gio lang le 15 den 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

15. Em muốn đi cùng anh....!

Trở về khách sạn tôi bước về phòng thoáng ngỡ ngàng 1 bóng dáng quen thuộc đang đứng đó dựa lưng vào tường, hình bóng quen thuộc dường như người đó đứng đó từ rất lâu rồi

- Haby à cậu đứng đó ...chỉ để chờ đợi tớ ư?

***

Ngoài Biển

Xan và Kylie đang ngồi trên chiếc xe máy vút trên mặt nước...từng cơn sóng nhỏ vỗ vào bờ, 2 đứa thật hạnh phúc chỉ cần nhìn thấy những người xung quanh hạnh phúc thì tôi cũng cười thật tươi rồi.

Haby thì luôn có Mina đi kèm....có chút không vui trong tôi nhưng mình đâu đc phép không vui...mình đã bao giờ thừa nhận rằng mình yêu cậu ấy.

Cô đơn 1 cảm giác lẻ loi....ngước nên nhìn bầu trời xa xam kia...những gợn mây trắng đang trôi đi k biết rằng sẽ trôi về đâu?

Đứng zậy tôi bước dọc bờ biển...trên cát tôi bước đi trên cát sóng biển vỗ nhẹ vào chân tôi vỗ nhẹ vào cát đảy mọi thu lại gần tôi...rồi lại cuốn nó xa tôi như 1 sự trêu đùa của số phận.

Khựng lại, tôi cúi xuống dưới chân mình xem ..hình như có 1 vật gì đó va vào chân tôi. Một chiếc vỏ ốc tôi khom người cúi xuống nhặt vỏ ốc đó nên,ngắm chiếc vỏ ốc đang năm trong tay mình. Tôi đưa nó nên tai nghe tiếng sóng biển dì dào vọng ra từ chiếc vỏ ốc đó. 1 chút suy tư! Tôi buông vỏ ốc đó ra thả nó về vs biển...tõm tiếng vỏ ốc rơi xuống nước...bất giác tôi cảm thấy tiếc nuối 1 điều gì đó. Tôi đã mất quá nhiều thứ tôi chỉ muốn giữ lại cho mình 1 điều gì đó...

Đôi chân tôi chạy theo cơn sóng đó...xa xa tôi đang chạy theo điều gì đây? tôi như 1 con ngốc chạy trốn  tất cả. 1 chút nữa thôi chỉ 1 chút nữa thôi.....Ào ào những cơn sóng vỗ ào vào tôi...chìm trong làn nước biển. Lạnh những làn nước bao vây lấy tôi, sắp được rồi cố với tay lấy 1 chiếc vỏ ốc. Tôi k hiểu nổi bản thân mình đang làm gì nữa co phải vì tôi mất quá nhiều thứ quan trọng...nên tôi trở nên yếu hèn rồi k?

Giữa không gian nay tôi nhận ra minh thật sự cô đơn. Á đó là tiếng kêu của tôi...chân đau nhói..cảm giác tê liệt ở chân trở nên buốt nhói.Tôi bi trượt rút, cố đạp chân để bơi vào bờ...Đau! Những cơn sóng vỗ vào bờ rồi lại trở ra biển xa để tiếp tục 1 cơn sóng mới 1 cơn sóng có thể nhấn chìm điều gì đó!

Tôi buông xuôi...k đạp chân để bơi vào bờ nữa...có lẽ k cần nữa, giữa biển trong làn nước trong xanh màu nước biển dịu dàng như màu xanh của bầu trời.

" Kelly đưa em đi cùng anh...!!! "

Bờ mi dần khép lại cơ thể thả lỏng ra...sự sống đang dần chấm dứt.không co oxy...hơi thở dần yếu đi nhẹ nhàng hơn . " Em sẽ đến bên anh."

- Này Bạn....Ào ào...chàng trai chạy theo cơn sóng kia nơi có 1 cô gái đang dần bất động. Cố nên phai cứu cô ấy!

Đôi bàn tay vs về phía cô gái...nắm lấy bàn tay cô gái, kéo về phía mình chàng trai ôm nhẹ lấy cô gái lay động cơ thể cô gái mong chờ 1 điều gì đó...im lặng. Khuôn mặt chàng trai mang chút hoảng sợ.

