Chương 11: Đức Anh's POV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng một ngày chủ nhật nắng ấm, tôi đang ngồi ngoài ban công nghe nhạc thì tiếng chuông cửa reo inh ỏi, nó đã phá hết không gian yên tĩnh đó.

Tôi đưa mắt nhìn xuống dưới đường. Một cô gái đầu trần mặc chiếc áo khoác xanh lam nhạt, dáng người mảnh khảnh, đang liên tục nhấn chuông cửa.

Tôi lười biếng đi xuống lầu.

Tôi nên giới thiệu nhỉ?

Tôi là Lê Vũ Đức Anh, 15 tuổi, con một trong một gia đình có truyền thống học dược. Nhà tôi có một tiệm thuốc tây nằm ngay mặt tiền đường lớn.

Tôi đậu vào trường A với tổng điểm là 25 điểm. Tôi hiện là lớp phó phong trào của lớp 10A3. Bạn cùng bàn của tôi là Trịnh Hoài Anh, một đứa xinh xắn, hơi khùng nhưng rất tốt bụng, dễ thương.

Hoài Anh trong lớp chỉn chu thế nào thì nhỏ đang đứng ngay trước mắt tôi đầu tóc bù xù thế đó.

Vừa thấy nó đến, tôi đã tưởng bở nó đến tìm tôi nhưng ai ngờ là đến mua thuốc, haizz, là tôi bị hố rồi.

Tôi không biết bản thân kiếm đâu ra đủ dũng cảm mà dám lẽo đẽo theo nó về nhà, cũng tự phục bản thân!

Hoài Anh bất lực với tôi nên đành cho tôi vào. May mắn là nhà chỉ có mỗi nó và đứa em 9 tuổi, tôi biết được em nó 9 tuổi vì nó vừa mua thuốc hạ sốt cho trẻ 9 tuổi mà 🤡

Hoài Quyên là tên em nó, con bé cũng xinh xắn dễ thương như người chị và đặc biệt là Quyên nó cực mê và quấn tôi.

Chúng tôi ngồi nói chuyện liên hồi, không ngừng nghỉ, con bé kể tôi mọi thứ trên trời dưới đất, tôi đã nghĩ con bé có thật sự bị bệnh không. Tôi cũng khá lo lắng cho con bé, vì cách nó quá thân thiện, cởi mở với "người lạ" nhưng "người lạ" này kiểu gì cũng thành "người nhà" thôi...

Quyên đặt biệt danh cho tôi là Đanh, tên nghe cứ nghĩ tới cây đinh. Ban đầu tôi không ưng đâu nhưng khi con bé giải thích muốn đặt giống tên chị nó là Hanh thì tôi liền lập tức đồng ý.

Tự dưng nghe cũng xuôi tai, dưỡng thê...Lòng bỗng dưng lại rộn ràng.

Tôi nhận thấy con bé Quyên rất có tiềm năng làm thuyền trưởng!

Hanh khi nghe tôi gọi nó bằng biệt danh thì rõ vẻ tức giận, la ầm nhà lên, trông nó càng bực tức thì tôi càng mắc cười...Sao lại có người tức giận mà đáng yêu đến thế chứ?

Nhưng tôi biết nó giận do đang ngượng thôi vì lúc tôi về còn nói cảm ơn tôi mà. Tôi đã sướng rơn ngay lúc hai từ "cảm ơn" được chiếc miệng kia thốt ra.

Tôi biết bản thân bị ảo tưởng sức mạnh nặng nhưng tôi vẫn cố chấp 🤡👍

Tôi xứng đáng được 100 điểm nghị lực mọi người nhỉ?

Thật ra tôi muốn Hanh níu tôi ở lại thêm chút nữa nhưng tôi nhận ra liêm sỉ tôi sắp rớt xuống đất rồi.
...
Ngoài được nhị tiểu thư nhà họ Trịnh yêu mến, tôi còn làm vừa ý nhạc phụ nhạc mẫu tương lai, tất nhiên vì gương mặt điển trai này, tính cách hài hước, đẹp người đẹp nết, sức học khá, hsg 9 năm liền, 25đ tuyển sinh 10, biết chơi cầu lông, bóng chuyền, bóng đá, biết đá cầu, biết bơi, biết chơi game,....nói chung là tôi tài năng và nhiều ưu điểm quá, kể đến hết chương cũng không hết được!
...
Tôi đã từng tưởng tượng rằng một ngày Hanh nói với tôi:

