Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cửa thư phòng bị thô bạo đẩy ' rầm ' mở ra, bên trong Enzo đang ngồi trên chiếc sô pha nhung, một tay bưng ly hồng trà Fabio vừa pha, thỉnh thoảng tùy tay lật xem văn kiện được gửi tới từ Italy đặt trên bàn gỗ đỏ trước mặt.
Nghe tiếng, thân thể hắn không thể thấy vừa động, hồng trà trong ly dao động nhưng không có một giọt tràn ra ngoài.
Không có lập tức giương mắt nhìn tình hình ngoài cửa xét, Enzo nhìn chất lỏng màu hổ phách trong ly, tựa hồ đối với nước trà không có tràn ra rất vừa lòng, sau khi đem chén trà vững vàng đặt trên miếng lót ly, mới không nhanh không chậm ngẩng đầu.
Người tới là một thanh niên trên dưới  26 tuổi, tóc màu sợi đay, thẳng tắp, ngũ quan lập thể, nhưng so với Enzo gương mặt thuần túy người Châu Âu thì thanh niên này diện mạo mang rõ đặc điểm người Châu Á. Vừa nhìn liền biết là con lai.
Thanh niên mặc một chiếc sơmi trắng, cổ áo đi xuống liên tiếp ba chiếc cúc áo chưa cài, lộ ra tảng lớn ngực cùng một chiếc quần tây màu đen mang sọc tối màu. Tuy rằng trong phòng máy sưởi đầy đủ, nhưng ăn mặc của thanh niên này thật khiến người ta nhịn không được muốn ra tiếng nhắc nhở hắn thời tiết hiện tại.
"Anh, tới Nhật Bản mà cũng không thông báo em một tiếng, để em cho chuẩn bị một chút." Thanh niên mở miệng, toàn bộ thư phòng đều phảng phất náo nhiệt hẳn lên, rồi lại không phải khiến người chán ghét ồn ào.
Thoải mái hào phóng ở bên người Enzo ngồi xuống, nhếch chân lên bắt chéo, hai tay gác lên chỗ tựa lưng trên sô pha, là bộ dáng một thật thật tại tại nhị thế tổ cà lơ phất phơ.
Enzo nhìn thanh niên liếc mắt một cái, thanh niên là một trong những anh em cùng cha khác mẹ của hắn. Cha hắn có năm người vợ. Mà trong năm người vợ này, mẹ hắn có được thuần khiết huyết thống hoàng thất tôn quý, địa vị không thể lay động. Mẹ của thanh niên trước mắt này vào thời điểm hắn hiểu chuyện mới vào nhà Morton, nghe là một Geisha Nhật Bản.
Enzo đối với nữ nhân Nhật Bản kia ấn tượng không tính sâu, chỉ nhớ rõ cùng mẹ hắn cao ngạo cao quý không chịu vì bất luận chuyện gì mà chịu thua thiệt, tính cách bất đồng, nữ nhân Nhật Bản kia dịu dàng phảng phất tuyết dung róc rách suối nước, thật ra mơ hồ có thể lý giải vì sao lúc ấy cha hắn đã quá trung niên vẫn khăng khăng muốn đem một nữ nhân thân phận thấp kém như vậy về nhà Morton.
Cha hắn mất sớm, nhưng tổng cộng có 6 con trai, 11 con gái. Hắn không phải con trưởng nhưng lại là người cầm quyền hiện tại của nhà Morton, nhờ gia tộc của mẹ hắn quạt gió thêm củi.
Trong số các anh em của hắn, hắn cùng thanh niên trước mắt này ở chung hòa hợp nhất, cũng giống chân chính anh em nhất.
Thanh niên tên gọi Klein Morton, tên tiếng Nhật là Hikaru Sato, 26 tuổi, so với Enzo nhỏ hơn 8 tuổi, tạm quản sản nghiệp ở Nhật Bản của nhà Morton.

