Chương 13: mạnh được yếu thua

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


-Ư...Ư...Bọn mày tránh ra, mấy cái balo đó là của tao !!

-Cậu ko được làm vậy ! Mọi người sẽ chết đói mất.

~o0o~


-Thủ phạm không ai khác chính là một trong số những người còn lại trong chúng ta !!-Thiên Yết đung đưa hai đuôi tóc của mình, chỉ tay vào chúng tôi.

Cá-cái gì ??? Không thể nào ? Làm sao cậu biết được ?-mọi người như sét đánh ngang tai, hoảng hồn nhìn nhau la lên.

-Hehehe, theo suy luận của một người thông minh như tui ( dạ bớt bớt đi Yết 😒) mấy người lắng tai nghe cho rõ và thông này. Thử nghĩ xem, còn ai trong cái xó rừng này rảnh mà đi giết tụi mình chứ ?

-Ờ~~ -cả đám ồ lên thán phục, sao tôi lại ko nghĩ ra nhỉ ? ( mắc mớ gì mà ko nghĩ ra vậy trời 😐 chắc tại ríu quá mất khôn *trích suy nghĩ của tác giả*  )

-Ừm...vậy cậu đã biết...ai là thủ phạm rồi à ?-Thiên Bình run giọng, khẽ hỏi Yết.

-Đáng tiếc là tớ chưa thấy nghi ngờ ai cả, nhưng mọi người cứ bình tĩnh đừng sợ, chúng ta sẽ cùng nhau sớm giải quyết chuyện này.-Thiên Yết chống nạnh, một tay xoa xoa cằm. Tuy nói thế nhưng Yết ta đã bắt đầu quan sát các sao và cảm thấy ngờ vực một người...

-Tớ sẽ giúp cậu Yết chan, tớ ko muốn ở đây nữa !-Ma Kết vỗ vai Thiên Yết, mỉm cười nói.

-Tớ cũng ủng hộ, có điều tớ muốn ở lại đây chơi cơ~

- Tên ngốc này ! - Thiên Bình nghe vậy cốc đầu Mã một cái khiến cô nàng "Ui da" một cái, rồi xoa đầu cười hì hì: "Đùa thôi đùa thôi mà~ làm gì ghê zậy !"

Tôi im lặng nhìn mọi người, thật khó phát hiện được ai là thủ phạm, tất cả đều cư xử bình thường. Mà động cơ của hắn rốt cục là như lào đây ? Dạo này sống ở trần gian riết cả tôi cũng quên mất mình là ma (ko biết độc giả còn nhớ ko chứ tác giả nhiều khi cũng quên) nói nhỏ cho độc giả nhé, tôi có thể bay đấy hehe...Ừm chỉ vậy thôi -_- còn lại là tôi chỉ mang danh một con ma lang thang.

-Mà~ mọi người à, thức ăn chúng ta còn sử dụng được bao lâu nữa ha ?-giọng nói dịu dàng của Cự Giải vang lên phá tan bầu không khí "hứng chí" của Nhân Mã, Thiên Yết và Ma Kết , thay vào đó là câu nói lo lắng của Bạch Dương.

-Á chết, hôm qua yên lành quá nên hình như tụi mình xơi hết đống thịt bò rừng dự trữ rồi !!-À vâng, chỉ hai chữ "xơi hết" đã khiến cho cả đám hét lên "CÁI GÌ ?? cùng bộ mặt xanh mét.

-Ừm còn số bánh kẹo của Ngưu thì cậu ta đeo bên mình giờ dính đầy máu rồi ko thể ăn được.-vừa dứt lời Ma Kết nắm tay Thiên Bình hỏi bằng ánh mắt nghi ngờ.

-Làm sao cậu lại biết Ngưu có đem đồ ăn mà bị dính máu ?

-A ờ...vì...tại tối qua tớ thấy cậu ấy cứ khư khư bánh kẹo bên mình.

-Lỡ lúc đó cậu ta đã ăn hết rồi thì sao ? Cớ gì cậu lại cho là cậu ấy còn giữ số bánh kẹo dính máu ?

Từng câu hỏi dồn dập của Ma Kết khiến Thiên Bình mồ hôi như tắm, miệng nói ko ra mà người run rẩy. Thấy vậy Kết nắm chặt tay Bình nhi hơn, nhìn thẳng vào ánh mắt của cô.

-Trời ạ cậu thôi đi, nhìn cái xác đi, có mấy cái bánh "sốt cà máu" rơi ra đó !! Ư...thả-thả tớ ra hic -Thiên Bình giật tay ra khỏi Kết, tức giận chỉ thẳng vào thây Ngưu. Nhân Mã từ đằng sau Kết chạy đến bên Bình nhi, nhìn cô nàng bằng ánh mắt "mè nheo, mâu thuẫn" nói.

