16 ○ rơi vào đáy mắt 4 - end.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

rơi vào đáy mắt.

"lần đầu tiên
hình bóng em rơi vào đáy mắt này
anh bao lần mơ về
hình ảnh đôi ta bên nhau" (*)

couple: 𝒚𝒐𝒐𝒏𝒄𝒉𝒂𝒆
𝘮𝘪𝘯 𝘺𝘰𝘰𝘯𝘨𝘪 𝘹 𝘱𝘢𝘳𝘬 𝘤𝘩𝘢𝘦𝘺𝘰𝘶𝘯𝘨

cameo: 𝘫𝘶𝘯𝘨 𝘩𝘰𝘴𝘦𝘰𝘬
𝘴𝘰𝘯 𝘴𝘦𝘶𝘯𝘨𝘸𝘢𝘯
𝘬𝘪𝘮 𝘯𝘢𝘮𝘫𝘰𝘰𝘯

(*) song: 𝒊 𝒇𝒂𝒍𝒍 𝒊𝒏 𝒍𝒐𝒗𝒆 -
𝘩𝘢 𝘴𝘶𝘯𝘨𝘸𝘰𝘰𝘯
𝑡ℎ𝑒 𝑘𝑖𝑛𝑔: 𝑒𝑡𝑒𝑟𝑛𝑎𝑙 𝑚𝑜𝑛𝑎𝑟𝑐ℎ 𝑜𝑠𝑡
(vietsub by cinderella subteam 2)

word count: >𝟐𝟎𝟎𝟎 𝒘𝒐𝒓𝒅𝒔

○ ○

về phần chaeyoung, mỗi ngày em đều phải nghe mẹ càm ràm và tra khảo về việc còn giữ mối quan hệ với yoongi hay không. tất nhiên em sẽ luôn giữ im lặng và lẩn tránh đi.

chaeyoung nhanh trí khi bố vừa đi công tác về đã tìm đến tâm sự và kể khổ với ông về mọi chuyện. bởi vì không muốn đứa con gái này của mình phải buồn, ông đã cho em được làm những điều mình thích.

"anh đưa em đi đâu thế?!"

em hỏi yoongi khi hắn cứ làm ra vẻ thần bí với mình, còn cả bịt mắt em lại nữa chứ.

"một chút nữa thôi, sắp đến rồi"

hắn cầm tay em dắt đi, khi đã đến nơi mà hắn muốn, yoongi chậm rãi gỡ khăn bịt mắt cho em.

trước mắt chaeyoung là toàn cảnh một vùng biển làng chài rất đẹp. hình ảnh những ngư dân văng lưới bắt cá, những đứa trẻ chạy đùa trên cát, mọi thứ hiện lên như một bức tranh đầy màu sắc.

"anh...-"

"lần này chỉ có hai chúng ta thôi"

yoongi vòng tay sang vai em, nhẹ cất giọng đầy ngọt ngào. hắn luôn muốn làm mọi thứ tốt nhất cho chaeyoung, luôn muốn khiến em hạnh phúc và vui vẻ.

"em có thể ngủ lại đây không?!"

"dĩ nhiên rồi"

"tuyệt"

"ngủ cùng anh"

buổi tối, trong căn phòng tràn đầy gió biển, yoongi ấm áp ôm em trong lòng vỗ về. cả hai cùng nhau ngắm vẻ đẹp của những vì sao trên bầu trời, cùng nhau thề non hẹn biển.

từ đó hai người hẹn hò, gặp gỡ nhau ở nhiều nơi hơn. ngay cả việc chăm sóc cho em trai của chaeyoung, yoongi cũng cho đàn em của mình đến giúp.

mọi thứ diễn ra rất êm đẹp cho đến một ngày, đàn em của yoongi đưa đám bạn xấu xa đến nhà của chaeyoung ăn chơi trát táng.

"chị ơi, về nhà nhanh đi"

chaeyoung nhận được cuộc gọi của em trai lập tức bảo yoongi đưa mình về nhà ngay. em vô cùng tức giận khi chứng kiến ngôi nhà của mình trông chẳng khác gì một club thu nhỏ. nhạc xập xình, đèn chiếu rực màu, còn có cả những làn khói trắng nữa.

"biến khỏi nhà tôi"

em hét lên đuổi tất cả mọi người ra ngoài, ngay cả yoongi cũng không ngoại lệ. em giận dữ đẩy hắn ra ngoài, mặc cho hắn liên tục đập cửa xin lỗi em.