Enzo dùng thành thạo tiếng Ý hỏi: "Không phải nói ở Hokkaido tắm suối nước nóng thưởng tuyết sao, nhanh như vậy liền trở lại?"
Klein thở dài một tiếng, bộ dáng không mấy hứng thú, "Là đi. Đáng tiếc phát hiện phong hoa tuyết nguyệt hoàn toàn không thích hợp với em, suối nước nóng ngâm hai ngày cũng đủ rồi. Khó được anh tới Nhật Bản một chuyến, em sao có thể một người ở bên ngoài sung sướng." Nói tới đây, Klein bỗng nhiên buông xuống chân, hắc hắc cười hai tiếng, nói: "Em nghe Fabio nói, anh ở bên này coi trọng một tên nhóc."
Enzo nâng chung trà lên xuyết một ngụm, nước trà có chút gác lạnh, hơi hơi chua xót ở đầu lưỡi lan tràn mở ra. Rũ mắt xem văn kiện, đối với câu hỏi của Klein không có khẳng định cũng không có phủ định.
Klein thấy vậy, đáy lòng liền rõ ràng. Kỳ thật Fabio chủ động cùng hắn nhắc tới, việc này vốn là tám chín phần mười. Hiện tại, xem như hoàn toàn chứng thực.
Đầy mặt hứng thú dạt dào, Klein tiến đến trước mặt Enzo cười hì hì thử nói: "Em nói như thế nào cũng coi như là cơ sở của nhà Morton ở Nhật Bản, thế nào, có cần em cho người điều tra tên nhóc kia?"
Ngón tay Enzo lật xem văn kiện ngừng lại, ngón trỏ cùng ngón giữa ở trên mặt bàn gõ nhẹ, Klein biết đây là động tác nhỏ thói quen của anh hắn thời điểm tự hỏi.

Kudo Shinichi ở Tokyo Nhật Bản kỳ thật khá nổi tiếng, Enzo hai ngày nay chỉ động động ngón tay ở trên mạng tùy ý tìm tòi vài lần, được tới không ít tin tức hữu dụng. Nhưng nếu lâu dài suy xét, điều tra tỉ mỉ một lần, cũng là không thể tránh được.

Vì thế một lát sau, hắn đáp lại: "Đi cẩn thận điều tra."
Trên mặt Klein, nụ cười bởi vì câu trả lời của anh hắn càng trở nên thiếu đứng đắn .
Hai người lại tùy ý hàn huyên hai câu về tình hình sản nghiệp ở Nhật Bản. Cuối cùng, Klein từ vào cửa đến nay khó được trầm hạ trên mặt nóng nảy, nhìn Enzo trong mắt lại là có chút do dự, sau một lúc lâu mới thật cẩn thận hỏi: "Anh, vết thương trên người anh đã hoàn toàn khỏi hẳn sao?"
Enzo dùng giọng mũi, ân một tiếng, liền không có lời phía sau.
Klein biết hắn không nghĩ nói, cũng không có hỏi lại, chỉ là thời điểm đi ra tới cửa thư phòng, nhịn không được thở dài một tiếng.
*
Lễ Giáng Sinh hôm nay, Shinichi dậy thật sớm. Cũng không phải hắn muốn dậy sớm, chủ yếu sáng sớm chuông cửa liền vang lên, mẹ cậu từ trước đến nay kinh thế hãi tục quà Giáng Sinh tới.

Không đợi hắn lòng mang lo sợ mở ra lễ vật, cách vách tiến sĩ Agasa tặng một cái bánh kem hạt dẻ lại, theo sau là Ran đưa tới nửa con gà nướng, số lượng không ít nguyên liệu dùng để nấu canh cùng với một ít điểm tâm trái cây.
Shinichi nhìn đầy bàn thức ăn, lại chạy vào phòng bếp mở ra tủ lạnh nhìn thoáng qua, sớm định rời giường sẽ đi siêu thị, bây giờ xem ra có thể miễn.
Rót cho chính mình cốc nước, Shinichi ngồi vào cạnh bàn ăn, tiếp tục mở ra lễ vật mẹ cậu gửi đến.
Tuy rằng mỗi lần mở ra Shinichi đều sẽ cảm thấy hối hận, nhưng là không đi mở cậu lại tò mò.
Mỗi lần đều là như thế, lúc này đây tự nhiên cũng sẽ không ngoại lệ.
Nhìn đến lễ vật kia, Shinichi thiếu chút nữa một búng máu trực tiếp phun ra tới.
Trên quà tặng còn kèm theo thiệp chúc mừng viết tay của mẹ cậu, tỉnh lược phía trước từ ngữ hoàn toàn không diễn ý câu chữ bao nhiêu, nội dung như sau:
"...... Gel bôi trơn loại mới, nghe nói nước Mỹ bên này người trẻ tuổi đều dùng, có trợ giúp bảo dưỡng nga! ~ mặt khác chú ý an toàn, mẹ mua cho con một hộp áo mưa chanh, nhớ rõ nhất định phải dùng nga! ~"
Shinichi cúi đầu nhìn trong tầm tay hai cái hộp nhỏ, mày không tự giác run rẩy, thái dương gân xanh nháy mắt bạo dựng lên.
Bỗng nhiên có thể minh bạch, người ba các phương diện năng lực đều thập phần trác tuyệt của cậu, vì cái gì cho tới nay đều trị không được mẹ cậu......
Tùy ý đùa nghịch hai cái hộp, nâng tay chống má, Shinichi bất đắc dĩ thở dài.

Tác giả có lời muốn nói: Khen ngợi ta đi ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net