-Sao-cậu thật đa nghi, một người tốt bụng hiền lành như Bình chan sao có thể giết người được ? Grrr -Ái chà, nghi ngờ cô Mã này quá đi nha, bình thường chả để ý ai vậy mà giờ lại hùng hổ đứng ra bảo vệ Bình chan *tôi nghĩ*

-Cậu khoan vội quá, như vậy sẽ dễ gây xích mích đấy. - Thiên Yết chậm rãi thì thầm vào tai Kết nhi.

-U-ừhm

.........


Quay lại chuyện ăn uống ban nãy, bây giờ 8 sao của chúng ta đang ngồi trong hang trú ẩn, cùng nhau chia đều đồ ăn để sống sót. Nhắc luôn là ở ngoài sương mù cũng rất dày đặc, bất cứ ai đi ra ngoài khả năng bị lạc là hơn 75% .

-Với số đồ ăn vặt này, chia đều cho 8 người, 1 ngày 2 bữa thì chỉ trong ko tới 2 tuần ta sẽ ko còn thức ăn nữa.-Song Ngư đưa ra một bản tính toán chi li do tôi cùng chị ấy bàn luận ( cái này nói trắng ra là "nhiệm vụ" Thiên Yết "giao" cho tôi và Ngư )

Thật ra ở cái nơi này có vẻ như khiến cho tất cả mọi người đều trở nên chóng đói hơn, dù chỉ mới ăn cả tá thịt hôm qua. Tôi có một cảm giác không lành sắp xảy ra, khi đồ ăn chỉ còn vỏn vẹn trong vài cái balo và nó sẽ chóng hết ngay, điều này có thể....

Áá !

Bỗng một tiếng la kinh hãi phát ra từ phía sâu trong hang, chúng tôi nhanh chóng chạy đến xem thì một viễn cảnh hết sức tồi tệ đang diễn ra...

-Ư...Ư...Bọn mày tránh ra, mấy cái balo đó là của tao !!

-Cậu ko được làm vậy, mọi người sẽ chết đói mất.

Bạch Dương khuôn mặt lấm la lấm lét, trên tay cầm con dao rựa rất to ( đâu ra vậy trời 😲 ) run run chĩa loạn xạ khiến ai cũng hoảng sợ tránh xa. Cô ấy lôi toàn bộ balo chứa thức ăn về phía mình, ko muốn chia cho bất kì người nào.
Vừa chạy ra tôi đã thấy Mã ôm cánh tay đầy máu của mình, thở nặng nhọc cố trấn tĩnh lại Bạch Dương nhưng vô dụng. Thiên Bình thì ko biết làm gì chỉ sử dụng miếng vải rách của mình băng đõ cho Mã nhi.

-Ha ha ha, tao chưa muốn chết đâu, nếu bây giờ mà chia số lương thực này thì cả đám cũng sẽ ko cầm cự được bao lâu. - Bạch Dương mất cả lí trí, hành động như một con đyên.

-Cậu khùng à ? Thế cậu tính giữ một mình ăn hết sao ? Cậu bỏ mặc bạn bè thế hả ?-tôi tức giận xông tới tuôn một tràn những câu hỏi sỉ vả mà quên mất con Cừu nó đang cầm cây dao chà bá.

Thấy tôi xấn đến Bạch Dương giật mình quay lại, trợn tròn hai mắt giơ con dao rựa lên cao ( hình như chuẩn bị chém ) thì Song Ngư bất ngờ đứng chặn lại, liếc nhìn cô ta thật lâu, ko biết vì sao nhưng Dương nhi lại từ từ lùi xuống nở một nụ cười gượng gạo... nói:

-Hừ các người hay lắm, lần này ta tha cho đấy !!-nghe vậy Ngư kéo tay tôi lui ra sau thật nhanh. Bạch Dương tiếp tục

-Tụi bây ko phải lo về đồ ăn, mỗi bữa tao sẽ cho tụi bây mỗi người một miếng bánh để sống qua ngày. À nhưng ta sẽ lập một bảng thứ bậc vì đồ ăn có hạn, không phải ai cũng có phần.

*Đọc kĩ phần này nhá* Mọi người đều lo lắng, sợ hãi khi Cừu bắt đầu suy ngẫm nhìn từng người để xếp thứ bậc. Bạch Dương sẽ đứng đầu (vua) và cô ta tự cho mình quyền được ăn bao nhiêu thì ăn và thậm chí là được sát thương người khác nếu họ ko chịu nghe theo. Vì cô ấy nhận ra Thiên Yết và Nhân Mã khá nguy hiểm ( đây là 2 sao khỏe nhất đám ) nên xếp chung vào với Ma Kết chỉ được ăn 1/6 cái bánh tráng/ ngày. Còn lại tôi, Cự Giải, Thiên Bình thì được ăn 1/4 bánh, thật kinh ngạc là Song Ngư lại bị xuất quyền ăn và chỉ được ăn 1 mẫu nhỏ/ tuần.