Ôm chặt lấy cơ thể nhỏ 1 hơi ấm thoáng truyền vào cơ thể cô gái

Giưã biển xa...Biển chứng minh cho nụ hôn k ngọt ngào.1 Nụ hôn sâu lắng vừa là cứu 1 con người vừa là....nụ hôn mang chút hương vị của 1 chút trách cứ.

Khẽ lay động bờ mi....1 hơi ấm nhẹ nhàng. Thấp thoáng trong làn nước khuôn mặt đối diện niêm vui nho dâng nên...nhưng lại vụt tắt ngay tức khắc....Đau!

Trên cát cô gái nằm trên cát k chút sức lực. Chàng trai mệt mỏi thở ra từng tiếng, trầm tĩnh lại chàng trai quay sang cô gái. Thoáng đau trong tim chàng trai cảm thấy tim minh như bị bóp nghẹt lại....

**

- Ruby cậu ở đâu?

- Chị ruby chị ở đâu?

3 con ngươi đang chạy đi với dáng vẻ vội vã và lo lắng đi tìm 1 người.

2 bóng dáng đang tiến lại về phía họ...ba con người dứng đó những khuôn mặt k khỏi sự ngạc nhiên pha chút ngỡ ngàng và 1 sự cay đắng.

Trên tay chàng trai đang bế cô gái tiến về phía họ từng bước từng bước như 1 mũi dao đâm thẳng vào tim của 1 người.Ba con người đứng im chân họ k thể bước được cát đang vây lấy chân họ như muốn giữ họ lại để chứng kiến sự việc trước mắt....Chàng trai trên tay bế cô gái bước đi như chứng tỏ cô ấy là của chàng trai đó. Nhói đau trong tim một người.

Ba người tròn mắt nhìn người đối diện mình cùng thốt ra 1 câu - Kelly...

Khựng lại chàng trai nhìn 3 người với 1 sự khó hiểu " tại sao 4 người này nhìn thấy mình lại gọi mình là Kelly?"

Đối mặt nhau ba con người đứng trước một người. Ngạc nhiên - nhớ - đau- ngỡ ngàng và xa lạ.

- Anh Kelly...(Kylie)

Xan giữ chặt lấy Kylie cô bé như bị bức xúc...xen lẫn 1 nỗi nhớ. Xan cố gắng kiềm chế cảm xúc bản thân...Người đối diện... -" Lại là anh ta ư..người đó ! tại sao vậy ? " tự suy nghĩ trong lòng Xan chỉ 1 chút nữa thôi...k kiềm được cảm xúc!

Haby thì lặng đi sự ngỡ ngàng...đối diện 1 người khá giống 1 người quen thuộc. Haby k thốt nên lời..

Chàng trai tiến lại phía Haby truyền cô gái từ tay mình sang cho Haby....1 cảm giác tiếc nuối trong lòng.

Haby đưa tay đón lấy Ruby người ướt sũng nước biển đau nhói trong tim.

Bước đi...chàng trai khựng lại quay về phía 3 người. buông ra 1 câu - Tôi k phải là Kelly mà các bạn nói.

Lạnh lùng quay đi. " Cô ấy...mình cảm thấy thật thân quen!"

***

Trong căn phòng Haby vẫn nắm chặt tay Ruby trên gường. Kylie thay đồ cho Ruby!

- Xan, Người đó đúng là anh Kelly phải không? (Kylie hỏi Xan...)

Xan lặng đi...Xan cũng k khỏi bất ngờ dù đây đâu phải lần đầu gặp mặt. Trong Xan sự rằng xé xảy ra..

- Hai đứa về phòng đi.(Haby nên tiếng nói vs Xan và Kylie)

Dáng vẻ ậm ừ của Xan rất muốn ở lại Kylie cũng thế.Nhưng anh Haby đã nói vậy. Anh ấy cũng cần 1 chút không gian riêng...Ruby vẫn nằm đó cơ thể yếu đuối...!

