Chap 82: Rei.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bàn ăn lấp đầy bởi mấy món điểm tâm quen thuộc theo khẩu vị của dân Mỹ bản xứ, tiếng dao nĩa lách cách mỗi lần va chạm với đĩa sứ. Người ngồi trong bàn đều chú tâm ăn uống, tuyệt nhiên không hé với nhau nửa lời.


- Chào buổi sáng cả nhà!

ᕕ( ᐛ )ᕗ


Từ trên lầu, Taylor Alison hứng khởi đi từng bậc xuống, hào hứng mở lời chào hai người phụ nữ đang cắm cúi dùng bữa.


Trái Táo Bạc đáp lại cái vỗ vai của cô em gái chủ nhà vừa mới xuất hiện bằng vẻ mặt giả vờ tiếc rẻ.


- Cô xuống trễ thế, suýt nữa thì tôi ăn luôn cả phần cô rồi.


- Coi cô đó, đồ tham ăn. Ăn nhiều vào rồi béo ị ra cho xem!

(・'ω'・)


- Mặc kệ tôi, có béo ị ra đi nữa thì tướng tá cũng ngon nghẻ hơn thiên kim nhà cô.


- Gì chứ, uồi uôi kinh nhờooooo~


Bà Thị trưởng mặc kệ hai cô gái gần cuối hàng hai hết rồi mà tính nết vẫn hơn thua như con nít. Chỉ chuyên tâm cắn miếng bánh mì nướng phết bơ tươi nghiền, bên trên phủ một lớp trứng rán, rắc ít ớt bột và rau xanh sấy khô.




Bên kia bàn hai cô gái vẫn chưa có dấu hiệu sẽ ngừng châm chọc nhau, Alessandra cũng không quá lấy làm khó chịu, căn phòng ăn này cũng đã lâu lắm rồi mới lại ồn ào đầy sinh khí như hôm nay. Tội gì phải cắt ngang bầu không khí sôi nổi này chứ.


Chỉ duy một cảm giác bất thường cứ đeo đuổi Alessandra suốt từ lúc đặt mông ngồi xuống ghế.


- Bác Anthony, báo buổi sáng của cháu đâu?


Cô sực nhớ đến thói quen đọc tin tức mỗi sáng của mình, dù cho thời đại công nghệ, muốn biết tin tức mới nhất không phải chuyện khó khăn. Mọi thứ trên trời dưới đất đều có thể tinh tường thông qua một chiếc di động thông minh, dẫu vậy thì nữ thị trưởng trẻ tuổi nhất cường quốc này vẫn giữ thói quen đọc báo giấy vào mỗi buổi sáng.


Chẳng phải cô nghèo túng đến nỗi không đủ tiền mua một chiếc cầm tay xịn (thật nực cười), vốn dĩ điều gì đã là  thói quen tốt thì nên duy trì, cũng là một cách giữ gìn lề thói nếp sống cổ điển tốt đẹp.


Nhận được thắc mắc chính đáng từ nữ chủ ngôi nhà năm mươi triệu đô giữa đại đô thị Boston, vị quản gia trung niên chỉ bối rối viện một cái cớ vô thưởng vô phạt về việc nhân viên giao báo hôm nay đã quên giao đến cho bọn họ.


Nữ thị trưởng tặc lưỡi cho qua, hắng giọng gọi hầu gái mang điều khiển TV đến.


Chớp mắt, phản ứng của quản gia Anthony bỗng trở nên biến hóa một cách thất thường, Alessandra vốn đã trông thấy, nhưng cô chọn cách làm lơ.


"Tin tức buổi sáng từ đài NBC News, tôi là Garfield Walkman, sẽ là người gửi đến quý vị những thông tin mới nhất vào sáng hôm nay.