"biến đi"

yoongi biết bản thân đã gây rắc rối cho em, tối đó, hắn lần đầu tiên vào bếp, tự tay chuẩn bị bữa tối để xin lỗi chaeyoung.

"xem ra anh yêu bạn của em rất nhiều nhỉ!?"

seungwan đứng bên cạnh hỏi hắn. nhỏ được hoseok đưa đến đây với vai trò giúp đỡ và hướng dẫn yoongi nấu món ăn mà chaeyoung yêu thích.

"tình đầu của nó đấy"

hoseok ngồi đối diện trêu hắn.

"thật sao!? em tưởng anh ấy phải qua lại với rất nhiều người rồi chứ?!"

"anh chứ không phải hoseok"

yoongi phản đòn, seungwan lập tức đanh mặt nhìn hoseok. gã cười xoà ôm nhỏ nịnh nọt mấy câu rồi đánh trống lảng:

"yoongi có nhiều người theo đuổi thật, nhưng mà chính thức hẹn hò thì là lần đầu tiên với cô bạn của em"

"trùng hợp ghê"

"hửm!?"

"chaeyoung trước giờ cũng chưa từng yêu đương với ai"

yoongi nghe được điều này thì tâm tình phấn khởi lên rõ, hắn nhiệt huyết với món ăn mà mình đang nấu hơn, môi cũng cười nhiều hơn.

seungwan đã giúp yoongi hẹn chaeyoung, nhưng đợi mãi không thấy em đến nên hắn đã gọi điện cho em.

"tình yêu ơi, em...-"

yoongi sửng sốt khi đầu dây bên kia người bắt máy là em trai của chaeyoung. thằng bé nói rằng sau khi đám người kia đến nhà của em thì chiếc nhẫn kỉ vật mà bà ngoại tặng cho mẹ đã biến mất.

chaeyoung không nói với mẹ về mớ hỗn độn ngày hôm nay, càng không cho phép em trai tiết lộ điều gì cả. em một mực giấu kín mối quan hệ của mình và yoongi.

yoongi tức giận, ngay lập tức hắn đã phóng xe đến nơi của đám người đó.

"mày ra đây"

hắn quát lên gọi tên đàn em của mình, khi kẻ đó vừa bước ra, yoongi như một con sói hoang lao đến tẩn người trước mặt một trận nhừ tử để lấy lại chiếc nhẫn của bà ngoại chaeyoung.

sau đó hắn lái xe đến nhà em, lén lút trèo vào phòng của chaeyoung, hắn tự tay mình trao trả lại chiếc nhẫn ấy cho em.

"xin lỗi em"

yoongi cuối gầm mặt nói với em. chaeyoung nhìn chiếc nhẫn trong tay mình rồi lại nhìn gương mặt của hắn. những vết trầy còn rất mới, em chạm vào một vệt đỏ trên khoé mắt hắn.

"không sao chứ?!"

hắn đứng trước câu hỏi quan tâm này của em, toàn thân đều mềm nhũn cả ra. không kiềm lòng được mà dang tay ôm lấy em. chaeyoung có chút bất ngờ nhưng vẫn vỗ nhẹ tấm lưng hắn:

"đừng đánh nhau nữa"

em không biết yoongi đã vì em mà lấy lại chiếc nhẫn, em chỉ nghĩ rằng hắn vừa xảy ra một trận ẩu đả với ai đó mà thôi.

"ừ"

hắn cũng không buồn để tâm đến sự hiểu lầm đó của em, vì những gì chaeyoung đang làm với hắn, là quan tâm và lo lắng cho hắn.

.

.

.

vài tuần sau, chaeyoung chuẩn bị tham dự buổi lễ tốt nghiệp của mình với tư cách là một trong những học sinh xuất sắc toàn vẹn của trường.

em đã chạy đến ôm lấy cổ yoongi để thông báo về điều này, seungwan đứng bên cạnh không khỏi bật cười khúc khích:

"xem ai đang khoe mẽ với bạn trai kia kìa"

"còn cậu thì chẳng có gì để khoe mẽ với bạn trai"

chaeyoung lè lưỡi trêu nhỏ, seungwan bĩu môi không thèm chấp. hoseok đứng cạnh nhỏ đưa tay xoa đầu nhỏ đầy ngọt ngào.

yoongi ôm lấy chaeyoung trong tay, không do dự mà hôn vào má em cùng lời khen ngợi:

"em giỏi lắm"

hôm sau, chaeyoung đặc biệt chuẩn bị một món quà để cảm ơn cô giáo chủ nhiệm đã đồng hành cùng em trong suốt năm học qua.

nhưng khi bước vào phòng của cô, em đột nhiên phát hiện ra con cún cưng của cô giáo nằm thoi thóp trên bàn. đây vốn dĩ là chú cún mà cô ấy rất yêu quý.

