Ngoại Truyện 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( Lưu ý : Tác giả sẽ đề cập đến chuyện của couple phụ Kaning cả trước và sau khi mà đứa nhỏ của Giwin ra đời

***

Từ cái hôm chị cùng Yizhuo đến thăm Minjeong ở bệnh viện cũng đã trôi qua một tuần, về nụ hôn em nói em không giận, chị thầm mừng trong lòng, cứ ngỡ chị đã có thể tiến gần đến em một bước nhưng đó chỉ là chị ngỡ....

Ngày hôm nay chị như chết lặng khi nhìn thấy trên mặt báo là tin tức em sắp kết hôn cùng thiếu gia của Min thị, nghe đâu đó tiếng lòng tan vỡ, chị vò nát tờ báo vứt vào trong sọt rác, cầm lên ly cà phê nóng, không may lại làm đổ hết lên người, chị khẽ nhăn mặt, dọn dẹp vết cà phê lem luốc dưới sàn nhà, đi vào trong phòng tắm gột rửa hết vết cà phê trên người, nước làm vết bỏng trở nên đau đớn nhưng làm sao bằng đau đớn ở trong lòng chị bây giờ ? Tắm rửa xong chị ra ngoài, muốn đi dạo một chút cho tâm tình ổn định.

Yizhuo vùng vằn đi vào cầm theo tờ báo đập mạnh xuống bàn, ông Ning vẫn bình thản ngồi đó nhâm nhi tách trà

- Ba nói đi chuyện này là sao ? Ai kết hôn với Min thiếu gia ????

- Cũng là nên nói với con rồi

Ông Ning bỏ tách trà xuống, ra hiệu cho em đến ngồi đối diện, hắng giọng một cái.

- Min tổng từ khi ba mới 2 dựng Ning thị đã giúp đỡ chúng ta hết lần này đến lần khác, ơn nghĩa đối với họ rất lớn cho nên ba muốn gã con cho đứa con trai lớn của ông ta.

- Con không đồng ý ! Ba...

- Ning Yizhuo, con đừng có nghĩ ta không biết con đã nảy sinh tình cảm với ai !!!!

Ông Ning thay đổi sắc mặt, giọng nói có phần đe dọa, con ngươi em đảo xung quanh, trong lòng em hoang mang, làm sao ba em có thể biết ???

- Ba cho người theo dõi con??

- Nếu đúng thì sao? Con tốt nhất nên đặt dấu chấm hết với con nhỏ đó nếu không ba không biết rằng sẽ làm gì con nhỏ đó đâu !!

-....

- Con đừng có cái suy nghĩ sẽ trốn khỏi ba hay gì đó tồi tệ hơn, ba nói rồi đó! Con bằng mọi giá phải cưới Min thiếu gia, như thế ba mới không hổ thẹn với Min tổng.

Ông bỏ lại em ngồi đó mà đi lên lầu, em mím chặt môi bỏ ra ngoài, em không được khóc, em phải nghe theo ông ấy, bởi vì chỉ có như vậy em mới bảo vệ được người em yêu. Lang thang hết con đường này đến con đường khác, bão giông vẫn cứ cứng đầu nổi lên ở trong lòng em, em muốn gặp Jimin ...muốn kể hết chuyện cho chị nghe rồi khóc ở trong lòng chị...nhận thức được suy nghĩ của mình em lại lắc đầu xua đuổi nó ra khỏi tâm trí, em không được phép xuất hiện xung quanh chị nữa, em cần phải mạnh mẽ đứng trên lễ đường với một người em không yêu.

***

Uchinaga Aeri trầm ngâm đứng ở ban công, tâm tình có chút phức tạp khi nhìn thấy tin tức trên báo, chưa bao giờ cô lại muốn lo chuyện bao đồng như lúc này, do dự một lúc mới ấn vào dãy số trên màn hình điện thoại, mất vài giây để đầu dây bên kia nhấc máy.

📲 : Uchinaga tổng, chẳng hay ngài gọi cho tôi là hạng mục có vấn đề hay sao?

- Ồ không Ning chủ tịch, tôi gọi là muốn đề cập đến vấn đề khác... là chuyện của con gái ông.

📲 : Ý của ngài là chuyện con gái tôi kết hôn? Ngài..chẳng lẽ...

- Haha...đừng hiểu lầm! Tôi rất yêu vợ mình

📲 : Vậy tại sao ngài lại muốn can thiệp?

- Can thiệp? Không hẳn... Ning chủ tịch và tôi cùng nhau cá cược một chút!!

📲 : Cá cược mà ngài nói là về thứ gì?

- Tôi chắc là Ning chủ tịch đã điều tra và biết rõ về người làm con gái ông động lòng !!

📲 : Đúng !!

- Tôi và ông cùng nhau cá cược, trước khi Ning Yizhuo nói "Con đồng ý" nếu người đó đến ngăn cản ông phải hủy bỏ hoàn toàn lễ cưới, nếu không đến thì hạng mục hợp tác giữa chúng ta sẽ đổi thành 7 cho ông 3 cho tôi. Được chứ ?

📲 : Hahaha...được , được tôi đồng ý cá cược !!....

- Chào ông !!

Aeri ngắt máy với nụ cười ở trên môi, tôi chưa bao giờ chịu phần lỗ nhưng đây là ngoại lệ, chúng ta tuy gặp là mỉa mai nói móc nhau, tôi không nói ra nhưng tôi luôn sẵn sàng giúp chị thoát ế, chuyện còn lại đều phụ thuộc vào chị cả đó bà chị già à!!