Khởi đầu với một tin tức gây sốt suốt nhiều tháng vừa qua, trong khuôn khổ thủ tục luận tội và phế truất Tổng thống đương nhiệm, phiên điều trần công khai chính thức đã được ấn định là vào ngày thứ tư 13/11 và thứ sáu 15/11 - nghĩa là còn chưa đầy một tuần lễ nữa.


Dự đoán đây sẽ là sự kiện thu hút hàng trăm triệu người xem đài trong và ngoài nước Mỹ. Khi trong lịch sử nền chính trị Hoa Kỳ, lần đầu tiên có một trường hợp vô cùng đặc biệt - một vị Tổng thống lại dính quá nhiều tai tiếng liên quan đến giới tài chính, năng lực điều hành dẫn dắt đất nước bên cạnh những bóng ma quá khứ đen tối bộc lộ phần nhân cách móp méo của một nhà lãnh đạo cường quốc.


Trích dẫn lời diễn thuyết của Adam Schiff - Chủ tịch Uỷ Ban Tình Báo Hạ Viện trong cuộc vận động hành lang vào thứ sáu tuần trước, ông hy vọng rằng lời khai của Tổng thống Swift sẽ thoã mãn được nhu cầu muốn biết sự thật của người dân Mỹ - "Phiên điều trần công khai sắp tới, sẽ cho phép người dân Mỹ khả năng tự thẩm định tính chất hợp pháp của từng hành vi, phát ngôn - đồng thời hiểu rõ hơn hậu quả về cách hành xử sai trái của ngài Tổng thống!""


Láo lếu! Bịa đặt, vu khống trắng trợn. Cha tôi còn chưa ra điều trần, còn chưa luận tội mà dám bảo ông ấy "hành xử sai trái". Tôi sẽ kiện tất cả các người!


Taylor Alison mặt hồng, môi đỏ, đỉnh đầu phát hoả, khí tức mãnh liệt bật dậy mắng chửi tay chủ trì bản tin sáng, Trái Táo Bạc cứng đơ nguyên con nghệt mặt nhìn nữ nhân tóc vàng sắc diện bừng lửa. Có lẽ là lần đầu tiên nhìn thấy bộ dạng kích động của họ Swift, trước kia giam giữ cô ta, suốt ngày chỉ thấy Taylor Swift mặt mày ủ dột nhớ nhà, hết nhớ nhà thì thơ thẩn ra vườn hái hoa bắt bướm; trong cảm nhận của Trái Táo Bạc, căn bản là không đem cô ta đặt vào trong mắt. 


Đến tận hôm nay tường tận chứng kiến, mới ngỡ ngàng nhận ra bản thân đã quá vội vàng đánh giá thấp người khác.


Lại nhìn sang chủ nhân ngôi nhà - Thị trưởng Ambrosio vẻ mặt không chút thay đổi, vẫn vô cùng bình tĩnh bỏ miếng bánh mì nguyên cám phết bơ tươi cắn dở xuống đĩa thức ăn ở trước mặt, mắt chăm chú theo dõi bản tin. Một chút sắc thái cũng không để lộ, hay thật là hay, vốn đã nghe danh Ambrosio Hắc Ám, dẫu là đại nạn hay kinh hỉ cũng không để cho kẻ khác bắt bài. Đến nay tận mắt chứng kiến cuộc sống đời thường, thần sắc này quả thực khiến kẻ kỳ quặc như cô ả cảm thấy đặc biệt hứng thú.


Nữ nhân kia - dẫu có là Thị trưởng, thì căn bản vẫn là nữ nhân. Hỉ nộ ái ố làm sao có thể che giấu hoàn toàn. Chẳng qua khí sắc được rèn luyện từ tấm bé, lại qua trải nghiệm đời sống mà trở nên điềm tĩnh, mới khiến người khác cảm nhận cô ta thực quá khó thăm dò, hàng phòng thủ cũng cùng cực vững chãi. Nếu không phải cứng như kim cang thì cũng đao thương bất nhập.


Về cái này thì... à, người làm đại sự nhất thiết phải cần tới.


