý cứ góp ý nhiệt tình vào nhá , tui sẽ không giận đâu mừ :)))))) ( có khi góp ý càng nhiệt tình tui càng thích ahjhj 😆 )
      Thiệt ra mỗi lần làm truyện tui cũng chả nghĩ nhiều đến cốt truyện lắm , cứ làm đại tới đâu thì tới thui . Truyện này tui từng dự định viết 100 chap nhưng với cái tiến độ như hiện giờ chắc 2 , 3 năm nữa cũng không chừng , haizzz...
      Chắc có rất nhiều độc giả đã chuyển bị sẵn gạch đá để ship qua nhà tui rồi chớ j ( 😆😆😆😃😃😃😃 )
     Cảm ơn mọi người đã ủng hộ và ...
.
.
.
.
..
...
..........
    Lần đầu viết H mong mọi người thông cảm cho , tui viết dở lắm đúng không , viết dở lắm chứ gì , suốt một năm mà đền bù cho có nhiêu đây thui chắc mấy thím khuyến mãi thêm mấy đôi dép lào ship qua nhà tui quớ 😭😫😭😭😭😭
     Cảm ơn vì đã đọc truyện này của tui , cảm ơn tất cả mọi người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net