Tập 11: G&K lần đầu tiếp xúc với SCP

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong khi chờ đợi Tiana đang họp (hoặc bị xử tội) với Hội Đồng O5, mọi người đều tản ra làm việc riêng của mình. Nhưng nhìn chung vẫn là bận rộn.

"Ông đoán xem lần này Tiana sẽ ra sao?"

"Chúa mới biết"

Sau cùng, họ chỉ có thể chờ đợi.

Chờ đợi phán quyết cuối cùng từ những người mà họ đã phụng sự dù chưa thấy mặt.

**********************************************

*Địa điểm 279B Đại lộ Verkhovna Rada ở Endfield , Ploshad 4. Trụ sở G&K*

Các nhân viên làm việc tại đây đang có một buổi sáng hết sức bình thường của họ tại đây.

"Làm ơn cho tôi một cốc cà phê"

"Có ngay"

Tại quán cà phê của Springfield. Những nhân viên của G&K từ con người đến búp bê chiến thuật đều đang gọi cho mình một phần đồ uống. Họ đều tỏ ra rất hài lòng về chất lượng cũng như giá cả phải chăng.

"Nè nè, để tớ nói cho nghe..."

"Thật hả!"

Tiếng trò chuyện rôm rả có thể được nghe thấy rõ ràng. Với nhân viên con người ở G&K thì sẽ nói về công việc, hay những thứ họ gặp trong cuộc sống thường nhật. Còn với T-Doll thì họ sẽ tám về đủ thứ trên chiến trường, hay những câu chuyện tầm phào khác.

Kalina cũng vừa mới đến quán cà phê của Springfield. Một số T-Doll khác cũng tiến đến chào hỏi một cách thân thiện. Kalina cũng lịch sự đáp lại, rồi ngồi xuống chỗ ngồi ở quầy, bắt đầu gọi đồ uống.

"Cho tôi một cốc cà phê sữa"

"Có ngay"

Springfield bắt đầu pha một ly cà phê sữa cho Kalina. Cô vừa ngân nga vừa làm nó. Xem chừng như cô rất thích công việc này.

Trong lúc chờ đợi ly cà phê sữa của mình, Kalina để ý thấy một người đàn ông tầm hơn hai mươi tuổi ngồi ở một góc trong của quầy, trước mặt anh ta là một cốc cà phê đã vơi đi một nửa, nhưng anh ta trông không được thoải mái cho lắm.

Sắc mặt của anh ta thì không thể gọi là có sức sống được. làn da nhợt nhạt, mắt thâm quầng, ánh mắt ánh lên sự sợ hãi một điều gì đó, bàn tay nắm chặt cốc cà phê đang không ngừng run rẩy, miệng mấp máy như đang định nói gì đó nhưng không thốt lên lời.

Mặc dù công việc của G&K đôi khi sẽ hơi vất vả, nhưng đến mức thay đổi thần sắc của một người thì quả thực rất đáng ngờ. Kalina quyết định sẽ hỏi chuyện anh ta một chút.

"Xin chào đằng đó, bạn có ổn không?"

"Hả...a..... à.... Tôi ổn..."

"Trông anh thật sự rất tệ đấy, có chuyện gì đã xảy ra à?"

"Không tôi..."

Anh ta trông có vẻ hoảng hốt khi được ai đó bắt chuyện. Bàn tay cầm cốc cà phê của mình thì đang rung lắc.

"Nếu anh có gì không ổn thì hãy nói ra đi, chúng tôi chắc chắn sẽ giúp"

Anh ta do dự một hồi lâu. Tác phong của anh ta lung túng và vụng về một cách kỳ lạ, đến mức những T-Doll ở gần đó cũng nhận ra sự bất thường. Các T-Doll bắt đầu tiến đến và an ủi anh. Cuối cùng, sau một hồi suy nghĩ thì anh đã kể ra.