Chỉ có thiên kim tóc vàng, trải qua nhiều thăng trầm vẫn giữ nguyên cái tính trẻ con chưa chịu lớn. Nghĩ làm sao họ Swift lại đi giao cả một cơ ngơi lớn mạnh sang cho Taylor nắm giữ. Nếu không phải do K. nhanh chân đoạt lấy thì sớm muộn cũng sẽ rơi vào tay người khác thôi.


Chả bảo sao thời Amb Tổng Ác Ma, The Swift Group lại hùng mạnh nức tiếng năm châu bốn biển như vậy. Đến thời em họ cô ta - tức là cô nàng tóc vàng vẫn nhiệt huyết cầm cái nĩa trỏ vào màn hình - còn cái miệng thì hăng say chửi lộn với cái TV - vầng thì Trái Táo Bạc cô vẫn không phủ nhận mình cũng từng là thư ký cho Taylor, đồng ý là Taylor có những ưu điểm xuất chúng nhưng hầu hết đều là những thứ xếp vào hàng bản năng sinh ra đã được thượng đế ưu đãi. Riêng những đức tính cần đến sự tôi rèn nhẫn nại thì tuyệt nhiên không có là bao - nếu không muốn nói là tìm hoài cũng không thấy.


Câu chuyện muôn thuở vẫn luôn là câu chuyện muôn thuở.


Dẫu là thời đại nào thì "Thái độ hơn Trình độ" cũng là tiêu chí đầu tiên để đánh giá mức độ thành công của một con người.


Và ở đây - ngay trong trường hợp này, thì cán cân đang lệch hẳn về bà Thị trưởng. Đâu phải đơn giản mà được trở thành Nữ Thị Trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử nước Mỹ, cảm tưởng cuộc đời cô ta sinh ra đã gom góp hết tất cả tinh hoa trên cõi đời này rồi.


Gia thế hiển hách, dòng tộc vinh quang, trí tuệ xuất chúng, học cao hiểu rộng, năng lực hơn người, vốn dĩ sinh ra để làm người tiên phong - là người đi đầu, là nhà lãnh đạo.


Nghĩ tới nghĩ lui, Trái Táo Bạc chính là vẫn không hiểu nổi tại sao ở gần một nữ nhân điểm A+++ như vậy mà Taylor Swift lại chẳng học hỏi được một chút gỉ gì gi gì từ bà chị họ "đột biến" của mình !?!


Dựa vào con mắt nhìn gái - à không, nhìn người đầy tinh tường của bản thân. Thì cô ả có thể khẳng định, sự nghiệp của nữ Thị trưởng Alessandra Ambrosio không chỉ dừng lại ở đây, tương lai có khi còn bước ra chính trường tranh quyền đoạt vị với người ta.


Ấy ấy, chả phải vì được cho ở nhờ mà Trái Táo Bạc nịnh bợ đâu, chẳng qua đều là nghĩ gì nói đó. Alessandra giống như một viên kim cương nước tốt nhất, bởi lẽ cốt lõi đã chất lượng, càng mài thì chỉ càng lấp lánh hơn.


Bây giờ thì cô ta còn trẻ, nhưng 10 năm - 15 năm nữa, độ trưởng thành, độ đầm, độ khôn ngoan và tham vọng tăng lên rồi. Thì có khi một ngày đẹp giời lại thấy phó thường dân Sanne Vloet đi bỏ phiếu bầu cho Quý bà Ứng viên Tổng Thống - Ambrosio 😌


À dẫu sao thì đây cũng là chuyện của hai mươi năm sau, dự đoán từ vị trí lữ khách ăn nhờ ở đậu - mang tính chủ quan, không mang giá trị thực tiễn.


