Chap 19.2: Summer Of Love

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cái chap này tung sớm (lẽ ra mai lận)

Tui tung vì sấp nhỏ đang buồn, đang quởn vì mấy cái hint tào lao của 'hai cha con' : Bò và Lòi =.=  

Hy vọng mấy cưng sẽ khuây khoả! Enjoy~ ♥  

(đòi quá mới làm nè, vừa lòng chưa "mấy người kia" *mếu* ) 

Chap 19.2: Summer Of Love

* * * * * * * * * * *

Tách

- Nhà tôi.

Cô gái mệt mỏi mở cánh cửa ra, bật đèn rồi nhường đường cho người phụ nữ vào trước, còn mình thì vào sau rồi tiện tay đóng cửa.

Treo áo khoác lên móc, đặt túi xách xuống bàn, nàng nhỏ giọng hỏi vị lữ khách đang lạ lẫm nhìn căn hộ bé xinh, bài trí ngăn nắp.

- Cô muốn uống chút gì không?

- Nước lọc, thanks!

Candice gật đầu, nét mặt vẫn thoáng buồn, bỏ vào bếp.

Cởi áo vest ngoài thuận tay ném lên giuờng khi đi ngang phòng ngủ, nàng theo thói quen vớ cây bút quấn những lọn tóc thành một búi cao sau đầu, lộ ra vùng gáy khơi gợi.

Xắn tay áo của chiếc sermi trắng ôm sát, Candice khom người nhìn vào tủ lạnh tìm hộp nước trái cây.

.

.

Không giấu sự thích thú đối với căn phòng nội thất hiện đại, bay bổng và có sự tương phản lớn với bề ngoài. Cô bước qua mỗi góc nhìn ngó đôi chút, dừng chân tại chiếc tủ kính trưng bày vài thứ nhỏ nhỏ xinh xinh của chủ nhân.

Nhăn trán nhìn chăm chăm vật trang sức lấp lánh đặt bên trong tủ, một chiếc vòng tay bé xíu chắc chỉ vừa với những đứa trẻ, sự tò mò thôi thúc nàng minh tinh lòn tay lấy nó ra ngoài

Cạch

Candice đặt hai ly nước xuống bàn, cùng với hộp y tế sơ cứu tại gia. Mớ âm thanh đó đánh động nữ khách xinh đẹp, thận trọng xoay người lại với chiếc vòng tay hình mặt gấu teddy.

Một cái giật nhẹ giữa đôi mày thanh tú.

Miranda nghiêng đầu ước đoán khi trông thấy phản ứng của nữ chủ nhân.

- Cái này... chắc là bằng vàng hả?

Thái độ lẩn tránh, nàng chuyển ánh nhìn xuống ly nước, khẽ gật đầu thay câu trả lời.

- Dễ thương thật.

Cô mỉm cười nhìn chiếc vòng be bé với ánh mắt âu yếm.

- Miranda, đến đây tôi giúp cô khử trùng vết thương.

Candice giọng nhẹ nhàng nhưng hàm ý ra lệnh.

- Ui... shhh

Đại minh tinh xuýt xoa vì cảm giác đau rát, nàng chủ nhà liếc nhìn lo lắng. Tự giảm nhẹ lực tay, cẩn thận chấm cục bông gòn đã thấm dung dịch sát khuẩn lên vết xước, lại thổi nhè nhẹ để chất alcohol trong thuốc mau bay hơi.

Đại minh tinh được quan tâm bỗng thấy cảm động, đây đâu phải lần đầu cô được chăm sóc, vây quanh cô mỗi phút mỗi giây đều có người chăm chút từng li từng tí, nhưng sao cảm giác này khác biệt quá!

Đầu óc nghĩ vẩn vơ, nhìn lại thì vết xước đã được băng lại nhờ mấy miếng gạc sạch. Kerr gia cầm cốc nước lên hớp vài hớp, mắt dõi theo nữ chủ nhà dọn dẹp gọn gàng dụng cụ sơ cứu.

Gương mặt thiên thần bị bao phủ bởi làn sương mỏng manh của nỗi buồn mà cô biết rõ nguyên do.

