Chap 18.3: Superstar.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
người con gái thẫn thờ nhắm chặt mắt. Nàng đã nhìn thấy tất cả, nét mặt rạng ngời, niềm hạnh phúc mà chưa bao giờ Aless mảy may biểu lộ trước nàng.


Trái tim khó dạy lại quặn đau, Candice cắn môi nuốt ngược giọt lệ chực rơi khỏi khoé mắt.


Thất bại rồi!


Dòng nước ấm nóng đã thấm ướt đôi gò má ngạo kiều. Nỗi cay đắng len lỏi vào từng mạch máu, từng thớ thịt khiến nó run run bật ra những tiếng nấc từng cơn.


Nàng cảm nhận đôi bàn tay siết nhẹ vai mình, sự ấm áp từ nó xoa dịu phần nào đó vết thương đang rỉ máu.


- Nè.


Candice nhận miếng khăn giấy với vẻ biết ơn.


- Đừng khóc nữa, tôi kí hợp đồng cho cô là được phải không?


Nàng phì cười vì câu hỏi ngây ngô của cái con người chảnh choẹ. Cô ta nghĩ nàng khóc vì cô ta không chịu kí ngay hợp đồng mà hẹn lại ngày mai.


- Nín đi, kí xong mua kẹo cho há!


Miranda phồng má dụ dỗ. Sự vô tư và hồn nhiên của cô như bột thuốc cầm máu rịt lại vết rách trong tim Giám đốc Swanepoel.


- Hay cô ghét tôi tới mức chẳng thèm nhìn mặt nữa? Xoay qua đây coi~


Cô xụ mặt giọng buồn thiu. Candice cảm thấy an ủi trong lúc này lại có một người tinh tế đến vậy. Ngay từ đầu, nàng đã biết Miranda cố tình chệch đi câu hỏi để làm nhẹ lòng nàng. Giờ lại giở thói trẻ con ra buộc nàng phải mạnh mẽ, nếu không ngoan ngoãn xuôi theo trò chơi này thì nàng đã phụ lòng Miranda quá rồi.


- Tôi có ghét nhưng đến mức không nhìn mặt thì chưa đâu.


Giọng Candice nghèn nghẹt, vẻ gượng cười đó Miranda nhận ra ngay chóc, cô cũng thừa hiểu là Thiên thần tóc vàng nhạy bén đã hiểu ý mình, chẳng những thế còn nhập cuộc vào trò chơi dỗ dành mà bản thân bày ra.


- Mũi đỏ như con thỏ.


Cô chọc nàng.


- Kệ tôi, ganh tị a~?


Nàng hếch mặt


- Khóc xong đói bụng chưa? Khoa học chứng minh là khóc tốn nhiều calo hơn chạy bộ nữa í.


- Ai bảo vậy? O.o


- Thì nhà khoa học Miranda Kerr haha~


Swanepoel phá lên cười, Kerr cũng cười theo.


"Thiên thần tóc vàng này thật lạ, khi cô ta cười, cuộc sống như bừng sáng. Và khi cô ấy khóc, cả thế giới lại ngập trong nỗi u hoài.. "



- Này, tôi đã trả bữa sáng rồi đấy. Bữa trưa, chiều, tối cô phải thanh toán!


Candice chun mũi đặt điều kiện, Đại minh tinh làm ra vẻ không cam tâm



- Cô ăn gì nhiều vậy, người ta ăn ngày có ba bữa hà >"<


- Bình thường tôi ăn ngày sáu bữa đấy ^,..,^


- Không tin.


- Được, không tin thì tôi làm cho cô tin. Đi đâu đây?


- Cô muốn đi đâu?


- Đâu cũng được, xa thật xa chỗ này, tôi muốn ngày hôm nay phải vứt hết lo toan muộn phiền.



Kerr gia láu lỉnh mím môi suy nghĩ, hai lúm đồng tiền lại lộ lên, Candice đưa tay chọt chọt nó một cách thích thú. Khoảng cách giữa họ từ bao giờ đã rút ngắn nhanh đến như vậy?


Candice và cả Miranda đều chẳng nhận ra điều đó, hoặc là có nhưng họ lơ nó đi mà thôi.


- Tôi biết một chỗ nè!


Miranda loé lên sáng kiến.


- Ở đâu?


Candice xoa cằm nghi hoặc


- Chinatown!!!


- Okay, let's go~



_____________



- Taylor, cô có đói không? Chúng ta dừng lại ăn gì đó nhé?


Karlie hiện đang lái xe, lo lắng nhìn sang người ngồi ghế bên cạnh, Taylor từ khi rời dinh thự gia tộc Swift hầu như chẳng nói câu nào


- Tôi biết Taylor đang giận Ngài Swift, nhưng điều này với việc cô bỏ bữa chẳng liên quan nhau. Cô không nghĩ cho mình, thì cũng phải nghĩ cho đứa bé trong bụng..


- Hả? Đứa bé nào?


Swift tiểu thơ trợn mắt quay phắt qua Karlie, nhanh tới nỗi xương cổ kêu cái "rắc"


- Ấy, cẩn thận chứ! Phải nói thế thì Taylor mới lên tiếng


Karlie tinh quái liếc nàng.



- Tôi thấy mệt mỏi quá. Đi đâu chơi đi, Aless nói hôm nay không có việc quan trọng.