Nhưng trên thực tế, vào một ngày mùa thu của thật nhiều năm sau, Alessandra Ambrosio thực sự đã tham gia tranh cử và cán đích Chủ tịch Thượng Viện Hoa Kỳ - cũng chính là người xác lập danh hiệu Phó Tổng Thống nữ đầu tiên trong lịch sử chính trường nước Mỹ - cùng với người bạn tỷ phú ngành Công nghệ Hàng không Vũ trụ - còn được biết đến với danh hiệu "Người đàn bà của Chính phủ" - Adriana Lima. Họ trở thành đôi bạn nổi tiếng và đầy sức ảnh hưởng đến cả kinh tế lẫn chính trị Hoa Kỳ.


- E hèm.


Tiếng Aless khẽ tằng hắng, lôi những kẻ đang đắm chìm trong vẻ đẹp tươi sáng của tương lai trở lại thực tại. Vẫn là ngôi nhà triệu đô đắt đỏ, vẫn là bàn điểm tâm - và cũng vẫn là cô nàng tóc vàng chĩa cái nĩa chửi lộn với người trong truyền hình, à.. ừ... (_ ___")



- Chị cần đến sở làm sớm, hai đứa cứ thong thả.


- Chào chị, chúc chị một ngày làm việc thật tốt!


Silver Apple vẫy tay, đứng trông theo dáng lưng chủ nhân ngôi nhà năm chục triệu mãi đến lúc cô đã hoàn toàn khuất sau hành lang, mới chớp mắt trở về thực tại. Kiểu hình mẫu nữ nhân toàn năng giống như Alessandra Ambrosio thực đúng là khiến người khác ngưỡng mộ.


Không giấu vẻ tôn sùng, cô nàng quay sang nhìn cô em họ của chủ nhà vẫn cái nết hung hăng sỉ vả người trong TV. Lại càng không tránh khỏi chép môi thở một tràng dài cảm thán.


- Tôi ăn xong rồi, cô cũng mau sửa soạn đi làm kẻo muộn.


Nói rồi một hướng nhắm thẳng về phòng, càng né xa đại tiểu thư tính nóng như kem sớm thì càng tốt.


- A..!


- Sao đấy?


Cô nàng tính khí tưng tửng dừng bước, ngoái cổ nhìn xuống bàn ăn. Taylor Alison đang thẫn thờ nhìn chằm chằm vào di động cầm tay.


Nhận thấy hành động của bản thân đã thu hút sự chú ý của người đối diện, cô con gái đệ nhất của dòng họ Swift có chút khẩn trương thể hiện nét mặt nghịch ngợm, chúm chím cười:


- Bấy lâu nay cô ở đây không được văn ôn võ luyện, tôi chỉ giúp cô test xem chỉ số phản xạ có còn tốt hay không. Tốt lắm, rất tốt.


- Đại tiểu thư, cô đúng là lắm trò.


- Trong vườn có nhiều nơi hay ho, kể cả trong ngôi nhà này cũng ẩn giấu nhiều huyền cơ  đáng được khám phá. Nếu quá buồn chán cô có thể nhờ bác Anthony dắt đi tham quan nhé! Tôi đi làm đây, tôi vẫn bận tâm cô ở nhà một mình sẽ buồn chán. Nhưng hiện giờ cũng không có cách nào khác, cô ở yên trong này là an toàn nhất rồi.


Nàng đặt ngón trỏ lên môi, nhíu trán nghĩ ngợi, ra chiều lung lắm. Trái Táo Bạc nghe hiểu tâm tư từ người bên kia, cảm thấy lòng có chút dao động, bèn gật đầu:


- Đừng lo cho tôi, trước đây tôi cũng hay ở một mình để chế tạo mấy loại thuốc độc mới. Tôi không biết có thể tiếp tục tiến trình phát minh vĩ đại của mình tại đây không?


Nghe tới "độc chất" rồi nào là "phát minh" với cả "vĩ đại", đại thiên kim đã rén sun vòi. Về độ điên của cô nàng thiên tài hoá học thì khỏi phải bàn. Căn bản muốn dựng một cái phòng lab ngay tại nhà bà thị trưởng thì không là chuyện khó. Cái khó là cô ta định thử thuốc trên vật gì, dinh thự vài chục triệu đô nguy nga sạch sẽ, kiếm động vật gặm nhấm không bao giờ có.