Xan đành đứng zậy cầm tay Kylie theo - Vậy anh cũng nghỉ ngơi đi.chúng em về phòng !

Hai đứa bước ra khỏi phòng.Cánh cửa đóng lại, trong căn phòng Ruby nằm trên gường không lay động cơ thể. Bàn tay Haby nắm chặt lấy tay Ruby. Haby cứ ngồi đó.

Đau....!!!

- Ruby...người đó là ai ? Tớ sẽ mất cậu một lần nữa phải không ?

Gục đâù vào thành giường Haby tay vẫn nắm chặt tay Ruby...thời gian cứ dần trôi đi...

Đau..nỗi đau giờ mới bắt đầu ư.....?

16 . Bạn là ai?

Giấc mơ

" Kelly đợi em với...đừng chạy nữa đợi em...! "

" Em quay về đi....cuộc sông giờ mới bắt đầu, Em thuộc về thế giới của em! "

" Em k thể....! "

" Vậy em k muốn biết người đó là ai ư ? Em k thuộc về anh "

" Xin lỗi em....! "

Hiện tại

Đôi mắt tràn ướt mi đã lăn dài trên khuôn mặt dường như rất nhiều. Khẽ hé mở mi mắt ra giấc mơ vẫn còn đó , buốt nhói tim mình buốt nhói cảm thấy như có 1 lực thôi thúc mình zậy. Bên cạnh tay mình ấm áp...Haby đang nằm đó trên tay mình khẽ rút tay ra khỏi bàn tay ấm áp đó. Gượng zậy đứng nên , bước xuống gường đôi chân bước đi nhưng chưa vững...Tôi mở cửa phòng hướng về biển.Tôi lao ra ngoài biển...

Đôi chân..bước ra biển 1 chút yếu đuối...dừng lại nơi bóng dáng 1 người ngồi trên cát. Bước đến nơi bóng người đó đang ngồi.

Trước mặt người đó đứng im...nhìn thật lâu người đó. Tôi buông ra 1 câu

- Bạn là ai?

--------

Ngước nên nhìn cô gái dáng vẻ yếu đuối nhưng...luôn tỏ ra mình là người mạnh mẽ, đưa tay nên nắm lấy bàn tay mỏng manh đó kéo cô ấy xuống ngồi bên cạnh...

--------

- Tôi là tôi...tôi k phải là ai ?

Người con trai đó nhẹ nhàng nói vs tôi...ngỡ ngàng tôi đã sai khi hỏi vậy. Tôi đã nhầm đó không phải Kelly mà. " Đừng nghĩ rằng đó là Kelly nữa...."

- Tôi xin lỗi...bạn tên gì ?

Buông bàn tay đó ra...thu tay lại, trả lời câu hỏi đó... - Ken. Còn bạn!

- Ruby!

Tôi ngồi bên bạn ấy...lòng nặng trĩu ...Haby tôi nghĩ đến Haby...k lẽ nào tôi yêu Haby rồi ư?Nhưng bên cạnh tôi lại là 1 người co dáng vẻ giống người tôi yêu...tôi đã làm gì sai ư ? Hay tôi vẫn đang bị trừng phạt....

Sự im lặng đến lúc kết thúc.

- Cho phép tôi gọi bạn là Ken được không?

- ukm. Tùy bạn !

- Cám ơn.

Sự ngượng ngùng tôi cảm thấy hơi lúng túng.

- Ruby bạn còn nhớ tôi chứ?

- Vâng. có lẽ vậy!

- Tôi đã gặp bạn trước khi bạn biết đến tôi....

Tôi thoáng ngạc nhiên như vậy là sao ? Tự đặt câu hỏi cho bản thân đã gặp nhau khi nào ? Rất nhanh dường như Ken hiểu được sự thắc mắc của tôi.

- Lần đầu tiên tôi gặp bạn là ở Bar Wind.  Tôi nghĩ bạn rất thích uống Cooktais Blue Hawais đúng không?

Tôi càng ngỡ ngàng...thứ cooktais tôi thích.lại có người chỉ cần uống có thể nhận ra ư? Tôi k tin.

- Lần thứ 2 trên xe Buýt bạn con nhớ chứ?