Nàng phụng phịu chấm tay chơi angry bird trên điện thoại.


- Hay chúng ta đến khu phố Tầu được hơm?


Bạn ngoảnh mặt, sáng mắt với mớ đèn lồng đỏ vui mắt trong tưởng tượng.


Tính khí thất thường thiệt, mới buồn đó vui đây, cố vấn Kloss mỉm cười hưởng ứng ý kiến của "cô chủ"


Trùng hợp thật, đã có hai đôi "bạn" đến Chinatown. Vậy đôi còn lại có thể nào...



.



.



- Happy Birthday, Mark. Từ giờ đến hết ngày, anh muốn đến những nơi nào?


Alessandra vui vẻ lau phần thức ăn bám khoé miệng người bạn trai.


Anh nhướng mày suy nghĩ


- Theo Trung Hoa âm lịch thì hôm nay là Tết Nguyên Tiêu của họ. Thường có các lễ hội múa lân, sư, rồng ,Hội Hoa đăng... Hay là... chúng ta đến đó chơi cho biết?


Lời gợi ý nhanh chóng được ủng hộ nhiệt tình.


Alessandra chắc không lường trước được những gì xảy ra sau đó khiến đêm Nguyên Tiêu đầu tiên cô tham dự sẽ trở thành đêm khó xoá nhoà nhất trong cuộc đời...


Sự vô tâm của cô đã khiến người yêu cô tan nát cõi lòng


Sự vô tình sẽ lại càng đẩy người ấy đi xa hơn


Liệu cuối cùng, người phụ nữ thành công trong sự nghiệp có vướng phải lời nguyền thất bại tình cảm hay không?


--- to be continue ---


Ps: Tết Nguyên Tiêu :v =))) nghe mà háo hức ghê dù em nó đã qua dồi~

Chúc cả nhà ngẩu ngon~

À, ý nghĩa của hoa Thục Quỳ mà Tổng tặng Sự là lời chúc thành công. Túm lại là bạn Tổng chỉ biết tới công việc thôi >_<

Mommy của bạn Chính đã nghi ngờ về mối quan hệ của bạn và Bảo mẫu.

Ba mẹ bạn Sự thặc tâm xờ lý :3 Bạn Kerr thì thặc biết cách rù quến con gái nhà lành, có cặp đồng tiền lôi ra nhá hàng miết =))

NOTICE: 7h tối nay sẽ có onneshot moi' , nhớ đón đọc nha

~~~o0o~~~

 Vài lời nhắn nhủ sau khi coi xong chap: (nhớ giùm tui nghen :3 

Về fic này, Shake có đề cập nó là "mystery". Nghĩa là bắt đầu từ những điều cơ bản nhất, mình mô tả những đặc điểm tính cách và lối sống theo góc nhìn từ một người quan sát từ bên ngoài. Và diễn biến câu chuyện giúp người đọc từng bước khám phá ra bản chất thật sự của nhân vật.

Dễ hiểu là thế này, câu chuyện như một căn hầm bí mật, Shake với vai trò là người dẫn đường, dẫn dắt rds vào chuyến phiêu lưu khám phá mọi ngóc ngách của căn hầm tối đó. Càng tiến sâu, những thứ mà mn ko thể nghĩ ra sẽ lộ diện. Và trong suốt quãng đường đã đi qua có nhiều gợi ý về các thứ chờ đón phía trước. Quan trọng là có ai nhận ra để chuẩn bị tâm lí hay ko.

Nôm na là vậy, do đó, nhân vật trong fic sẽ có những hành động khó hiểu, suy nghĩ khó chấp nhận và những khoảng lặng chẳng ai biết. Người hiền lành từ đầu đến giờ chưa chắc vô hại, người tàn ác, phản diện thực chất lại ngây ngô và đơn giản đến không ngờ.

Tuyến nhân vật khá phong phú, mấu chốt vấn đề về sau mới lộ diện từ từ nên phần couple đôi khi chỉ mang tính hình thức mà thôi.

Đừng bất ngờ khi 1 đôi quá đẹp cuối cùng lại ko hề yêu nhau, cũng đừng bất bình vì Shake chẳng hề dùng đại từ "tôi" trong suốt fic - điều đó có nghĩa rằng Shake đang diễn đạt mọi thứ dưới góc nhìn và cảm nhận của cá nhân mình, ko phải của nhân vật.

Đây cũng là phong cách của Shake, vì như vậy sẽ tạo không gian cho rds nghiền ngẫm cảm nhận riêng về mỗi nhân vật mình yêu mến - mà chẳng bị ràng buộc bởi chính kiến của author. Đồng thời ko giới hạn suy nghĩ và diễn biến của nhân vật - họ có thể nghĩ bất cứ thứ gì theo ý họ, mình chỉ đi theo và ghi lại mà chẳng thể lường trước đc họ sẽ làm gì.

Thay vì đưa rds vào mê cung trò chơi mà mình bày sẵn, Shake lại thích cùng mọi người tìm hiểu câu chuyện, tìm hiểu nhân vật. Mỗi người mỗi quan điểm sẽ cho ra nhiều nhận định khác nhau. Góp phần tạo sự thân thiết giữa Author và Readers.

Từ những lý do trên, nếu một ngày bạn Tổng với Elsa thành đôi thì đừng có tìm tui nha ~ =))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net