Mà chung quy trước nay cô nàng bác học điên kia có đời nào thử thuốc trên loài vật, cô ả điên khùng toàn thử chúng trên cơ thể người thật không ấy chứ =.=


Đây lại là dinh thự của bà Thị Trưởng Đại Boston, tuyệt đối không thể để những chuyện phi nhân tính như vậy diễn ra. Nhỡ đâu truyền ra bên ngoài, thanh danh bạch liên hoa giáo chủ của bà thị trưởng bị nhiễm bẩn thì biết phải làm sao?


- Đừng lo, tôi hứa sẽ không gây ra bất kỳ vụ nổ nào, cũng không làm xáo trộn nhà riêng của Ms. Ambrosio.


Trái Táo Bạc nhanh chân chặn đứng ý nghĩ trong đầu đối phương.


Dù đã nghe đầy cả hai bên tai rằng cô nàng ta sẽ không để xảy ra chuyện. Taylor vẫn chưa bị thuyết phục hẳn, chốc chốc nàng lại dè dặt thăm dò trong lúc ngồi chờ người hầu mang giày cho mình:


- Cô từng gây ra vụ nổ hả?

(ಠ_ಠ)


- Ừ.


- Có lớn không?


- Bay mất cái trần nhà.


- Ối.


Nàng kinh động giật chân trở về trước sự lo sợ của cô hầu gái, cô ấy nghĩ rằng mình đã sơ ý làm đau chủ nhân. Taylor phải vội xua tay phân trần thì người hầu mới thôi xanh mặt, đoạn rón rén kề tới sát người bạn "bác học gia vuỹ đại":


- Cô làm gì thì làm, liệu hồn đấy. Xảy ra chuyện thì tôi với cô cuốn đồ ra đường ở.

(ಥ ̯ ಥ)


Cô nàng thiên tài độc dược nháy mắt, đánh lưỡi cái "tách" trấn an:


- Không cần căng thẳng như vậy, tôi đem danh dự của một Sếp Trẻ ra để cam đoan sẽ không phá hoại bất cứ vật dụng nào trong bán kính ngôi nhà của Thị trưởng Ambrosio. Tôi chỉ thử chất độc dạng khói thôi, cô đã yên tâm chưa?

(ノ_<。)ヾ('▽`)


Vừa nói, cô nàng vừa vuốt vuốt đuôi tóc buộc gọn thả qua vai, Taylor lúc này mới để ý, mái tóc của Trái Táo Bạc đã dài ra rất nhiều kể từ lần trước nàng gặp. Kiểu tóc bob cũ có phần ngổ ngáo, nhưng cũng năng động hợp với tính khí tưng tửng thất thường của cô ta. Còn độ dài tóc hiện tại lại dung hoà nét láu cá bặm trợn trở nên hoà nhã, dịu dàng hơn.


Xét ra thì Trái Táo Bạc là một người đẹp, vóc dáng cao ráo, lại cân đối, ngũ quan hài hoà, có chút thanh tao; lại thêm đường nét nhu mì pha lẫn nét trẻ con. Tổng thể trông vừa đáng yêu, vừa có chút nữ tính, lại vừa linh hoạt thông minh.



Căn bản là rất xinh đẹp.


Nhắc mới nhớ, lần đầu tiên Candice Swanepoel đưa thư ký mới đến gặp mình ở phòng Chủ tịch, khi đó Karlie Kloss không còn là Cố Vấn cho nàng nữa, Elsa Hosk cũng mất tích, Taylor mất đi một lúc hai cánh tay đắc lực nên đã phải đàn áp Giám đốc Nhân sự ráo riết săn lùng cho mình một thư ký kiêm trợ lý thạo việc để đỡ mất công đào tạo.