Tôi gật đầu k nói.Tôi sợ....

- Lần thứ 3 thì bạn cũng đã biết rõ....

Lặng im....tôi k trả lời. Tôi đang nghĩ gì vậy. Duyên số ư? Nghe thật đáng cười. Người ngồi đối diện tôi đây sao khiến cho tôi đôi chút sự yên tâm đến vậy...1 cảm giác bâng khuâng. Bất chợt tôi nhớ ra 1 điều.

- Bạn chơi Ghitar hay lắm!

- Hả ? câu nói của Ken như 1 thoáng giật mình rồi Ken bật cười...

" Có vẻ như chúng ta gặp nhau không phải sự tình cờ"

Cùng nhau cười...tôi cười! Vì tôi cảm thấy ấm lòng...đôi chút. Cơ thể tôi cảm thấy mỏi nhừ tôi chào Ken và trở về phòng.

- Để tôi đưa bạn về phòng.

- Cám ơn..." Tôi muốn đi bên Ken! Tôi chỉ muốn ở bên Ken như tôi đang ở bên Kelly vậy..dường như tôi hơi ích kỉ "

......

- Cám ơn đền phòng tôi rồi.

- Ngủ đi nhé! Ken bước đi tôi vẫn nhìn theo bóng dáng ấy khuất dần....Tôi mở cửa phòng và bước vào...

Bên ngoài cánh cửa phía sau hành lang bóng dáng 1 người bước ra sau khi 2 người kia khuất bóng... - Kelly ư?

Một nụ cười nham hiểm lóe nên....

17. Đừng xa tớ....

Haby ngồi trong căn phòng....đợi chỉ biết đợi không biết rằng sẽ phải đợi đến bao giờ nữa...

Cạch tiếng chốt cửa được mở ra...

2 con người đối diện nhau...sự ngượng ngùng, sự lo lắng và lòng ghen tị....đang phơi bày trước mặt họ .

Đóng cửa lại...Ruby thoáng bối dối...

- Cậu chưa về phòng à ?

- Cậu đã đi đâu vậy Ruby?

- Mình ra ngoài thôi...ngột ngạt mình hít thở chút không khí....

- Còn mệt không? (Haby hỏi tôi vs giọng rất khó đoán biết )

- Tớ không sao..đừng lo! tôi bược về phía bình nước...rót 1 cốc nước để uông..tôi cảm thấy khát nước. "Mình đang nói dối phải không?"

Tiếng chân Haby đang tiến lại phía tôi. Tôi cảm thấy hoang mang. Rất nhanh, rất nhanh 2 tay ôm lấy bờ vai tôi...tôi run nên trong sự ngỡ ngàng. Bàn tay ấy ôm chật lấy vai tôi 1 cư động nhỏ ở cơ thể mình cảm thấy rất khó...Bờ môi nóng bỏng kia đang hôn trên tóc tôi...đến tai tôi 1 nụ hôn nhẹ nhàng trên vành tai tôi. 1 cảm giác ngột ngạt! Tôi khẽ run mạnh nên...! Haby nhẹ nhàng nói vs tôi

- đừng xa tớ....!!!

Nhắm chặt mắt lại....tôi đau!!! Cố xóa đi nụ hôn đang di chuyển trên khuôn mặt tôi nụ hôn sắp đến bờ môi tôi...

- cậu về phòng đi...Mina sẽ lo lắng đấy! ( Tôi khẽ nói vs Haby...ý thức của bản thân k cho phép tôi làm điều gì khác )

Câu nói đó có chút tác động vào Haby. Haby dừng lại đưa ánh mắt đau đớn nhìn thẳng vào Ruby...Đôi bàn tay nắm chặt đôi vai nhỏ ấy quay khuôn mặt đối diện vs mình. Buông tay ra khỏi đôi vai ây..di chuyên tới cằm của Ruby. Haby nâng cằm Ruby nên...Khuôn mặt gần sát khuôn mặt..Đôi môi khẽ đang cố gắng chạm vào nhau trong sự run rẩy...

Ruby quay mặt đi tránh nụ hôn đó....

Haby đờ ra....mảnh dao sắc nhọn đang cứa vào tim Haby.