Khoảng hơn sáu tháng trước, anh ấy bắt đầu bị khủng bố tinh thần bởi một tiếng kêu lách cách nhịp nhàng. Ban đầu anh chỉ nghĩ là do mình đã làm việc quá sức nên sinh hoang tưởng nên đã không nghĩ nhiều. Nhưng tần xuất của nó khoog ngừng tăng lên, rồi dần dần tiếng kêu lách cách đó đã phát đi phát lại không ngừng nghỉ đến tận bây giờ.

Anh đã nhiều lần cố gắng tìm ra nguồn gốc của thứ tiếng đó, nhưng anh chưa bao giờ thành công. Anh tìm đủ mọi cách để tránh xa nó, nhưng nó vẫn bám theo anh mọi lúc mọi nơi bất kể anh đang đi đâu hay làm gì. Anh cố gắng tìm kiếm sự giúp đỡ từ đồng nghiệp nhưng họ đều cho rằng là anh bị điên. Thậm chí anh còn tìm đến bác sĩ tâm lý nhưng cũng chẳng khá hơn.

Anh dần nhận ra rằng ngoài mình ra, không ai nghe thấy nó hết. Tinh thần của anh dần dần bị phá vỡ theo thời gian đến tận bây giờ. Cho dù anh đã cố thích nghi với nó đi chăng nữa cũng chẳng thể nào quen nổi, thứ tiếng kêu lách cách nhịp nhàng nhưng lại ngày một ghê rợn hơn theo một cách nào đó.

"Anh vẫn luôn nghe thấy tiếng đó ư? Mà chỉ có anh nghe thấy nó?"

"Bây giờ tôi vẫn đang nghe thấy đây. Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu cô bảo tôi điên hay gì đâu"

Quả thật Kalina đã có chút ngờ vực câu chuyện vừa rồi, thế nhưng dáng vẻ của người đàn ông tội nghiệp lúc này đã chứng minh rằng anh không bị điên, mà thật sự đã có ai hay điều gì đó đang hãm hại anh.

"Không, tôi tin câu chuyện của anh. Tôi sẽ tìm cách đối phó"

"Cảm ơn cô, nhưng cô sẽ chỉ phí công mà thôi"

Các T-Doll khác sau khi nghe xong cũng cảm thấy xót thương cho anh. Mấy cô nàng bèn an ủi anh và cố gắng khiến anh khá hơn.

Mọi chuyện bắt đầu quỷ dị từ đây.

"Cà phê của cô đây"

"Cảm ơn cô Springfield... có chuyện gì thế?"

Người đàn ông không còn nghe thấy tiếng lách cách đó nữa. Anh ta khẽ nở một nụ cười.

"Nó biến mất rồi... tiếng động đó đã biến mất!"

"Thật ư?"

"Đúng vậy, nó đột ngột dừng hẳn"

Khoảng khắc tiếng lách cách dừng lại, cũng là lúc cái chết của anh ta đã an bài. Khi anh ta quay đầu lại, thứ anh ta trông thấy là một sinh vật màu đen kỳ lạ với tạo hình của một con chim. Nó không hề có lông, để lộ ra hai cái chi nhọn có càng ở nơi có thể gọi là cánh, kèm theo một cái cổ dài ngoằng trông rất quỷ dị.

Người đàn ông bất ngờ hét lên, chỉ tay vào khoảng không.

"Quái vật!!!!"

Mọi người trong căn tin từ T-Doll đến nhân viên con người đều ngơ ngác, Kalina cũng cảm thấy bối rối.

Các nhân viên khác bắt đầu nhìn anh với cái nhìn ngờ vực.

"Chúng tôi có thấy gì đâu?"

Những T-Doll khác cũng cảm thấy bối rối khi nhìn khắp căn phòng.

"Cậu có thấy gì không G3?"

"Tớ chẳng thấy gì cả"

"FN-49 thì sao?"

"Không thấy luôn"

Người đàn ông bàng hoàng, tiếp tục chỉ tay về phía khoảng không mà nói.