"tránh... tránh xa nó ra"

cô giáo hốt hoảng khi nhìn thấy em, cô vội vã chạy đến bên cạnh chú cún của mình. ôm lấy nó vào lòng, cô giương đôi mắt sợ hãi nhìn chaeyoung.

"cô... em..."

"đừng... đừng đến gần cô. cô xin em. cô sẽ không tiết lộ điều gì về em với gia đình của em đâu"

em nhíu mày trước sự hoảng loạn của cô giáo. sau đó chaeyoung mới biết được rằng yoongi đã uy hiếp giáo viên chủ nhiệm của mình suốt mấy tháng qua.

hắn hăm doạ cô giáo không được phép động đến em, dùng thú cưng của cô ấy làm con tin để ngày ngày uy hiếp và đe doạ.

"anh đã hại em rất thảm đó yoongi"

chaeyoung tìm đến nơi ở của yoongi sau khi mọi chuyện vỡ lẽ. em ném cặp của mình vào người hắn, lớn giọng quát tháo.

"chuyện gì thế!?"

hoseok từ trong phòng ngủ đi ra vì bị giọng nói của chaeyoung làm cho tỉnh giấc. yoongi cũng không hiểu em giận dỗi điều gì, hắn nắm tay em nhưng em lại vùng mạnh ra:

"anh đã đe doạ giáo viên của em"

hắn nhíu mày khi việc này bị lộ ra, nhưng thay vì tức giận, yoongi lại nhẹ giọng:

"chaeyoung, anh làm điều đó vì nghĩ cho em mà thôi"

"đừng nghĩ cho tôi nữa có được không!?"

chaeyoung lạnh giọng, ánh mắt em cũng thay đổi. sự xa lạ này khiến chính yoongi cũng phải lo lắng.

"chae, anh...-"

"chúng ta hãy cho nhau một chút thời gian đi"

em bước lùi về phía sau khi hắn tiến đến muốn ôm lấy mình. không để hắn nói lời nào nữa, em nhặt lấy balo của mình rồi rời đi.

chaeyoung không thể tha thứ cho yoongi vì tất cả mọi việc hắn đều giải quyết bằng bạo lực. hắn mặc dù rất yêu em, em biết điều đó, nhưng cách giải quyết vấn đề của hắn thì không thể chấp nhận được.

.

.

.

tiệc tốt nghiệp.

chaeyoung đứng trước gương nhìn mình trong chiếc đầm dạ hội trắng, mái tóc dài xoã ngang vai được uốn lọn nhẹ tạo nên sự dịu dàng. seungwan ở phía sau giúp em chỉnh lại trang phục:

"vậy là cậu vẫn chưa nói chuyện lại với anh ấy?!"

"ừ"

nhỏ hỏi em về câu chuyện giữa em và yoongi.

"bao lâu rồi!?"

"chắc gần một tuần rồi"

chaeyoung cũng không giấu được nổi buồn trong đôi mắt em. seungwan biết đây là chuyện riêng của em nên cũng không có ý định xen vào, nhỏ vỗ nhẹ hai vai em:

"được rồi, hôm nay cậu xinh lắm"

yoongi nằm ở nhà nhìn lên trần, hắn vốn dĩ rất muốn tham gia tiệc tốt nghiệp của chaeyoung. cũng đã chuẩn bị sẵn món quà cho em, nhưng sự việc xảy ra ngoài ý muốn đã khiến cả hai có khoảng cách mấy ngày nay.

"không đến à?!"

hoseok sau khi lên đồ xong xuôi thì hỏi hắn, hắn chỉ liếc mắt nhìn gã bạn một chút rồi lại xoay đi. hôm nay cũng là ngày bạn gái của hoseok tốt nghiệp mà.