- Cậu sẽ lại rời xa tớ phải không Ruby...? Phải không ? Tôi im lặng..tôi phải trả lời thế nào?

Haby quay lưng bước đi....sự tức zận Cánh cửa đóng Rầm lại chỉ còn tôi đứng trơ trọi trong căn phòng.....

Tôi lặng đi...nước mắt chợt dâng tràn ra...! Tôi khóc những giọt nước mắt đau đớn.

***

Tiếng cửa đóng Rầm lại Haby bỏ di...bóng dáng 1 người đứng ngoài nở thêm nụ cười nham hiểm.

- Mày sẽ hối hận thôi Ruby...

**

- 1 chai Usky nữa. ( Giọng Haby...trong quán bar. chai rượu thứ 5 được đem ra...)

Ực...ực....uống mà không hiểu uống để làm gì...? Chỉ để bớt đau thôi ư ?

" Ruby đừng xa tớ..."

Cứ uống hết chai này đến chai khác...gục xuống bàn...không thể uông được nữa...có lẽ mình say rồi!

------

- Chị Mina. anh chàng chị dặn để ý uông nhiều đến nỗi gục rồi...

Vẻ mặt đắc thắng trong lòng...Mina nên tiếng nói vs người đối diện - Ok chi phí bàn đó chị trả.

Tiến lại phía Haby đang gục trên bàn...Mina nóng bỏng bước đi bên Haby đang say khướt...dìu Haby về khách sạn.

Cạch tiếng cửa phòng đóng lại. Trong phòng, Haby nằm trên gường k còn chút tỉnh táo nào nữa. Mina tiến đến sát bên Haby...hờ hững ôm lấy cơ thể Haby....chiến thắng thuộc về ta....bờ môi Mina chậm chạp tiến sát vào môi Haby...bàn tay khẽ lùa vào cơ thể đó....từng chút một...

Trong nụ hôn ấy... Haby khẽ cựa mình.... Hơi thở phát ra 1 câu... - Ruby...!

Mina...ôm lấy Haby.....chiếc váy nóng bỏng trên người Mina đã bị cởi ra nằm dưới đất....

*

Trong phòng....Nỗi Đau rằng xé. Mình đã sai ư ? Nước mắt cứ tuôn rơi......Tại sao vậy.

Đứng zậy tiến về phía vali.. Một quyết định...!

Trong hành lang khách sạn Cô gái tay kéo vali lặng lẽ rời khách sạn. Trao cho lễ tân 1 mảnh giấy nhỏ...Cô gái rời nơi đây....bược đi để chọn lựa lại  cuộc sống!

18.  Trở Về

Sân bay

Thủ tục xuất cảnh đã xong...chờ đợi 1 chuyến bay...Chìm trong suy nghĩ...Tôi k hề nhận ra co người đang gọi mình...

- Ruby...! Ken chạy về phía tôi....

Tôi tròn mắt ngạc nhiên....Sao Ken lại ở đây?

Ken chạy lại phía tôi vừa nói vừa thở.... - Ruby....bạn đi đâu vậy?

-  Sao Ken lại biết tôi đang ở đây? Ken theo dõi tôi ?

- No No...đừng hiểu vậy. Bạn lặng lẽ xách hành lị rời khách sạn không may bị tôi bắt gặp thôi!

- Bạn về đi...

Ken chợt bật cười... - Bạn định bỏ trốn đấy ak ?

- Bỏ trốn....( tôi căng tai..khi nghe thây điều đó )...Cứ cho là thế đi. Tôi nhún vai và bược đi.

- Vậy tôi sẽ bỏ trốn cùng bạn. (Ken đưa ra 1 câu nói...lam cho tôi k khỏi giật mình)

- Gì cơ...bạn....bạn bị khùng hả?

- Kệ tôi.( Ken vừa nói vừa cười tươi....Tôi bị nụ cười đó làm cho tâm trí bị kích động...Kelly anh...!)