"Cậu không phải hình mẫu mà tớ hướng tới"

Tôi sẽ kể một tràng dài ở trên ra và nhếch mép nói:

"Bấy nhiêu ưu điểm đây đủ làm cậu xiêu lòng chưa?"
...
Dù sao đi nữa thì tôi cũng đã được Quyên gọi là "anh hai" rồi, một đặc quyền không phải đứa con trai nào cũng được như thế đâu.
...
Vụ tiền quỹ lớp rắc rối quấy rầy tôi mấy ngày nay. Tôi công nhận những lời nói của Thanh khá hợp lí nhưng tôi vẫn một lòng tin thằng Liêm không phải đứa như vậy. Nhưng đó là tôi, còn Ngọc Thảo hình như đã bị lung lay rồi.

Vị trí lớp trưởng là một chức vị rất khó để một người có thể đảm nhiệm. Lớp trưởng là người luôn phải công tâm, chính trực, không thể để tình cảm lấn át lí trí mà đưa ra quyết định sai lầm.

Ngọc Thảo đã đảm đương vị trí đó rất tốt. Dù nó và Liêm có mối quan hệ khá thân thiết nhưng không vì thế mà nó bênh vực Liêm, nó vẫn rất công tâm và giữ khoảng cách nhất định cho đến khi sự thật được sáng tỏ.

Ê!! Không phải vì tôi khen Thảo là mấy người nghĩ tôi thích nó nhé!

Tôi nào dám giành với cái thằng 27.25đ kia chứ...

Tôi thì chỉ muốn bạn cùng bàn tôi thôi! (cười chiếm hữu kiểu tổng tài)
...
Vụ tiền quỹ nhờ đoạn ghi âm của Thảo mà mọi chuyện đã êm xuôi.

Sau vụ đó thu hoạch lớn nhất của tôi là facebook của Hanh.

Hanh và Chi đều gửi lời mời kết bạn cho tôi vào chiều ngày biết vụ mất quỹ lớp.

Chúng nó nhắn hỏi tôi này nọ, về Liêm, rồi thằng Khôi, hỏi tìm ra ai lấy chưa và nhất là hỏi về thái độ của Ngọc Thảo. Cũng dễ hiểu thôi, vì họ là bạn thân mà.

Thú thật với mọi người, tôi đa phần chỉ rep tin nhắn của Hanh. Còn của Chi chỉ trả lời ngắn gọn súc tích, có khi còn hơi qua loa.

Yah!

Ai bảo tôi tồi thì tôi chịu.

Vì ít nhất tôi tốt với người tôi thương...
...
Thật ra, tôi cũng mới nhận ra tôi thích Hanh.

Từ cách tôi hay lén nhìn cậu ấy khi đang học.

Vâng, tôi phải nói thật, con trai cao rất có lợi thế! Khoảnh cách lúc tôi nhìn từ trên xuống Hanh rất là perfect, rất đẹp và tuyệt vời, nhìn một lần là mê cả đời...

Tôi còn thích Hanh từ những nụ cười vu vơ không chủ đích của cô ấy. Như những lần Hanh ngồi lặng nhìn tôi và Quyên cùng đùa giỡn, và bất chợt nở nụ cười. Tôi đã bắt gặp nụ cười ấy và thật sự lúc đấy tôi chỉ muốn giữ mãi nụ cười ấy cho riêng mình mà thôi! Nó ngọt ngào, tỏa nắng, rực rỡ hơn tất cả những nụ cười tôi từng thấy...

Hay những lần ba chúng tôi cùng trông Quyên, cùng dạy Quyên học.

Tôi đã không thể ngăn tâm trí nghĩ về khung cảnh tương lai hai vợ chồng bên đứa con gái nhỏ cùng nhau quây quần đầm ấm. Thứ mà mọi người hay gọi là "túp lều tranh, hai trái tim vàng" đồ đó 🤡😞

Và thế là tôi bị hai chị em họ cười nhục nhã vào mặt vì lo nghĩ rồi dạy con bé Quyên 75 x 8 = 6000 🤡🤡🤡

Chỉ là nhầm lẫn thôi, nhầm lẫn thôi!!!

Mọi người đừng vội đánh giá tôi ngu toán nhé!!!