"Nhưng nó ở ngay.....!!!"

Người đàn ông sau đó bất ngờ bị ngã, rồi bị kéo ra khỏi chỗ ngồi của mình bởi một lực không xác định. Kalina và Springfield ở cạnh anh ta thì bị sốc trước cảnh tượng này.

"Chuyện gì đang xảy ra?"

"Đó là cái gì"

Người đàn ông xấu số sau đó xuất hiện một vết chém sâu ở trên bụng anh ta. Máu tươi bắt đầu chảy và bắn ra xung quanh. Rồi thêm một vết đâm nữa, rồi lại nữa, rồi lại thêm nữa nối tiếp nhau với một tốc độ vô cùng nhanh. Anh ta đau đớn hét lên.

"Nó đang xé xác tôi.. ahhhhhhhh"

Các T-Doll cũng bắt đầu phản ứng lại. Họ cầm lấy súng, xả đạn liên tiếp vào kẻ địch vô hình đang cố giết người đàn ông. Nhưng những viên đạn cứ thế bay qua, ghim vào tường, còn những vết thương và máu vẫn xuất hiện nhiều hơn. Các nhân viên thì kinh hãi trước cảnh tượng trước mắt.

"Cái gì!"

"Ai đó kéo anh ấy ra đi!"

Kalina chạy đến, cầm lấy hai tay người đàn ông và kéo anh tar a. Nhưng không hiểu sao cô lại không thể làm điều đó. Dường như đang có một lực vô hình nào đó đang giữ anh ta vậy.

"Cư...cứuuuu... tôi..."

Hộp sọ của người đàn ông sau đó đã bị đục thủng, kết liễu người đàn ông tội nghiệp, trên khuôn mặt anh ta vẫn còn lộ rõ sự sợ hãi tột độ khi nhìn thấy một thứ mà không thấy, máu bắt đầu chảy lênh láng ra sàn nhà.

Nhưng đó chưa phải điều kinh khủng nhất. Những miếng thịt được cắt ra từ người đàn ông lơ lừng ngay trên không trung rồi từ từ biến mất. Cứ như thể thứ vô hình đó đang ăn thịt anh ta. Các T-Doll liền nạp đạn và chuẩn bị cố tấn công thêm lần nữa thì thông báo từ loa phát thanh vang lên.

(Tất cả nhân viên và T-Doll lập tức rời khỏi căn tin)

Mọi người dần dần di chuyển ra khỏi nơi đó cùng với sự sợ hãi có thể thấy rõ trên mặt của từng người, Kalina cũng vậy. Cô chưa từng chứng kiến điều gì như thế trước đây. Dần dần, mọi người ra khỏi căn phòng. Để lại người đàn ông tội nghiệp đã chết đang bị ăn thịt bởi thứ vô hình đó.

*************************************************

*Cùng thời điểm này, đâu đó cách trụ sợ G&K 200km về phía bắc, tại một điểm quản thúc sâu dưới lòng đất của Tổ Chức SCP*

Trong một phòng quản thúc, ở chính giữa căn phòng là một cái lồng thép kiêng cố. Bị nhốt ở bê trong là thực thể mà người đàn ông tội nghiệp đã chứng kiến nhưng không một ai thấy, đó chính là một SCP hiện đang được quản thúc bởi Tổ Chức SCP. Thực thể này hiện vẫn chỉ đứng im ở góc phía bắc của cái lồng, bất động trong nhiều giờ liền.

Ở bên kia tấm kính một chiều, một nhà nghiên cứu đang nhìn chằm chằm SCP đó, rồi lại nhìn xuống tờ giấy mô tả thông tin SCP.

[Mã dị thể: SCP-4975]

[Lớp: Euclid]

[Quy trình Quản thúc Đặc biệt: SCP-4975 phải được quản thúc trong một phòng giam tiêu chuẩn bằng thép. Tiếp xúc của con người với SCP-4975 bị cấm.]

