i.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


fanfic/giyushino.

[điệp lang y]

by Facibb.

×


- Tại sao chứ? Tại sao lại bắt em kế thừa?

Trong căn phòng trang hoàng, cô gái trẻ với mái tóc đen tím đột ngột lớn tiếng, tuy vậy trong chất giọng vẫn chứa sự tôn kính đối với người chị của mình.

Người chị mà cô yêu nhất.

- Em đã trưởng thành và có kĩ thuật tinh luyện, chị nghĩ việc em kế thừa Hồ Điệp là một quyết định sáng suốt và hiển nhiên.

Trái ngược với sự kích động của Shinobu, Kanae chỉ nhẹ nhàng giải thích, đôi mắt dịu dàng của nàng càng làm cõi lòng cô tan nát. Shinobu lắc mạnh đầu, bàn tay nắm chặt đầy bất mãn.

- Không hề, chị mới luôn là người tuyệt nhất, xin chị hãy tiếp tục làm Điệp trưởng, đừng bỏ đi! Em xin chị!

Kanae vẫn mỉm cười, nhưng nụ cười ấy đã thoáng buồn, nàng đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt người em gái của mình. Shinobu cũng nắm chặt lấy bàn tay chị, từng giọt nước mắt lăn xuống lấp lánh tựa ngọc trai. Cô nức nở.

- Thật không công bằng...

- Shinobu, em phải mạnh mẽ lên, đây là số phận của chúng ta. Chị ra đi cũng là để tiếp bước cho em.

- Không muốn! Tất cả những gì em quan tâm là chị, em muốn là người được giúp đỡ, đứng phía sau bảo vệ chị! Em cóc cần làm trưởng, cóc quan tâm cái Hồ Điệp này-

Chát!

Shinobu hưởng trọn một cú tát từ tay chị mình, khóe môi đã rỉ máu. Kanae vung áo đứng phắt dậy, ánh mắt dịu dàng thường ngày trở nên uất phẫn vô cùng, nàng cất lời.

- Hãy cẩn thận với lời nói của mình, Điệp trưởng! Người chắc chắn sẽ kế thừa Hồ Điệp, những lời ấy của người khiến ta rất thất vọng!

Ánh mắt ấy của Kanae, cả đời cô cũng chẳng thể quên. Chị ấy đã xưng hô kính cẩn như vậy, đã xác nhận Shinobu cô trở thành Điệp trưởng tương lai.

Giờ đây cô có van xin thế nào cũng không thể được nữa, toàn thân Shinobu run rẩy.

"Không muốn, em không muốn! Em xin chị, làm ơn đừng nói với em bằng những lời xa lạ như vậy!"

Nước mắt Shinobu lại tuôn rơi, hòa cùng với máu tanh, mặn chát.

- Hãy ngẩng cao đầu, và mỉm cười.

Kanae nói rồi quay đầu bước ra khỏi căn phòng, bờ vai ấm áp ấy của nàng, nơi Shinobu đã luôn nương tựa giờ thật xa cách. Nàng đóng cánh cửa, bỏ lại phía sau người em gái đang đau đớn u uất. Shinobu nào có biết, đó là những lời cuối cùng người chị yêu dấu dành cho cô.

Nắng tràn lên từ đỉnh núi, chiếu lấy dàn hoa tử đằng tím rịm.

Shinobu đứng chết chân nhìn đầy tớ khiêng xác Kanae xuống, nàng ấy đã treo cổ tự vẫn vào đêm hôm qua.

Cô quỳ gục xuống bên thân thể ấy, bàn tay run rẩy chạm tới khuôn mặt nàng. Không còn, đã không còn giọng nói ngọt ngào hay hơi ấm nào từ nàng nữa.

Mắt ráo hoảnh, Shinobu không thể cất tiếng khóc.

Dù thân xác đã giá lạnh, bàn tay Kanae vẫn nắm chặt chiếc kẹp tóc hình trùng điệp, món quà mà em gái tặng lúc nhỏ.

•×•


Shinobu ôm xác chị trong phòng suốt ba ngày ba đêm.

Cô không ăn cũng chẳng uống, ẩn mình nhiều ngày khiến mọi người vô cùng lo lắng. Tuy vậy chẳng ai dám bước vào căn phòng đóng kín. Không ai biết Shinobu đã làm gì suốt khoảng thời gian ấy, chỉ nghe các nô tì đồn thổi, căn phòng hoàn toàn im lặng, chẳng hề nghe thấy một tiếng khóc than.

Bốn ngày kể từ cái chết hôm ấy, đám tang của Kochou Kanae được tổ chức.

Shinobu cuối cùng đã bước ra khỏi căn phòng, đám hầu cận tá hỏa khi thấy chủ nhân tiều tụy và xơ xác. Thế nhưng bất chấp thể chất, Shinobu vẫn luôn mỉm cười cùng đôi mắt khô khốc. Kể cả trong suốt tang lễ, mặc kệ bao người xung quanh khóc than, cô không hề rơi lấy một giọt lệ.

Ngày hôm sau, Kochou Shinobu đăng quang kế thừa trang viên Hồ Điệp, đúng như lời di chúc mà Kanae đã để lại.

Từ khi nhận chức vị, cô vùi đầu vào công việc suốt ngày đêm. Vị Điệp trưởng trẻ đầy tài năng, mạnh mẽ và nghiêm khắc. Trang viên dưới tay cô chỉ đạo càng ngày càng lớn mạnh, khắp kinh thành kẻ nào cũng nghe danh.

Trở thành bậc lang y đức hạnh, cô không hề ngại khó khăn hay bần hàn mà luôn chữa trị cho những kẻ cùng cực. Dù lắm lúc họ chỉ đủ trả tặng cô một rổ khoai lang hay chút lá thuốc, Shinobu cũng đều vui vẻ nhận lấy.

Đối với những kẻ nghèo khó ấy, cô như một vị tiên cứu nhân, hình ảnh cô chữa trị cho mọi người cùng nụ cười trên môi, họ nguyện đời đời tưởng niệm.

Có người hỏi rằng cô có cảm thấy hạnh phúc và tự hào khi được phong là Điệp trưởng tài năng nhất không.

-...

Shinobu chỉ mỉm cười.







EnD chapter i

Đôi lời.

Đây là chapter mở đầu, chủ yếu nói về quá khứ của Shinobu, Giyuu sẽ xuất hiện sau nhe (⸝⸝⸝'꒳'⸝⸝⸝)

Và được rồi tôi phải thừa nhận bản thân khá ship KanaShino, tôi là kẻ tồi tệ-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net