- Cô nên tắm rửa cho thoải mái, phòng tắm ở hướng đó, tôi đã đặt sẵn một bộ quần áo ở bên trong.

Candice chỉ tay, Miranda "okay" rồi đặt chiếc vòng tay xuống mặt bàn kính.

.

.

Chiếc xe đen bóng dừng lại trước cửa ngôi biệt thự lộng lẫy.

Người chủ nhân của ngôi nhà xuống xe sau lời chúc ngủ ngon và tạm biệt.

- Cảm ơn em.

Mark bất ngờ đuổi theo, ôm chặt cô từ phía sau.

- Vì cái gì?

Nuốt cục nghẹn xuống, Alessandra nhỏ giọng

- Vì tất cả. Vì đã chấp nhận lời cầu hôn của anh. Anh sẽ không để em thất vọng bởi quyết định này!

Mỉm cười, cô xoay người nhìn sâu vào mắt người đàn ông chân thành

- Em tin anh. Đã trễ lắm rồi, anh mau về nghỉ ngơi đi.

Mark cười tươi, gật đầu

- Từ giờ anh sẽ làm theo bất cứ điều gì em muốn. Em ngủ ngon nhé!

Aless trông theo chiếc xe khuất sau góc đường, tiến đến ấn chuông cửa rồi vẩn vơ suy nghĩ trong lúc chờ cánh cổng to lớn bật mở.

Mark là một người đàn ông tốt, có trách nhiệm và hiểu chuyện, ngoài ra, anh còn thông minh và chăm chỉ. Một người đàn ông gần như hoàn hảo mà mọi cô gái trên thế giới ao ước lại giành tình cảm duy nhất cho cô.

Tự thâm tâm, Aless cũng quý mến Mark. Cô nhận lời anh vì không muốn anh thất vọng trong ngày sinh nhật, đồng thời cũng ngăn lại ý định kết thúc mối tình giữa họ.

Aless không yêu Mark, cô biết rõ điều này. Nhưng nếu nghĩ tới một ngày Mark sánh vai cùng người phụ nữ khác, cô lại không đành lòng. Đơn giản, vì anh quá toàn diện.

Thực chất tận bây giờ, cô vẫn chưa lúc nào có cảm giác an toàn bên cạnh bất kì ai. Đối với Mark là khoảng trống hụt hẫng mà Aless đợi chờ, với Candice, lại là sự bất an và sợ hãi.

Hình ảnh nàng bật khóc trong vòng tay Miranda Kerr khiến cô giận sôi, nhưng lại không biết nên làm gì. Cô hiểu Swanepoel thích cô, thích từ thời Đại học và đến tận bây giờ vẫn không thay đổi. Lẽ ra đối mặt với một tình cảm to lớn thế kia, Aless đã phải động lòng.

Thế nhưng, cô khó mà cảm nhận được tình yêu của Candice. Nó quá mơ hồ, quá mong manh. Và đôi lúc chênh vênh giữa ranh giới của sự khinh ghét. Aless đã gây ra lỗi lầm lớn khi mang tình cảm của người khác ra làm trò đùa và hậu quả đó đã day dứt tâm hồn cô mỗi khi vô tình nhớ đến. Danh dự của cô cũng bị huỷ hoại từ lỗi lầm của chính mình.

Cũng đôi lần, Alessandra tự suy xét có phải cô yêu Candice, phản ứng lúc hay tin cô gái đó kết hôn nhất thời làm cô mụ đi.

Thảng hoặc, Alessandra lại nhận ra bản thân muốn dịu dàng với cô gái ấy. Chẳng muốn to tiếng hay tranh luận nữa, nhưng cô không cảm nhận được đó là tình yêu. Vì nó chưa đủ lớn để Aless có thể vứt bỏ mọi thứ chỉ để quan tâm và gìn giữ nó.

Rốt cuộc, ranh giới giữa yêu và ngộ nhận, trân giữ và chiếm hữu là nằm ở đâu? Tại làm sao cô không thể xác định được bản thân mình cần và muốn gì? Mark yêu cô, Candice cũng yêu cô.