-Tại sao cậu lại đối xử như thế với Ngư senpai ? - tôi bức xúc la lên.

-Vì ban nãy cô ta dám lườm tôi bằng ánh mắt ko ra gì ?

-Lí do thật vớ vẩn, lương thực bấy nhiêu đó cũng đâu phải là quá ít đâu !

-Nếu tao nói tao muốn vậy thì sao ? - Bạch Dương nghênh mặt làm tôi như bị nghẹn họng.

-N-nếu...nếu thế thì...tôi sẽ thay cho chị Ngư, tôi sẽ chịu nhịn đói thay chị ấy !!-*Aw~, tôi nói gì thế này ? Tôi vốn đau bao tử nặng ko thể nhịn đói quá lâu được ! Nhưng tôi ko thể nhìn Ngư nhi khổ sở.

-Em nói gì vậy ? Em ko được làm thế ? Bạch Dương làm ơn đừng bắt Xử Nữ phải nhịn ăn

-Kakaka muốn lắm à Xử Nữ, được rồi~ tao sẽ cho mày "được hưởng đặc quyền" thay cho Song Ngư.-Cừu ko thèm nghe Ngư nhi, phán thẳng một câu nói ko bao giờ có thể rút lại...

.........



-Em thật là một con ngốc ! Đừng có lại đây nói chuyện với chị !! 😡 - Song Ngư giận dỗi, quay lưng lại ko thèm nhìn tôi dù chỉ một cái.

-Chị-chị Ngư...em xin lỗi, bỏ qua cho em đi...quay qua đây đi chị Ngư yêu quí~-tôi làm bộ nhõng nhẽo nhưng chỉ cũng ko thèm nghe.

-Em...em sẽ đợi đến khi nào chị nguôi giận nhe...? Ừm Em đi đây chút...-tôi gãi đầu sồn sột, tỏ vẻ bối rối rồi đi khỏi Ngư nhi

-.....Hm~, Xử Nữ ngốc...

Thật là ngày kinh hoàng nổi bật trong chuỗi ngày kinh hoàng vừa qua, cùng lúc xảy ra việc Kim Ngưu die vừa biết được thủ phạm vẫn còn đang hiện hữu quanh mình lại còn việc Bạch Dương bỗng đổi tính quay sang tấn công bạn bè vì lương thực. Mắt tôi hình như hoa lên thì phải, Rột Rột Rột bụng tôi lại đánh trống và nó đang sôi sục một cách thôi thúc, ôi cái dạ dày zombie~.Bịch tôi ko thể cử động nổi nữa, giờ tôi đang nằm trên bãi cỏ khô cùng "những giọt nước miếng" ko ngừng chảy ra từ miệng. À rế, có một mùi thơm...

-Ê nàng ăn xin đói khát, có muốn một ít bánh mì hem~ ?-giọng của Cự Giải vang lên bên tai tôi. Cái gì ? Cô ấy vừa nói bánh mì hả ?

-Đâu đâu ? Where bánh mì ?-tôi ngay lập tức chồm dậy, vô tình mặt hai đứa xuất hiện một khoảng cách rất là "sát rạt", tôi ngượng ngịu giật lùi lại. Giải cũng hết hồn đỏ chín mặt.

-Nè ăn đi, tớ có giấu trong người được một chút đấy.

-Hửm, cậu giấu á ? Sao qua mặt được ả Dương hay thế ? - tôi vừa ngồm ngoàm mẩu bánh mì vừa hỏi.

-Thật ra thì của tớ cơ, lúc trước ăn ko hết nên cất lại, ai ngờ giờ lại có thể dùng một cách hiệu quả như zậy !-bé Cua cười nhe răng, mũi hỉnh hết cõ khoe "chiến tích" của mình làm tôi mém sặc vì cười.

-Cậu đúng là tốt thật, lại còn ku tê nữa ! Tớ thích cậu nhất !-ko biết sao tôi lại ngây thơ thốt lên câu "thích" ấy để rồi Cua ngả vào người tôi, thì thầm:

-Tớ cũng thích cậu Xử Nữ...

-A hay quá, vậy là cậu cũng đồng ý là bạn thân của tớ rồi. - *Ờ thì theo quan điểm của tôi nếu hai người bạn thích nhau thì sẽ là bạn thân.*

-Không phải đồ ngốc, tớ thích cậu theo kiểu khác...tớ-tớ thích cậu như một người khác giới...!?!!

-Ặc phụt ! Câu nói của Giải khiến tôi mắc nghẹn, tôi có thể cảm nhận được khuôn mặt nóng hổi vì đỏ ran của Giải nhi đang áp vào lưng tôi. Bởi vì...chính tôi cũng biết mình đang đỏ mặt...

End chương 13

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net