Và khi nữ thư ký mới đến trình diện - dưới tên Sanne Vloet - mà cho tới thời điểm này, nàng vẫn không rõ đó là tên giả hay tên thật của cô ta - Taylor đã không chần chừ mà quyết trong vòng 30s: 


"Nhận!"


Chẳng cần dông dài giải thích nhiều làm gì. Sanne Vloet trong thân phận thư ký kiêm trợ lý Chủ tịch - ngoại hình phải nói là nữ nhân công sở chuẩn chỉnh, khí chất, tác phong, ngôn từ, lời nói đều thuần 100% nữ nhân công sở chính hiệu.


Kèm theo bản CV mô tả quá trình đào tạo và làm việc đẹp như tranh vẽ, trao đổi vài ba câu chuyên môn đã đánh giá được thông tin ghi trong CV hoàn toàn là có căn cứ.


Vậy là tuyển thôi.


Chỉ khinh suất một điều là cô nàng vốn được đào tạo để trở thành gián điệp, nên khả năng diễn xuất cũng xứng đáng nhận tượng vàng Oscar. Mãi cho đến khi bị bắt cóc, Taylor mới bàng hoàng nhận ra con người thật ẩn chứa bên dưới vỏ bọc gái văn phòng của cô thư ký mà mình hết mực cảm tình, luôn chiếu cố nâng đỡ (đương nhiên là đỡ trong công việc, không phải đỡ lên giường - whatever?!? )


Mà thôi chuyện qua rồi nhắc lại ích gì, tựu chung là dù trải qua bao nhiêu sóng gió, đụng độ bao nhiêu kiểu người, thất vọng bao nhiêu lần - thì nàng vẫn còn giữ lại cái tính thương người ĐẸP. Nhấn mạnh viết in hoa!



- Cô muốn chơi kiểu nào cũng được, cần thì cứ bảo gia nhân mang đến. Nhưng phải hứa là không được phá huỷ bất cứ món đồ nào trong phạm vi cả khuôn viên lẫn ngôi nhà này. Được chứ? Bằng không, tôi không có cách cứu cô trước cơn giận của chị họ đâu. 



- Tôi hứa. Cô an tâm rồi chứ?


- Được rồi, tôi đi làm đây.


- Cảm ơn, Taylor!


Nàng hơi khựng lại, mấy ngày qua nàng đã nghe cô nàng nói cảm ơn ở một số tình huống, đến sáng nay thì hơi cảm thấy giật mình. Để tránh gây mất tự nhiên, nàng bèn gãi mũi, hừ giọng một tiếng:


- Bớt cái giọng điệu khách sáo ấy hộ tôi. Ngày xưa cô cũng đã đối đãi tôi rất tốt, không phải sao hả? Cho nên, tôi chỉ là đang đền đáp người tử tế với mình lúc hoạn nạn thôi. Đừng có nghĩ ngợi nhiều quá, tôi đi làm nhé, gặp lại sau, Sanne!


Nàng nói xong vẫy vẫy tay, bỏ ra khỏi cửa, gia nhân kẻ hầu người hạ lũ lượt cầm túi, cầm áo khoác nối gót tiểu thư bước ra xe.


Vị khách vén màn tránh nắng nhìn qua tấm kính trong suốt ngó vị đại thiên kim đang ngồi vào ghế lái của chiếc xe thể thao màu trắng. Lòng dậy lên cảm giác bồi hồi.


Kể từ lần gặp lại đến nay, đây là lần đầu tiên Taylor gọi cô bằng tên thật. Không phải biệt danh Trái Táo Bạc mà "giang hồ" thường gọi.


Trong lòng có một chút gợn sóng.


Cho dù là mẫu người như Alessandra Ambrosio khiến người ta ngưỡng mộ, chung quy vẫn là duy trì cảm giác xa cách.


Còn Taylor Alison Swift có thể xử sự theo cảm tính là chính, nhưng ít nhất đối đãi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net