Tôi k trả lời Ken nữa kéo vali vao phòng trong...bỏ mặc Ken đứng đó..." Tôi mà còn đứng đó tôi sữ k kiềm chế được tình cảm mất "

Chuyến bay New Yuok - Việt Nam sẽ khởi hành sau 15 phút nữa...yêu cầu quý khách hoàn thành nốt thủ tục nhanh chóng nên máy bay ổn định chỗ ngồi xin cảm ơn!

Loa thông báo vang nên tôi...tôi đứng zậy tiến về số ghế của mình.Lặng im nhét headphone vào tai...bản nhạc Apologize vang nên....

Phịch tôi nghe thấy tiêng động ngay sát bên mình...hình như có người vừa ngồi xuống...tôi mặc kệ tiếp tục nghe nhạc va cũng chẳng buồn mở mắt ra xem bên cạnh là ai?

***

- cốc cốc...tiếng gõ cửa vang nên. Kylie bước đến mở cửa phòng. Nhân viên lễ tân rút ra 1 tờ giấy đưa cho Kylie.

- Cám ơn! Đóng cửa lại Kylie mở tờ giấy ra trong giấy viết

" Chị đi khỏi New yuok 1 thời gian. Em hay chăm sóc Xan va Haby nhé....yêu em Kylie

Chị Ruby !"

- Hả giọng Kylie vang nên....Xan nghe thấy liền chạy từ wc ra.miệng vẫn ngậm bán chải đánh răng...

- Chuyện gì vậy Ky?

- chị ...Chị Ruby...bỏ đi rồi...

Lần này thì đến lượt Xan

- Hả....nuốt ực...nguyên ngụm kem đánh răng vào miệng. Chạy lại wc Xan nhanh chong xúc miệng cho hết đám kem đánh răng đang lăn tăn trong cổ họng.Chạy ra ngoài...tiên về phía Ky đang xúc động nặng nề...

- Thật không đấy Kylie? Xan nghi nghờ hỏi Kylie

- Thật. chúng ta xuống hỏi anh Haby....

**

Cốc....cốc im  lặng k thấy có ai mở cửa....gõ mạnh thêm vài lần nữa thì...có người ra mở cửa. Xan và Klyie đứng ngoài vs vẻ nóng vội...Cạch tiếng cửa mở ra..trước mặt Xan và Ky là Mina trong tình trạng khăn tắm quấn ngang người....Xan và Ky k khỏi ngạc nhiên trước cảnh tượng này.

- Sao Mina lại ở đây? Xan nên tiếng hỏi Mina.

Mina tỏ vẻ khó chịu bởi câu hỏi đó...- Đây là phòng tôi.

- Tôi tìm anh Haby.( kylie k khỏi nóng zận khi nhìn thấy cảnh này nhanh chóng chỉ muôn tìm Haby)

Mina nhún vai tỏ vẻ k quan tâm...- Trên giường...

Xan va Ky đưa mắt theo hướng nhìn của Mina...Trên giường Haby nằm đó chỉ 1 mảnh chăn che hững hờ...k tin vào mắt mình Xan va Ky tiến lại phía chiếc giường..

Trước mắt Xan va Ky...Haby nằm đó...họ đang dần hiểu ra điều gì xảy ra giữa Haby va Mina.... Sự tức zận dâng nên trong 2 người. Kylie tiên về phía bàn cầm cốc nước nên té thẳng vào mặt Haby...lạnh..nước chảy trên mặt làm cho Haby tinh lại..nheo mắt...đầu óc quay cuồng. Haby loạng choạng ngồi zậy vẫn chưa hết ngỡ ngàng...trước mặt Haby là Kylie đang cầm cốc nước...khuôn mặt zận zữ...đằng sau Kylie là Mina trên mình quần 1 chiếc khăn tắm...bên cạnh Kylie la Xan vs vẻ mặt tức tối...Kylie tiến lại phía Haby...cánh tay dơ thẳng nên.

Bốp....1 cái tát mạnh vào thẳng mặt Haby...cái tát đau đớn....Xan kéo Kylie về phía mình...rất nhẹ nhàng Xan buông ra 1 câu với Haby - Anh sẽ hối hận việc anh gây ra...Chất giọng nhẹ đến nỗi khiến người nghe cảm thấy sợ...Xan đang rất tức zận...Quay lưng bước đi. Xan và Ky bỏ mặc 2 con người trong phòng.