***

Em lang thang cả buổi chiều cuối cùng lại chọn dừng chân ở trong quán bar, em uống...cứ liên tục uống rượu...em muốn xua đuổi hình ảnh của chị ra khỏi tâm trí, em uống đến mức không còn nhận biết ai là ai nữa, em chỉ thấy có một bàn tay choàng eo dìu mình đi, người đò dìu em xiêu vẹo đi ở trên đường, em cố gắng nhìn người đó nhưng gương mặt cứ mờ mờ ảo ảo không thể nhìn được, người đó để em ngồi xuống ghế gỗ ở dọc đường  chạy đến máy bán nước tự động mua một lon nước chanh, mở nó ra đưa cho em.

- Ning Yizhuo, cô uống nước chanh cho tỉnh táo một chút !!

Em nghe giọng nói em mới biết là con trai nhưng em có quen biết với ai là con trai đâu? Em lười phải nghĩ cho nên cứ mặc kệ cầm lấy lon nước hớp một ngụm.

- Anh..ức...là ai..vậy?

- Tôi là Min Yoongi, người mà sắp tới sẽ kết hôn với cô...mặc dù tôi không muốn....

Mấy chữ cuối cậu nói nhỏ chỉ đủ cho mình nghe được, cậu cũng là bị ba mình ép lấy vợ thôi chứ thật ra là không có muốn, buồn bã đi bar lại tình cờ gặp Ning tiểu thư, em uống nhiều đến nổi không nhận thức được nữa, cậu vì không muốn em vì say mà bị người khác hại nên mới tốt bụng dìu đi.

- Vậy..anh là cái tên..ức..Min thiếu gia đó à...?

- Phải phải, thôi cũng muộn rồi để tôi đưa cô về Ning gia!! Ở ngoài lâu cô sẽ bị cảm lạnh mất.

Nói rồi cậu dìu em đi, muốn bắt taxi cũng thật khó thôi thì cố gắng dìu em qua 2 con đường nữa sẽ đến bãi đỗ xe có xe của cậu ở đó.

Chị vô tình nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của em ở trước mắt, còn có thêm một người con trai đang dìu em đi, ngay lập tức chị suy nghĩ đến điều tồi tệ nhất, chị đen mặt đi thẳng lên phía trước tung một đá vào cằm của cậu, cậu ngã xuống, chị vội vàng đỡ lấy Yizhuo sau đó trừng mắt nhìn cậu.

- Tên khốn kiếp, lợi dụng lúc em ấy say lại muốn giở trò đồi bại hả?

- Đau chết tôi aw! Cô hiểu lầm rồi, tôi muốn đưa cô ấy về nhà nhưng không bắt được taxi cho nên muốn dìu đến bãi đổ xe có xe của tôi thôi!!

Chị ngơ ngác nhìn em lơ mơ đứng dựa vào mình, em còn nhẹ gật đầu một cái, miệng chị như ngậm toàn thuốc đắng, mãi mới thốt lên được câu.

- Xin..lỗi!!

- Thôi không sao, cô dường như có quen biết cô ấy, vậy đưa cô ấy về đi!

- Ờ ờ !!

Cậu dứt câu cũng bỏ đi mất, chị đứng đó nhìn em, cả tuần rồi chị không có gặp em, thật nhớ mà!! Tự dưng trong đầu chị gợi lên bài báo đó...chị trầm mặc nói nhỏ nhẹ.

- Yizhuo, tôi đưa em về Ning gia !!

- Không !!! không..ức..muốn về..đó, các người..toàn..ức hiếp tôi...không muốn mà!!!!!!!!!

Em vùng vẫy em kêu la thậm chí là nằm ăn vạ ngay giữa vỉa hè, chị không còn cách nào cho nên đã đưa em về nhà mình.

Nhẹ đặt em nằm xuống giường, em nói mơ màng cái gì đó chị cứ cố gắng lắng nghe, mất mấy phút chị đập tay vào trán, tại sao mình lại cố gắng lắng nghe người say nói chuyện? Tháo ra đôi bốt em đang mang để vào trong góc phòng, lại nhìn một lượt ở trên người em, cầu nguyện ở trong lòng rằng sáng mai em sẽ không tặng mình một tát mới cởi áo khoác ngoài của em ra cho thoáng, ra ngoài mang vào thao nước, nhúng khăn vắt bớt nước mới lau ở trên người em, tự dưng em mở mắt ra nhìn chằm chằm chị làm chị hết hồn, tim ruột gan phèo phổi gì muốn nhảy hết ra ngoài.

- Yizhuo...Yizhuo

- Yu..Ji... Min...

Em gằn tên chị từng chữ, bật dậy nắm lấy cái khăn chị đang cầm quăng xuống sàn rồi đè chị xuống, đây là ảo giác từ cơn say của em, em quá nhớ chị, em liên tục gọi tên chị như thể em sợ ảo giác này sẽ tan biến.

- Yu... Jimin...

***

Như máy móc được lập trình, cứ lập đi lập lại gọi tên chị không ngừng.

- Em làm sao vậy Yizhuo?

-... Yu... Jimin...cho em...một lần được..ức...ở bên chị..chỉ...ức..một lần..thôi....

Em cúi người xuống hôn lấy chị, môi lưỡi dây dưa không ngừng, nhận thức của em bị men say đá đổ...với em..đây là ảo giác....nhưng tại sao cảm giác lại thật đến như vậy?

Chị không phản ứng khi em bất chợt hôn mình, dòng lệ nóng ấm của em ứa ra rơi rớt trên mặt mình, đôi bàn tay chị ôm chặt lấy tấm lưng run rẫy lật ngược lại, cho dù ngày mai em có giết chết chị rồi đem xác chị vứt ở đâu đó trên núi cũng được..cho chị ích kỉ một lần...chìm đắm trong tình yêu chị dành cho em...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net