"vậy tớ đi đây"

"ừ. tạm biệt"

"chắc là cậu sẽ không muốn để chaeyoung khiêu vũ cùng một thằng khác đâu nhỉ?!"

câu hỏi cuối cùng hoseok để lại cho yoongi trước khi gã biến mất cùng con moto của mình. hắn nằm trên giường suy nghĩ rất nhiều và rất lâu. cho đến khi trời đã sầm tối, hắn mới vội vàng thay quần áo và phóng xe đến buổi tiệc tốt nghiệp đang diễn ra.

"chaeyoung..."

"hở!?"

"anh yêu em"

chaeyoung cũng đã chờ yoongi rất lâu, em gần như tuyệt vọng khi thấy sự xuất hiện của mỗi mình hoseok. nhưng giờ đây, hắn đang đứng trước mặt em với nụ cười thường trực.

khi ánh mắt cả hai chạm nhau, chaeyoung biết rằng trong đôi mắt của yoongi, hắn có thể nói dối tất cả mọi người nhưng sẽ không thể lừa dối em.

"yoongi..."

"anh yêu em, yêu em rất nhiều, yêu em từ lần đầu tiên hình bóng em rơi vào đáy mắt anh, bao lần anh mơ về hình ảnh hai ta ở bên nhau. anh yêu em, chaeyoung"

ngay giữa sân khấu rộng lớn biết bao người, yoongi bước đến trao nụ hôn đầy chân thành cho em. chaeyoung thật ravcũng rất yêu hắn nên đã ngoan ngoãn đáp lại nụ hôn ấy một cách nồng nhiệt.

nhưng dường như đây cũng là ám chỉ cho một bi kịch sắp xảy ra...

"đừng khóc như thế chứ?!"

hoseok đưa tay lau đi nước mắt của seungwan đang đứng một góc nhìn về phía chaeyoung và yoongi.

"tại em vui quá thôi"

nhỏ khịt mũi giải thích. hoseok phì cười ôm lấy đầu nhỏ tựa vào lồng ngực mình:

"em đúng là mít ướt mà"

seungwan không nói gì cả, vì nhỏ cũng thấy bản thân mình mít ướt thật. hoseok vỗ về nhỏ đến khi nhỏ ngừng khóc thì cất giọng hỏi:

"ra ngoài làm một vòng đua chứ!?"

"hở!?"

"chúng ta sẽ thay yoongi và chaeyoung chiến thắng cuộc đua tối nay"

"tuyệt"

.

.

.

trong đêm đó, bạn tốt của yoongi đã đưa bạn thân của chaeyoung tham gia trận thi đấu đua xe moto. hai người họ muốn thay mặt yoongi và chaeyoung đang say đắm mặn nồng bên nhau để chiến thắng một tay đua khác.

"ôm chặt vào nhé, công chúa"

hoseok nói với seungwan ngồi ở phía sau, nhỏ cười tít mắt gật đầu. nhoài người về phía trước, vòng tay ôm lấy eo của gã.

"sau cuộc đua, chúng ta sẽ đến nơi đó được không?!"

nhỏ nghiêng đầu hỏi ý gã, gã cư nhiên rất khoái chí mà gật đầu chấp nhận. nơi mà sẽ chỉ có hai người họ ở bên nhau, không một ai có thể làm phiền.

"cố lên"

seungwan rướn người hôn vào cổ của hoseok như một lời động viên, gã cũng thích thú mà vuốt ve bàn tay đang đặt ở eo mình.

nhưng một sự cố ngoài ý muốn đã xảy ra khi cuộc đua bắt đầu, mặt đường trơn trượt đã khiến bánh xe lệch khỏi quỹ đạo. hoseok và seungwan trong chớp mắt đã văng khỏi đường đua, cùng lúc ấy một chiếc xe bán tải đang lao đến.

*xoảng*

chiếc ly thuỷ tinh trong tay của chaeyoung bỗng dưng nứt một đường rồi vỡ tan tành. yoongi hốt hoảng cầm lấy tay em, màu rượu đỏ đã nhuộm úa chiếc váy dạ hội trắng của em.

"em có bị thương không!?"

"không, em không sao"

chaeyoung lắc đầu trấn an hắn, chiếc ly kì quặc này tại sao lại vỡ ra như thế?!

nhưng giây sau đó, chaeyoung đã biết đó là một điềm báo.

yoongi và em nhận được cuộc gọi từ seungwan, cả hai tức tốc chạy xe đến hiện trường. chaeyoung còn xé toạc chiếc đầm để không vướng víu, em vứt hẳn đôi guốc nhọn của mình. nhưng xung quanh đã bị cảnh sát và xe cứu thương vây kín.