Bị kẹt giữa hai người cùng yêu mình, cô khó xử hơn ai hết. Chẳng nỡ nhìn Candice buồn đau mà cũng không đành lòng tổn thương Mark. Anh ấy quá chu đáo, quá hiền lành, quá dịu dàng và quá yêu cô - dĩ nhiên Candice cũng không kém cạnh. Thế nhưng... tại thời điểm ấy, bên cạnh Candice còn có Miranda Kerr nhưng còn Mark... ? Anh chẳng có ai bên cạnh, cô đâu thể nhẫn tâm vứt bỏ anh cô độc với nỗi tuyệt vọng trong chính ngày sinh nhật của mình?

Alessandra vẫn còn thời gian để chọn lựa, để cân nhắc. Cô cần một người chồng để dựa dẫm trước mắt mọi người, cô cũng cần một người tình ngọt ngào giúp cô thư giãn sau những giờ làm việc mệt mỏi.

Đối với họ, với cả hai, Aless có thể thản nhiên lướt ngang mà chẳng bận tâm họ thấy thế nào. Bởi vì cô biết, dù ra sao thì họ vẫn yêu cô. Và thời gian của cô thì còn rất nhiều.

- Tiểu thư đã về! Chúng tôi đã pha nước ấm, mời tiểu thư! Sữa nóng sẽ được mang lên ngay sau ạ.

Cô ngẩn cao đầu nhìn một vòng khối tài sản mình đang có, cô là Alessandra Ambrosio. Quyền quyết định đều nằm ở tay cô cả!

Tối nay cô đã làm Swanepoel buồn lòng, vậy thì ngày mai, cô sẽ giúp cô ấy cảm thấy tốt hơn.

Bởi vì chưa có quyết định cuối cùng, thì cô vẫn còn có thể chọn lựa!

.

.

- Đó là lý do sao?

Kéo chăn lên sát ngực, Miranda nhíu mày suy nghĩ, nàng thật chẳng hiểu nổi câu chuyện của hai cô gái này. Một người chà đạp người khác vì muốn thắng cược, một người hạ nhục danh dự người khác để đòi lại sĩ diện của mình.

"Rốt cuộc là ai đúng ai sai? Sao câu chuyện này nó lằng nhằng, rắc rối quá vậy? (๑>◡

Nàng nhăn nhó nhìn cái bộ mặt đỏ au như con gà chọi vì say rượu của nữ chủ nhân. Vâng, không nhầm đâu, Candice Swanepoel đang xỉn!

Xí~ đính chính: chưa quắc cần câu, chỉ là sương sương đủ để hỏi gì cũng trả lời thôi. Đây là biệt tài của Đại minh tinh siêu cấp chân dài đại gia đấy, chuyện là Miranda trổ tài pha rượu với sữa, rồi cho cả nước trái cây đóng hộp vào. Nói chung Candice uống thử và bị thích. Cứ bắt nữ khách sành điệu pha hoài, một hồi tá hoả dòm lại thì nửa chai Tequila đã "cuốn theo chiều gió" , ngó qua là cái mặt lâng lâng phây phây của bạn Thiên thần lần đầu lỡ bước xuống nhân gian và đi lạc vào.... nightclub *tôi đang bay! tôi đang bay!* ~TT~

Chắc là một câu chuyện hài xuyên tạc tưng tửng nào đó, nhưng thôi ai thèm quan tâm, chỉ là ví von cho dễ hiểu :v

Dù chả phải dạng "lợi dụng sương mù quăng lựu đạn" nhưng Kerr gia cũng là người biết tranh thủ tình huống :)) Người say thường nói thật, sống thật. Hà cớ gì chẳng nhân cơ hội này khai thác "nội tâm" Thiên thần Swanepoel hử?

Với vài câu "dạo đầu" nhẹ đô. Miranda đã hỏi thẳng Candice về đầu dây mối nhợ của thứ tình cảm đơn phương bắt đầu từ đâu? Nàng Thiên sứ của The Swift Group vừa show nụ cười nồng nặc mùi rượu, vừa lè nhè kể lại câu chuyện nàng gặp Alessandra lần đầu tiên xảy ra thế nào, sau đó kết bạn ra sao rồi cao trào là khi tình bạn của họ chấm dứt trong sự hận thù và căm phẫn.

Tóm lại là kể hết, kể sạch.