[Trong trường hợp vi phạm quản thúc, bất kỳ nhân viên nào của Tổ chức liên tục nghe thấy tiếng nứt vỡ nhịp nhàng phải tự cô lập mình khỏi những người khác và kiên nhẫn chờ đợi cho đến khi SCP-4975 được đưa trở lại buồng quản thúc hoặc quá trình bẻ khóa dừng lại.]

[Mô tả: SCP-4975 là một thực thể hình người mơ hồ với nhiều thuộc tính loài chim khác nhau, trong đó đáng chú ý nhất là cái mỏ của nó. Cấu trúc cơ thể của nó dài và mỏng về tổng thể, và các chi của nó thuôn nhọn thành các chi không có hình dạng, thiếu các chữ số riêng biệt. Một lớp da dày và cứng bao phủ toàn bộ cơ thể, bao gồm cả mỏ.]

[Các đốt sống cổ của nó không liên kết với nhau và dường như có thể di chuyển độc lập với nhau. SCP-4975 liên tục xoay từng đốt sống của chúng, từ sau ra trước, kết thúc bằng phần đầu của nó, một cách nhịp nhàng. Điều này tạo ra âm thanh nhấp chuột hoặc nứt với mỗi chuyển động. SCP-4975 chỉ ngừng cử động cổ theo cách này khi nó chuẩn bị tấn công.]

[SCP-4975 đã được quan sát thấy là rình rập các nạn nhân trong tương lai trong một khoảng thời gian dài trước khi cuối cùng quyết định tấn công, đôi khi kéo dài tới 10 tháng hoặc hơn. Nó giết nạn nhân của mình bằng các phần phụ của nó, thứ mà nó dùng để đập và xé xác nạn nhân. Sau đó, nó sẽ luôn ăn xác chết và một người trưởng thành trung bình dường như có thể sống được khoảng 3 tháng.]

[Tài liệu kết thúc.]

Ban đầu, SCP-4975 được quản thúc tại Đức. Nhưng trong một sự cố xảy ra trong chiến tranh thế giới thứ ba, SCP-4975 mới bị bắt trở lại một năm sau khi chiến tranh kết thúc. Nó được phát hiện là ở [Dữ liệu bị xóa] tại Tân Liên Xô.

Bất chấp những biện pháp ngăn chặn hiện tại, SCP-4975 bằng một cách nào đó vẫn có thể tiếp tục đi săn. Liên tiếp những vụ tấn công rải rác khắp Tân Liên Xô liên tục được báo cáo mỗi vài tháng một lần. Mỗi lần tấn công đều nằm ở những vị trí cách điểm quản thúc một khoảng cách rất xa. Mỗi lần như thế, SCP-4975 sẽ tiến vào trạng thái bất động và đứng hướng mắt về một phía nào đó trong buồng quản thúc, cũng chính là hướng mà SCP-4975 bắt được con mồi.

Đông thời lúc này, báo cáo cụ thể được cung cấp bởi một đặc vụ hiện trường làm việc trong G&K cũng đã được gửi lên cho một nhà nghiên cứu cấp cao. Thời gian xảy ra sự việc cũng hoàn toàn trùng khớp với thời gian SCP-4975 bắt đầu bất động.

Nhà nghiên cứu cấp cao đó đọc xong bản báo cáo liền gấp nó lại, mang đến kho lưu trữ, cất nó trong một cái tủ chứa báo cáo thiệt hại từ những vụ săn mồi khác của SCP-4975.

"Một lần nữa chúng ta chẳng thể làm gì"

*Cập nhật tình trạng SCP-4975*

Yêu cầu tăng mức độ quản thúc từ Euclid lên Keter [Đang được tiến hành]

Yêu cầu chấp dứt dị thể [Đang được xem xét bởi Hội Đồng O5]

Nhà nghiên cứu cấp cao thở dài, tắt máy tính để bàn, rồi đóng cửa kho lưu trữ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net