"seungwan"

chaeyoung kêu lên khi nhận ra bóng lưng của seungwan, em vội vã chạy đến với đôi chân trần. nhỏ nhìn thấy em thì bật khóc lớn hơn, ngã khuỵu vào lòng em.

hoseok nằm trên băng can trắng, toàn thân nhuộm đẫm màu máu. đôi mắt gã nhắm chặt không thể mở ra thêm một lần nào nữa.

yoongi nhận ra điều tội tề nhất cũng đã xảy đến rồi, hắn điên cuồng lao vào đám người đã cá cược cuộc đua này.

"lũ khốn"

cảnh sát gồng mình giữ chặt hắn lại nhưng hắn thì như kẻ điên tìm mọi cách muốn xông đến đám người kia. bất lực vì không thể làm gì được chúng, yoongi điên tiết đập phá chiếc xe moto đã hại chết bạn của hắn.

chaeyoung nhìn thấy hắn nóng giận như vậy liền vội vã chạy đến, để lại seungwan cho bên y tế sơ cứu.

"yoongi, bình tĩnh lại"

em lao đến ôm lấy hắn nhưng hắn lúc này như mất trí, chẳng còn nghe thấy điều gì bên tai nữa cả. yoongi thô bạo đẩy mạnh chaeyoung ngã xuống nền đất, bàn chân không đi giày của em rướm máu.

sự điên loạn này của hắn đã khiến em nhận ra rằng cho dù em có yêu hắn như thế nào đi nữa... thì giữa hắn và em đều tồn tại một khoảng cách vô hình nhất định.

"chae... chaeyoung"

đến khi yoongi bình tĩnh lại thì chaeyoung đã lặng lẽ đứng dậy rời khỏi đó, hắn vội vã chạy theo em, giữ tay em lại:

"anh xin lỗi, anh...-"

"ngừng lại đi"

"anh...-"

"đừng động vào em"

chaeyoung lắc đầu bước lùi về phía sau, hai mắt em đỏ hoe ngập nước. yoongi chứng kiến hình ảnh này càng thêm đau lòng.

"cuộc sống của anh quá đáng sợ..."

em nghẹn ngào nấc lên thành tiếng:

"...luôn đầy rẫy chết chóc và màu máu"

"..."

"anh cũng không quan tâm em đúng không!?"

"anh quan tâm em mà chaeyoung, anh thề"

yoongi xông đến nắm lấy hai vai em nhưng chaeyoung liên tục bật khóc và vùng vẫy. trong lúc giằng co qua lại và nóng giận cãi vã, hắn đã mất kiềm chế mà vung tay tát em.

"anh... xin lỗi"

yoongi biết bản thân nhất thời kích động mà làm em tổn thương, ngay sau đó hắn vội vàng xin lỗi chaeyoung.

nhưng lúc này em đã ngừng khóc và giẫy giụa, đôi mắt em mở to nhìn người đối diện đầy vô hồn. trái tim của chaeyoung dường như đã bị cái tát này của hắn giết chết rồi.

"chaeyoung..."

"dừng lại"

yoongi bước về phía trước muốn đến gần em, chaeyoung tức khắc trầm giọng ra lệnh. sự xa cách này khiến hắn nhận ra bản thân đã đánh mất em thật rồi.

chaeyoung xoay người rời đi, hoàn toàn không ngoái đầu lại nhìn hắn. em tiến đến chiếc xe cứu thương mà seungwan đang ở đấy và sau đó ra về cùng nhỏ bạn.

nhìn thấy người anh em tốt và người con gái mình yêu nhất thời đều rời xa mình, yoongi đáng thương đã gầm lên đầy thống khổ.

"tại sao tất cả đều không thể là của tôi"

nhưng tất cả những điều đau đớn này đều do cách làm của bản thân hắn mà ra. chaeyoung về nhà đã khóc cả ngày lẫn đêm khiến hai mắt đỏ hoe và sưng húp.

nếu yoongi đau đớn thì chaeyoung cũng không vui vẻ, trái tim em như vỡ vụn sau tất cả mọi chuyện. tình yêu của em dù lớn cách mấy cũng không thể bao dung cho sự bao lực của hắn.

seungwan kể từ ngày mất đi hoseok thì như xác không hồn, thế giới của nhỏ tối sầm. mỗi đêm đều mơ về gã ta, luôn xảy ra những ảo giác nhìn thấy gã.