(≧∇≦)

Nhờ ơn Giám đốc Nhân sự mà Đại minh tinh nhà ta mới có dịp mở mang tầm mắt, chẳng dè lại có mối tình bi thương, lãng mạn, kinh dị, cổ điển xen lẫn viễn tưởng như này. Nàng nghĩ muốn banh óc cũng không tài nào hiểu nổi vì sao Candice một lòng hướng về Chủ tịch Ambrosio, cho rằng Ambrosio có nỗi khổ tâm mà không thể chấp nhận nàng, trong khi rõ ràng câu chuyện - dù được kể dưới góc nhìn đã được huyễn hoặc bởi chính khổ chủ mà Miranda còn không cảm nhận được là Alessandra có yêu Candice đấy!

Đơn giản là một trò chơi khăm ở độ tuổi háo thắng, bồng bột mà bất kì ai cũng đều trải qua. Nếu phân tích sâu xa thì cái thứ tình cảm Alessandra đối với Candice hiện tại chỉ là cảm giác xấu hổ, bất an và tự ái thôi. Hay còn ẩn khuất mà Thiên thần tóc vàng cố tình giấu?

- Hey, cô đang nghĩ cái quỷ gì vậy? Mặt đực ra như con gà nuốt dây thun ~

Giám đốc Swan cười khanh khách, nàng đã mất kiểm soát cảm xúc luôn rồi. Miranda định bụng pha cho nàng ít nước chanh để giải rượu, nhưng thôi, nếu khi say mà nàng quên đi chuyện buồn thì cứ để nàng say. Có điều... lảm nhảm hoài nghe cũng mệt chứ ('・_・')

2 giờ sáng và Siêu mẫu đa tài Miranda Kerr vẫn đang vật vã với cái gối vì bạn Thiên thần mãi hát hò xong còn mải mê với trò chơi tắt mở TV đến nỗi cái remote thụt luôn nút on/off +.+

Miranda thề là nàng không bao giờ để Candice say thêm lần nào nữa - chí ít là lúc nàng có mặt bên cạnh!!!

[Brzzz]

Điện thoại báo tin nhắn.

Miranda tự hỏi ai còn làm phiền nàng giờ này, hồi nãy nàng đã gọi báo cho Frank biết nàng an toàn rồi mờ?

[Heol~ Miranda, do you wanna build a snowman?]

Từ một số lạ hoắc.

Nàng nheo mắt nghi ngờ.

[ Excuse me, who are you?]

Send...


[Brzzzz]

Lại có tin hồi đáp

[Come on let's go and play ]

Bắt đầu khó chịu vì trò đùa nhây của kẻ bí ẩn này. Nàng tức mình ấn gọi

Tuu... tuu... tu...

- [Hellyeah~ ]

Tiếng reo lanh lảnh vang lên làm đại minh tinh giật nảy, đánh rơi cả điện thoại

Khom người nhặt lên... chờ đã, cái giọng này nghe quen quá...

Nàng thận trọng dấn bước ra phòng khách. Đứng tim trước khung cảnh hãi hùng:

Tất cả các bức tường trắng in chi chít dấu son môi. Và đằng xa cái nàng thiên thần thánh thiện đang ôm hai cái điện thoại bấm bấm, môi toàn vệt son lem luốc

"My gosh!!! Miranda, you see what you did?" >_<

Thế là đại minh tinh quằn quại lôi kéo 'bé Kẹo' say xỉn vô phòng, dưới sự chống trả quyết liệt tới mức đập đầu vô cánh cửa dẫn tới bất tỉnh nhân sự trong tiếng thở phào nhẹ nhõm~ Là sơ ý chứ hỏng phải cố tình nha! Quậy quá mà ~.~ Chơi hết cây son đắt tiền của Miranda, lại còn tự lấy điện thoại dự phòng của nàng gọi cho nàng nữa chứ..

Thiệt cái tình à~ Thiên thần mà xỉn đúng là bi ai của trần thế !!!

Ngao ngán dòm cái phòng khách ngập tràn vệt son, Kerr gia gục đầu thất thểu leo lại lên giường, ló  ra ngó xuống sàn xem Candice đã thật sự ngủ chưa rồi mới dám nằm xuống đắp chăn.