...
Tôi phải công nhận công nghệ hiện đại thật! Mỗi lần tôi lướt tiktok là lại thấy chục vid "các cách nhận biết một chàng trai đã phải lòng một cô gái" 🤡

Một lần, hai lần thì tôi còn nghĩ là tình cờ, nhưng chục vid một ngày thì tình cờ quái gì???

Tôi cũng là con người mà, tôi cũng tò mò, nên tôi đã thử tính xem mình có bao nhiêu cái trong mấy vid đó nói.

Đm, có hết mọi người ạ 🤡👊

Để tôi kể cho mọi người, sẵn mấy bạn nam tham khảo xem mình có không nhé:

1. Nhớ rõ mọi thứ về người ấy
Vâng, tôi nhớ rõ lắm, tên nè, tên em nè, tên ba mẹ, tên quán bún, tên 2 người bạn thân, tên ở nhà cũng nhớ nốt, và cả nhớ địa chỉ nhà nữa. Chắc như thế đủ "rõ" rồi nhỉ?

2. Đối xử bất thường với người ấy
Tôi có kể ở trên rồi đó, tôi rep tin nhắn của Hanh kĩ và nhiều hơn của Chi.

3. Dành nhiều thời gian nhắn tin với người ấy
Cũng như ở trên. Ngoài dành thời gian nhắn tin, tôi còn dành nốt thời gian cuối tuần để qua nhà Hanh chăm em phụ nữa mà.

4. Ánh mắt luôn dành cho người ấy
Hừm, vì tôi và Hanh cùng bàn chưa kể mỗi cuối tuần còn gặp ở nhà nên nhìn mặt nhau đến phát ngán mà. Với lại tôi cũng hay nhìn lén Hanh mà
... Cũng tính luôn ha?

5. Thường xuyên trêu đùa người ấy
Lấy biệt danh ra chọc cũng là một loại trêu đùa đúng không? Thế thì tôi chắc chắn có rồi, tôi trêu Hanh nhiều tới mức bả còn định cắn tôi nữa.

Tôi thấy tương lai đi tiêm phòng dại rất cao nhé!

6. Luôn sẵn lòng giúp đỡ người ấy
Tất nhiên rồi, vì tôi là người rất tốt bụng mà.

7. Bối rối, ngại ngùng khi nói chuyện với người ấy
Này thì đôi khi cũng có, như những lần cậu ấy bất ngờ cười với tôi làm trái tim tôi xao xuyến...

Nhưng theo tôi thì quan trọng nhất là tim tôi đã thật sự rung động trước nụ cười tỏa nắng rực rỡ kia rồi, giọng nói phát ra từ miệng Hanh luôn ngọt ngào, như rót mật vào tai, làm tôi chỉ muốn hóa chú ong mật.

Tôi nghĩ thay vì xem mấy dấu hiệu kia thì tôi nên đi xem "các cách tán đổ một cô nàng bướng bỉnh" thôi, haizz vất vả thật!!!

Chuyện bí mật này tôi mới "bị buộc" cho thằng Liêm biết, còn 2 người kia thì tôi nào dám nói, lỡ họ để lộ cho Hanh thì sao???
_______
|| Preview Chương 12 ||
"Tao cũng không ngờ mày ác với bạn cũ như thế" - tôi cũng không thua, đáp lại

"Ồ, chúng ta là bạn cũ thôi sao?"

"Chứ còn cái khác à?" - tôi hỏi vặn lại

"Tao tưởng tao là crush của mày" - cậu ta vừa cười vừa nói
...

"Thế sao không nói từ đầu?"

"Cậu toàn chen ngang lúc người ta giải thích" - tôi bĩu môi trách móc

Tôi nghe tiếng khẽ cười của cậu ta, ngước lên cũng thấy hiện rõ nét vui vẻ hòa lẫn vài phần bất lực trong ánh mắt và gương mặt đẹp trai kia.

_______
P/s: làm sao mà Đanh biết nhỏ tác giả đã cho cả con Cá Rô biết rồi hahahaha🤡🤡

Tác giả mê cặp gà bông này quó nên sẽ còn dài dài nữa, mọi người ráng chờ heee

Tôi quá chăm rùi huuhuuu, 23h mới đăng chương mới nên nhớ vote với cmt nhooo😞💗

Anw, mãi iuu💗💗


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net