"seungwan, con nhỏ ngu ngốc này?!"

để rồi vài tháng sau, chaeyoung bật khóc trước di ảnh của seungwan. nhỏ bạn thân của em đã treo cổ tự tử tại nơi mà nhỏ và hoseok từng hứa sẽ cùng nhau đến.

.

.

.

hai năm sau.

yoongi đã hoàn thiện bản thân mình hơn, hắn học cách bình tĩnh, học cách sống chậm lại. cũng tạm biệt thú vui đua xe moto của mình. căn phòng của hoseok, hắn vẫn để đó. chẳng cho ai thuê, cũng chẳng cho phép ai bước vào.

còn về chaeyoung, em cũng dần mở lòng hơn. chấp nhận một mối quan hệ mới, anh ấy là con trai của bạn thân bố mẹ.

mặc dù mọi chuyện trong quá khứ là cái bóng lớn với em, nhưng em đã lựa chọn quên đi tất cả để có thể tiếp tục sống.

"chaeyoung à, nhớ mặc thêm áo ấm đấy nhé, ngoài trời lạnh lắm đó em"

"em biết rồi"

"em biết rồi mà em vẫn mặc váy ngắn là sao!?"

"thì có namjoon sẽ luôn ôm em để sưởi ấm chứ sao"

yoongi vì muốn quay lại với chaeyoung nên đã đến nhà tìm em. nhưng khi nhìn thấy em ở bên cạnh một người đàn ông khác, cuối cùng hắn cũng biết rằng mình đã mãi mãi mất đi tình yêu chân thành này rồi.

ánh mặt trời của bình mình dần nhô lên, mọi thứ đang trở về theo đúng quỹ đạo của nó. yoongi đã kiên quyết muốn rời khỏi hàn quốc đến nơi khác làm việc và sinh sống. hắn muốn quên đi tất cả kí ức về nơi này, để câu chuyện tình yêu của hắn và chaeyoung sẽ mãi chỉ còn là hồi ức.

"mẹ ơi, những người này là ai vậy ạ?!"

đứa con gái nhỏ của chaeyoung cầm một bức ảnh chụp lại bốn người, trong đó có em nữa.

"đây là cô seungwan, người bạn thân nhất của mẹ"

em chỉ vào cô gái mỉm cười rạng rỡ trong hình.

"còn đây là chú hoseok, người yêu của cô seungwan"

"vậy là hai cô chú đó cưới nhau rồi ạ!?"

"ừ, có lẽ là vậy?!"

đôi mắt em thoáng buồn khi nhớ đến hai người bạn cũ của mình.

"còn chú này là ai ạ!? sao chú đó lại ôm mẹ?!"

chaeyoung khựng lại một chút, em ngước mặt nhìn chồng mình đang ngồi đối diện đọc báo. anh biết em đang nhìn mình nên nhẹ giọng:

"cứ nói với con bé đi, đâu phải là anh không biết"

em chần chừ một chút nhưng rồi cũng mỉm cười đáp:

"là một người bạn thân cũ của mẹ"

chaeyoung không muốn làm tổn thương namjoon, người chồng hiện tại của em.

min yoongi trong bức ảnh đó là mối tình đầu của em. mối tình mà con người ta thường hay đối xử và yêu nhau theo bản năng vốn có nên dễ dàng làm tổn thương nhau.

bản năng thì luôn gắn liền với con tim, kỹ năng thì đi cùng lý trí, còn cảm xúc từ trái tim thì luôn mộc mạc và chân thành.

"mẹ có yêu chú ấy không!?"

đứa con gái bé nhỏ hỏi chaeyoung, em phì cười lớn đáp:

"mẹ yêu bố của con hơn"

namjoon cũng chẳng giấu được nụ cười ấm áp nhìn chaeyoung. điều ngọt ngào luôn đến từ những thứ nhỏ nhặt như thế.

đối với park chaeyoung, min yoongi là tình đầu rất đẹp, đẹp đến đau lòng. tình đầu có đẹp đến đâu, cũng chỉ là... tình dở dang.

.

.

.

CHÍNH THỨC HOÀN.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net