"Ngày mai mà cô ta thấy, dám cô ta xé xác mình ra luôn :( "

*************

Sáng hôm nay là một buổi sáng cực kì ấm áp, những tia nắng nhấp nháy vờn bắt cái bóng của chính mình phản chiếu vào lớp kính của chiếc xe di chuyển đều đều trên đường.

Taylor nheo một bên mắt nhìn vào vật hình trụ, rỗng ruột, cưng cứng. Hai gò má bầu bĩnh phụng phịu làm ai đó đang lái xe chốc chốc cứ phải liếc ngang (*'╰╯'๓)

*cặm cụi*

Nhìn nàng phồng má nhíu mày khổ sở, vị giảng viên vốn trầm tính không kềm lòng đặng, bật ra câu hỏi:

- Taylor đang chơi gì thế hửm?

*lắc lắc*

- Tôi có thể giúp gì được cho Taylor ?

Cô hạ giọng

- Aless đố tôi thứ này có công dụng gì, tôi nghĩ mãi mà chẳng ra..

Taylor Swift xụ mặt. Karlie Kloss mím môi ráng nén cười bởi vì cô đã nhìn ra món đồ kia và cả cái cách The Emper lừng lẫy bị troll một cách ngây ngô.

- Thứ này chỉ có duy nhất một công dụng thôi quý cô à!

- Là gì hở?

Karlie nháy mắt, xoè tay chờ Taylor đặt vật lạ vào. Ngay tức thời ném nó ra cửa sổ ngay lúc xe dừng đèn đỏ cạnh thùng rác công cộng

- Ếeeeee!!! Sao cô vứtttt

(╯°□°)╯

- Taylor ngây thơ quá, đó chỉ là cái lõi rỗng của cuộn giấy vệ sinh sau khi dùng hết thôi ^^

Cô đưa tay xoa đầu nàng, Thiên tài thường ngớ ngẩn mà.

Đổi lại là cái bặm môi ấm ức của bạn Thiên tài, bà chị họ lại chơi khăm nàng nữa. Lần này Taylor dứt khoát phải trêu cho chị í tối tăm mặt mày luôn.

- Gần đến giờ vào làm rồi, cô đi đâu thế hử?

- Cho tôi 5'.

Con Veneno dừng lại ở góc đường, vài chục giây sau có một chiếc Ferrari vàng choé trờ tới, chủ lái là cậu trai trẻ tuổi, nhăn răng chào người phụ nữ ngồi trong xe

- Em chào cô, ủa bạn gái cô hả?

Bật ra câu hỏi chế nhạo, Kevin là tên cậu nhóc lí lắc đang cứng đơ quai hàm khi cô gái có mái tóc vàng choé xoay đầu lại.

- Chị!!!

The Emper ra vẻ dửng dưng, gật gù ừ hử ta đây chả thèm để tâm bọn trẻ ranh các cậu. Cô giảng viên trẻ nén cười vì điệu bộ ra dáng thủ lĩnh của Taylor. Dù nàng không cường điệu lên thì ai cũng biết nàng có cả một đế chế của riêng nàng mà, chỉ là tạm thời nàng phải chọn lựa giữa sự nghiệp và chơi bời thoy.

- Em chào cô, tạm biệt chị. Đám tụi em nhớ chị lắm đó, khi nào rảnh chị gọi cho em nha~

Kevin vẫy vẫy tay hào hứng, bấy lâu nay Taylor Swift rút chân khỏi "giang hồ" nên ku cậu đành phải thế vào chỗ khuyết ấy. Nay gặp lại thấy nàng vẫn khoẻ, thậm chí khí sắc còn tươi tắn hơn xưa thì đủ để cậu nhóc an tâm về "thủ lĩnh" của Hội The Rat rồi.


- Gì đây?

Đợi Karlie đạp ga, chạy lên freeway, Taylor mới tò mò chỉ cái phong bì to cồ, bự chảng màu xi măng.

- Biểu mẫu thực hành cho cột điểm 15%. Taylor hứng thú cứ mở ra xem thử.