Haby vẫn chưa khỏi ngỡ ngàng vì hành động của Kylie và Xan...Mina tiến lại bên Haby.

- Anh không nhớ gì đêm qua sao...? Mina buông ra 1 câu.

Đêm qua...đêm qua...trong đầu Haby đang lục lại trí nhớ...

Rươụ....Nụ Hôn...Cơ thể...Haby chợt nhận ra điều gì đó...nhìn  thẳng vào Mina tren người k quần áo chỉ 1 chiếc khăn tắm....dưới sàn nhà quần áo rơi xung quanh....Dường như đã nhớ ra tất cả...!

Người cứng đờ lại....Mình đã làm gì vậy?

- Đêm qua anh tuyệt lắm Haby ak! Mina noi giọng khêu gợi và thách thức vs Haby.

Nhẹ nhang tiến đến bên Haby...Mina hôn vào cổ Haby để khêu nên bản năng của đàn ông....

Trong đầu...Haby.........lúc này nhận ra mình thật tồi tệ...Chợt 1 lóe sáng hiên nên....Ruby. Haby như có thêm sức lực bật zậy xô Mina ra..nhanh chóng mặc quần áo vào....Chạy về phía hành lang...gõ cửa 1 căn phòng.... Miệng luôn kêu tên 1 người...không ai mơ của.Sự hoảng sợ nhen nên..cứ gõ gõ thật mạnh vào cánh cửa...

- Thưa anh căn phòng đó được trả phòng từ sáng sớm hôm nay rồi. Ngưới Lễ tân khẽ nói vs Haby.

Dựa lưng vào tường...ngồi sụp xuống nền...nước mắt rơi ra...." Mình đã Sai rồi...."

19. Dạ tiệc

Yêu cầu hành khách có mặt trên chuyên bay New Yuok - Việt Nam tắt di động . máy nghe nhạc, các thiết bị thu sóng khác để chuyến bay chuẩn bị cất cánh...chúc quý khách cò 1 chuyến bay an toàn.

Tiếng thông báo cuả phi cơ vang nên tôi rút headphone ra khỏi tai và tắt di động đi.Quay sang người bên cạnh .

- Sao lại là Bạn....Tôi giật mình khi thấy Ken ngồi thù lù ngay bên cạnh chưa thoát khỏi sự ngỡ ngàng...

- Thì tôi đã nói tôi bỏ trốn cùng bạn cơ mà...!

- Bạn...bạn thực sự có vấn đề rồi....Bạn theo tôi để làm gì?

Ken lại cười nụ cười làm cho tôi k khỏi xúc động.

- Tôi thích bạn đấy, Bạn Ngộ thật!

Tôi tròn mắt nhìn Ken...không khỏi xúc động lần 2...Vội vàng quay mặt đi về phía cửa sổ...

Ken thì cứ cười...tôi đáng cười vậy sao?

Lặng im. Tôi cảm thấy mình không còn là Ruby trước đây nữa...Khẽ lay động bờ vai Ken dựa vào vai tôi mà ngủ....tôi cảm thấy lòng mình như ấm lại.. Tôi nhắm mắt lại....nghĩ về 1 người.. Người mà tôi đã làm cậu ấy đau khá nhiều....

Quá khứ

Đêm của 1 bữa tiệc....Cô gái ngồi trên sân thượng chênh vênh trên thành lan can...chiếc váy nhẹ nhàng bay trong gió....Gió ơi hãy đưa mây đi đi! Cô bé khóc ngước nên bầu trời kia...lòng oán trách

Sao bầu trời lại làm mây đau...sao mây lại làm gió đau...!

1 chàng trai tiến lại phía cô gái...ôm chặt lấy cô gái...nhẹ dịu đôi môi năn nhẹ trên bờ môi đối diện. 1 nụ hôn nước mắt....Bữa tiệc vẫn diễn ra. Nhưng có 2 người đã lặng lẽ rời bữa tiệc.

Trong căn nhà rộng trên chiêc gường. chàng trai ôm chặt lấy cô gái đang nấc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ruby