Cô hào phóng, dưng mà nhắc tới học hành là Swift Tài Chính đã muốn nghẹt thở rồi. Ném cho nó cái nhìn đầy kỳ thị, nàng nhún vai tự cảm ơn Thượng đế đã giúp nàng lấy được tấm bằng Luật đầu tư mà chả cần đến lớp ngày nào.

Muốn biết nàng đã bày trò gì không? Èo, ngu sao chỉ , hê hê~

" Khoan đã, khi nãy Kevin hỏi "bạn gái cô hả?" mà Karlie đâu có phủ nhận đâu đúng không? Thế... Karlie xem mình là... " *ngượng*

Tự nhiên đỏ mặt ngang xương vậy chời :"> 

Thái độ kì lạ của nàng tiểu thư thu hút sự chú ý của người đang lái xe bên cạnh

- Xảy ra chuyện gì sao? Taylor bị... "cái đó" hả? 

Sock dữ ..  Hỏi câu sock dữ :v 

Thế méo nào Karlie Kloss lại nghĩ tới vấn đề "đó" chứ >.<

Dù bị hỏi câu nhạy cảm vậy mà nàng lại chẳng có vẻ gì phật ý, hí hửng che che lúi húi làm gì đó rồi bất ngờ lách người ra để lộ ô cửa kính bị hà hơi thành 1 đám mờ ảo, cơ mà hiện diện ngay trọng tâm là một trái tim được vẽ bằng ngón tay

*giật giật*

Bạn nhỏ khẽ níu áo Karlie, cô ngạc nhiên quay sang thì ngẩn người nhìn chăm chăm

- I love you~ ♥ 

Bất chợt nở nụ cười dịu dàng, đưa tay nắm lấy bàn tay thon thả, nuột nà không có một vết chai sần nào của cô gái con nhà giàu quyền quý. 

- KARLIE COI CHỪNG AAAAAA~ 

ẦMMMMMM

Vì mải nhìn nàng nên không để ý đã lấn sang làn đường khác, suýt tí nữa là đâm sầm vào dòng xe ngược chiều. May thay là cô còn nhanh tay ngoặc lái nên mới thoát chết trong gang tấc, trải qua nỗi sợ hãi đứng tim, hai bạn phá lên cười ngặt nghẽo, hai bàn tay vẫn nắm chặt dù phần đầu chiếc siêu xe móp vài chỗ do tông vào thùng rác và bên ngoài, chú tài xế bụng phệ đầu hói của chiếc xe đi ngược chiều khi nãy đang chửi láp dáp như thần kinh =))

Có người thấy cảnh này chắc tăng xông máu chết mất ~ 

_______________

The Swift Building buổi đầu giờ tấp nập nhân viên hối hả bước vào, Chủ tịch của tập đoàn hôm nay tự lái xe đi làm - mặc lời tha thiết năn nỉ đến đón của bạn trai. Cô đã nói rõ với CEO Zuckerberg là hiện tại chưa nghĩ đến kết hôn, hơn nữa cũng muốn giữ lại lối sống tự lập quen thuộc.

Từ hầm Parking, Tổng tài đại nhân đi thang máy lên thẳng tầng 18. Thay vì dừng trước cửa, giao chìa khoá xe cho bảo vệ và đến bàn thư kí ở sảnh đường.

Chính nhờ thói quen này mà Alessandra đã hụt những khoảnh khắc hay ho ở cánh cửa xoay dưới trệt.


Chiếc taxi dừng lại cách lối vào xa xa, Giám đốc Nhân sự Candice Swanepoel bình thản bước xuống như mọi ngày, di chuyển chưa được chục bước đã bị cả nùi phóng viên, săn ảnh lẫn những cô cậu trẻ vây kín chung quanh.

Ánh Flash loé lên đập vào mặt làm nàng khó khăn xác định phương hướng.

"Cái quái gì đang diễn ra thế này? >.< "

Không cần đợi lâu, Candice vừa tự hỏi thì đám đông ồn ào chen chúc đã đáp lời thay.

- Giám đốc Swanepoel, cô nghĩ gì khi dư luận cho rằng cô muốn rẽ hướng sang ngành giải trí?

- Ms Swanepoel, làm việc với Miranda Kerr có thú vị như mọi người vẫn nhận xét?

- Cô Swanepoel, cô có lời nào muốn nói với người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC